Hấp Huyết Quỷ Trong Ngăn Tủ

Chương 59: Pn1



Một

Tuy rằng sinh mệnh yêu quái rất dài, nhưng vẫn còn hơn hấp huyết quỷ phải tự chấm dứt sinh mệnh mình, vẫn cứ kém một chút thế đấy.

Vì vậy, gần đây bạn học Mộ đang suy nghĩ xem có nên cắn Mộ Hi thành hấp huyết tiểu phi miêu sau đó triền triền miên miên nhẹ nhàng bay lên gì gì đó, nhưng mà Jarvis lập tức dẫn kinh cư điển (nói có sách, mách có chứng; trích dẫn kinh điển) từ cổ chí kim trên dưới năm nghìn năm nói cho hắn biết, chuyện này, tuyệt đối không thành!

Có người nói…

Trước đây có một boss, cô ấy là một muội tử, muội tử là hồ ly tinh! Hồ ly tinh muội tử bị hấp huyết quỷ ái mộ cô ấy cắn… sau đó… sau đó liền tinh thần thác loạn….

Siêu cấp vật pháp song tu sâu sắc nói với Mộ: Nghìn vạn lần đừng không có việc gì mà biến Mộ Hi thành hấp huyết quỷ… sẽ biến thành bệnh tâm thần đó…

Lại có người nói…

Trước kia có một boss, hắn là một hán tử, là công hồ ly tinh! Hồ ly tinh hán tử bị hấp huyết quỷ nhà hắn cắn… sau đó… sau đó boss liền phản công luôn!

Siêu cấp khổ bức oa nhà boss sâu sắc nói với Mộ: Nghìn vạn lần đừng không có việc gì mà biến Mộ Hi thành hấp huyết quỷ… Hậu quả bị phản công rất nghiêm trọng đấy…

Nói chung… Nói chung thân anh đừng suy nghĩ nữa!

Như vậy, không biến Mộ Hi thành hấp huyết tiểu phi miêu, vậy có thể sinh ra hấp huyết tiểu phi miêu được không?

Phóng thí! Chấp niệm với “Hấp huyết tiểu phi miêu” lớn bao nhiêu vậy! Quản gia tiên sinh cũng không nhịn được hất bàn!

“Thân, tuy rằng đều là động vật có vú, thế nhưng dơi và mèo không có cách nào sinh sản chung cũng càng miễn bàn đều là hán tử mà!!!”

“…”

Hai

Trên giường lớn trải ra giường tuyết trắng, tiểu biên bức bất đắc dĩ giang cánh nằm xoè, tiểu hắc miêu không ngừng nhảy lên làm vật rơi tự do, rơi một cái trên người tiểu biên bức.

“Hỗn đản, nói anh dừng không chịu dừng, nói anh chậm chút cũng không chịu, nói anh đừng đứng bên cửa sổ cũng làm bộ không nghe thấy, muốn làm em sinh tiểu miêu à, đầu óc anh bị nước vào rồi, em đè chết anh đè chết anh…”

Rốt cục chờ đến khi tiểu miêu lăn qua lăn lại mệt mỏi, tiểu biên bức thu cánh lại cọ lên cái bụng mềm mại của tiểu miêu. Tiểu miêu liếm liếm đầu hắn, ôm tiểu biên bức ngủ.

Hấp huyết biên bức huynh biểu thị vừa đau nhức vừa sung sướng.

Ba

Cực kỳ lâu sau đó, Mộ Tiểu Hi nhìn một ổ mèo, đếm:

“Nhất Nhị Tam Tứ Ngũ… Không đúng, Nhất Nhị Tam Tứ Lục Thất… Lão Ngũ đâu con mẹ nó Lão Ngũ đâu rồi!!”

Mộ đi tới, trên vai có một hắc miêu lười biếng ngồi chồm hổm.

Mộ Hi vừa hét lên khiến cho cả ổ mèo con đều thức dậy, đều khóc nháo thức dậy. Mộ Hi không có biện pháp, biến trở về mèo, lần lượt liếm trấn an từng bé.

Tiểu miêu trên vai Mộ vỗ cánh lảo đảo rớt xuống trên đầu Mộ Hi.

Hắc miêu nằm sấp trên một ổ tiểu miêu mềm mại, miệng phun tiếng người:

“Cuộc sống này không còn cách nào mà qua nữa rồi.”



Bốn

Ông ngoại biểu thị đã bị cái cánh thịt thịt của tiểu miêu làm cho manh đến tâm can cũng run rẩy luôn!

“Ha ha ha, khoa thất đãi tát lạc liệt, tăng cá cổ hi tát nga liệt!”

“…”

Đại mèo trụi lông và một đám tiểu miêu vui sướng lăn thành một đoàn, mấy tiểu miêu không lớn không nhỏ leo lên leo xuống trên người ông.

“A công, năng xà xá thần công đại nga lý thất lặc dát biệt tương?”

“Ừm, cao lưỡng niết tắc thất. Thất khốc khốc năng lý sưu sưu a nhất, ai hữu lâu tây đa đáp năng lý ngạch dạng đáo cá yêu mễ, đả dát ngạch đức biệt tương nha ni niết tích…”

“A dã~”

Mộ Tiểu Hi hoài nghi để cho ông ngoại đến thăm tiểu miêu có chính xác không = =

Quân đoàn Lão Nhị Lão Cửu nhà Lão Đại, Tiểu Bát Tiểu Cửu nhà Lảo Tam, Lão Đại Lão Tam nhà Tiểu Lục biểu thị: Xin cho nhóm chúng con một “Xà ai vật cá ky vi”…

.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Xin được phiên dịch.

Ông ngoại: Ha ha ha, đáng yêu muốn chết, thật sự là thích muốn chết luôn.

Ổ mèo: Ông ngoại, khi nào ông mới dẫn tui con về nhà chơi?

Ông ngoại: Ừm, hai ngày nữa đi nhá. Đi gặp cậu dì chú bác của mấy con, còn có rất nhiều mèo lớn giống tụi con nữa, mọi người cùng nhau chơi cũng náo nhiệt lắm…

Xin cho nhóm chúng con cơ hội được nói đi…

~*~