Hào Môn Thuần Luyến: Bạn Gái Đậu Phụ Em Là Lớn Nhất

Chương 34: Chúc mừng lễ kỷ niệm ba mươi năm thành lập công ty: giải nhất là ô tô



Nghĩ vậy, mọi người nhìn nhau như ngầm hiểu, ai cũng cúi đầu trầm mặc. Vì vậy, không khí trong phòng làm việc đột nhiên yên tĩnh.

Quản lý Dương vốn nghĩ rằng khi mình nói như thế, mình sẽ như một anh hùng trở về hoặc như một đại minh tinh màn bạc được mọi người hoan hô, ca tụng khiến tâm tình cô vui vẻ. Thế nhưng, nhìn thấy vẻ mặt các đồng nghiệp đều như nhau, chẳng tỏ vẻ vui mừng, cô ta nghĩ chẳng lẽ mình còn chưa đủ thành ý hay sao?

Truyện chỉ được đăng tại , die,n; da.nlze.qu;ydo/nn..

Đang lúc quản lý Dương lâm vào tình thế khó xử, không biết nên giải quyết việc này thế nào, thì đột nhiên Quý Tiểu Đông phá vỡ sự ăn ý giữa các đồng nghiệp mà nêu lên câu hỏi bộc trực, thẳng thắn: “Quản lý Dương, tin tốt gì vậy? Chẳng lẽ công ty cho rút thăm trúng thưởng là một ngôi nhà?”

Mặc dù suy đoán này có chút thái quá, nhưng dù sao đây cũng là cơ hội khiến quản lý Dương tiếp tục nói, nên cô ta làm ra vẻ thần bí nói: “Tiểu Quý, em cũng sắp đoán ra rồi đó.”

Lời nói của quản lý Dương khiến mọi người chú ý. Tất cả mọi người không tự chủ ngẩng đầu lên, ánh mắt các cô nhìn quản lý Dương xong lại cụp xuống. Mặc dù trong lòng mọi người đều thoải mái nhưng họ cũng có nguyên tắc, kiên quyết không để quản lý Dương đắc ý.

“Vậy trúng thưởng ô tô phải không?” Quý Tiểu Đông lại tiếp tục làm phản đồ.

“Đúng rồi, năm nay giải nhất sẽ là một chiếc ô tô trị giá năm mươi vạn.”

Quản lý Dương vừa dứt lời, các đồng nghiệp của phòng hành chính lập tức xôn xao.

“Gì cơ? Giải nhất là xe hơi sao?”

“Năm ngoái giải thưởng chỉ trị giá mấy vạn đồng tiền nhà, tiền trang phục mà năm nay lại tăng gấp mười lần như thế.”

“Cậu không biết công ty chúng ta đứng thứ ba về thương mại sao? Đừng nói gấp mười lần, nếu gấp một trăm lần, gấp một nghìn lần, công ty cũng trả nổi.”

“Quản lý Dương, có bao nhiêu giải nhất trong danh sách giải thưởng?”

Giọng của Quý Tiểu Đông vang lên lần nữa, mọi người kinh sợ về vấn đề này, còn quản lý Dương cũng có chút bất đắc dĩ nói: “Dĩ nhiên chỉ có một giải thưởng rồi. Nếu công ty có thể mua mười chiếc, tám chiếc, thì có lẽ công ty sẽ cho mọi người luôn còn gọi là giải thưởng lớn gì nữa.”

“Em mới vào làm, cũng chưa từng tham gia buổi lễ kỷ niệm tròn năm hoạt động của công ty nên không biết. Vậy giải nhì và giải ba sẽ là gì?”

“Giải nhì là một năm tiền lương, còn giải ba là chuyến du lịch Châu Úc, trong đó là hai vé du lịch một tuần đến Sydney kèm theo vé khách sạn sáu đêm khi đến đó.”

Tiểu Nguyễn lập tức trừng lớn hai mắt, vui mừng kêu lên: “OH MY GOD! Giải nhì và giải ba cũng làm mọi người thích mê.”

Tiểu Trần suy nghĩ một chút, cô phân tích nói: “ Die nd da nl e q uu ydo n, Năm nay là năm công ty tròn ba mươi năm thành lập, dĩ nhiên công ty cũng nên tổ chức lớn hơn bình thường chứ.”

“Đây gọi là lớn hơn một chút sao? Cậu có thấy công ty nào thưởng lớn như vậy chưa? Bắt đầu từ hôm nay tớ phải cầu xin thần linh phù hộ cho tớ được trúng thưởng.”

“Về giải nhất, tớ biết mình không có may mắn đó, mà tớ lại bị cận, cũng không lái xe được nên tớ chỉ mong mình sẽ được giải nhì. Nghĩ đến sẽ có nhiều tiền, dù là ngủ mơ, tớ cũng sẽ cười vui vẻ. “

Tiểu Long đang tưởng tượng ra cảnh một bầu trời tiền rơi trước mắt mình, cô say sưa nói: “Tớ cũng thế. Tớ và bạn trai cũng đang chuẩn bị kết hôn, cũng đang suy nghĩ sẽ đi nơi nào hưởng tuần trăng mật. Nếu như tớ có thể trúng giải ba thôi cũng tốt lắm rồi, có lẽ chuyến du lịch Châu Úc này cũng vì tớ mà được thiết lập đó nha.”