Hào Môn Thuần Luyến: Bạn Gái Đậu Phụ Em Là Lớn Nhất

Chương 3: Vì sao cô muốn vào đây làm?



Trong lòng quản lí Dương đang tính toán, tiếng vỗ bàn bành bạch vang lên, nhưng trên mặt vẫn thản nhiên.

Nghe Quý Tiểu Đông tự giới thiệu mình xong, lúc sau cô mở miệng hỏi: “Vì sao cô muốn vào tập đoàn Thái Tử này?”

“Thông qua công việc thực sự, để có thể thấy được giá trị cuộc sống của chính mình.”

Lời nói có chút sơ lược, nhưng quản lí Dương lại tiếp tục hỏi tới: “Tronghồ sơ của cô có để là chưa kết hôn, vậy cô có bạn trai chưa?”

Quý tiểu Đông đã sớm dự đoán đến vấn đề này, nêntrước khi đến đây cô cũng có chuẩn bị sẵn, mặc dù đến nay anh ấy cònchưa nói yêu cô, nhưng vì muốn tạo cho người khác ấn tượng tốt nên cô mở miệng nói dối: “Có rồi, anh ấy làm IT (công nghệ thông tin ấy), đanglàm việc ở gần siêu thị máy tính.”

“Cô có yêu bạn trai của cô không?”

“Dĩ nhiên là có, chúng tôi quen biết gần một năm, bây giờ đang trong giai đoạn yêu cuồng nhiệt.”

Những tính toán trong lòng Dương chủ quản lại đang âm thầm hạ xuống, một côgái có dáng dấp bình thường, năng lực cũng bình thường, giờ cũng đượcbạn trai yêu mến, sẽ không gây bất lợi gì cho mình trong công việc, quan trọng nhất là cô ta sẽ không giành A Chính với mình, cô muốn tuyển mộtcô gái như thế.

Dương chủ quản quyết định kết thúc công việc củamột ngày mệt nhọc, trên mặt nở nụ cười chân thành và rực rỡ, cô mở miệng nói: “Chúc mừng cô, Quý tiểu thư, cô đã được thông qua cuộc phỏng vấncủa công ty chúng tôi, ngày mai cô có thể tới thử việc rồi.”

“Thật sao? Thật tốt quá, cám ơn cô!”

Lần này đi phỏng vấn, Quý Tiểu Đông căn bản không có bất kỳ lòng tin nào,Dương chủ quản cũng chưa nói với cô về chuyện công việc, nhưng vẫn đồng ý nhận cô khiến cô rất mừng rỡ. Quá vui mừng, cô bước qua chủ động vươntay ra bắt tay Dương chủ quản, khéo léo hứa hẹn: “Tôi nhất định sẽ cốgắng làm việc, về sau xin dạy bảo.”

Dương chủ quản chầm chậm chớp chớp cặp mắt của mình, bộ dạng tỏ vẻ kiêu ngạo nhìn Quý Tiểu Đông từtrên xuống dưới. Khi cô thấy Quý Tiểu Đông chìa tay phải ra thì tronglòng có chút không vui, nhưng vẫn miễn cưỡng vươn tay ra đáp lại, tay cô và tay Quý Tiểu Đông đụng một cái, sau đó cô nhanh chóng rút tay về.

Quý Tiểu Đông vừa định cong tay lại, bắt tay với quản lí Dương nhưng đốiphương lại lập tức thu về, sắc mặt cô thoáng chút kinh ngạc giống nhưtia chớp chợt lóe lên, nhưng rất nhanh liền nở nụ cười cung kính, sau đó cô ngượng ngập buông tay mình xuống.

“Tôi là quản lý bộ phậnhành chính, cô có thể trực tiếp gọi tôi là quản lý, cũng có thể thêm họcủa tôi, gọi tôi là quản lí Dương. Ngày mai cô bắt đầu đi làm, đến lúcđó tôi sẽ gọi một người tới chỉ dạy cô, còn hôm nay chúng ta kết thúc ở đây.”

“Dạ được, quản lí Dương, vậy ngày mai gặp lại.”

“Ngày mai gặp.”

Dù trong lòng Quý Tiểu Đông rất vui sướng khi được trúng tuyển, nhưng côvẫn cố gắng che giấu tâm tình của mình, giữ vững tâm trạng tốt đẹp củamình mà rời khỏi đó cho đến khi bóng lưng của cô biến mất trong tầm mắtcủa quản lí Dương.

Truyện chỉ được đăng tại..

Quản lí Dương vừa đứng lên xoay xoay cổ vừa nhấn điện thoại nội bộ nói: “Tổtrưởng Lưu, cô vào đây một chút.” Chờ Tổ trưởng Lưu đi vào, cô lấy bảngsơ yếu lý lịch của Quý Tiểu Đông đưa cho Tổ trưởng Lưu nói: “Đây là tưliệu của đồng nghiệp mới, ngày mai cô ấy sẽ đi làm, đến lúc đó cô chongười nào tới chỉ dạy cô ấy một chút.”

“Dạ.”

“Vậy cứ như thế đi, tôi tan ca đây.”

“Quản lý đi thong thả, hẹn gặp lại vào ngày mai.”

Quản lí Dương xốc lên vai chiếc ba lô nhỏ, dùng đôi giày cao gót năm tấc dẫm trên đất, đứng lên rời khỏi phòng làm việc.