Hào Môn Đoạt Tình: Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Chương 28



Trở lại nhà của Mộ Dung Trần nằm trong khu nội thành cũng là 8 giờ tối.

Dọc theo đường đi, bọn họ cũng không nói gì nữa. Sau khi đem xe để vào nhàđể xe, Mộ Dung Trần ôm người phụ nữ vẻ mặt không cam tâm tình nguyện trở về phòng.

Căn nhà này mặc dù là đứng tên của Mộ Dung Trần, chỉlà con cháu nhà Mộ Dung luôn luôn ở trong nhà lớn, cho nên kể từ khi mua nhà, chưa từng có người ở qua.

Buổi chiều, sau khi gọi điện cho Tiết Thiệu Trạch, bởi vì không yên lòng, nên anh mới quyết định để côdọn đến đây ở. Thứ nhất, hôm nay cô trở lại Tiết gia phỏng chừng cũngkhông được thoải mái lắm, thứ 2 ở trong tầm ngắm của anh, anh cũng yêntâm hơn.

Cho nên, mấy giờ trước, anh đã sai người giúp việc quét dọn một lần, cũng chuẩn bị một chút vật dụng trong nhà.

Vừa tiến vào trong phòng, Mộ Dung Trần dịu dàng đặt Tình Tình ở trên chiếc giường lớn kia.

“Tôi không muốn ngủ ở đây”

Sau khi anh buông cô xuống, Tình Tình bắt đầu quan sát bố trí trong phòng,ngoại trừ chiếc giường lớn này, cũng chỉ có một chiếc tủ quần áo đơngiản, và chiếc ghế sofa cùng hệ.

Mặc dù đồ rất ít, nhưng nhìncách bày trí trong phòng, cũng biết đây là phòng ngủ chính. Bọn họ cònchưa kết hôn, cô làm sao có thể cùng anh ta ngủ chung giường?

Cô còn chưa cởi mở đến trình độ đó, ở tình huống bất đắc dĩ cùng với người đàn ông xa lạ cùng giường chung gối.

“Không được. Phòng tắm ở bên kia, em đi tắm trước đi, đợi bác sĩ đến khám cho em được không?”

Nhìn quần áo trên người cô, khắp nơi đều là cỏ vụn.

“ Tôi không đi…”

Tình Tình nhìn chằm chằm anh. Người đàn ông này, vì sao cứ thích sắp đặt mọi chuyện của cô như vậy?

“Không đi?. Vậy anh cũng không ngại tự mình ôm em đi vào”

Nhìn chân của cô đã sưng đến như vậy, cho nên một mình cử động cũng không tiện. Nhưng anh lại vô cùng vui vẻ giúp cô tắm.

“Mộ Dung Trần, anh dám?.” Cô trừng mắt nhìn anh.

“Em cảm thấy anh có dám hay không?”

Mộ Dung Trần ngồi bên giường, nghiêng người đến gần cô. Tình Tình bị khíthế của anh dọa sợ đến mức dạ dày cũng bắt đầu rút gân, trực tiếp rụtchân lại, làm cô đau đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn hết trắng lại xanh, rênlên một tiếng rồi đưa tay che chân.

“ Thật không biết nghe lời,bị thương như vậy mà còn cứng đầu. Vậy em cứ cởi đồ ở chỗ này đi, tôicũng không ngại” Anh không có ý tốt nhìn về phía cô.

“ Mộ Dung Trần, tôi sẽ đi tắm, nhưng tôi sẽ không ngủ chung giường với anh”

Tức giận nhưng lại trốn không thoát, Tình Tình cuối cùng chỉ có thể đẩy anh ra, chịu đựng mắt cá chân bị thương đi vào phòng tắm, cuối cùng vẫnkhông quên nặng nề đóng sầm cửa phòng tắm.

**

“Bảo mua thì mua đi, dài dòng như vậy làm gì?”

30 phút qua đi, Mộ Dung Trần rít điếu thuốc trên tay, ném điện thoại diđộng xuống giường. Mắt nhìn về phía cửa phòng tắm không biết đã là lầnthứ mấy, không nghe được bất kì âm thanh nào bên trong, cô gái bướngbỉnh này không lẽ đã ngủ quên trong đó rồi. Anh đứng lên đi đến trướccửa phòng tắm, bả vai dựa vào vách tường.

"Tình Tình."

Chân của cô bị thương như vậy, có cần tắm lâu như thế không? Dù cho thật sựkhông tắm nhưng anh còn ngửi thấy hương của cô là sao vậy. Bên trongkhông có người trả lời. Mộ dung Trần lại gõ lên cánh cửa vài cái:

“Anh cho em một phút, nếu như em còn không ra, anh sẽ không ngại trực tiếp đi vào trong đó ôm em ra ngoài”

Trong phòng tắm vẫn không có tiếng đáp lại, chỉ có tiếng nước chảy không ngừng, anh lại vỗ lên cái cửa vài cái:

“ Tình Tình”

Lúc này, thanh âm muốn bao nhiêu phần không vui thì có bấy nhiêu.

Vẫn không có tiếng động, xem ra anh không muốn đi vào cũng không được.

"Tiết Tình Tình, em lập tức đi ra cho anh."

Mộ Dung Trần hít một hơi thật sâu, tính toán cho cô gái nhỏ này thêm cơ hội cuối cùng.

“Tôi, tôi còn chưa tắm xong….”

Tình Tình rốt cuộc lên tiếng. Trên thực tế không phải chưa tắm xong, vốn làcô chỉ muốn tắm rửa một chút sau đó thay quần áo. Nhưng, bồn tắm kiểumát xa cực lớn này khiến cô tò mò, cô vặn nước sau đó ngâm mình trongbông, nhưng ai có thể biết được bồn tắm quá trơn, chân của cô lại bịthương, làm thế nào cũng không thể ngồi dậy được

"Em cũng tắm nửa giờ rồi, còn chưa có tắm xong?"

Mộ Dung Trần chỉ cảm thấy khóe mắt co rúm, kích động muốn phá cửa mà vào.

"Vậy thì thế nào? Tôi đúng là chưa tắm xong”

Ngăn cách bởi cánh cửa, tiếng của Tình Tình có vẻ nhỏ dần, nhưng cô không lên nổi thì làm thế nào bây giờ?

"Lập tức ra ngoài." Mộ Dung Trần lại nói lần thứ nhất.

"Tôi nói là không cần."

Rõ ràng là cô không muốn để ý đến anh, anh lại muốn trêu chọc cô, vì sao anh muốn cô nghe lời anh nói như vậy?

“ Tôi đếm đến ba, em không ra tôi sẽ vào trong” Ở ngoài cửa, Mộ Dung Trần đã nắm chặt quả đấm, nếu như không phải còn chút lí trí, chỉ sợ anh đãsớm đạp một cước phá cửa xông vào.

“ Anh dám vào thử xem?”

Tình Tình ngồi ở trong bồn tắm đáp lại, cô không tin, cửa phòng tắm bị côkhóa rồi, Mộ Dung Trần làm sao có thể đi vào, cô không tin. Huống chi,đường đường là Mộ Dung tứ thiếu gia ưu nhã, làm sao lại phá cửa nhà tắmchứ?

Nhưng, tại sao cô lại cảm thấy lo lắng như vậy?

"Ba. . . . . ." Mộ Dung Trần bắt đầu đếm ngược đếm.

"Hai. . . . . ."

Đưa tay nới lỏng caravat trên cổ, sau đó kéo xuống, trực tiếp ném lêngiường, sau đó anh lại xăn tay áo lên, lộ ra cánh tay rắn chắc, có lực.

Không sợ anh vào đúng không? Vậy anh sẽ vào cho cô xem. Đi tới trước cửaphòng tắm, đưa tay lắc lắc tay nắm cửa, không ngờ lại bị cô khóa lạirồi.

“ Một….”

Khi anh đếm xong, cửa phòng tắm đã bị anhđạp ra. Cô gái này không để ý anh tiến vào, anh đương nhiên cũng sẽkhông để ý thỉnh thoảng dùng bạo lực.

"Phanh!"

Một tiếng vang thật lớn vang lên, khiến cho cửa phòng tắm vốn an ổn nhất thờivăng ra, đồng thời trong phòng tắm kèm theo tiếng hét chói tai của TìnhTình.

“ Á…………………..”

Cô thế nào cũng không nghĩ qua, MộDung Trần lại thô bạo trực tiếp đá văng cánh cửa, cô sợ đến nỗi dùng 2tay ôm ngực, toàn thân rúc vào trong nước, chỉ sợ nếu sơ ý một chút cảnh xuân sẽ bị lộ ra ngoài.

Mặc dù, toàn thân cô anh cũng nhìn qua rồi, cũng sờ qua rồi, nhưng cô không có thói quen gặp anh trong tình huống như thế này.

“ Bé con, em tắm cũng lâu quá đấy”

Mộ Dung Trần hoàn toàn không thấy cô kinh hoảng, từng bước từng bước đi về phía cô, nhìn thấy sắc mặt của anh rất khó coi, cô sẽ không cảm thấyvui mừng đấy chứ?

“ Mộ Dung Trần, anh ngừng lại cho tôi, không chô phép anh tiến thêm một bước”

“ Tôi đã cho em cơ hội, là em làm cho tôi đợi quá lâu”

“ Anh dừng lại, không cho phép tiến lên” Tình Tình đem thân thể chínhmình chìm vào trong nước, nhưng lui nữa không phải cả người cô phải chui vào trong nước sao?

Đáng tiếc, phòng tắm này cho dù có lớn hơnnữa, chẳng qua cũng chỉ cách cự ly 5 bước chân, đối với Mộ Dung Trần mànói, anh căn bản không để ý đến lời cảnh cáo của Mộ Dung Trần, thắng tắp đến gần cô.

Cả người Mộ Dung Trần đứng trước bồn tắm, nhìn người đang rúc cả thân thể xuống nước, anh đè xuống lửa giận trong lòng : “Hả?”

“Không cần, anh đi ra ngoài trước đi”

Mộ Dung Trần không để ý đến cô, trực tiếp cầm khăn tắm ở trên kệ lên “Nghe lời, bác sĩ sẽ đến ngay bây giờ”

"Anh xoay người sang chỗ khác."

Thật là nói giỡn, nếu anh nghe lời thì anh còn là Mộ Dung Trần sao?

“ Tình Tình anh không có nhiều kiên nhẫn, em tự mình đứng lên, hoặc làanh ôm em lên” Mộ Dung Trần nhìn chằm chằm cô, trong phòng tắm, hơi nước lượn lờ, tuy rằng do cửa bị đá văng, khí nóng ở trong phòng cũng giảmđi phân nữa, nhưng mà Mộ Dung Trần vẫn cảm thấy cả người như có lửathiêu, khí nóng dâng lên từng hồi.

Anh từ trên cao nhìn cô chằmchằm, mặc dù cô cố gắng đem thân thể ẩn vào trong nước, nhưng đáng tiếcvẫn không giấu hết được vóc người mĩ lệ của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn vì ngâm nước nóng quá lâu mà phiếm hồng, tóc xõa ướt dầm dề, cảphòng tắm tràn đầy hương thơm anh quen thuộc, đó là sữa tắm anh haydùng. Cổ quản gia thật là chu đáo, ngay cả việc này cũng nghĩ đến. Lúcnày, mùi vị này ở trên người cô, Mộ Dung Trần lại phát hiện anh bị nógợi lên dục niệm.