Hận Thù

Chương 42



Những ngày tiếp theo, ngày nào nhỏ cũng tìm mọi cách gây sự chú ý vshắn. Nhỏ lao vào nghiên cứu những cuốn ngôn tình và đọc những cách nữchính gặp nam chính. Nhỏ áp dụng những điều nhỏ đọc được vào việc tiếpcận hắn. Nhỏ giả vờ đụng trúng hắn, có lần còn thuê một đám người đánhnhỏ trước mặt hắn,nhỏ giả vờ cãi nhau với hắn, nhỏ hay cố ý đụng mặthắn..... Nhuqwng, dù cho nhỏ làm đủ mọi cách, mọi thủ đoạn thì hắn vẫncứ vậy, hắn vẫn lạnh lùng đi lướt qua người nhỏ như chưa hề quen biếtnhau. Phải chăng nhỏ và hắn chỉ như hai đường thẳng chỉ một lần cắt nhau rồi lại xa nhau mãi mãi. Mỗi lần nhỏ thấy hắn và nó nắm tay nhaucùng đùa vui, nhỏ thấy ánh mắt dịu dàng của hắn nhìn nó, nhỏ thấy nụcười ngọt ngào hắn cười với nó, nhỏ thấy cử chỉ ân cần của hắn đối vsnó. Tất cả mọi thứ, hắn đều dành cho nó.

Nhỏ đứng ở một góc khuất, lặng nhìn cặp tình nhân kia hạnh phúc bên nhau. Trái tim nhỏ vụn vỡ, lòng nhỏ đau thắt lại. Những mảnh kí ức cứ tiếp nối nhau ùa vềtrong tâm trí nhỏ, khuôn mặt lạnh lùng của hắn xuất hiện, đôi môi khẽ ừmột tiếng khi nhỏ nói lời yêu với hắn, hình ảnh nhỏ và hắn lần đầu tiênhẹn hò, khi hai người cùng ăn kem trên một quán nhỏ, khi hai người ngồilại cùng nhau trên cánh đồng oải hương, .... tất cả như một cuốn phimtua cchaamj trong đầu nhỏ. Nhỏ nở nụ cười buồn, nhỏ chợt nhận ra, nhữngngày tháng yêu nhau ấy .. hắn chưa hề nở một nụ cười. Là nhỏ quá mùquáng nên bây giờ mới nhận ra sao ? Là tại nhỏ sao ? Nhỏ siết chặt đôibàn tay trắng trẻo, nhỏ không can tâm. Đôi mắt hồng phấn ánh lên tia hận thù nhìn cặp uyên ương đang hạnh phúc đằng kia. Nhò ngước lên trời cao, đáy mắt lấp lánh một giọt nước mắt lăn dài, khuôn miệng nhỏ mấp máy:

- Một ngày nào đó, anh lại trở về bên em, có phải không ?

+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-

Thấm thoát cũng đã đến ngày quyết đấu,.

Nhỏ xuất hiện ở bãi đất trống xyz. Nhỏ khoát trên mình chiếc áo sơ mi màuđen, bên ngoài là chiếc áo khoát da sang trọng, chiếc quần bó màu đenlàm tôn thêm đôi chân thon dài của nhỏ. Mái tóc màu đỏ đô xõa dài tựnhiên, đôi mắt màu hồng phấn to tròn ánh lên tia hận thù cùng một chút u sầu. Khuôn mặt nhỏ nhắn ẩn dưới chiếc mặt nạ màu đn che hết nửa mặt. Dù không nhìn thấy được dung mạo của nhỏ nhưng ai cũng có thể khẳng địnhrằng: đây chính là một mỹ nhân vô cùng xinh đẹp.

Nhỏ đứng chính giữa một đám người xã hội đen. Vẻ mặt ngạo nghễ nhìn về đám người đứng đối diện.

Ở phe đối diện với nhỏ là một toán người xã hội đen khác. Dẫn đầu chínhlà nó. Mái tóc màu tím đc nó cột cao gọn gàng để lộ cái cổ nhỏ nhắntrắng ngần, đôi mắt màu tím bí ẩn ánh lên tia lạnh lùng rợn người. Nóđứng ở đó, phong thái bình tĩnh, không đắc thắng như nhỏ, không nhunhựơc, càng không một chút sợ hãi. Từ người nó toát ra hàn khí lạnh lẽo, nó giống như một bậc đế vương khiến người người kinh sợ.

Nhỏ hơi bất ngờ trước khí thế của nó. Còn nó thì khẽ nhếch môi thú vị:

- Sợ à ?

Nhỏ lấy lại phong thái, đưa ánh mắt giễu cợt nhìn nó:

- Tôi ư ? Tôi nghĩ cô mới là người phải sợ đấy.

Nó hừ lạnh:

- Tùy cô nghĩ thôi, Thùy Trâm.

Nhỏ hơi lúng túng, đưa vẻ mặt ngạc nhiên nhìn nó. Nó không nói gì chỉ khẽ nở nụ cười khinh bỉ. Nhỏ nói tiếp:

- Bingo, chị thông minh thật đấy.

Nó hơi khưng lại, nghiêng đầu hỏi:

- Chị ?

Nhỏ nở một nụ cười nham hiểm:

- Game Start.......