Giống Như Đã Từng Quen Biết

Chương 3



Phó Bội Gia lui vào trongchăn, nhớ lại nụ hôn của Kiều Gia Hiên, cổ có chút nóng lên.

Cô còn chưa nghĩ có muốnlàm bạn gái của hắn hay không, đã không giữ nổi thành trì rồi.

Kiều Gia Hiên còn trêuchọc cô, nếu không đồng ý, chẳng phải là tiền mất tật mang!

Bội gia thực sự là hậnđến nghiến răng nghiến lợi, trong lòng lại giống như tràn đầy mật ong ngọt lịm.

Trên trường căn bản đãkhông có tiết, chỉ cần hoàn thành luận văn là được.

Phó Bội Gia làm ổ ở trêngiường, nhìn bên ngoài đã sáng rõ, nhưng vẫn không chịu đứng dậy. Đã vài ngàyliên tiếp, Kiều Gia Hiên vẫn chưa liên lạc với cô. Không hiểu sao, trong lòngcô lại có cảm giác lo lắng. Mỗi ngày xem tài liệu cũng không vào, viết luận văncũng không có một chút tiến độ.

Cô tức giận kéo chăn lên,cả người chui vào trong, không nhúc nhích.

Đang mơ mơ màng màng, sắpgặp công, thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại di độngtruyền đến. Cô vươn một tay, sờ soạng hồi lâu, rốt cục cũng sờ được trúng mụctiêu: “A lô?”

“Tiểu thư heo, còn đangngủ sao? Mặt trời đã lên đến đỉnh đầu rồi!”

Cơn buồn ngủ của Phó BộiGia tiêu tan ngay tức khắc, dĩ nhiên là Kiều Gia Hiên đáng ghét. Cô cũng khôngtrả lời.

“Ngoan, dậy đi! Đi ăn cơmtrưa với anh!”

“Không đi!”

“Tối hôm qua anh mới từMỹ trở về, đã mấy ngày không đối xử tốt với ngũ tạng của anh rồi!”

Phó Bội Gia dao động mộtchút, nhưng vẫn cự tuyệt: “Không đi!”

Đầu bên kia trầm mặc mộtlúc: “Vài ngày không, anh rất muốn gặp em. Em không muốn đi, thôi vậy!”

Thoáng một cái, tức giậncùng kiêu ngạo đã biến mất: “A — Em đi vậy!”

“Nửa tiếng nữa anh sẽtới!” Trong giọng nói lộ ra mỉm cười.

Địa điểm ăn chính là nơilần đầu tiên đến, món ăn vẫn giống như cũ. Bội Gia bởi vì trong lòng vui vẻ,liền ăn đồ Kiều Gia Hiên gắp cho đến không còn một miếng.

Vừa buông đũa xuống,ngẩng đầu lên liền thấy Kiều Gia Hiên vẻ mặt cưng chiều nhìn c

“Sao ăn ít như vậy, tráchkhông được lại gầy thế kia! Ăn nhiều thêm một chút!”

“Em không ăn được nữa, ănnhư vậy là phá kỉ lục rồi.”

Kiều gia hiên nở nụ cười,khóe miệng cong lên một vòng cung đẹp mắt.

“Buổi tối có một bữatiệc, đi cùng anh nhé!”

Phó Bội Gia bình tĩnhnhìn hắn, biết đó là thăm dò cũng là yêu cầu. Hắn không hổ là một doanh nhânthành công. Nếu đồng ý đi với hắn, chẳng khác nào tuyên bố hắn cùng với cô cóquan hệ.Nếu không đồng ý, hắn sẽ cân nhắc lại quan hệ của hai người.

Nếu như cô đủ lý trí, hẳnlà sẽ nói với hắn cô muốn suy nghĩ một chút. Gần tối sẽ cho hắn câu trả lời.

Thế nhưng trong đáy lòng,có một thanh âm vui sướng không ngừng hò hét: “Phó Bội Gia, đồng ý đi! Phó BộiGia, đồng ý đi!”

Phó Bội Gia không có cáchnào nhìn ra bất cứ ý tứ gì trên gương mặt bình tĩnh của hắn. Trên mặt hắn vẫnbình tĩnh giống như đang nói về thời tiết ngày hôm nay, nhưng con ngươi lạihiện lên một tia kì dị, khiến cô cảm giác được khát cầu của hắn.

Phó Bội Gia cúi đầu:“Được!” Cô không có cách nào phân tích kĩ càng, chỉ hành động theo bản năng.

Trong phòng khách rộnglớn, tiếng đàn du dương nhẹ nhàng vang lên, ánh đèn dịu dàng, lộ ra một thânphục sức đẹp đẽ quý giá của tân khách. Nhưng lúc Phó Bội Gia nắm tay Kiều GiaHiên xuất hiện, vẫn gây lên không ít rối loạn. Năm phút đồng hồ sau đó, mọingười đều biết, Kiều Gia Hiên đỉnh đỉnh đại danh đã mang danh cây đã có ủ, màđồng dạng thiên kim Phó thị tài phú đại danh lan xa cũng trở thành hoa có chủ.

Đối với loại kết hợp mạnhmẽ này, giới đại gia tuy đã nhìn mãi thành quen, nhưng mà với lượng tài sản củahai người vẫn khiến người ta phải chấn kinh một chút.

Kiều Gia Hiên cúi đầu sátbên tai Bội Gia nói nhỏ: “Em đoán xem mọi người đang suy nghĩ gì?”

Phó Bội Gia ngẩng đầucười nhạt: “Anh nói xem?”

Hai người ánh mắt chạmlại, nhìn nhau cười!

Phó Bội Gia quay đầu quétchung quanh một vòng, muốn tìm thân ảnh của phụ thân. Lần này cũng Kiều GiaHiên dự tiệc, vẫn chưa báo cho phụ thân biết. Nhưng những kiểu tụ họp thế này,làm sao mà thiếu được phần ông. Trong nháy mắt đã thấy được Phó Hùng đang đứngbên cạnh chủ nhân bữa tiệc Lôi bá, ông mỉm cười nhìn cô.

Phó Bội Gia giật nhẹ tayáo Kiều Gia Hiên, Kiều Gia Hiên hiểu ý, liền nắm tay cô tiến về phía Phó Hùng.

Kiều Gia Hiên khách khímỉm cười: “Lôi tổng, xin chào!” Chuyển sang Phó Hùng liền đổi lại: “Bác trai,xin chào!”

Phó Hùng hài lòng nhìnbảo bối của mình: “Tốt tốt tốt!”

Lôi Hạo Vĩ cùng Phó giavô cùng thân thuộc, cơ hồ là nhìn thấy Phó Bội Gia trưởng thành, bắt đầu trêughẹo nói: “Phó huynh này, xem ra cũng nên chuẩn bị đồ cưới đi thôi!”

Phó Bội Gia đã nhìn quenmấy cảnh này nhưng nói đến chính mình, dù sao vẫn là thiếu nữ rụt rè, liền ethẹn cúi đầu: “Bác Lôi thật xấu xa

Lôi Hạo Vĩ cùng Phó Hùngđều ha ha cười to.

Vừa vặn lúc này, bản nhạckhiêu vũ đầu tiên nổi lên, Kiều Gia Hiên liền cầm lấy tay Phó Bội Gia, cáo luivới mọi người, cùng Bội Gia khiêu vũ.

Từ sau bữa tiệc khẳngđịnh quan hệ, Kiều Gia Hiên hẹn gặp Bội Gia ngày càng nhiều. Phó Hùng đươngnhiên là thỏa mãn vạn phần. Bất kể là tướng mạo, xuất thân, học thức, hiểu biếtđều không thua kém Bội Gia, cũng cực kì yêu thương Bội Gia, thừ hỏi người làmcha nào không hài lòng đây?

Thế nhưng, hẹn hò mấytháng, Bội Gia có những lúc cảm giác rất khó hiểu.

Kiều Gia Hiên trưởngthành thận trọng, phúkhả địch quốc, tướng mạo cũng là đẳng cấpcao. Nhưng cô Phó Bội Gia ngoài trừ là con gái của Phó Hùng, cũng không có chỗnào đặc biệt. Nói về tướng mạo, chỉ là thể nói là thanh tú mà thôi. Nói về họcthức, chỉ là tốt nghiệp đại học thông thường. Người như cô, trên đường tùy tiệntúm một cái có cả một đống.

Phú khả địch quốc: ý nóirất giàu có

Ngày hôm đó, cô ở trongbiệt thự của Kiều Gia Hiên, nằm trên sô pha trong thư phòng, nhìn bóng lưngđang bộn bề giấy tờ của hắn, đột nhiên cảm khái: “Hiên, anh rốt cuộc là thíchem ở điểm nào?”

Kiều Gia Hiên dường nhưbị giật mình quay đầu lại, một lúc mới cười ra tiếng: “Ngốc, em nói xem?” Vừanói vừa đến bên cạnh sô pha, ngồi xuống, ôm lấy cô.

“Nếu biết thì đã chẳnghỏi anh!”

Kiều Gia Hiên cũng khôngnói lời nào, tiến lại gần nhẹ nhàng hôn l gương mặt cô. Một lát sau, mới thởhổn hển mà thả cô ra: “Đêm nay không cần trở về!” Hai người mặc dù đã côngkhai, nhưng vì Bội Gia xấu hổ, vẫn chưa quan hệ thân mật.

Bội Gia đỏ ửng mặt nhìnhắn, hơi thở không ổn định, nhưng trong mắt vẫn có kháng cự.

Kiều Gia Hiên thở dài:“Vậy ở lại với anh một lúc nữa, anh ở một mình rất buồn chán. Tối nay anh đưaem về.”

Mấy ngày này cô hầu nhưxem biệt thự Kiều gia là nhà, buổi chiều trong phòng bếp chuẩn bị đồ ăn, chờhắn đi làm về, hai người ăn cùng nhau. Sau khi ăn xong, lại theo hắn vào thưphòng làm thêm. May mà từ nhỏ đã bắt đầu học một khóa nấu nướng, tuy rằng nấunhững món thông thường, nhưng vẫn có thể chấp nhận. Nhìn mỗi ngày Kiều Gia Hiênăn sạch thức ăn do chính tay mình nấu, cả buổi vất vả của Bội Gia cũng trở nênhạnh phúc không gì sánh được. Đây có thể chính là biểu hiện yêu một người.

*********************

Bữa tiệc trên tầng caonhất của khách sạn quốc tế, nơi tiếp khách đã chật kín người, rất nhiều ngườikhông nhận được thiệp mời cũng mang quà mừng đến, chỉ e mình chậm hơn nhữngngười khác.

Tổng tài của PP.OM cùngthiên kim Phó thị hôm nay đính hôn, đây là tin tức chấn động toàn bộ Châu Á,những nhân vật có máu mặt ở đây ai cũng muốn chen lên để tặng quà mừng trước,không muốn theo phía sau người khác.

“Có mệt không?”Namnhânvật chính mặc lễ phục màu trắng đang cúi xuống bên tai nữ nhân vật chính xinhđẹp nhỏ giọng hỏi, biểu cảm dịu dàng khiến cho bao nhiêu danh môn thục nữ ở đâyghen tị không thôi.

Bội Gia cười ngọt ngào,chậm rãi lắc đầu. Cô làm sao có thể mệt được đây? Hôm nay là ngày mộng đẹp trởthành sự thật, hoàng tử của cô bây giờ đã bên cạnh cô, cùng cô ưng thuận địnhước trăm nă

Những vị khách đến bên họchúc mừng, Kiều Gia Hiên rời ánh mắt khỏi gương mặt thanh nhã của cô, khách khínhìn mọi người.

Tuy rằng những khách đượcmời đã qua vài lần chọn lọc, thế nhưng những người được mời vẫn rất nhiều. Bởivì gia thế, sự nghiệp của cả hai nhà thực sự quá lớn, bằng hữu của họ tronggiới kinh doanh là vô số kể, còn rất nhiều cái đại biểu của các tập đoàn tàichính đối tác nước ngoài, đại bộ phận những người này đều đến tham dự lễ đínhhôn hôm nay.

“Cha” Bội Gia bỗng nhiênrời khỏi Kiều Gia Hiên bước tới chỗ Phó Hùng, gương mặt lộ ra hào quang rực rỡ.

“Sao con không đi cùngGia Hiên?” Phó Hùng cưng chiều nhìn con gái.

“Anh ấy nói cha đứng mãichắc là mệt chết rồi, nơi này có bọn con, cha không phải ứng phó với mỗi ngườikhách, cha đi nghỉ ngơi một chút đi!” Gương mặt đáng yêu của cô tươi cười vớiphụ thân.

“Không sao, nhanh đi sangvới nó đi!” Phó Hùng nhìn con gái, vẻ mặt mừng rỡ.

Trên gương mặt cười củaBội Gia nhiễm một tầng ửng đỏ, cô khẽ gật đầu, giống như bươm bướm bay trở vềbên người Kiều Gia Hiên.

“Xem ra ta không có chọnsai người!” Phó Hùng yên lặng gật đầu.

Buổi lễ đính hôn hỗn loạnmà ngọt ngào kết thúc trong tiếng chúc phúc của mọi người, trải qua một đêm mệtmỏi rã rời cùng hưng phấn, lúc này hai người mới ở căn phòng tổng thống củakhách sạn nghỉ ngơi.

Bội Gia thay áo ngủ từtrong phòng tắm đi ra, cô đôi chân trần, chiếc ngủ bằng lụa tơ tằm màu trắngvừa ôm lấy lại vừa lộ ra sự gợi cảm ngây thơ của cô. Cô gương mặt phiếm đỏ xinhđẹp như thiên thần, trong đôi mắt dịu dàng lộ ra vẻ kiên định.

Kiều Gia Hiên đứng cạnhcửa sổ sát sàn ngoài ban công, mặc áo sơ mi đen, thân ảnh người cô yêu thươnghiện lên trong mắt. Hắn đứng không nhúc nhích, dường như chăm chú nhìn cảnh đêmngoài của sổ.

“Hiên.” Thanh âm mềm mạivang lên.

Hắn liền quay đầu lại,con ngươi đen như nhìn thấu nhân tâm lặng lẽ chớp động “Em tắm xong rồi sao?”Thanh âm trầm thấp như bóng đêm.

Bội Gia e lệ cầm hai tay,chậm rãi gật đầu.

Kiều Gia Hiên đi tới phíacô, vạt áo mở rộng, biểu hiện của hắn so với bình thường có chút bất đồng, chánchường mà nguy hiểm. Dừng trước mắt cô, hắn đầu tiên là yên lặng nhìn cô thậtkĩ, sau đó hai tay nhẹ nhàng vuốt tóc của cô, mặc cho chúng luồn xuống kẽ ngóntay.

Cô nín thở chờ đợi, tráitim không quy tắc đập dữ dội, thân thể không có cách nào đè xuống cơn run rẩy.

“Quyết định rồi sẽ khôngthể hối hận.” Hắn ôm lấy vòng eo bé nhỏ yếu ớt của cô, cùng cô đối mặt thậtchăm chú.

Cô đối với ánh mắt nàykhông cách nào hít thở, trong ngực tắc nghẽn đến cực điểm, ngoại trừ gật đầu,cô không sao mở miệng được. Cô đã quyết tâm, sau hôm nay sẽ không rời xa hắn dùchỉ một ngày, không để hắn phải cô đơn một mình…