Giáo Bá Tiểu Mỹ Nhân

Chương 2: Bí mật nhỏ



___Đã beta___

Liễu Nhất không dám nghỉ chân, sợ người phía sau đuổi theo, một hơi chạy đến cửa nhà mới dừng lại để thở.

Cửa khóa, hôm nay vẫn như trước không ai chờ cậu về nhà.

Cậu tập mãi thành thói quen từ túi sách lấy ra một xâu chìa khóa nhỏ, trước khi mở khóa còn phòng bị quay đầu lại nhìn phía sau, thấy ngõ nhỏ trống rỗng không có ai lại đây mới yên tâm mở khóa đẩy cửa.

Liễu gia là tứ hợp viện, đẩy cửa ra, trong sân trống rỗng, quần áo phơi trước khi ra cửa buổi sáng đã khô, chỉ có một chiếc áo sơmi màu trắng lẻ loi treo trên sào phơi đồ, hôm nay ánh nắng rất mạnh, trên tường hoa, đất trong chậu xương rồng bị nắng chiếu có chút khô.

Liễu Nhất dùng chìa khóa mở cửa chống trộm, bỏ cặp sách xuống, thu quần áo, sau đó đem chậu xương rồng trên tường vào trong phòng của mình, chậu hoa vẫn còn hơi nóng từ ánh mặt trời, cậu dự định chờ độ ấm hoàn toàn tán đi mới tưới cho nó chút nước.

Trong phòng khách có để lại tờ giấy, nội dung trên giấy vẫn giống như ngày hôm qua: Ba mẹ hôm nay phải tăng ca, trong ngăn kéo có để lại tiền.

Liễu Nhất tiện tay đem tờ giấy vo thành một đoàn ném vào thùng rác, mở ngăn kéo ra, bên trong có năm mươi tệ.

Bánh bao nhỏ ở căn tin mười tệ một lồng, một lồng mười cái. Cháo ba tệ một bát, cậu một lần có thể ăn sáu bánh bao, vậy năm mươi tệ có thể ăn được sáu bữa sáng.

Liễu Nhất tính toán, nhanh chóng ghi chép rồi yên lặng đem tiền thu lại, đứng lên, mở tủ lạnh ra, bên trong còn một quả cà chua to bằng nắm tay, hai củ khoai tây, ba quả trứng gà và năm quả ớt.

Liễu Nhất rửa sạch tay, lấy một nắm gạo bỏ vào nồi cơm điện, sau đó đem khoai tây đi gọt vỏ thái sợi, cà chua và ớt rửa sạch thái nhỏ.

Rửa sạch chảo để xào rau, cậu trực tiếp bỏ vào chảo một muôi dầu ăn, làm nóng sau đó thuần thục cho đồ ăn theo thứ tự mình thích vào đảo đều, trước khi chín cho thêm nửa thìa muối.

Chưa đến mười lăm phút món ăn đã hoàn thành, cơm trong nồi cũng chín.

Liễu Nhất từ sau tủ lạnh lấy ra bàn ăn nhỏ chuyên dụng, đem đồ ăn và cơm dọn xong, lại từ trong cặp sách lấy ra nửa túi cải bẹ giữa trưa ăn còn thừa, bắt đầu ăn bữa tối.

Ăn xong bữa tối, Liễu Nhất bưng bát khoai tây trở về vị trí cũ, sắc trời bên ngoài đã tối mịt. Cậu lấy quần áo trong tủ rồi đi vào phòng tắm.

Cha mẹ bình thường tan tầm đã khuya. Liêu Nhất dự định trước khi họ về trộm ngâm nước tắm một chút.

Sau khi thu thập tốt mọi thứ đã tám rưỡi, ngõ nhỏ truyền đến tiếng phanh xe quen thuộc, ngay sau đó là tiếng đẩy cửa, cùng với âm thanh nam nữ nói chuyện, là cha mẹ tan tầm đã trở lại.

Liễu Nhất khoanh chân ngồi trên giường đọc sách! Nghe được động tĩnh, do dự buông sách trong tay, xuống giường đi ra khỏi phòng ngủ của mình.

"Ba, mẹ."

Liễu Nhất mặc quần áo rõ ràng không hợp với dép lê dưới chân, cố gắng giảm bớt tiếng vang khi bước đi, đi đến cửa phòng khách liền thấy cha mẹ tinh thần mệt mỏi vừa xuống xe, nhu thuận lên tiếng chào hai người.

"Liễu Nhất, ba mẹ công tác cả ngày mệt mỏi, con quay về phòng làm bài tập đi thôi."

Cha Liễu đại khái là quá mệt mỏi, hơi hơi vuốt cằm cũng chưa cùng cậu nói chuyện, mẹ Liễu tuy là đã mở miệng, nhưng không có cùng cậu trao đổi, Liễu Nhất ngoan ngoãn trả lời, cũng không cảm thấy mất mát, đi dép lê trở về phòng ngủ của mình.

Cậu có thói quen ở trường học hoàn thành tất cả bài tập về nhà, bọn họ cho tới bây giờ cũng không biết.

Tâm tình Liễu Nhất không bị ảnh hưởng, quay về phòng ngủ tiếp tục đọc sách! Thời điểm kim đồng trên đầu giường chỉ đến 9 giờ, Liễu Nhất buông sách xuống, trộm dùng chìa khóa giấu ở bên phải bàn học mở ra ngăn kéo bên trái, bên trong để một chiếc di động màu đen.

Liễu Nhất như con chuột nhỏ thấy bánh ngọt, mặt mày không tự giác mang theo nụ cười vui vẻ, lấy điện thoại di động ra khởi động, chưa đầy một phút điện thoạt đã sáng lên.