Father (Phụ)

Chương 19: Nineteenth child



“Azz, trở về rồi…”

Không chút năng lực phản kháng bị bắt trở về, khuôn mặt nhỏ nhắn của công chúa Lily trắng bệch, nhìn lên quốc vương bệ hạ trên cao.

“Phụ vương…”

Quốc vương bệ hạ ngồi trên ngai vàng, không để ý tới ánh mắt tuyệt vọng cầu xin của con gái, hai con ngươi đen chằm chằm dán vào thanh niên tóc bạc bị thị vệ ấn quỳ trên thảm đỏ. Lust rũ đầu xuống, tóc bạc xinh đẹp chảy xuống từ đầu vai, che khuất nét mặt, chỉ có thể nhìn thấy môi mỏng kia hơi khép mở, bộ dạng bất lực dường như đang dụ dỗ mọi người phạm tội.

Quốc vương trở nên khô nóng, hắn biết rõ đôi môi kia ngon đến cỡ nào, mỗi lần đều khiến hắn đạt đến cực lạc mỹ lệ. Quốc vương bệ hạ bắt đầu nổi giận, đó là của hắn, món ngon mà chỉ hắn mới có thể hưởng thụ, những kẻ ở đây sao có thể —— dựa vào cái gì —— lấy con mắt hạ lưu kia của chúng nhìn thứ hắn độc chiếm?

“Các ngươi cút ra ngoài cho ta!” Quốc vương gầm lên với tất cả thị vệ. “Lập tức! Ngay lập tức!”

Bọn thị vệ hoảng sợ rút lui, để lại quốc vương, công chúa, Lust, còn một căn phòng bao phủ trong không khí rợn người.

Kẻ chướng mắt rốt cuộc rời đi, quốc vương đứng lên khỏi ngai vàng, đi tới trước mặt Lust, nhìn xuống Lust quỳ trên thảm đỏ, trong mắt toàn là ánh sáng hung bạo. Công chúa Lily sợ hãi nhào lên, muốn dùng thân thể che chắn cho Lust.

“Không… Phụ vương…”

Quốc vương không để ý Lily cản trở, trong mắt từ đầu tới cuối chỉ có bóng dáng màu bạc kia. Quốc vương bệ hạ cúi thân xuống, lấy tay kéo tóc Lust lôi lên, giọng điệu nguy hiểm cực điểm.

“Giỏi lắm, lại dám trốn!” Thỏa mãn nhìn mày Lust đau đớn nhăn lại, quốc vương bệ hạ cười hung tợn. “Ngươi quên lời ta nói rồi sao? Hả? Ngươi là của ta, ngoại trừ bên cạnh ta, ngươi không thể đi đâu được! Hay ta không thể thỏa mãn yêu tinh phóng đãng nhà ngươi, một khắc không dụ dỗ người khác liền không thể sống yên ổn?”

Có vẻ như tiếng kêu khóc của công chúa Lily rốt cuộc truyền tới tai quốc vương, quốc vương hơi liếc con gái, cười đến tàn bạo.

“Lily, để ta đến nói với con, kẻ con coi trọng rốt cuộc *** đãng tới bao nhiêu, hạ lưu không chịu nổi!”

Nói xong, quốc vương liền liền xé rách Lust ngay tại chỗ.

“Không ——!”

Lily thét chói tai che mặt mình, mắt nàng mở to đến mức không thể to hơn, đồng tử co chặt thành một điểm. Nàng muốn thét chói tai, nhưng cổ họng chỉ có thể vỡ nát ra những tiếng “hơ hơ”.

Quốc vương hoàn toàn bất chấp thảm trạng của con gái, vẫn mê muội tiến vào. Hắn liên tục đòi lấy Lust, ánh mắt, động tác, tư thái, không một chỗ nào không hiện rõ dục vọng cùng khao khát chiếm hữu mãnh liệt của hắn đối với thân thể dưới thân.

“Ngươi là của ta… Ngươi là của ta… Ngươi là của ta… Nhớ cho ta, ngươi là của… Khục…”

Quốc vương cứng ngắc mở to hai mắt, không dám tin cúi đầu nhìn mũi giáo xuyên qua ngực. Hắn gian nan quay đầu lại, nhìn thấy đứa con lạnh lùng đến mức phảng phất như một kẻ xa lạ, quốc vương muốn nói cái gì đó, lại chỉ có thể ho ra một bãi máu, sau đó ngã xuống.

Máu bắn ra dính lên mặt Lily, Lily trống rỗng nhìn bóng người ngã xuống kia, sau đó nhấc chân đá văng hắn.

“Asmodeus…”

Giọng nói tựa âm hồn của Lily thoắt ẩn thoắt hiện trong đại sảnh tối đen trống trải, nàng ngồi xuống giữa vũng máu, máu tươi nhuộm ra một vòng hoa văn màu đỏ quanh váy xòe hồng nhạt, công chúa đỏ bé bỏng vươn đôi tay nhuốm máu ôm nửa người trên của Lust dìu lên.

“Asmodeus…” Công chúa nhuốm máu cười lên khanh khách, tiếng cười trống rỗng trong bóng tối có vẻ rùng rợn lạ thường. “Ai cũng không thể ngăn cản chúng ta ở cùng nhau…”

Lily tựa đầu vào trong ngực Lust, thì thào lặp lại. “Chàng là của ta…”

Lust ôm công chúa đẫm máu vào trong ngực, cảm thấy nàng run rẩy, bắt đầu nở nụ cười.

“Đúng vậy, nữ hoàng điện hạ, nàng phải đối xử với tôi thật tốt!”

[Phụ by Đồi]

Lust ngâm nga, nhẹ bước vào phòng, qua loa đảo mắt nhìn, tìm thấy mục tiêu.

“Thật quá đáng mà!” Lust lấy tay cắm vào tóc chải ra sau, đi đến giường. “Đẩy ta ra làm mệt muốn chết, bản thân mình lại ngủ cùng father thoải mái đến như vậy!”

Thanh niên tóc đen trên giường biếng nhác mở nửa con mắt, lộ ra đồng tử máu đỏ tươi, trong ngực y ôm một người tóc đen, da rất trắng, lưng hoàn mỹ khảm trong ngực thanh niên, nhắm mắt ngủ rất say sưa.

“Về rồi à!” Giọng thanh niên tóc đen trầm thấp mà hấp dẫn như đàn violoncello, khiến người ta bất giác đắm chìm. Con ngươi đỏ tươi của Sloth chậm rãi đảo qua Lust. “Chơi vui không?”

Lust cười phá lên, nụ cười kia như hoa Higanbana trên con đường tử vong. “Chơi vui lắm!” Y liếm môi, con ngươi màu lam băng vô cùng tươi sáng. “Con người quả nhiên đều là sinh vật đáng yêu như vậy!”

Thanh niên tóc bạc leo lên giường, gần như thành kính hôn trán người trong ngực Sloth.

“Father, ta đã trở về!”

Táp táp táp!

Đây là tiếng giày đế cao gõ xuống đất, chỉ chốc lát sau, một cậu bé tóc tím ăn mặc kiểu Gothic bóng tối liền chạy vào từ bên ngoài, chính là Gluttony đã ra ngoài kiếm ăn xong.

Đồng tử yêu tinh màu hổ phách của Gluttony vừa nhìn thấy người trên giường, liền lấp lóe tỏa sáng, thiếu niên nhảy lên giường, liếm khóe môi người đang ngủ say một cái, khóe môi thiếu niên toét ra độ cong thỏa mãn.

“Daddy vẫn còn ngủ sao?” Gluttony nhìn Sloth. “Nah nah, daddy đang mơ gì? Có Gluttony không?”

Sloth hạ mi xuống, mi dày như voan đen tinh tế che khuất hai đồng tử máu.

“Không có.” Y trầm trầm nói. “Trong mộng của phụ thân, không có chúng ta.”

Gluttony mở to hai mắt, như con mèo xù lông. Lust trầm lặng không nói, chỉ mím chặt khóe miệng.

“Thế thì sao nào?” Sloth chậm rãi liếc nhìn các “em trai”, nhếch khóe môi lên. “Quá khứ không có, tương lai phụ thân không thể rời khỏi chúng ta, không phải sao?”

Sloth thả người trong ngực ra, nhẹ vuốt theo tóc hắn, như đang trêu đùa một con mồi không chỗ để trốn.

“Mọi thứ đã sắp xếp gần xong, phụ thân cũng nghỉ ngơi đủ lâu rồi.” Sloth nhắm mắt lại rồi mở ra, con ngươi màu đỏ xoay chuyển ánh quang u tối.

“Là lúc, để phụ thân thức dậy!”

[Beta by Ween]

Hắn mở mắt, ngẩn người nhìn trần nhà trân trân, hắn bỗng chốc không thể phản ứng được, bản thân mình rốt cuộc đã tỉnh dậy hay lâm vào một giấc mộng khác.

Đây là mộng hóa thành thực, hay thực hóa ra mộng.

Hắn không có nhiều tế bào nghệ thuật, hắn chỉ mơ hồ nhớ mình có một giấc mơ rất hoàn mỹ, hoàn mỹ đến độ làm hắn hầu như nguyện ý tin đó chính là sự thật.

“Father, ngài dậy rồi!”

Hắn sửng sốt thật lâu, mới tập trung tầm mắt lên người thanh niên tóc bạc mắt lam đối diện. Hắn lúc này tựa trên giường, ngơ ngác nhìn Lust, hoàn toàn không biết phải phản ứng ra sao.

Lust cười diễm lệ, dịu dàng kéo hắn từ trên giường dậy, dẫn đường cho kẻ lảo đảo loạng choạng này đi ra ngoài.

Xung quanh đều là bóng tối thâm trầm, chỉ có thể nhìn thấy tấm thảm đỏ thẫm không có điểm cuối dưới chân, hắn hoàn toàn không biết mình sắp được dẫn đến nơi nào. Đầu óc quyện thành một cục đến bây giờ còn chưa hoàn toàn sắp xếp rõ ràng, ký ức cuối cùng của hắn chính là màn lửa kia, sau đó chính là một mảnh bóng tối.

“Daddy, ở bên này này ”

Không biết rẽ bao lâu, lại một khúc ngoặt nữa, hắn thấy một cậu bé trang phục Gothic đứng ở cửa, ôm một con thỏ nguyền rủa màu tím vẫy tay với mình, trên mặt là nụ cười thật lớn.

Hắn được dẫn đến trước mặt Gluttony, cậu bé đáng yêu nhào lên ôm cánh tay hắn kéo vào trong đại sảnh.

Vẫn đi trên thảm dài đỏ sẫm, nhưng cứ vài bước thì sẽ có lửa lam sậm tự động bốc lên, tô điểm cho hai bên thảm đỏ, xua tan không ít tối tăm lạnh lẽo. Đây là một đại sảnh nguy nga tráng lệ, xa hoa đến độ làm một kẻ đến từ khu ổ chuột như hắn cảm thấy mình như một con chuột ở đây, hoàn toàn không phù hợp.

Vô thức dừng bước, bất giác phát hiện Gluttony sớm đã buông tay hắn ra, cùng Lust một trái một phải đi ở phía trước, dường như cảm nhận được hắn dừng bước, họ quay đầu lại, ánh mắt nhìn hắn phảng phất như đang hỏi tại sao không đến chứ?

Hắn ngây ngốc hướng lên, nhìn trân trân phía trước, đó là đầu cuối thảm đỏ, lửa lam sậm phân nhánh chia ra, quần tụ vây lấy ngai vàng cao cao. Trên ngai vàng có ngồi một thanh niên tóc đen, y nhắm mắt, một tay chống cằm, tựa như ngủ say, lại tựa như đang suy nghĩ chút gì. Bóng tối gom lại sau lưng thanh niên, làm y thoạt nhìn tựa như ma vương cai trị bóng tối.

Ma vương tỉnh dậy.

Y mở mắt, đồng tử đỏ sậm bị ánh lam u ám phủ lên một tầng lạnh lẽo. Thanh niên mang đồng tử máu thẳng người dậy, từ trên ngai vàng đứng lên chậm rãi đi xuống bậc thang, vạt áo khoác như cánh dơi cuồn cuộn lướt trên thảm đỏ.

Sloth đi tới trước mặt hắn, bên phải là Gluttony, bên trái là Lust, vươn tay như đang mời.

“Đến đây, phụ thân/daddy/father.”

Hắn vươn tay như bị mê hoặc, lúc hồi hồn về, hắn đã ngồi trên ngai vàng, trong ngực Sloth. Đứa con cả lấy tay vòng qua thắt lưng hắn, đầu tựa bên tai hắn, âm thanh biếng nhác như ác ma đang mê hoặc.

“Phụ thân, đã không còn ai có thể chi phối chúng ta.

Nhân danh Cha, trở thành kẻ thống trị tối cao.

Nhân danh Cha, ngài là Cha của chúng ta, chúng ta có tên, chúng ta là con của ngài.

Nhân danh Cha, chúng ta sẽ bảo vệ ngài, chúng ta sẽ kính yêu ngài, chúng ta sẽ có được ngài.

Nhân danh Cha, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở cùng nhau, chúng ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ngài.”

Sloth lẳng lặng cười. “Như vậy, phụ thân, nói cho chúng ta biết, nguyện vọng kế tiếp của ngài là gì?”