Em Ngốc Lắm Phải Không Anh

Chương 7: Tụ họp(1)



7 giờ tối.Hôm nay nó có hẹn với tụi kia, nên đi sớm sớm tí, nó lấy điện thoại ra+mở danh bạ+tìm tên của hắn=gọi cho hắn

-alo?_đầu dây bên kia.

-tôi Vy nè?!_nó

-gọi có gì không?_hắn

-đi bar với tụi này không?_nó đã tập 100 lần mới nói được câu này.

-nếu đã mời thì tôi sẽ đi _hắn đồng ý ngay (đúng là dại gái mà)

- anh qua đón tôi được không, mà nè cấm đi xe đạp đó_nó

-biết rồi, sao đi xe ké mà nhiều chuyện quá vậy?_hắn

-kệ tôi đi, nhớ qua đón đó _nó nhắc nhở

-5 phút nữa _hắn

-ok_nó cúp máy.

Bỗng điện thoại nó rung lên, là một số điện thoại lạ, nó bật điện thoại lên nghe

-alo ai vậy?_nó

-em là Vy đúng không?_đầu dây bên kia sợ nhầm người

-ừ tôi là Vy có gì không?_nó

-anh Tuấn nè_Tuấn

-ủa anh Tuấn hả? gọi em có gì không?_nó nảy còn lanh lùng như băng mà bây giờ lại như nắng ấm(dại trai)

-em có đi bar không?_Tuấn

-có tí nữa em mới đi _nó

-ừ, anh đang đi đến nhà em nè, anh qua đón em được không?_Tuấn mở lời

-không cần đâu anh, có người qua đón em rồi hihi_nó

-ừ vậy thì thôi, bye em nha tí gặp _Tuấn giọng hơi buồn buồn nói.

-ừ bye anh._nó mỉm cười nói.

Tắt máy, đi về phía tủ quần áo,nó lấy một chiếc quần legging da phối hợp với chiếc áo sơ mi đen cổ trụ, cùng với mái tóc màu tímd đặc biệt khiến cho nó thêm đẹp, mang đôi giày cao gót màu đen vào lâu rồi không mang giày loại này nên nó cũng hơi trở ngại khi đi., lấy một chiếc ví dây đeo vào càng khiến cho nó thêm cá tính, mạnh mẽ.Nó không ưa gì việc trang điểm nên không cần qua bước đó.

Nó đi ra cổng đứng đợi hắn, không ngờ vừa đi ra tới thì hắn cũng đã tới.Hôm nay nhìn hắn rất đẹp trai nha: tóc bạch kim, áo sơ mi đen, quần jane da màu đen, hắn chạy chiếc kawasaki đen, nhìn hắn bây giờ như một dân chơi thực thụ chứ không phải là một cậu học sinh giỏi của trường nữa.Hắn dừng xe lại, cởi mũ bảo hiểm ra, nhìn nó nói:

-ê bộ cô tính nhìn tôi mãi như vậy mãi luôn hả?_hắn móc nó.

-được rồi, tại hôm nay thấy anh đẹp ra nên tôi mới gắng gượng mà nhìn_nó ngụy biện.

-lên xe_hắn

-ừ_nó nói rồi lẹt đẹt phóng lên xe hắn.

-nè đội vào_hắn đưa cho nó cái mũ bảo hiểm

-khỏi đi đây tới đó gần mà_nó cứng đầu nói

-đôi vào nhanh!_hắn ra lệnh một cách dứt khoát

-tôi đội là được chứ gì_nó nói rồi chụp lấy cái nón bảo hiểm và đội vào.

-ngồi xích vào coi_hắn

-bộ anh tính thả dê lung tung hả?_nó

-không ngồi xích vô một hồi té chết gán chịu_hắn

-số tôi tốt lắm không chết được đâu_nó tự hào về mình

-mặc kệ cô_hắn nói rồi phóng xe chạy, do không kịp trở tay chỉ còn một chút xíu nữa là nó ngã nhào, không ó điểm tựa nó liền ôm lấy hắn.

-bây giờ mới chịu nghe lời sao?_hắn nói rồi mỉm cười

-hừ tại bất đắc dĩ thôi, đừng có mà lợi dụng _nó ngượng đỏ mặt

-lúc nảy còn có người bảo tôi thả dê lung tung đây, bây giờ là ai nhỉ?_hắn đâm chọt nó

-cái đầu anh ấy_nếu không rơi vào hoàn cảnh này có chết nó cũng không thèm ôm hắn(chị nên suy lại đi, vì tương lai đó)

-hahaa_hắn cười rõ điêu

-cười cái đầu anh _nó lấy tay đấm vào lưng hắn mấy cái.

-bộ cô muốn đi uống trà với diêm vương sớm sao mà cứ đánh tôi hoài thế, tôi mà lạc tay lái là chết chùm nhá!!_nghe hắn nói vậy nó thấy cũng đúng, đời nó còn dài mà, trả thù chưa có muộn, nhẫn nhịn.nó cố nuốt cục tức.

Hắn chạy xe với tốc độ giết người 120km/1h nên chỉ vài phút đã đến chỗ hẹn với tụi kia.

Hắn dừng xe lại, cởi mũ bảo hiểm ra, nhìn về phía nó, nó đang vô cùng cực lực để gỡ cái mũ bảo hiểm ra.

-này, anh gỡ hộ giùm tôi cái mũ bảo hiểm được không?_nó mặt nhăn như khỉ ăn trúng ớt hiểm nói.

-đúng là hậu đà hậu đậu,haz_hắn cào nhào nó

-anh có gỡ ra không thì bảo?_nó nắm tay thành quyền hù dọa.

-cô đứng im dùm tôi cái được không?_hắn bực bội khi mà nó cứ lắc la lắc lư mãi.

-xong_hắn

-cám ơn_nó nói như không nói rồi chạy tít vô quán bar, quán này có tên là THE DEATH.Mọi hình ảnh của nó và hắn từ nảy đến giờ đã bị một người nhìn thấy hết.

-tại sao chứ, em từ chối anh là để đi với nó sao_một giọng nam khổ sở nói, anh ta nắm tay thành quyền đánh một cú thật mạnh vào tường khiến nắm tay rướm máu.Anh ta bỏ đi vào trong.

Trở lại với nó và tụi kia...

Hôm nay đi chơi nên tụi kia cũng sành điệu hơn hằng ngày nha

Hình ảnh minh họa:

Nhỏ:tóc đỏ cột cao, quần jean đen rách, áo phông xanh, dây chuyền hình thánh giá, đi giày cao gót màu đen, nhìn rất quý phái,

Huyền: váy ngắn màu trắng cao hơn đầu gối một tí, tóc đen vàng kim óng mượt xã dài, cài thêm một cái nơ màu hồng giờ nhìn nó như một tiểu thư.

Cậu:tóc cam, áo phông trắng có in chữ love,quần jean mang giày adidas màu đỏ, nhìn rất cool

Duy: tóc đen, áo phông trắng sữa (nhuộm lại cho giống vợ mình đó mà), quần jean trắng, giày converse trắng.

Bảo:áo phông dài tay sọc trắng đen, quần jean trắng, tóc đen.

Nó vừa đi vào nhìn thấy 5 đứa kia liền nói lớn:

-Ê Huyền Tao Tới Rồi_nó nói rồi chạy qua.

-tới lúc nào vậy?_nhỏ hỏi

- mới tới_nó chưa kịp nói nữa thì hắn đã đi vào và nói hộ nó rồi.

-a hotboy Hoài Phong đây mà_Huyền trầm trồ

-VỢ_Duy ngầm nghiến Huyền(sắp có chuyện rồi đây)

-gì vậy chồng?_Huyền giả nai

-không có gì cả_Duy giả nai còn giỏi hơn Huyền.

-chào mọi người_Hắn vui vẻ nói.

-tui không ngờ một học sinh top 5 của trường như anh mà cũng đến đây đó_Nhỏ.

-chuyện bình thường mà _hắn

-chào Vy_Bảo

-a chào Bảo_nó mặt tươi rối nói.

-không ai hoan nghênh anh à_Tuấn từ đâu đi ra nói khiến cho bọn nó 1 phen hú hồn

-tụi em nào dám không chào đón anh chứ_nó, nhỏ,Huyền đồng thanh nói.4 người kia hình như hơi có gì đó gọi là khó chịu.

-ủa anh Tuấn tay anh bị gì vậy_nó nhìn thấy vết thương trên tay Tuấn liền hỏi.

-a anh bị té ấy mà không sao đâu_Tuấn cố gượng cười.

-anh có thật là không sao không?_nó

(còn tiếp)