Ê Hổ Cái Em Là Của Anh

Chương 34



Từng cơn gió nhẹ nhàng thổi mang theo chút hương thơm dịu nhẹ, trên đường lác đác vài người đi tập thể dục qua lại . Uyên Nhi nén nỗi xúc độnghướng ánh mắt rời đi không muốn tiếp tục nhìn Uy Vũ , cô sợ rằng nếu tiếp tụcnhì thì bản thân sẽ không khống chế được ma khóc thét lên nhưng cô không muốnkhóc ít nhất là trước mặt anh …

Nhìn cô gái đứng trước mặt anh biết cô đang tránh né anhnhưng anh không thể để cô tránh né anh như vậy mãi được chuyện này cần có một kếtthúc …

- Em không tin anh ?

Uy Vũ không ngần ngại hỏi thẳng vào vấn đề chính vì anhkhông sai nên anh không muốn giải thích gì cả anh chỉ muốn biết cô có tin anhtin vào tình cảm của họ hay không mà thôi

Câu hỏi kiểu quái gì thế này ? Uyên Nhi kinh ngạc ngẩng lênnhìn người con trai trước mặt không trả lời

- Em nói đi em có tinanh hay không

Sự kiên nhẫn hoàn toàn tan biến vì sự im lặng của Uyên Nhi ,anh quát lên với cô

Anh đang quát lên với ai vậy ? với cô sao ? Uyên Nhi cũng rấtgiận anh đã không nhận sai lại còn dám quát cô

- Anh hét cái gì hả mọichuyện rõ rành rành như vậy tôi lấy lí do gì để tin anh ?

Câu nói của cô khiến anh sững lại , anh nhìn thẳng vào mắtcô

- Em thật sự tin đólà sự thật , em thực sự tin anh là loại người đó ?

Uyên Nhi không trả lời cô xoay người muốn bỏ đi , cô khôngmuốn nghe anh nói thêm gì nữa cô không thể đối mặt với anh thêm một chút nào nữahiện tại cô thật sự … thật sự rất mệt mỏi cô cần sự yên tĩnh

Thấy cô bỏ đi Uy Vũ hoàn toàn nổi giận anh không kìm đượckéo tay cô lại hôn cô một cách mạnh mẽ đầy chiếm hữu ,cô thật sự không tin anh… những cố gắng trước giờ của anh cũng chỉ là con số không , người ta nói trongtình yêu quan trọng nhất là niềm tin vậy có phải Uyên Nhi không hề yêu anh ?

Suy nghĩ tiêu cực khiến anh giận giữ nụ hôn cũng trở nên thobạo anh ép Uyên Nhi vào tường hôn cô cắn môi cô tới chảy máu , Uyên Nhi liên tụcđánh anh nhưng hai cánh tay cũng bị anh giữ chặt cô không thể cử động được đànhim lặng mở to mắt nhìn anh bằng đôi mắt long lanh đẫm lệ …

Gần như cả một thế kỉ trôi qua anh mới buông đôi môi đã sưngđỏ của cô ra , nhìn khuôn mặt đầy nước mắt kia anh mỉm cười tự giễu chính mìnhngu ngốc thì ra tất cả những việc anh đã làm chửng thay đổi hay chứng minh đượccái gì cả cuối cùng cũng trở thành con số không cô vẫn không thể yêu anh mộtcách trọn vẹn …

Tuy anh đã buông ra nhưng cảm giác đau nhói trên môi vẫn còn, Uyên Nhi thật sự rất giận người sai ở đây rốt cuộc là anh hay là cô ? tại saoanh biểu hiện như là cô làm sai vậy ?Uyên Nhi tức giận vung tay lên tát vào má phải của Uy Vũ một cái tát thậtmạnh .

Bàn tay to nhẹ nhàng lướt qua bên má nóng rát Uy Vũ nhìn côlần cuối ánh mắt bi thương mệt mỏi

- Anh hứa với em đâylà lần cuối cùng chúng ta gặp nhau từ nay anh sẽ không làm phiền cuộc sống củaem nữa

Anh đang nói gì vậy ? anh nói sẽ không gặp cô nữa ?

- Ý anh là gì ?

Uyên Nhi hỏi anh, giọng nói có chút run rẩy

Uy Vũ cười khổ ánh mắt hiện lên vô số những trách móc

- Em không tin anhchúng ta ở bên nhau cũng chẳng có ích gì cả Uyên Nhi hãy chăm sóc tốt cho bảnthân mình

Nói xong anh nhìn côchăm chú như muốn in sâu khuôn mặt cô vào tâm trí rồi chậm rãi xoay người rờiđi . Nhìn theo bóng dáng anh ngày càng xa cô muốn đưa tay ra níu anh lại nhưngníu lại rồi thì biết nói gì đây ? có lẽ chủ ý của anh chính là nhân cơ hội nàychấm dứt với cô để ở bên Elena của anh vậy cô việc gì phải làm khổ bản thânmình níu kéo một cách vô vọng ? Buông thõng hai bàn tay một cách bất lực UyênNhi lau đi dòng lệ đang trào ra khóe mắt mỉm cười nhìn bóng lưng đã khuất thìthầm

- Chúc anh hạnh phúc…

Quay trở về phòng nhà Uy Vũ họi điện đặt vé máy bay đi Anhsau đó gọi điện cho Tuấn Anh …

- Tối nay tôi sẽ bayđi Anh

Tuấn Anh đang lái xe xuýt chút nữa thì đâm đầu vào vô lăng

- Gì ? đi Anh ? sao lạiđi Anh ?

Nắm chặt điện thoại Uy Vũ bỏ qua câu hỏi của thằng bạn

- Ngọc thực sự rấtthích cậu tôi khuyên cậu nên biết nắm bắt cơ hội

Nghe câu nói không đầu không đuôi của thằng bạn Tuấn Anhcũng phát bực

- Điên à đang yênđang lành tự dưng đi Anh sao bảo đi giải thích với Nhi cơ mà ? sao lại đi Anh ?

Tránh mãi cũng không phải cách cho dù có dấu cuối cùng mọingười cũng biết mà thôi Uy Vũ thở dài nói qua loa

- Chuyện của tôi vàNhi kết thúc rồi bây giờ mới hiểu cảm giác bị từ chối là như thế nào có lẽ đâylà quả báo của tôi

Tuấn Anh thở dài tuy muốn an ủi Uy Vũ nhưng lại chẳng biết bắtđầu từ đâu anh nói

- Thôi cứ đi một thờigian đi khi nào nghĩ thông thì quay lại

Uy Vũ ừ một tiếng nói thêm vài câu với Tuấn Anh rồi cúp máy, thu sếp hành lí xong xuôi anh đứng trước cửa căn hộ nhìn căn phòng mới ở chưađược bao lâu có chút luyến tiếc đóng cửa lại . Con đường vắng người thênh thanhrộng lớn từng cơn gió cuối hè nhẹ nhàng thổi mang theo mùi thơm nhẹ dịu , hítvào một hơi Uy Vũ ngẩng đầu nhìn bầu trời đen sâu thăm thẳm hình ảnh cô lại hiệnra anh thấy lần đầu tiên họ gặp mặt cô là một cô bé xinh xắn đáng yêu , thấytrong bữa tiệc sinh nhật đó cô nhìn anh như kẻ thù nhớ những kỉ niệm vui buồnkhi họ bên nhau những nụ hôn mà họ đã từng trao nhau . Anh biết mình sẽ khôngquên được cô và anh cũng không muốn quên cô sẽ mãi là một thứ gì đó mãi mãi tồntại trong trái tim anh …

*************

Uyên Nhi thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ bàn tay vẫn nắm chặtlấy chiếc điện thoại nhỏ nhắn , Uy Vũ sẽ đi … Khi nãy vừa quay về kí tức xákhông lâu thì cô nhận được điện thoại của Tuấn Anh nói là Uy Vũ tối nay sẽ lênmáy bay đi Anh , Tuấn Anh khuyên cô nên đi tiễn anh nhưng cô lấy thân phận gì đểtiễn anh đây bạn hay bạn gái cũ ? nhưng lí do duy nhất cô không muốn đi chínhlà cô không thể , cô không thể chứng kiến cảnh anh rời đi , đi xa khỏi cô .Uyên Nhi sợ bản thân sẽ không kìm được mà khóc toáng lên đánh cho anh một trậnmất .. Chuyến bay của anh là vào lúc 8 giờ tối nay anh sẽ đi cùng ai ? cùngElena sao ? Uyên Nhi ôm đầu vò mái tóc tới rối tung tự mắng mình ngu ngốc anhđã làm ra chuyện như vậy cô còn yêu anh được nữa đúng là ngu ngốc , nhưng tạosao tim lại đau thế này ? Uyên Nhi nhẹ nhàng đặt tay lên ngực trái nước mắt kìmnén cũng tuôn ra .. Nhẹ nhàng lật quyển sổ màu hồng trước mặt bên trong vẫnchưa có một dòng chữ , Uyên Nhi cầm bút viết lên quyển sổ mới tinh

“ Uy Vũ có lẽ chúngta tới đây là hết rồi phải không anh ? trước đây khi mới gặp an hem chưa bao giờnghĩ có một ngày em sẽ vì anh mà đau khổ thế này , anh từng nói anh yêu em là lờithật hay chỉ là nói dối ? anh yêu em hay cô ấy ? em luôn muốn hỏi anh những câuđó nhưng anh biết không em rất sợ , sợ câu trả lời của anh sẽ khiến em đau khổsợ rằng người anh yêu không phải em hôm nay anh đi rồi có lẽ sẽ không về nữa ,có lẽ sẽ quên em cô bé con đã vì anh mà đau đớn nhưng Vũ à em sẽ mãi mãi khôngbao giờ quên anh ..

Yêu Anh : Uyên Nhi “

Một trang giấy với những dòng chữ hòa cùng những giọt nướcmăt loang lổ Uyên Nhi lau đi đôi mắt đã ướt đẫm của mình vuốt nhẹ trang giấy gầnnhư ướt nhèm lưu luyến đóng quyển sổ lại có lẽ cô sẽ không bao giờ mở nó ra nữacũng như có lẽ cô sẽ không bao giờ gặp anh nữa …

***************

Trong phòng khách sạn từng làn khói thuốc mờ ảo lượn lờtrong căn phòng Alex nhìn màn khoie mờ ảo ánh mắt chợt lóe lên một tia đauthương , tối nay cũng như những buổi tối khác anh dừng xe trước cổng kí túc xácủa Uyên Nhi , vì lo sợ cô nghĩ không thông làm chuyện dại dột nên anh luôn ởđó để bảo vệ cô nhưng hôm nay anh thấy cả Uy Vũ dáng vẻ cậu ta rất mệt mỏi cuốicùng hai người chia tay nhau mỗi người một hướng tuy không biết họ đã nói nhữnggì nhưng nhìn ánh mắt Uyên Nhi đầy bi thương nhìn Uy Vũ anh cũng đoán được đólà do Elena và mình gây ra …

Rót thêm một ly rượu đốt thêm một điếu thuốc cảm nhận cổ họngđắng ngắt theo từng nhấp rượu từng hơi thuốc Alex mệt mỏi ôm chán .

Elena bước ra từ phòng ngủ nhìn anh trai uống rượu hút thuốccô rất không vui

- Vì con nhỏ đó màanh ra nông nỗi này sao ?

Alex nhìn em gái mà anh luôn yêu quí nhưng giờ phút này nhìnthấy Elena lại khiến anh khó chịu khôn cùng

- Em thu dọn đồ đạcmai chúng ta về Mỹ

Nghe anh nói vậy cô hét lên phan kháng

- Em không về có vềthì Will cũng phải đi cùng em nếu không có anh ấy em nhất định không về

Anh từ từ đứng dậy chỉ tay vào Elena

- Nếu không về anh sẽkhiến em không còn một xu dính túi bị đuổi ra khỏi nhà ngay cả cha mẹ cũngkhông thể nhận

- Anh …

Cô mở to mắt nhìn anh không thể tin rằng người đang đứng đóchính là anh trai mình

- Anh không thể làm vậy

Alex cười lạnh đôi mắt lóe lên vẻ hung ác

- Em cứ thử xem rồi sẽbiết

Dừng lại một chút anh nhìn cô rồi nói

- Elena em là em gáicủa anh nên anh không thể để em tiếp tục ác độc ích kỷ như vậy nữa em đã khiếnquá nhiều người phải đau khổ rồi em nên duy nghĩ lại về bản thân mình đi

Cô kích động hét lên phản bác

- Anh nói dối anh biệnminh anh như vậy tất cả là vì Uyên Nhi là vì cô ta nếu không phải vì anh yêu côta cũng sẽ không đối xử tàn nhẫn với em gái ruột của mình như vậy em sẽ giết chếtcô ta

Cô mất kiểm soát gào toáng lên khuôn mặt đỏ bừng khóe mắt chảynước …

Alex đứng dậy lạnh giọng cảnh cáo

- Em dám động vào cô ấyanh sẽ không tha cho em , em là em gái anh nên anh mới khuyên bảo em hi vọng emdừng lại rồi chúng ta sẽ lại ở bên nhau như trước đây anh sẽ luôn yêu thương emnhưng nếu em còn cố chấp tổn thương cô ấy thì ngay cả cha mẹ cũng không cứu nổiem đâu

Đây là anh trai cô sao ? người anh trai từ nhỏ đã luôn yêuthương che trở cho cô từng hứa rằng cả đời sẽ bảo vệ cô nhưng nay thì sao ? anhvì một đứa con gái không ra gì mà đối xử với cô như vậy sao ? Uyên Nhi tôi sẽkhông tha cho cô không tha cho cô ………

Mặc kệ ánh mắt vẫn luôn dõi theo mình Elena lao ra khỏi cửakhách sạn chạy đi tìm Uyên Nhi tính sổ …

Alex biết chắc chắn sẽ có chuyện bèn đuổi theo sau …

*************

Ngồi đối diện với Tuấn Anh , Bảo Ngọc không biết nên nói gìcả cô nghịch nghịch ngón tay mình ngại ngùng hỏi

- Anh Vũ đi Anh rồi ạ?

Tuấn Anh nhíu mày anh hẹn cô đâu phải vì chuyện của Uy Vũ ?nhưng anh vẫn gật đầu nói

- Nó đi rồi có lẽchuyện của nó và Nhi sẽ kết thúc

Bảo Ngọc âm thầm thở dài

- Hèn gì Nhi lại khóc

Lại nhíu mày cái nữa Tuấn Anh không nhịn nổi nữa kéo tay cônói thẳng

- Ngọc anh thích emcòn em thì sao ?

What ????????? anh thích cô ????????? Bảo Ngọc đóng băng

Thấy cô đờ đẫn khôn có ý định trả lời Tuấn Anh nắm tay cô chặthơn nói những lời anh vẫn luôn muốn nói

- Hôm nay có ngườinói với anh là nên nắm bắt cơ hội Ngọc anh biết trước đây anh luôn thương tổnem nhưng từ khi đi du học anh vẫn luôn nghĩ về em dù có cố đến mấy cũng khôngthể ngừng nhớ về em Ngọc anh yêu em …

Mắt nóng dần lên vì lời bày tỏ của anh Bảo Ngọc chợt nhớ tớingười chị gái xấu số của mình cô lắc đầu

- Không được em …

Không đợi cô nói xong Tuấn Anh đã cắt ngang

- Bảo Kim phải không? anh không coi em là cô ấy chưa bao giờ cả hãy tin anh chuyện của anh và Kimlà quá khứ rồi em mới là hiện tại là tương lai của anh

Nghe những lời này làm sao cô còn có thể từ chối anh ? côyêu anh nhều năm như vậy cuối cùng cũng chờ được tới ngày hôm nay anh nói yêucô muốn ở bên cô vậy vì sao cô phải từ chối anh ? Bảo Ngọc nhẹ nhàng mỉm cười nắmchặt lấy tay anh nói nhỏ

- Em … cũng … yêu …anh …

Ở một nơi nào đó có người bi thương nhưng cùng lúc đó cũngcó người đang hạnh phúc và có một người mang đầy thù hận tuy tương lai không biếtsẽ có chuyện gì sảy ra nhưng hi vọng rằng kết thúc sẽ viên mãn tốt đẹp

******************

Trong quán trà vắng vẻ Uyên Nhi dùng ánh mắt nghi ngờ nhìncô gái đối diện cô ta tới đây làm gì ? khoe khoang thắng lợi sao ? hôm nay cô vừa từ trường học quay về kí túcxá thì nhận được điện thoại của Elena cô ta nói có chuyện muốn nói hẹn cô raquán trà này …

Uyên Nhi nâng cốc lên bình tĩnh uống một ngụm trà rồi nói thẳng

- Chị gọi tôi ra đâylàm gì?

Cố nén giận dữ trong lòng Elena cười lạnh

- Cô luôn nói chuyệnvới người lớn như vậy sao ?

Chị ta đang ra oai sao ? Uyên Nhi thật muốn đứng dậy tát thẳngvào cái bản mặt chơ trẽn kia nhưng cô là con người có tự trọng nếu anh đã muốnrời bỏ cô thì cô gây sự với chị ta làm gì nữa ? Uyên Nhi nắm chặt bàn tay lạinói

- Nếu chị tới đây đểkhoe khoang thắng lợi thì không cầ đâu tôi không có hứng thú với chuyện của chị

Khoe mẽ ? cô ta đang nói cái quỷ gì vậy ? Elena nhíu mày

- Cô đừng có nói nhảmnhí nữa nói đi cô muốn gì thì mới chịu buông Will ra cô không nhìn những tấm ảnhđó sao ? tôi và Will đã làm chuyện mà một đứa trẻ như cô không thể tưởng tượngđược anh ấy bây giờ là của tôi cô cứ cố chấp giữ anh ấy lại làm gì chứ ?

Cô ta đang nói cái quái gì vậy ? không lẽ cô ta không biếtUy Vũ đã đi anh …

- Cô không biết chuyệngì sao ?

Uyên Nhi run run hỏi

- Vớ vẩn cô đừng nóilinh tinh nữa nói đi cô có buông tha cho Will hay không ?

Nghe xong câu nói đó của Elena cô gần như sụp đổ hoàn toàn nếunhư cô ta nói thì anh đi Anh một mình , và anh nói chia tay thật sự là vì giậncô không tin anh ? nhưng bằng chứng rõ rành rành như vậy anh và cô ta ở cùngnhau còn bị chụp ảnh lại cô làm sao có thể tin lời anh nói đây ?

Đúng lúc Uyên Nhi muốnhỏi Elena về chuyện tại sao không đi Anh cùng Uy Vũ thì có một người con traixuất hiện anh nhìn cô một lát ánh mắt toát lên vẻ lo lắng rồi quay mặt sangphía Elena trầm giọng nói

- Em phá đủ chưa đứngdậy theo anh về nhà

Elena ngước mặt lên nhìn Alex rồi lại nhìn Uyên Nhi cô cườilớn

- Ha ha số cô thật tốtđó Uyên Nhi không những có Will bên cạnh mà nay còn có thêm anh trai tôi âm thầmbảo vệ nữa

Uyên Nhi ngơ ngẩn không hiểu chuyện gì đang sảy ra cô nhìnhai người một nam một nữ đang giằng co trước mặt

- Ý cô là gì anh traicô là ai ? tôi đâu có quen anh ta ?

Nghe câu hỏi ngây ngô của Uyên Nhi , Alex dở khóc dở cườithì ra cảm giác yêu thầm là thế này ngay cả mình là ai mà người ta cũng khôngbiết thật là khổ sở …

Alex quay sang nhìn Uyên Nhi nói với cô

- Xin lỗi em gái tôihơi mất kiểm soát mong cô thông cảm

Nghe anh nói vậy Uyên Nhi lại ngớ người còn Elena thì lửa giậnbùng lên cô tóm lấy tay anh trai xoay anh lại quát lên

- Ý anh là gì hả anhvì con nhỏ kia mà xem em như người điên ư ? cái gì gọi là mất kiểm soát ? anh mớiđiên rồi anh vì con nhãi ranh còn chưa lớn hẳn kia mà phản bội em gái mình anhkhông xứng làm anh trai của em

Không kịp để cô hét xong Alex đã giận dữ vung tay lên tát thậtmạnh vào mặt Elena anh gần như gầm lên với cô

- Emi m ngay tất cảnhững điều anh nói em đều nghĩ là trò đùa phải không em nghe đây nếu em khôngquay về Mỹ chính anh sẽ trục xuất em ra khỏi dòng họ

Ôm lấy má đau rát Elena ngồi thụp xuống ghế đôi mắt kinh hãimở to nhìn anh

Uyên Nhi cũng sửng sốt không kém cô không ngờ mình sẽ đượcchứng kiến màn này cô cầm cặp sách cạnh đó lên ngại ngùn nói với Alex

- Hình như anh và chịấy còn có chuyện em xin phép đi trước

Từ trong mê man tỉnh lại Elena tức giận cầm cốc trà trên bànném về phía Uyên Nhi , cốc trà bằng thủy

tinh bay về phía cô . Uyên Nhi thấy vật nguy hiểm đang bay vềphía mình cô ngồi thụp xuống ôm lấy đầu tuy biết kiểu gì cũng bị chiếc cốc đólàm bị thương nhưng cô thà bị thương nhẹ còn hơn trấn thương sọ não cô cần tỉnhtáo để tìm Uy Vũ và giải thích mọi hiểu lầm cô vẫn cần cái mạng này để báo hiếuvới cha mẹ a … Đang trong tình thế nguy hiểm cô cảm nhận được một hơi thở gấpgáp bao quanh rồi có một vòng tay mạnh mẽ ôm lấy cô … sau đó “ choang “ tiếng cốcvỡ chói tai vang lên cô vẫn được vòng tay ấy ôm chặt , Uyên Nhi mở mắt khi biếtnguy hiểm đã không còn …

- Aaaaa

Vừa nhìn thấy một dòng máu đỏ tươi chảy trên chán anh trai củaElena …. Alex cô hét lên sợ hãi run run chỉ vào đầu anh

- Anh .. anh chảy …máu

Alex bỏ qua lời nhắc nhở của Uyên Nhi anh lo lắng hỏi cô

- Cô có sao không ?

Uyên Nhi lắc đầu nước mắt cũng trào ra

- Anh chảy máu rồitôi xin lỗi rất xin lỗi

Thấy cô khóc anh đưa tay ra muốn xoa đầu cô an ủi nhưng từphía sau một giọng nói lại vang lên

- Anh vì cô ta mà làmnhiều việc như vậy cô ta đáng được nhận sao ?

Alex cười khổ đúng vậy anh vì cô làm nhiều như vậy mà cô lạichẳng biết .. Nhưng anh không muốn cướp đoạt thứ gì cả anh chỉ muốn cô hạnhphúc , Alex đứng dậy lau đi vết máu trên trán cười với Elena

- Em gái à em đừngnghĩ ai cũng ích kỉ như em vậy có được thể xác nhưng không có được trái tim thìcó được để làm gì ? hôm nay anh đỡ cho Uyên Nhi là vì không muốn em tiếp tụcsai lại càng sai nếu đổi lại người bị thương là cô ấy thì em nghĩ Uy Vũ sẽ thathứ cho em sao ? Elena tỉnh lại đi trước khi quá muộn

Ngồi thụp xuống ghế lần thứ hai Elena ôm mặt khóc nấc lên côkhông ngờ sẽ có một ngày bản thân mình phải khóc phải thất bại , thất bại bởichính anh trai mình …

Alex đưa Elena r axe rồi quay lại đưa một phong bì cho UyênNhi , cô mở ra bên trong lại xuất hiện những tấm ảnh đó cô nghi ngờ nhìn anh

- Anh chính là ngườiđã chụp và gửi cho tôi những tấm ảnh này ?

Anh gật đầu thừa nhận

- Đúng chính tôi đãbày ra kế hoạch này cả em gái tôi cũng không biết hôm nay tôi muốn xin lỗi cô vềmọi chuyện Uy Vũ và Elena không sảy ra chuyện gì cả mọi chuyện đều là lỗi củatôi xin cô hãy tha thứ cho tôi

Uyên Nhi giận dữ ném sấp ảnh vào mặt Alex cô to tiếng quát

- Nếu như hôm nay anhkhông đỡ cho tôi chiếc cốc đó thì hiện tại tôi đã xé xác anh rồi hy vọng chúngta sẽ không gặp lại nhau nữa tạm biệt …

Nói xong Uyên Nhi đứng dậy lấy cặp sách rồi quay lưng bỏ điđể lại Alex thẫn thờ nhìn theo bóng cô cứ xa dần rồi biến mất lần đầu tiên anhyêu kết thúc chính là bi thương như vậy …

***********

Nghe xong chuyện Alex nói Uyên Nhi lập tức quay về kí túc xágọi điện cho Uy Vũ nhưng hết lần này đến lần khác đều không liên lạc được cô chạytới tìm Tuấn Anh tại căn hộ của anh để hỏi số điện thoại bên Anh của Uy Vũnhưng mà chưa hỏi được số thì cô đã ngã ngửa bởi cảnh tượng mình nhìn thấy ..

Nếu như mọi khi thì cho dù là cửa không khóa Uyên Nhi cũng sẽkhông tự đi vào mà luôn bấm chuông chờ người ra mở cửa nhưng hôm nay cô đang rấtgấp nên cứ thế đẩy cửa đi vào , vừa vào nhà cô liền nhìn thấy Tuấn Anh và BảoNgọc đang ngồi sát vào nhau ôm ôm ấp ấp . Uyên Nhi đứng tại chỗ dụi mắt để xácđịnh bản thân không có nhìn lầm được một lúc cô hét lên

- Ngọc ..

Nghe thấy tiếng nói quen thuộc Bảo Ngọc lập tức đẩy Tuấn Anhra đứng thẳng dậy lắp bắp nhìn Uyên Nhi

- Nhi mình .. mình …

Tuy rất tò mò nhưng cũng rất vội Uyên Nhi trừng mắt với bạn

- Cậu chờ đấy mình xửcậu sau

Rồi cô quay về phía Tuấn Anh đang cười khúc khích

- Cả anh nữa khôngthoát được đâu

Tuấn Anh đưa tay ra kéo Bảo Ngọc ôm vào ngực nhìn Uyên Nhi hỏi

- Em tới có chuyện gìvậy ?

Nghe thấy anh nói vậy Uyên Nhi nói

- Anh cho em số điệnthoại của anh Vũ đi em muốn nói chuyện với anh ấy

Số của Uy Vũ ?

- Mà em muốn nói chuyệngì với cậu ấy ?

Nhắc đến vấn đề này Uyên Nhi thật muốn tát cho mình vài cáicô đã hiểu lầm anh lại còn trách anh khiến anh đau khổ mà bỏ đi Anh , Uyên Nhibuồn bã ngồi xuống ghế kể lại mọi chuyện cho Tuấn Anh và Bảo Ngọc nghe …

Nghe xong hai người đối diện há to miệng gần như rớt cả quaihàm Uyên Nhi xua tay trước mặt họ nhăn nhó

- Phản ứng này củahai người là sao chứ ?

Bảo Ngọc ngâm miệng lại nuốt một ngụm nước miếng chậm rãinói

- Cậu không nhận rasao Alex anh ta ư…

Cô chưa nói xong đã bị Tuấn Anh bịt miệng lại anh nói tiếp

- Anh ta là cũngkhông phải người xấu dù sao anh ta cũng đã giúp em tránh một kiếp nạn

Vừa nói anh vừa quay sang nháy mắt lắc đầu với Bảo Ngọc ý bảocô đừng nói gì cả anh không muốn Alex cản trở tâm tư của Uyên Nhi bây giờ cô đãbắt đầu hướng về Uy Vũ nhỡ đâu khi biết Alex có tình cảm với mình cô sẽ xem xétrồi thấy điểm tốt của hắn ta thì Uy Vũ biết tính sao ?

Uyên Nhi mặc kệ thái độ lạ lùng của hai người trước mặt hỏidồn dập

- Này em nên làm sao đây cho em số của anh ấy đi chứ

Đôi mắt Tuấn Anh ló lên một tia gian xảo anh cười gian nói

- Gọi điện ích gì chứlại đây đại ca chỉ cách cho

Vậy là trong căn hộ trên tầng nhà cao vút ba người túm tụm lạibày mưu tính kế hàn gắn tình cảm cho đôi uyên ương Vũ Nhi … ^_^

**********1 tháng sau************

Thủ đô Luân Đôn – Anh

Đi giữa đường phố quen thuộc nhìn dòng người qua lại tấp nậpvới bao màu da khác nhau Uy Vũ chợt nhớ tới gương mặt xinh xắn và nụ cười hồnnhiên ấy , đã một tháng trôi qua kể từ khi anh tới đây nhưng bóng hình cô vẫnnhư cũ chưa bao giờ phai nhạt đi bất cứ đâu nhìn thấy bất cứ ai giống cô anh vẫnluôn dừng lại nhìn người đó thật lâu cho tới khi xác nhận đó không phải là cô mớikhông đành lòng đi tiếp nghĩ lại những lúc đó anh thấy mình thật ngốc cô sẽkhông tới đây sẽ không tìm anh vì họ đã chia tay rồi . Một tháng trôi qua biếtbao nhiêu thứ đã thay đổi Tuấn Anh và Bảo Ngọc đang yêu nhau hình như sắp đínhhôn họ có hỏi anh muốn biết tin tức của Uyên Nhi không nhưng anh từ chối hiện tạibất cứ thứ gì có liên quan tới cô đều khiến anh đau đớn nhớ cô tới đau đớn ….

- Vũ …

Một giọng nói lanh lảnh trong veo kéo anh ra khỏi dòng suynghĩ hỗn loạn anh muốn nhìn xung quanh tìm nơi phát ra giọng nói ấy nhưng anh sợđó lại chỉ là một ảo giác khác rồi nó sẽ lại khiến anh thất vọng . Uy Vũ dứtkhoát bước chân bỏ đi thì có một đôi tay nhỏ bé ôm trầm lấy anh từ phía sau , mộtgiọng nói quen thuộc tới không thể quen thuộc hơn vang lên từ phía sau

- Vũ cuối cùng cũng bắtđược anh rồi …

Là cô sao ? Là cô phải không ? Anh chần trừ trong giây lát rồitừ từ quay người lại nhìn cô gái nhỏ nhắn trước mặt mắt chợt nóng lên , anh đưabàn tay lên xoa nhẹ gương mặt đỏ hồng của cô thì thầm

- Là em thật sao ?

Uyên Nhi thấy mắt cay cay một dòng nước ấm chảy ra từ hốc mắt cô ôm anh vùiđầu vào ngực anh nức nở

- Uy Vũ em xin lỗitha thứ cho em em thực sự xin lỗi huhu …

Ôm chặt lấy cô vùi đầu vào mái tóc dài xinh đẹp hít hà hươngthơm đã lâu không được cảm nhận Uy Vũ thấy khoảng trống trong anh nháy mắt đượclấp đầy tuy không hiểu tại sao cô lại tìm anh tuy muốn chất vấn cô vì sao khôngtin anh mà còn đến tìm anh muốn đánh mông cô cho bõ tức nhưng như vậy hình nhưđã quá đủ rồi chỉ cần cô ôm lấy anh như vậy đừng buông ra nữa là đủ rồi …

Đợi mãi chẳng thấy anh nói gì tuy anh có ôm lại nhưng lại thắtchặt tay như muốn ép cô thành hai mảnh vậy Uyên Nhi ngẩng đầu đôi mắt long lanhđẫm nước nhìn anh

- Anh không tha thứcho em sao ? anh còn giận em sao ?

Uy Vũ cúi đầu hôn lên đôi môi hồng nhỏ nhắn đang bĩu ra kia. Uyên Nhi có chút ngạc nhiên nhưng vẫn nhắm mắt lại trong đầu không ngừng nghingờ hôn nghĩa là tha thứ hay là không tại sao chỉ có một tháng không gặp mà anhđã trở nên hâm hấp khó hiểu thế này chứ …?

Giữa đường phố tấp nập hai người cứ hôn rồi lại hôn mặc kệnsự tán thưởng dòm ngó của biết bao du khách và người qua đường …

*************

Đưa cô đi ăn đi tham quan những địa điểm nổi tiếng suốt cảngày sau đó hai người quay trở lại căn nhà anh thuê nghỉ ngơi , vừa vào nhàUyên Nhi đã kéo Uy Vũ ngồi xuống ghế ôm chặt lấy cánh tay anh kể lể than trách

- Anh biết không suốtmột tháng qua em đi tìm anh khổ sở chết đi được ấy em dường như đi khắc Anh Quốcđể tìm anh đấy

Uy Vũ ngạc nhiên nhìn cô , cô đi tìm anh không phải Tuấn Anhbiết địa chỉ của anh sao ?

Nhìn thấy vẻ mặt nghi ngờ của ai kia Uyên Nhi bĩu môi

- Tuấn Anh không chịunói anh ấy bảo anh giận em không muốn gặp em nên nhất quyết không nói cho em biết

Cái thằng quỷ kia đang làm trò quái gì vậy ? Uy Vũ xót xanhìn cô thấy cô gầy đi khá nhiều anh đau lòng ôm cô vào lòng hôn lên tóc cô

- Vất vả cho em rồinhưng tại sao lại tìm anh còn xin lỗi nữa

Nhắc đến vấn đề này Uyên Nhi lại đau lòng cô ôm lấy anh tiếptục xin lỗi

- Vũ em xin lỗi đãkhông tin anh xin lỗi đã không hiểu ra tình cảm của anh xin lỗi anh

Thấy cô xin lỗi mãi như vậy anh rất vui nhưng cũng rất tò mònhìn cô hỏi

- Em tin anh khônglàm chuyện có lỗi với em ?

Cô không do dự gật đầu

- Em tin em sẽ khôngbao giờ không tin anh nữa em thề đấy

Vừa nói cô còn giơ tay lên thề thốt Uy Vũ kéo cô xuống ôm côvào lòng

- Kể cho anh nghe mọichuyện đi

- Dạ

Cô kể cho anh nghe mọi chuyện sảy ra giữa cô và Elena lờithú tội của Alex rất chi tiết không xót một biểu hiện nào , nghe xong Uy Vũcàng ôm cô chặt hơn lông mày nhíu chặt lại

- Em có hiểu ý củaAlex khi thú nhận không lại còn đỡ cho em một nạn nữa

Uyên Nhi mờ mịt

- Hối hận đó anh tachắc chắn là lương tâm bị cắn rứt không yên đó mà kệ đi an hem có câu này muốnnói anh nghe

Uy Vũ vẫn đang chìm đắm trong sự ghen tuông của mình lạnh nhạt

- Nói đi

Uyên Nhi không phát hiện ra biểu hiện lạ lùng của anh cô kéođầu anh xuống hôn nhẹ lên môi anh lướt đến tai anh nói câu cô đã muốn nói rấtlâu rồi

- Em yêu anh …

Câu nói hồn nhiên mang chút ngại ngùng khiến bóng đen trongUy Vũ biến mất sạch sành sanh anh ôm cô hôn lên môi cô một nụ hôn nồng nàn mạnhbạo khiến cô say đắm tới khó thở anh từ từ buông cô ra trán chạm nhau khuôn mặtcô ửng hồng đôi mắt long lanh mờ mịt khiến anh say mê không rời Uy Vũ nhẹ nhàngnói

- Anh cũng yêu em rấtnhiều

Lần này cô chủ động hôn anh hai người cứ hôn rồi lại hôn nụhôn nồng nàn cháy bỏng như là sự bù đắp cho những ngày xa cách những giờ đau đớnnhững phút nhớ nhung và những giây chờ đợi …

HẾT