Duyên Hề

Chương 42



Trong lúc đầu óc mơ màng,nàng cảm thấy có người đứng ở trước giường, còn đưa tay vuốt ve mặt của nàng,làm cho nàng thấy rất ngứa. Bất đắc dĩ, nàng chỉ còn cách mở mắt ra, nàng cũngmuốn nhìn một chút là người nào không sợ chết , dám quấy rầy nàng ngủ.

Còn chưa kịp trách cứ,thì liền thấy vẻ mặt của Thủy Dạng Linh đang kinh hỉ nhìn chằm chằm nàng, rồitiếng nói ngọt ngào mang theo nồng đậm hưng phấn vang lên: "Hề tỷ tỷ,ngươi rốt cục đã dậy rồi. Ta đợi thật lâu . Ngươi xem" nàng chỉ chỉ rangoài cửa sổ, "Trời đã sáng thiệt nhiều, mà ngươi còn ngủ, thật sự là sovới Linh nhi còn lười hơn. Linh nhi vốn muốn sớm đánh thức Hề tỷ tỷ , nhưng mànương không cho. Nương thật bất công , để cho Hề tỷ tỷ ngủ ở trên giường, nhưnglại bắt Linh nhi phải dậy sớm." Nói xong, cái miệng nhỏ của nàng cong lên,vẻ mặt thì ủy khuất.

Thủy Dạng Hề cười cười,trong tướng phủ này ít nhất cũng còn có một thiên kim tiểu thư, nhận được ngànvạn sủng ái vào mình, nàng thật là đứa nhỏ đáng yêu: "Cho nên ngươi liềnkhông có ý tốt đem ta lay tỉnh ?"

"Cũng không phảivậy" Thủy Dạng Linh cười cười như lấy lòng, nói, "Chỉ là khi ngủ Hềtỷ tỷ thật sự rất đẹp, Linh nhi nhịn không được liền sờ sờ , ai ngờ, sờ vào mặtHề tỷ tỷ xong lại muốn sờ đến ánh mắt ... Sau đó..." nàng ngượng ngùngcười.

"Sau đó, là đem cảkhuôn mặt sờ soạng hết, rốt cục cũng làm cho ta tỉnh dậy, đúng không?"Thủy Dạng Hề lại cười nói, tâm tình dường như rất tốt.

Thủy Dạng Linh ân ân ângật gật đầu, lập tức giống như vừa phát hiện cái gì nữa, lập tức lắc đầu.

Thủy Dạng Hề nhìn bộ dángđáng yêu của nàng, đáy lòng không khỏi sinh ra một cỗ mềm mại nhu tình. ThủyDạng Linh có thể sánh bằng Hạo nhi vì dễ làm cho người ta thương yêu. Nàng vươntay sủng nịch sờ sờ đầu nàng ấy rồi nói: "Tốt lắm, ở một bên chơi đi, chờtỷ tỷ thu thập thỏa đáng , sẽ cùng ngươi đi dùng đồ ăn sáng."

Thủy Dạng Linh nghe xong,liền ngoan ngoãn ngồi ở một bên. Nhìn Thủy Dạng Hề không chút hoang mang sửasang lại y phục, rồi nói: "Nương nói hề tỷ tỷ hôm nay sẽ hồi phủ . Hề tỷtỷ ăn xong đồ ăn sáng rồi sẽ đi sao?"

"Ân?" Thủy DạngHề sửng sốt, nàng nói phải về phủ lúc nào thế? Nghĩ thế liền trừng mắt nhìnThuỷ Dạng Linh hỏi "Nương ngươi nói với ngươi như vậy?"

"Ân, " ThủyDạng Linh nhìn lại Thủy Dạng Hề, còn nghiêm túc nói: "Nương nói tối hômqua Hề tỷ tỷ bị kinh hách, sợ là sẽ không an toàn khi ở trong phủ. Cho nên, cókhả năng sáng sớm hôm nay sẽ trở về tam hoàng tử phủ. Nên để cho ta tới cùng Hềtỷ tỷ cáo biệt. Hề tỷ tỷ thật sự muốn đi nhanh như vậy sao? Linh nhi còn khôngcó cùng Hề tỷ tỷ chơi đâu?"

Thủy Dạng Hề nghiêng đầu,bộ dạng giống như buồn rầu nói: "Nếu Linh nhi ngoan ngoãn nghe lời, Hề tỷtỷ sẽ ở thêm vài ngày, được không?"

Ngoài miệng nói thế nhưngtrong lòng lại nghĩ ngợi, tứ phu nhân này trong hồ lô rốt cuộc bán thuốc gì,tại sao mỗi lần đều phải mượn miệng của Thủy Dạng Linh, để truyền cho nàng mộtít tin tức làm cho người ta đoán không được ý nghĩ bên trong? Chẳng lẽ, nàng tabiết cái gì sao? Điều này cũng không phải không có khả năng.

"Linh nhi đươngnhiên ngoan ngoãn nghe lời. Ta đã nói rồi, Hề tỷ tỷ làm sao mà lại trở về nhanhnhư vậy. Sao lại có khả năng ngay cả hôn lễ của nhị tỷ cũng không tham giađâu?" Thủy Dạng Linh tiếp tục tự bản thân nói xong mục đích, hoàn toànkhông chút cố kỵ nào.

Thủy Dạng Hề nghe thấy,lại càng cả kinh, sao nàng lại không biết Thủy Dạng Tình sẽ xuất giá ? Chuyệnnày đã quyết định lúc nào thế? Sao không một ai nói cho nàng biết?

"Linh nhi đi rangoài gọi Vu Nhi tỷ tỷ thay Hề tỷ tỷ lấy một chút nước đến đây, sau đó đến tiềnthính chờ tỷ, trong chốc lát tỷ tỷ sẽ cùng ngươi dùng đồ ăn sáng, đượckhông?" Thủy Dạng Hề nói với nàng, trên mặt nụ cười càng đậm thêm mấyphần.

Thủy Dạng Linh tất nhiênlà đáp ứng.

Chỉ mất một ít thời gian,Thủy Dạng Hề đã thu thập tốt hết mọi thứ. Rồi cùng Thủy Dạng Linh ở trong việnchơi đùa một trận. Bởi vì trong lòng thủy chung vẫn có cái kết chưa giải, nênsớm đưa Thủy Dạng Linh đi trở về.

Còn mình thì ngồi ở bêncạnh bàn đá, suy nghĩ lại suy đoán của nàng rốt cuộc là sai ở đâu? Hiện tại bâygiờ càng ngày càng khó bề phân suy đoán được mọi thứ? Tứ phu nhân Trần Chức Vâncùng những sự kiện này có liên quan hay không? Sao giống như tất cả mọi ngườimuốn tiến vào một chỗ làm cho mọi thứ rối rắm lên.

Thủy Dạng Hề một taychống đầu, một bên nhắm mắt lại, giống như đang chợp mắt, chỉ có đôi mày làđang khẽ nhíu, đôi môi thì mím chặt, nó đang tiết lộ vào lúc này nàng đang cóchuyện phải suy nghĩ...

Thế lực ở chỗ tối bêntrong Tướng phủ, rõ ràng có liên quan đến Thủy tướng, nhị phu nhân một phái còncó tứ phu nhân một phái riêng nữa. Vậy thì chủ mưu ở phía sau tuyệt kế nàykhông có khả năng là Thủy tướng. Như thế còn lại chỉ có nhị phu nhân cùng tứphu nhân. Tuy rằng, ở trong phủ bọn họ không có quyền lực điều động nhiều caothủ như vậy, nhưng mà, thế lực sau lưng các nàng cũng không phải đơn giản.

Nhị phu nhân thì khôngcần phải nói, cùng Thục phi đương triều quan hệ thân như tỷ muội. Còn nữa, phụthân của nàng vẫn còn làm quan đương triều, hơn nữa, cha của Thục phi, cũng làThái Sư dưới một người trên vạn người, thế lực có thể so sánh với Thủy tướng.Kỳ thật, nói như vậy thế lực gia tộc của nhị phu nhân ở trong triều cũng khôngthể khinh thường. Cho nên điều động một ít ám vệ cao thủ là một chuyện khá dễ dàng.Chẳng qua, nguyên nhân để giết nàng là gì? Nàng thật sự không nghĩ ra.

Còn nữa, tứ phu nhân, cóphụ thân là tứ phẩm Lại bộ Thị Lang đương triều, là một chức quan không lớnkhông nhỏ. Nhưng nói không có thế lực gì, thì cũng không phải. Hơn nữa nàng tacòn một mặt hướng về nàng thể hiện ý tốt, hôm nay còn mượn miệng của Thủy DạngLinh bảo nàng nên sớm ngày rời khỏi tướng phủ, nhưng nghĩ như thế nào, cũngthấy nàng ta không phải là hung thủ. Trừ phi, nàng ấy thật sự là loại tiểu nhântrong đám tiểu nhân, như vậy, nàng phải cẩn thận mà suy nghĩ.

Nhưng mà, từ trong haicái người mà nàng thấy khả nghi, tìm mãi vẫn không ra động cơ để họ giết nàng.Ai, đầu của nàng lại bắt đầu đau rồi.

Quên đi, cứ ở chỗ này suynghĩ mãi cũng vô ích, không bằng tới cửa hỏi trực tiếp.

Vì thế, nàng đứng dậyhướng về phòng của tứ phu nhân mà đi. Hoa Nhiên sau khi trải qua chuyện tối hômqua, thiếu chút nữa làm cho nàng kinh tâm động phách đến ngừng đập, nên khôngdám rời đi khỏi Thủy Dạng Hề nửa bước. Đương nhiên Thủy Dạng Hề đi chỗ nào, thìcác nàng sẽ tùy thân đi theo.

Tứ phu nhân Trần Chức Vânthấy Thủy Dạng Hề tự mình đến, trong mắt hiện lên ý cười. Lúc này nàng ta nhiệttình tiếp đón nàng.

Thủy Dạng Hề sau khi tựmình tiến vào phòng, liền cẩn thận lưu ý tứ phu nhân, vô luận là động tác haybiểu tình, cũng không bỏ qua chút nào. Nàng thấy Trần Chức Vân vẫn không cảmthấy kinh ngạc khi nàng đến đây, ngược lại còn có chút vui sướng, chắc là nghĩnàng sau khi nghe Thủy Dạng Linh nói chuyện mà đến đây.

Thôi, như vậy cũng tốt,đỡ phải cùng nàng ta quanh co.

"Tứ nương nói vậyngười cũng biết ý đồ của ta kho đến đây." Thủy Dạng Hề nói thẳng.

Trần Chức Vân cười cười,phân phó nha đầu đi pha trà, rồi nói: "Tam Hoàng phi mời ngồi. Hôm nayđúng lúc ta vừa có trà mới, nghe nói hương vị tươi mát thơm ngọt, cũng khôngbiết thiệt hay giả, không bằng chúng ta một bên thưởng thức trà một bên tángẫu, vì cũng không thể trong nhất thời mà gấp được. Tam Hoàng phi thấysao?" Nàng nói xong liền đứng dậy đem thượng vị nhường lại cho Thuỷ DạngHề.

Thủy Dạng Hề cười cười,xem ra nàng ấy muốn lấy thân phận cùng nàng nói chuyện, chẳng qua bản thân nàngkhông có thói quen ngồi ở nơi cao cao tại thượng, nên chỉ ở bên cạnh ngồixuống: "Tứ nương không cần giữ lễ tiết như thế. Cũng đã về tới nhà rồi,đương nhiên không cần phải giữ tục lễ này. Tứ nương gọi ta Hề Nhi đi."

Trần Chức Vân thấy ThủyDạng Hề đã ngồi xuống, biết nàng đã là đáp ứng cùng mình trò chuyện với nhaumột phen, nên cũng không tiếp tục câu chấp, nên nói: "Hề Nhi là người rấthiểu chuyện. Tự lần trước hồi phủ, tứ nương vừa thấy liền biết. Có lẽ sự kiệnlần này, Hề Nhi sẽ hoài nghi đến trên đầu của ta. Bất quá, ta có thể cam đoan,tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện thương tổn đến ngươi."

"Tứ nương nói thế làsao. Ta chỉ là có chút việc không hiểu được. Muốn đến chỗ tứ nương để hỏi rõràng một chút mà thôi. Nếu tứ nương đã nói như vậy , ta cũng sẽ nói thẳng, tứnương muốn từ trên người của ta được cái gì?" Thủy Dạng Hề tựa tiếu phitiếu dùng ánh mắt biết nói nhìn Trần Chức Vân.

"Hề Nhi quả nhiên làngười thông minh. Sớm biết như vậy, ta cũng sẽ không phí nhiều sức thế. Bảnthân ta cũng không có việc gì cần tìm ngươi." Trần Chức Vân nhìn vào mắtcủa Thủy Dạng Hề, trong lòng không khỏi nhủ thầm thật là đôi mắt lợi hại, khinhìn đến người khác sẽ khiến cho người ta không cách nào che giấu ý nghĩ"Kỳ thật cũng vì tìm cho gia phụ một nơi che chở mà thôi. Nay trong triềuđình đang loạn, càng ngày càng lụn bại, hơn nữa những quan viên trong triều đềucó tâm tư khác nhau."

"Không phải cổ ngữvẫn nói chim khôn chọn cành mà đậu sao? Gia phụ cùng ta đều suy nghĩ, bên trongcác hoàng tử hiện này, chỉ có tam hoàng tử là mộtngười có tài, chẳng qua cho tới bây giờ tam điện hạ tựa hồ đều đối với gia phụchẳng quan tâm lắm."

"Lần trước gặp HềNhi, ta thấy tổng quản trong phủ đã tự mình tới đón, nói vậy Hề Nhi nhất địnhlà được tam hoàng tử yêu thương, cho nên chỉ muốn Hề Nhi ở trước mặt tam hoàngtử nói vài câu, nhưng vẫn tốt hơn bản thân gia phụ nói trăm câu."

"Chẳng qua, từ saulần đó, ta liền cùng Hề Nhi cắt đứt liên hệ. Cho nên, hiện tại mới có cơ hội,vì sợ Hề Nhi hiểu lầm ta, nên mới để cho Linh nhi truyền lời nhắc nhở Hề Nhi."

Thủy Dạng Hề nghe xong,nghĩ ngợi kỹ một chút, nguyên lai là có chuyện như vậy. Không thể tưởng được,tam hoàng tử kia lại được lòng người đến như thế. Nhưng mà...

"Làm gì phải cần tìmtới tam hoàng tử, phụ thân ta không phải là một ngọn núi tốt để dựa vào sao?Ngươi đã gả cho phụ thân ta, nếu như có việc muốn nhờ, thì hắn sẽ không đứngngoài mà nhìn." Cái gọi là ở gần chùa miễu, thì cần gì phải đến nơi xa đểcũng bái? Điều này, thật không hợp với lẽ thường.

"Hề Nhi có điềukhông biết. Tướng gia hiện nay tuy rằng quyền khuynh triều dã. Nhưng lại làmngười quá mức chính trực, còn quá mức trung tâm. Trừ bỏ đương kim hoàng thượng,ở trong lòng hắn sợ là sẽ không có vị trí cho những người khác. Hơn nữa, cũngđã đắc tội không ít người. Nên ta mới không tiện nói với hắn, tiện thể..." Trần Chức Vân vươn tay, viết ra hai chữ rồi tiếp tục nói, "Sợ làđắc tội cũng không phải một hai người. Nếu như Hoàng Thượng ra đi, e là ngày đóbản thân tướng gia cũng sẽ khó bảo toàn."

Trần Chức Vân không khỏicó chút thở dài nói: "Huống hồ, ngay cả Khê tỷ tỷ cũng không có kết cụctốt, huống chi là ta đây?"

Thủy Dạng Hề tất nhiên làbiết, nàng ra dấu hai ngón tay, là chỉ nhị hoàng tử. Nói như thế cũng rất cólý. Chẳng qua, trong miệng nàng nói..."Không biết trong miệng tứ nương gọikhê tỷ tỷ là người phương nào?"

"A, là..." TrầnChức Vân không khỏi muốn đứt đầu lưỡi của chính mình, sao lời không nên nói màlại nói ra chứ. "Là ta một thân thích bà con xa, ta thực thích nàng, chỉtiếc đã tạ thế ..." Trần Chức Vân có chút khó xử cười cười.

Thủy Dạng Hề biết nàngđang nói dối, nhưng cũng không có vạch trần, chỉ mỉm cười mà thôi, theo nhưnhững manh mối, xem ra còn lại cũng chỉ có nhị phu nhân là người bị hiềm nghilớn nhất .

"Tứ nương, Hề Nhicần phải đi, quấy rầy đã. Cám ơn trà của tứ nương, quả thật tươi mát ngonmiệng, chẳng qua không biết tam hoàng tử có thích hay không?"

Trần Chức Vân vừa nghethấy, trên nét mặt lộ rõ sự vui mừng: "Không ngại, Hề Nhi có thể mang mộtít về, để cho tam hoàng tử nếm thử cũng tốt."

Thủy Dạng Hề gật gật đầu,xoay người đi ra ngoài.

Vừa đi, vừa lắc lắc đầu,tuy nói người hiềm nghi đãmất một cái, nhưng sao nàng lại thấy càng nhiều rối loạn, trong lòng thật trầmtrọng. Hơn nữa chỗ của Nhị phu nhân cũng không thể tùy tiện đi qua như vậy.

Có lẽ, ngay từ đầu nàngthật sự đã tìm sai phương hướng rồi, hay quả thực không phải người trong phủ.Không, điều này cũng không hợp lý. Còn có, Thủy Dạng Tình lấy chồng đến tộtcùng là xảy ra chuyện gì.

Ai, nàng cảm giác tất cảmọi thứ đều tập trung ở một chỗ, quả thực không xong.