Đường Lên Đỉnh Tại Tu Chân Giới

Chương 34: Cố Trường Hận



Săn Lùng Điện là một thế lực lớn đã tồn tại từ rất lâu đời. Nó nằm ở trung tâm của Hỗn Độn Đại Lục, đem Hỗn Độn Đại Lục chia cắt làm 4 quốc gia lần lượt là Đông Việt, Tây Việt, Nam Việt và Bắc Việt. Mà gốc rễ của Săn Lùng Điện là tập hợp những tên ngoại xâm còn sống sót trong trận Thần chiến năm đó. Họ không thể trở về cố hương, nên đã tụ tập lại với nhau mà thành lập nên thế lực này. Trải qua tỷ tỷ năm phát triển, chúng đã cắm rễ thật sâu vào Hỗn Độn Đại Lục và nên càng ngày càng trở nên hùng mạnh. Bọn chúng có thể đứng ngang hàng với cả 4 đại đế quốc mà không lép vế. Sứ mạng của bọn chúng là không ngừng gây mâu thuẫn, chia rẽ bốn đại đế quốc tránh cho những quốc gia này hợp lại với nhau. Vì thế vô số phân điện của Săn Lùng Điện không ngừng mọc lên như nấm ở bốn đại đế quốc. Mục đích của những phân điện này là thu thập tình báo truyền về Điện Chủ đồng thời cũng chấp hành nhiệm vụ từ Điện Chủ ban ra. Mà một trong những nhiệm vụ này đó chính là săn lùng những truyền nhân của các vị Thần Bách Việt. Bởi vì họ cho rằng những kẻ này nếu không diệt trừ thì tương lai bọn chúng sẽ kết hợp lại với nhau mà khôi phục lại thời huy hoàng của Bách Việt Tộc. Và đó là điều mà Săn Lùng Điện không muốn thấy nhất, nên họ dồn hết sức mà ngăn cản. Ngoài việc này ra, còn một mục tiêu nữa mà thế lực này không ngừng hướng tới, đó là tìm ra cách phá hủy phong ấn mà các vị Thần năm xưa để lại, nhằm tìm đường trở về cố hương. Đem vị trí của thế giới này tiết lộ với thế lực bên ngoài

Ngày hôm nay, phân nhánh ở Bắc Việt đón tiếp một nhân vật vô cùng cao quý, tên của hắn là Cố Trường Hận. Cố Trường Hận này chính là thánh tử của Săn Lùng Điện, chỉ thấy hắn khoảng chừng 25, 26 tuổi , khuôn mặt anh tuấn, khí thế hiên ngang, ung dung tiêu sái khiến người ta cảm thấy vô cùng thân thiện, dễ gần. Nhưng toàn thể Săn Lùng Điện trên dưới đều biết vị Thánh tử này là một người tâm ngoan thủ lạt, tuy bề ngoài vô cùng hoà nhã, nhưng thật ra là một người quỷ kế đa đoan, vô cùng nham nhiểm và độc ác. Hắn đã giết không biết bao nhiêu người từ thế lực đối địch cho đến thuộc hạ của mình. Vì thế đứng trước thiếu niên này, Điện chủ của phân nhánh Bắc Việt vô cùng cẩn trọng, lão biết nếu lỡ như làm gì phật ý vị thánh tử này thì không những lão mà ngay cả người thân của lão cũng đều không có kết cục tốt.

" Lần này Thánh Tử đường xá xa xôi đến đây còn mang theo hai vị Trưởng Lão không biết là có chuyện gì trọng đại?" Lão già cung kính hỏi

" Ta đến đây làm việc gì cần thông báo với ngươi sao? ....hả?" Cố Trường Hận cười cười nói

Mà nghe được lời này lão gia run lên cầm cập, sau đó hắn cắn vào đầu lưỡi mình để giúp lấy lại chút bình tĩnh, mới dám đáp

" Không! Việc của thánh tử một kẻ hèn như ta làm sao dám biết? Mong thánh tử rộng lượng bỏ qua"

Nhìn bộ dáng sợ hãi của lão già, hắn vô cùng đắc ý, lại hù lão tiếp

" Rộng lòng? Ý ngươi là ta trước giờ hẹp hòi đúng không?"

" Không! Không! Lão nô không dám có ý đó, nếu cho lão phu có mười cái gan, lão nô cũng không dám nghĩ như vậy?" Lão già sờ như muốn đái ra quần quỳ mọp xuống đất là mà biện giải

"Không dám là tốt! Lần này bổn thánh tử đến đây vì muốn tìm 2 món đồ"

" Vâng! Không biết món đồ của Thánh Tử muốn là ở đâu, xin cho lão nô biết, lão nô cho dù liều cái mạng này cũng sẽ đem về cho Thánh tử" Lão già tỏ ra như một con chó trung thành mà nịnh nọt

" À thật sao, vậy ngươi nhanh chóng chuẩn bị cho ta 10 tên linh tôn theo ta vào Hãm Sơn Tuyệt địa một chuyến" Cố Trường Hận hài lòng ra lệnh

Nghe thấy lời này lão già cười khổ nói

" Bẩm Thánh Tử, ở phân nhánh Bắc Việt Săn Lùng Điện nhưng chỉ có một mình ta có tu vi Linh Tôn thôi a, còn lại thì chỉ là Linh Tông trở xuống"

Khuôn mặt Cố Trường Hận lúc này đen lại, hắn tức giận nói

" Hừ! Vậy ngươi có bao nhiêu thì chuẩn bị bấy nhiêu đi, nhớ bao gồm cả ngươi trong đó"

" Vâng! Lão nô đi ngay" Lão già bật người ngồi dậy, hành một đại lễ rồi nhanh chóng rời đi

Nhìn thấy bóng dáng của Lão già khuất dạng, Cố Trường Hận xoay người hướng về trung niên nhân đứng bên trái hắn nhàn nhạt hỏi

" Quỷ thúc, tung tích hai thanh thần khí kia liệu có chính xác"

" Theo như tấm tàn thư mà tên Trần Ái Di kia dâng lên thì đúng là nó ở trong Hãm Sơn Tuyệt Địa" Tên được gọi là Quỷ thúc kia giọng nói òm òm đáp lại



Cố Trường Kỳ nghe vậy thì khẽ gật đầu

" Ừm! Vậy thì tốt!"

Về phía Triệu Minh và Yến Như Sương lúc này, họ đã mướn được hai gian phòng kế bên nhau, mỗi người một gian mà nghỉ tạm.

Trong phòng Triệu Minh lúc này hắn đang hướng về hệ thống mà ra lệnh

" Lisa! Mở lên thông tin cá nhân của ta"

Rất nhanh trước mắt Triệu Minh hiện lên một đoạn thông tin

Ký Chủ: Triệu Minh

Tu vi: Linh Tôn Đỉnh Phong

Huyết Mạch: Long Thần chưa luyện hoá

Công pháp: Lạc Ấn, Bách Linh Chưởng, Nhất Kiếm Trảm Thiên Nhai, Loạn Tinh Xa Luân Kiếm, Vạn Kiếm Quy Tông, Thiên Hoả Trảo, Long Phượng Song Tu Quyết, Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết,

Thần thông: Tiên Tri Thuật

Thân Pháp: Phương Vũ Sáu Ảnh

Pháp bảo: Thiên Linh Cầu, Tru tiên kiếm, Gia Tốc Trì, Bách Việt Điện, Ẩn Tiên Đài, Phong Tướng Lệnh...

Điểm Tích lũy : 800000 điểm ( giết chết Linh Đế 400000 điểm, giết chết Linh Hoàng 100000 điểm, thôn phệ Linh Hồn Viêm Đế 200000 điểm, luyện hoá 4 loại dị hoả 25000x4)

Nhìn thông tin cá nhân, sau đó Triệu Minh liếc mắt về hàng Huyết Mạch hắn như nhớ ra điều gì nói

" Lisa! Ta nhớ khi trước ngươi bảo khi ta đạt được đến Linh Tôn đỉnh phong là có thể luyện hoá huyết mạch Long Thần đúng không?"

" Vâng! Đúng vậy" Lisa đáp

" Uhm! Bây giờ ta muốn luyện hoá nó" Triệu Minh ánh mắt trở nên nóng bỏng, nếu luyện hoá thành công huyết mạch này thực lực của hắn sẽ tăng lên không ít. Đến khi đó hắn sẽ tự tin hơn khi đánh với bọn Cự Bá Môn kìa, và cả tên đầu xỏ Săn Lùng Điện nữa.

" Vâng! Hiện tại ký chủ đúng là có thể luyện hoá huyết mạch này, nhưng chỉ được luyện hoá một phần ba huyết mạch thôi, nếu không cơ thể người sẽ không chịu đựng được" Lisa nhẹ nhàng khuyên bảo Triệu Minh, sau đó nàng lại nói tiếp

"Ký chủ nên biết, quá trình luyện hoá huyết mạch này vô cùng đau khổ, bởi vì nó đứng đầu trong các huyết mạch nên rất khó khăn để luyện hoá "



" Không sao ta chịu đựng được" Triệu Minh kiện định nói

Sau đó một ý niệm buông ra, Triệu Minh đã xuất hiên bên trong Thiên Long Cầu, hắn quăng Gia Tốc Trì ra rồi tiến vào bên trong nó mà bắt đầu luyện hoá. Bên trong gia tốc trì thời gian trôi chậm hơn bên ngoài rất nhiều, Triệu Minh bên trong nó nếu luyện hoá một trăm ngày thì bên ngoài chỉ mất một ngày. Vì thế cũng sẽ không làm cho Yến Như Sương nghi ngờ.

Trung tâm Bắc Việt Đế Quốc, trong hoàng cung lúc này có hai thân ảnh, một nam một nữ. Nam thì dung mạo bình thường, nhưng phong thái hắn toát ra vô cùng cao quý và sát phạt. Nữ tử thì ngược lai, chỉ thấy nàng khuôn mặt thanh lệ tuyệt luân, cử chỉ đoan trang nhã nhặn, một thân kim sắc y phục bó sát, làm lộ ra vóc dáng hoàn mỹ mê người, mái tóc đèn tuyền như thác...

" Hoàng huynh, lần này muội nhất định phải vào nơi đó một chuyến" Nữ tử hướng về ca ca mình nói

" Nhưng nơi đó rất nguy hiểm a! Muội vào đó làm gì" Thiếu niên ngạc nhiên hỏi, hắn tên là Nguyễn Trọng , còn nữ tử này là muội muội hắn, tên nàng là Nguyễn Yến Ngọc

Yến Ngọc mỉm cười đắc ý nói

" Hôm qua muội may mắn mua được tìm được một tấm tàn đồ, bên trong nó là tung tích của một loại Dị Kim, mà vị trí của Dị kim này lại là ở bên trong Hãm Sơn Tuyệt Địa"

Dứt lời nàng lấy ra từ trong người một tấm tàn đồ đưa đến trước mặt Nguyễn Trọng như muốn chứng minh cho hắn thấy là nàng không nói dối

Thấy vậy! Nguyễn Trọng nhanh chóng đoạt lấy tấm tàn đồ của nàng đem cất vào trong người, sắc mặt trở nên nghiêm nghị lớn tiếng nói

" Không được! Nơi đó rất nguy hiểm, muội lại là công chúa của Bắc Việt ta, muội vào đó mà có chuyện gì, phụ hoàng nhất định giết chết ta"

Yến Ngọc nhưng là viên minh châu trên tay phụ hoàng hắn, hằng ngày được nâng niu như trứng mỏng. Nàng mà lỡ xảy ra chuyện gì thì hắn tin cái chức Thái tử của hắn cũng sẽ không không yên ổn với sự phẫn nộ của Phụ hoàng hắn

" Hoàng Huynh! Ngươi đừng lo, ta bây giơ tu vi nhưng đã đột phá Linh Tôn sơ kỳ rồi, với thực lực của ta, ta tin ta có thể đến nơi đó mà không xảy ra việc gì" Thiếu nữ ra sức thuyết phục

" Không là không! Không cần bàn thêm gì nữa!" Nguyễn Trọng thẳng thừng từ chối, sau đó hắn hướng về đám cận vệ quát

" Các ngươi canh chừng cho kỹ công chúa, không được sự cho phép của ta, tuyệt đối không được cho nàng rời khỏi hoàng cung nửa bước, nếu không các ngươi mang đầu mà đến gặp ta, rõ chưa"

Đám cận vệ đồng thanh

" Rõ"

Sau đó Nguyễn Trọng xoay người rời đi, mặc kệ Nguyễn Yến Ngọc đang dậm chân hậm hực mà chửi mắng hắn

Nhưng thật ra nàng không biết, hoàng huynh nàng sau khi rời đi đã tập hợp một đám thuộc hạ hướng về Hãm Sơn Tuyệt Địa mà tiến vào.