Dược Yêu

Chương 14: Qủy y kén rể (2)



Kinh Mạn lọt vào vòng trong là điều mà không ai ngờ tới bởi so về mặt nổi tiếng hắn hẳn là không có vượt trội, mặt khác thi chưa thi thố làm sao mà có thể giành lấy, diện mạo thì dù hắn cũng có chút nam tính nhưng nói chung là sức hút không đủ đi thế nên mọi người chỉ có thể kết luận hắn vào vòng trong là do vào cho đủ quân số.

Vòng hai là luận võ, tuy đến tham dự đoàn người kéo đến như thác lũ thế nhưng lọt vào vòng trong vỏn vẹn cũng chỉ có mười người. mà những người trên nói tài hoa hay diện mạo đều là có chút tiếng tăm trên giang hồ. Quỷ y ngồi trên lôi đài, lúc đầu vì danh tiếng hắn đã chọn ra những kẻ tiếng tăm nay lại có chút hối hận. Nếu con rể tương lai hắn lại là kẻ võ công không ra gì thì làm sao bây giờ. Đến lúc đó có thề ngầm thương lượng với đối phương hoặc hắn ra tay ngầm trợ giúp thôi. Nhưng hi vọng kẻ kia không làm hắn thất vọng đi.

- Vòng này là đấu vòng tròn tính điểm loại phân nửa số người tham dự có ba kẻ mà huynh cần chú ý, là Trác Ngọc Phong của tử kiếm sơn trang, Bạch Vũ Đình của Thiên Linh giáo, và Nha Vô Ảnh của Diêm la cốc. Minh Nhật ở một bên phân tích tình hình. Võ công của hắn nếu nói về giết người hẳn là bậc nhất nhưng đây là thi thố, hắn cũng chưa từng giao đấu với ba người kia nhưng chỉ nhìn võ công của Hồng Linh có thể thấy võ công của Thiên Linh giáo không hề tầm thường còn hai kẻ kia một kẻ là minh chủ võ lâm, một kẻ thì thần bí vô tung vô ảnh như rồng thấy đầu mà không thấy đuôi thật là giống với tên của hắn ta. Nếu không phải hắn ta đến tham gia kén rể hắn cũng là không có cơ hội gặp đi.

- Vòng hai chọn năm người nếu thua ba người họ huynh cũng coi như vào vòng trong đi nhưng không đảm bảo vòng trong lão cha vợ huynh không cho thi võ nữa nha. Thiên nhạc ở một bên hùng hồn mặc cho kẻ nào đó tâm trạng đã cực xấu khi nghĩ đến tên Khiến Phùng kia đang ở cạnh thê tử của hắn. Hắn sẽ dốc toàn lực ra ứng chiến hắn muốn thật nhanh gặp lại thê tử mình mà cơ hội trước mắt này hắn không muốn vuột mất vì bất luận kẻ nào.

Khi Kinh Mạn lên đài giao đấu thì quả thật như mọi người dự đoán ngoài ba người kia thì những người còn lại không đáng lo. Nhưng điều mọi người không ngờ tới nhất chính là Trừ Vô Ảnh của Diêm la cốc thì Kinh Mạn đấu ngang ngửa với Vũ Đình cùng Ngọc Phong, tuy chỉ thắng trong gang tấc nhưng cũng coi là thắng. Điểm số có thể nói là xếp thứ hai sau kẻ kia. Quỷ y có chút bất ngờ nha, thì ra con rể hắn cũng có một thân công phu không tồi, tuy thua Ảnh nhi nhưng vậy cũng ngoài mong đợi của hắn đi. Hắn bắt đầu có chút hứng thú với con rể này rồi nha, giờ thì hắn muốn xem ngoài võ công thì tên kia còn có bản lãnh gì nữa không a.

- Vòng hai là thi đối câu, họa tranh cùng so âm luật. tổng điểm của ba thứ này sẽ tính điểm là năm người chọn ba người. Trác Ngọc Phong nổi tiếng là tài tử giang nam, một vị trí hẳn là sẽ có hắn ta rồi. Bạch Vũ Đình cùng Nha Vô Ảnh thì không rõ khả năng của họ những kẻ khác không cần bàn tới toàn bộ là dốt đặc cán mai. Minh Nhật dựa vào tin tức điều tra được mà phân tích. Hắn hẳn không thể so với tài tử giang nam nên chỉ trông chờ khả năng của hai kẻ kia tệ một chút. Mọi dự tính của Minh Nhật đều đúng chỉ trừ việc kẻ có điểm số cao nhất không phải Trác Ngọc Phong mà là Nha Vô Ảnh hắn hoàn thành phần thi của mình trong nỗi ngẩn ngơ của những kẻ tại đây và thắng Ngọc Phong một cách thuyết Phục. Chỉ còn lại một kẻ được chọn, mặc dù phần đối câu cùng âm luật hắn hoàn thành khá tốt thế nhưng vẽ tranh thì bức vẽ kia không khác tiểu hài tử vẽ là mấy.

Mọi người nín thở chờ phần thể hiện của Bạch Vũ Đình, đối câu hắn không tồi, vẽ tranh cũng khá tốt thế nhưng khi thi âm lật thì hắn mặt mày nhăn nhó nói ta mù nhạc thế là Kinh Mạn trở thành kẻ lọt vào vòng trong kế tiếp trong tiếng thở phào của mọi người.

- Chủ nhân mọi thứ đã được bố trí xong. Một thuộc hạ quỳ gối bên trong căn phòng quan sát cuộc thi hướng về phía khuôn mặt gian xảo kia báo cáo. Thấy con gái mình như trút gánh nặng khi tiểu tử kia lọt vào vòng sau trong gang tắc hắn là nhếch lên nụ cười gian xảo. Phải làm sao vừa giúp tiểu tử kia thắng mà qua mặt được nha đầu này quả thật không dễ chút nào. Hừm khiến hắn phải hao nhiều tâm sứ thế kia hắn hẳn không thể cho tiểu tử kia biết thế nào là cực khổ thì không thể được. Vòng sau là thi can đảm, bọn họ phải thuận lợi vượt qua Quỷ cốc tiến vào hẻm núi chết của Ngũ Quái Sơn. Vòng này chỉ loại một người còn hai người sẽ được chọn vào vòng trong.

- Huynh là nên suy nghĩ lại, Hẻm núi chết là nơi có đi không có về. huynh là cũng không phải muốn thê tử đến không cần mạng đi. Minh Nhật ở một bên khuyên giải, hắn dù luôn ủng hô Kinh Mạn nhưng người bạn này cũng như người anh em của hắn, hắn không muốn thấy tên ngốc kia vì thế mà mất mạng.

Kinh Mạn ở một bên sửa xoạn hành trang, hẻm núi chết này hắn cũng vài lần xong vào cũng không phải như người ta nói nhưng hắn chưa bao giờ đi được đến hết hẻm núi. Chỉ thấy bản thân lúc nào cũng tự động đi trở ra trong vô thức khi tỉnh lại thấy mình đã đứng ở đầu Quỷ cốc. Khi cả ba người vừa tiến vào Quỷ cốc thì Trác Ngọc Phong Lăn ra ngất khi gặp một con nhện lớn dị thường trong cốc. Vẫn như mọi lần xông vào núi chết lần này hắn cũng bắt đầu thần trí mơ hồ nhưng cố gắng làm cho tâm trí thanh tỉnh nhưng điều hắn nhớ duy chỉ có nụ cười của Nha Vô Ảnh. Khi tỉnh dậy vẫn như mọi khi hắn cũng vẫn ở đầu Quỷ cốc

- Huynh là kẻ chịu đựng giỏi nhất mà ta từng gặp. Vô Ảnh lần đầu tiên thấy cảm phục ý chí của một người đến thế, nếu không phải trên người hắn có Xuyên long hộ thể hắn hẳn cũng không thể thanh tỉnh để qua một phần ba hẻm núi chứ hắn ta có thể trụ đến giữa hẻm núi thì quả thật là đáng phục.

- Ta phải đi vào đó mặc kệ ta. Kinh Mạn hất tay Vô Ảnh đang dìu mình ra lại cố bước vào hẻm núi chết trong tình trạng đầu choáng mắt hoa.

- Không cần thiết, ngươi và ta đều đã thông qua rồi. chỉ cần ra ngoài chờ phần thi tiếp, tiểu huynh đệ ta dù thích ngươi nhưng ta là do người ta nhờ cậy không thể không thắng nếu không Dược Nhi hẳn là đánh chết ta. Thế nên vòng sau ta tuyệt không nhường ngươi.

- Ngươi Quen Dược Dược ? Hừ gọi thê tử hắn thân mật như vậy, khiến hắn vô cùng khó chịu, khó chịu hơn tên này là kẻ hắn luôn thua trong các vòng đấu trước giờ.

- Ngươi cũng biết nàng sao ? Không lẽ ngươi là cha tiểu hài tử Tiêu Tiêu ?

- Tiểu hài tử, con của chúng ta vẫn bình yên sao ? Ngươi đây là nói thật sao ? Tiểu hài tử của ta không chết sao ? Kinh Mạn kích động nắm lấy kẻ vừa cho hắn hay hắn nay là đã thành cha người ta. Thê nhi của hắn không bị hắn hại chết khiến hắn cực kì vui mùng còn hơn bắt được vàng.(akiaki : suýt chết còn gì nhưng ta là không thích những thứ sướt mướt nên may cho anh đó. Kinh Mạn : Liếc xéo hành ta ba năm chưa đủ sao.). Bên ngoài Dược cốc một kẻ vui mừng hớn hở thế nhưng bên trong Dược Cốc một kẻ khác thì giận đến tím mặt tím mày.

- Tiêu Tiêu ngày thường Thúc thúc không phải thương con nhất sao, sao con nỡ nhốt ta trong tử kỳ trận đây. Khiết Phùng bị hãm trong trận hai ngày mà tức đến không thể tưởng nổi.

- Thúc thúc, ngoại công nói ta phải nhốt thúc lại thì mới có thể tìm cha cho ta được, thúc chịu khó ở đây thêm vài ngày nữa đến khi ngoại công dắt cha về cho Tiêu Tiêu ta sẽ thả thúc ra nha. Tiểu hài tử ba tuổi đáng yêu hai mắt tròn xoe bộ dáng bụ bẫm trắng tròn mập mạp ngồi trước bàn giống hệt một ông cụ non đang chăm chú vào một cuốn sách. Hắn bộ dạng chăm chú nghiêm túc không có chút nghịch ngợm nào mà một tiểu hài tử nên có thế nhưng thứ hắn đang làm là vẽ một con rùa lớn trên cuốn sách quý của Ngoại công hắn.

akiaki: cám ơn vì các nàng ủng hộ chỉ còn một chương nữa là truyện kết thúc rồi. Vì dạo gần đây ta bận học thi nên vết có hơi chậm mong các nàng thông cảm.