Dược Yêu

Chương 13: Qủy y kén rể



Trong vòng hai tháng trước cuộc thi cáo thị được ban bố khắp trong và ngoài nước. Ngay cả thành trấn nhỏ cứ nơi nào có người là nơi đó có bố cáo kén rể của quỷ y ban ra. Kinh Mạn cảm thấy lực lượng tình báo của hắn có lẽ cũng chưa mạnh bằng lão cha vợ này. Không biết ông dùng cách nào mà bố cáo cùng tranh vẽ Dược Dược lại được công bố rộng rãi đến mức hầu như chỉ cần nơi nào có người ở thì dường như nơi ấy có cáo thị.

- Không thể nào, Đây là đại tẩu sao? Ta thấy là không giống đi. Đại ca,người này hẳn không phải là đại tẩu rồi. Tiểu Chung ở một bên nhìn bức vẽ mà nói, hắn đã thấy đại tẩu Dù có chút xinh xắn nhưng không có vẻ đẹp mê hồn như bức vẽ này. Kinh Mạn ở một bên cầm bước họa mà toàn thân như run lên, là khuôn mặt hắn ngày nhớ đêm mong. Là mỹ nhân trong ngày đại hôn hắn từng vì vẻ đẹp này của nàng làm cho ngẩn ngơ. (akiaki: Vẻ đẹp của Dược Dược có được là nhờ trang điểm, bình thường nàng ta không trang điểm nên tên tiểu Chung không nhận ra) Ánh mắt nàng, nụ cười của nàng, Kinh Mạn cẩn thận nâng niu bức tranh cứ như thể nếu hắn mạnh tay thê tử hắn sẽ nhăn mặt ấy.

Bên cạnh Kinh Mạn kẻ luôn nâng niu coi trọng bức tranh kia thì có một người cũng là nhìn chằm chằm bức vẽ ấy không hề kém hắn, đôi mày xinh đẹp nhíu chặt lại có vẻ suy tư gì đó.

Vì danh tiếng Quỷ y trên giang hồ rất nổi lại có nhiều kẻ mơ ước y thuật của lão nên khi tin tức truyền ra thì người đổ về Ngũ Quái sơn đông như trẩy hội.

Chẳng mấy chốc mà khách điếm Kinh Mạn mở đông đến phải dọn cả kho chứa đồ để khách nhân dọn vào. Ba năm trước hắn lập tiền các tại nơi này rồi ở luôn tại đây. Các anh em thấy thế nên cũng phát triển nơi này khá rộng lớn có khi còn lớn hơn cả tổng các chính của Thiên Tinh Các vì mỗi lần nghị sự bọn họ đều tề tựu lại đây. Thế nhưng chỉ chưa đến một tháng nơi đây đã hết sạch phòng trống Lượng bạc thu vào của Tiền các cũng vì thế mà nhiều bằng thu nhập cả một năm của toàn bộ các Tiền các cộng lại.

Lý Thanh ở một bên đếm bạc mà đôi mắt như lóe sáng miệng thì cười đến không thể khép lại được. Với tình trạng hiện giờ của Thiên Tinh các thì nàng thật hi vọng cái đại hội kén rể kia kết thúc chậm một chút nha. Những kẻ tham dự đại hội kén rể có đủ mọi loại người từ các nơi kéo đến, gầy có béo có, thậm chí có cả những kẻ nhìn thô lỗ kệch cỡm không chịu nổi, thế nhưng cũng có không ít kẻ có khí chất, có phong phạm. Nhìn tình cảnh trước mắt Quỷ y không khỏi thở dài, làm thế nào biết ai mới tướng công của nha đầu kia. Nhưng hắn vốn là kẻ thông minh vòng loại này hắn chắc chắn phải cần sự giúp đỡ từ Dược Dược.

Vòng loại diễn ra rất nhanh, từng tốp mười người một sẽ cùng bước vào thế nhưng hầu như bước ra liền nhận được kết quả. Có những nhóm không có một người nào lọt vào vòng trong, có vài nhóm có một hai người lọt vào vòng tiếp theo. Nhìn những kẻ được chọn lại nhìn lại Kinh Mạn. Thiên Nhạc ở một bên thầm rủa:

- Nhìn đi những kẻ vào vòng trong toàn kẻ có tiếng tăm, không phải vừa có tài vừa có sắc thì cũng không lọt vào vòng tiếp. Ta nói, dù tạo hình của huynh có thể xem là tạm được đi thì danh tiếng chắc chắn là âm binh rồi,cơ hội thật là mong manh. Mà nhìn đi, nhóm của huynh lại có cả Thiệu Khiết Phùng, huynh hẳn là không qua khỏi vòng loại. Vừa nói ánh mắt nàng ta vừa dán chặt vào kẻ mặc bạch y ngồi ở một góc trong khách điếm.

Khi gần đến sát thời hạn vòng loại tên họ Thiệu kia mới xuất hiện. Một thân bạch y khí chất cao ngạo, khuôn mặt thì đẹp đến nữ nhân cũng phải ghen tỵ. Nhưng nói như vậy không phải trong hắn ủy mị thư sinh mà ở hắn có một sức hút nam tính khiến nhiều kẻ phải nghiến răng nghiến lợi vì mỗi khi hắn xuất hiện hầu như thu hút mọi tầm mắt của các nữ tử quanh đó.

Ở một bên Triệu Tề thật muốn dùng tay mình mà che lại tầm mắt đang nhìn người đến bất nhã của thê tử mình, nàng ở trước mặt hắn dám ngang nhiên ngắm kẻ khác còn khoe ra bộ dáng chảy nước miếng kia. Hắn mừng vì mình đã theo nàng đến nơi đây, nếu không hắn cũng không biết nàng cũng thật là kẻ háo sắc đi. Hừ… cái lẽ hội kén rể này thật là nguy hiểm từ giờ không thể rời mắt khỏi nàng được. Từ hai tháng trước, khi nhìn thấy thông cáo kén rể kia nàng cũng nói là muốn đi xem náo nhiệt, hắn là không cho nàng đi nàng cũng chỉ ồn áo một chút. Thế nhưng từ khi thấy bức tranh vẽ con gái của Quỷ y kia thì tự dưng nàng sống chết đòi đến nơi này có hỏi thế nào nàng cũng chỉ nói muốn gặp kẻ vẽ tranh, hắn hẳn phải theo hộ tống nàng dù rằng có hơi áy náy với đại ca phải thay hắn lo việc triều chính một thời gian.(akiaki: hai anh chị này ham vui dữ a).

Vòng loại quả nhiên đơn giản khiến người ta thật sự không phải tranh đấu hay thi thố gì, không cần làm gì ngoài việc bước vào một sảnh rộng của một trang viên nhỏ vừa được người ta dựng lên từ hai tháng trước cùng mười người khác. Trong sảnh có một khoảng buông mành bên trong hình như có ai đó ngồi phía trong.

- Từng người một báo tên tuổi đi. Giọng nam trầm ấm phát ra từ phía trong rèm. Hắn có cảm giác thân hình uể oải của Dược nhi bỗng dưng có chút căng thẳng, con rể của hắn hẳn là một trong mười kẻ đứng tại đây đi. Liếc nhìn một lượt những kẻ phía dưới hắn kẽ nhếch môi lộ ra chút quỷ ý:

- Khiết Phùng con hẳn là không cần tham gia tất cả các vòng thi, ta tuyển thẳng con vào vòng cuối đi. Chỉ vời tình cảm của hai nhà chúng ta thì con hẳn là không cần tham gia thi thố gì với năng lực của con ta hoàn toàn tin tưởng. Nói thật, nơi này nếu không chọn được người hơn con thì Dược nhi hẳn là gả cho con rồi. Mặc dù là thế nhưng mà con cũng biết, bậc làm cha làm mẹ luôn muốn con mình chọn được người tốt nhất, con sẽ không trách ta chứ .

Lão vừa nói vừa nhếch lên nụ cười gian xảo. Trong những kẻ phía dưới không ít kẻ hoang mang khi nghe hắn nói thế nhưng chỉ có một kẻ vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi tay nắm siết chặt đếm mức các móng tay cắm cả vào da thịt. Thật là thú vị nha, thì ra con rể hắn là kẻ thật thà tới mức mọi sắc mặt đều bày ra hết thảy tâm tư của hắn ta. Hắn hẳn là có thứ thú vị để ngoạn rồi, khiến hắn chút nữa mất con gái, phải tranh thủ hành tên này một chút mới thỏa tức giận của hắn đi. Ở một bên Khiết Phùng không khỏi trợn to mắt mở to miệng vì kinh ngạc. Hai nhà bọn họ từ khi nào thì có giao tình rồi.

Chẳng phải Quý thúc luôn hô đánh hô giết với cha hắn sao, mỗi lần cha và hắn tới chơi liền bị ông đuổi chạy thục mạng. Mà cũng tại phụ thân hắn suốt ngày cứ chạy sang nhà người khác nhận thê tử người ta là thê tử mình, mỗi khi tới Dược cốc cứ nói nhảm nào là cha nàng hẳn là lén đổi thê tử của ông. Đừng nói là Quý thúc muốn chém cha chứ nương hắn cũng thường vác dao dí ông chạy loạn. (akiaki: mẹ của Dược Dược và mẹ của Khiết Phùng là chị em song sinh). Khuôn mặt Khiết Phùng dù vặn vẹo nhưng trong lòng là vui mừng thập phần, nếu không phải là ông phản đối hắn thì hắn cùng nàng đã trở thành đôi lâu rồi. Dù giờ trong lòng Dược nhi có kẻ khác nhưng hắn tin hắn sẽ khiến nàng quên đi kẻ đó và hạnh phúc.

- Quý Thúc nói thật sao? Vậy con là về gặp Dược nhi trước nha. Giọng hắn không thể dấy hết vui mừng, hắn thương Dược Dược từ bé thế nhưng Quý thúc ghét hắn nên thường không cho hắn tới gần nàng. Ba năm trước nghe tin nàng trở về còn suýt mất mạng, hắn liền chạy ngay tới thế nhưng cầu xin gãy lưỡi ông cũng không cho gặp. Cũng may Di nương thương hắn lén cho hắn gặp nàng. Nhìn nàng vì kẻ khác phải khổ sở hắn thực đau lòng, hắn có đủ tự tin yêu thương cả nàng lẫn Tiêu Tiêu tiểu yêu tinh đáng yêu kia. Thế nhưng, thế nhưng có nói thế nào Quý thúc cũng không giao Dược Dược cho hắn. Giờ đã được ông cho phép, hắn hẳn nên đến cùng nàng bồi dưỡng tình cảm đi.

- Ừ.. . con cứ lên Dược cốc cùng con bé bồi dưỡng tình cảm đi. Hắn Quỷ mị cười, hừ Dược Dược hiện đang ở đây lên đó cũng chỉ có Tiêu Tiêu thôi, mà lão tin tiểu quỷ kia tuyệt không dễ dụ. Muốn đến gần Dược nhi của hắn hả, kiếp sau đi, ai bảo hắn nhìn phụ thân gã kia không vừa mắt, có trách cũng nên trách tiểu tử ngươi đầu thai nhầm nhà thôi.(akiaki: tội anh ghê, đẹp trai, tài năng mà bị hắt hủi ghê gớm, yên tâm em sẽ sắp cho anh mối khác lo gì ế chứ…cười gian xảo…khà..khà)