Dùng Hết Đời Để Yêu

Chương 29: Thời gian nhanh nhất



Tay Giang Tu Nhân vốn là nhẹ vỗ về Lâm Miểu lặng lẽ giải khai đailưng áo ngủ, lập tức phủ ở trên hai vú ôm trọn bộ ngực cao vút của nàng, nhẹ vỗ về tìm tòi độ cao cùng co dãn của hai vú, tay kia đồng thời từdưới tìm nơi duỗi đi vào, cách quần lót phủ ở trên kiều đồn.

Thân thể mềm mại của Lâm Miểu bật lên một chút, hai tay vuốt vaiGiang Tu Nhân, dùng sức đẩy ra phía ngoài. Trong miệng ngô ngô khángnghị: “Đừng điên rồi, không phải muốn đi ra ngoài sao? Ô ô. . . . . .Mau đứng lên. . . . . .”

Giang Tu Nhân cười nhạo nói: “Miểu Miểu, em chừng nào thì mới có thểkhông cần phải khẩu thị tâm phi?” (nói vậy mà không phải vậy)

Anh không thể buông ra, dùng sức hôn Lâm Miểu, đem cái lưỡi thơm thohấp đến trong miệng chính mình nhâm nhi thưởng thức, hai tay ở hai nơibộ vị mẫn cảm của đại lực ra sức vuốt ve, khi anh công kích trên dướiLâm Miểu đến rất nhanh chính mình mê mẩn, chỉ cảm thấy một loại kíchthích tê dại làm cho nàng không có khí lực, hai tay nhẹ nhàng ôm cổGiang Tu Nhân, phun cái lưỡi cùng anh hôn một lúc.

Lúc Giang Tu Nhân cảm nhận được hai vú no tròn càng gắng gượng rútra, đỉnh anh đào hồng đã bị ngón tay gảy xuống từ từ đứng thẳng lên thìanh buông lỏng ra liền hôn đôi môi đỏ mọng, Lâm Miểu ngửa đầu, nhắm haimắt, sắc mặt ửng hồng, trong cổ họng phát ra rên rỉ, vô lực thừa nhận sự vuốt ve của Giang Tu Nhân, anh cười xấu xa.

Đôi ngực này từ Lâm Miểu trở lại liền dụ hoặc lấy anh, hình ảnh cặpngực hoàn mỹ run rẩy bật lên hiện ra trước mắt anh, da thịt tuyết trắngtrắng nõn, trung gian là khe vú thật sâu, làm cho người say mê. Trênđỉnh cặp ngực cao ngất đứng thẳng, giữa quầng vú màu trắng nhạt, haiviên anh đào nho nhỏ ngạo nghễ đứng thẳng, kiêu ngạo mà hướng anh biểuhiện ra xinh đẹp mê người với anh!

Giang Tu Nhân dè dặt vuốt lên, như đối đãi một kiện trân bảo tuyệtthế giống như vuốt ve yêu quý, miệng thoáng cái hôn ở trên hồng anh đào. Lâm Miểu bỗng chốc toàn thân kịch liệt run rẩy lên, thân thể giãy dụa,cũng giãy dụa, mà là say sưa dùng hai tay đưa đầu anh hướng chính mìnháp vào cặp ngực hoàn mỹ, dùng sức ưỡn ngực, dường như muốn đem Giang TuNhân vân vê vào thân thể của mình. Giang Tu Nhân ở trên vú vẫn hòa nhãmơn trớn hôn lên, tiếng rên rỉ của Lâm Miểu càng ngày càng cao.

Hai tay Giang Tu Nhân ôm cái mông của nàng, áo ngủ sớm đã tán loạn,Lâm Miểu nằm ngửa ở trên giường, đóng chặt hai mắt lại, ở trước mặtGiang Tu Nhân chỉ lộ ra được thân thể mềm mại mê người mặc quần lót.Dung mạo xinh đẹp trước mặt, hai vú no tròn hoàn mỹ, phía dưới là vòngeo tinh tế, xuống chút nữa cặp mông đầy đặn, nơi bắp đùi thon dài, quầnlót Lace hơi mỏng hơi mờ bảo vệ lấy nơi huyền bí cuối cùng, một cặp đùitrắng nõn giúp nhau ma xát, tiết lộ nàng miễn cưỡng đè nén tình cảmmãnh liệt như lửa. Giang Tu Nhân bỗng chốc nhào tới. Lâm Miểu mở hai tay cùng bắp đùi thon dài ra, nghênh hợp với Giang Tu Nhân lại một vòngkhiêu khích, vô ý thức di chuyển bụng, nghênh hợp với cự long của anh xa quần lót ở nơi huyền bí .

Lúc Giang Tu Nhân đem nàng khiêu khích không biết thiên nam địa bắc,lặng lẽ đứng dậy nhanh chóng bỏ quần áo cuối cùng trên người hai người.

Cự long đang ngẩng đầu lên hưng phấn mà phóng tới động khẩu đàonguyên tràn lan xuân thủy thì Giang Tu Nhân hôn nàng một cái, cười xấuxa đưa tay đặt ở trên hai vú hoàn mỹ của nàng, ngắt một cái, “Hắc hắc,bảo bối, em có biết chúng nó đẹp thế nào không?”

Giang Tu Nhân cười xấu xa lấy tay ở trên vú của nàng bóp nhẹ một cái, Lâm Miểu lại rên rỉ một chút, Giang Tu Nhân nhân cơ hội dùng hết khílực toàn thân chúi xuống phía dưới, cự long bỗng chốc vọt lên tiến đến. . . . . .

Thật lâu , mưa thu mây bay, Giang Tu Nhân ôm biểu hiện thoải mái mànằm ở trên giường, yêu thích không buông tay mà đem hai vú chơi lấy chỉthuộc về chính mình cũng thầm nghĩ chính mình bày ra được vẻ đẹp của nó .

Anh đối Lâm Miểu nói: “Biết rõ anh vì cái gì yêu mến chúng nó như vậy sao? Chúng nó thật sự rất thích hợp tay của anh.”

Lâm Miểu nhàn nhạt nói: “Anh có phải hay không ám hiệu với em là anhđã từng so qua rất nhiều, hoặc là nói anh muốn hướng em khoe khoang anhđã từng có được nữ nhân mỹ lệ đi qua?”

Giang Tu Nhân lập tức giơ lên hai tay đầu hàng: “Miểu Miểu, anh sairồi. Chúng ta đổi lại chủ đề. Em biết, anh hiện tại khẳng định chỉ cómột nữ nhân là em.”

Giang Tu Nhân luôn biết rõ như thế nào làm cho Lâm Miểu khi ở dướithân anh hóa thành một vũng nước, anh ác liệt khiêu khích tiểu thê tửcủa mình, hô hấp của anh luôn lơ đãng lướt qua hướng về anh trông thấytoàn bộ trong cấm địa của nữ nhân xinh đẹp nhất: “Miểu Miểu, muốn haykhông? Có nghĩ là muốn anh? Ừ, nói ra, nói ra là anh liền cho em. . . . . .” Lâm Miểu chỉ biết là tất cả cảm quan chính mình đều ở một chỗ, nàng cần anh tràn ngập nàng. . . . . .

“Ô ô. . . . . .” Lâm Miểu cảm giác mình sắp nổ tung, chính là nam nhân đáng giận này . . . . . .

“Nói ra, nói ra là anh liền cho em.” Giang Tu Nhân đột nhiên rời khỏi thân thể Lâm Miểu, nằm ở một bên, rù rì nói lời nhỏ nhẹ: “Lao độngquang vinh, cơm no áo ấm.”

Lâm Miểu bổ nhào vào trên người anh, rốt cục hai người lại gắt gaokết hợp cùng một chỗ, đồng thời nhắm mắt lại thỏa mãn . . . . . .

Mặc dù chuyện này để lại hậu quả là Giang Tu Nhân bị Lâm Miểu dừnglại béo đánh, nhưng Giang Tu Nhân đối với chỗ tạo thành hậu quả của mình đó là tương đối vô cùng hài lòng.

Lâm Miểu mặc CD sản phẩm mới một tuần trước, một kiểu váy liền thânmàu vàng nhạt dày tơ trắng chỉ áp đảo cái mông một chút, phối hợp giàycao cùng màu trắng, bên ngoài là áo khoác ngoài Cashmere mỏng màu trắng; Giang Tu Nhân một thân chủ yếu màu đen nhàn nhã, áo sơmi dùng màu vàngnhạt dày tơ trắng làm điểm xuyết.

Thời điểm hai người đến khách sạn đại đường, nổi bật, bước lên đốivới ngoại hình khiến cho vô số ánh mắt người ta chú ý, đều bàn luận vềhai người kia, mọi người đều phỏng đoán lai lịch nam nhân xinh đẹp này, nhìn lại nữ nhân bên cạnh hắn mặt mũi tràn đầy xuân triều, những namnhân kia đều nở nụ cười mập mờ, rất rõ ràng, hai người này thời gian vận động trên giường sẽ không vượt qua 2 tiếng đồng hồ.

Phục vụ sinh trong lòng tán thưởng người nam nhân xinh đẹp này, hâmmộ nữ nhân này vận khí hảo, ngăn chận tâm tình chính mình phập phồng,dùng chuyên nghiệp nhất mỉm cười đẩy cửa ra.

Nhìn thấy bọn họ, mấy nam nhân cùng nữ nhân từ trong ghế đều đứnglên, các nam nhân nhiệt tình chào hỏi, các nữ nhân tại ồn ào, Lâm Miểutrong lúc lơ đãng rõ ràng nhìn thấy Tịch Hi cũng ở đây, nụ cười trên mặt so với khóc còn khó coi hơn, thật sự là khổ thân chết vì sĩ diện.

“Đây là vợ của tôi, Lâm Miểu. Hắc hắc, như thế nào, cũng không tệ lắm phải không? ! Cả tỉnh Nghiễm Nam chính là độc nhất!” Giang Tu Nhân rắmthúi lập tức đưa tới công phẫn.

“Giang đại, không cần như cậu vậy, cậu là tìm vợ nha? Hay là *****nhi? Cậu cũng xuống tay?” Toàn thể cười vang. Lâm Miểu hào phóng nói:“Mọi người hảo, tôi là lâm miểu.”

Thời điểm Lâm Miểu đang cởi áo khoác ngoài, Lâm Miểu thanh xuân tinhtế cùng ngây thơ gợi cảm sinh ra rung động làm cho mọi người trong lúcnhất thời đều hóa đá . Một người nam nhân cao lớn lầm bầm nói ra tâmlinh mọi người hò hét: “Giang Tu Nhân, ngươi đi đâu tìm cực phẩm? ! Ta ghen ghét chết. . . . . .”

Giang Tu Nhân kéo ghế ra cho Lâm Miểu cười nói: “Miểu Miểu, nhữngđồng sự này ở bộ công an của anh, đều là chiến hữu của anh, thời điểmanh đưa thiệp hồng thông báo cho bọn họ, bọn họ muốn làm thịt anh mộtbữa.”

Một cô gái chừng 30 tuổi ngồi ở bên cạnh Lâm Miểu, cô cười nói: “Nhĩhảo, tôi là Thu Anh. Đây là chồng tôi Trọng Tinh Hỏa, ba người chúng tôi bắt đầu từ đại học vẫn luôn là bạn học cùng lớp đến tốt nghiệp nghiêncứu sinh, tôi còn chưa có tốt nghiệp, cậu ấy và Tinh Hỏa liền cùng đếnAnh quốc học tiến sĩ, còn cùng một chỗ giữ gìn hòa bình, đều nhanh vượtqua kháng chiến .”

Lâm Miểu cao hứng nói: “Chị dâu, Tinh ca, hoan nghênh các người cóthời gian đến Bắc Trữ chơi.” Cái đôi này cảm nhận được Lâm Miểu là thành thực, bọn họ hiểu được, Lâm Miểu cảm thấy bọn họ làm đồng học lâu nhưvậy, quan hệ còn có thể hòa thuận như vậy, phần nhân tình này sẽ khôngđơn giản.

Giang Tu Nhân nhìn Lâm Miểu, mới một chút thời gian, Lâm Miểu có thểtừ nơi này nhìn ra thân sơ xa gần. Trọng Tinh Hỏa đánh Giang Tu Nhânmột cái: “*****, ánh mắt của cậu chọn nữ nhân thật sự không có gì nói.” Giang Tu Nhân vừa tức vừa cười: “Phế nhân, cậu là khen mình ? Hay làtổn hại mình?” Thu Anh mở to hai mắt: “Đương nhiên là khen cậu.” Hào khí rất tốt.

Tịch Hi cố gắng cười, lúc Lâm Miểu tiến vào cô liền chú ý tới bộ dạng Lâm Miểu mặt mũi tràn đầy xuân sắc, cô hiểu được, Lâm Miểu đem cô dựngthành nơi cự tuyệt qua lại, nàng đùa giỡn đã chào cảm ơn. Lâm Miểu làngười như thế nào cô rất rõ ràng, cũng không nói dối, cũng không qualoa, đối với người không thể làm chung cùng sự Lâm Miểu có thể đem côphát huy ích kỷ vô cùng tinh tế. Cô hôm nay có thể không đến, chính làcô không cách nào khống chế chính mình. Người nam nhân này chỉ từ lầnđầu tiên tại trường tập huấn nàng nhìn thấy mà lại kiên nhẫn khóc an ủichính mình, nhìn xem tuấn nhan anh đôi mắt ôn nhu cùng xinh đẹp , từ đó, vĩnh viễn luân hãm vào nhu tình của anh trong vạn kiếp bất phục.

Những người bạn nầy đều là đồng học bộ công an hoặc là đồng học củaGiang Tu Nhân, có mấy cảnh sát cùng một chỗ tham gia bảo toàn cùng hành động, cho nên quan hệ lẫn nhau rất sâu, đều là hảo huynh đệ đồng sanhcộng tử, hảo tỷ muội. Đặc biệt Trọng Tinh Hỏa, anh ta cùng với Giang TuNhân quan hệ tốt nhất, thời điểm ở Congo, anh ta liều mình cứu Giang Tu Nhân, hai người lập tức thành sinh tử chi giao. Giao tình của hai người bọn họ đều là bọn Ứng Tông không cách nào bằng được . Hơn nữa thân phận thật sự của Trọng Tinh Hỏa cũng chỉ có một mình Giang Tu Nhân biết rõ,đương nhiên vợ anh ta là Thu Anh cũng biết, cũng bởi vậy thiếu chút nữalàm cho đoạn hôn nhân mỹ mãn này chết non.

Giang Tu Nhân đã từng khuyên bảo Thu Anh: “Cậu không cần để ý cậu ấylà người nào, việc đó và cuộc sống của các người không có vấn đề gì. Cậu chỉ cần nghĩ, là cậu làm cho người đàn ông này sống ở dưới ánh mặttrời. Cậu là thực tâm của cậu ấy!”

Lâm Miểu đi toilet lại đụng phải Tịch Hi, rất rõ ràng, Tịch Hi đanggiữ nàng. Lâm Miểu thật sự nhịn không được: “Vì cái gì mỗi người các côđều muốn đem tôi ngăn ở toilet? Tôi thật sự là phục các người .”

Tịch Hi khổ sở nói: “Cô thắng.”

Lâm Miểu nhìn chằm chằm nàng, nhìn xem tâm cơ âm trầm này, nữ nhân ác độc: “Tịch Hi, cô quá đề cao chính mình, nhưng tôi xác định rõ nói chocô biết, từ trước đến nay cô đã tham gia quá. Ứng Tuyên thế nào lại làđối thủ của cô? Cô toàn tác động Ứng Tuyên làm hết thảy chẳng qua làlàm cho Giang Tu Nhân đem cô ấy đẩy xa hơn. Chuyện thẻ xanh của đệ đệtôi cũng là cô làm a? Đừng có dùng loại này ánh mắt nhìn tôi, nếu muốnngười không biết, trừ phi mình đừng làm. Ứng Tuyên thật đáng thương, bịcô bán đứng, cũng không biết người được lợi là ai? Vốn thời điểm chúngta ở Mĩ quốc đều tốt, không nghĩ tới trở về cô ấy liền thay đổi, nguyênlai tôi còn chưa rõ ràng, hiện tại tôi nghĩ đã hiểu, cô làm cho cô ấyliền làm muội muội Giang Tu Nhân đều không thành. Cô thật sự là quá ácđộc, cô ấy chẳng qua là đồng dạng với cô yêu nam nhân cô yêu! Cô nói,dùng tính tình của Ứng Tuyên, nếu như biết rõ cô đối với cô ấy làm rachuyện như vậy, cô ấy sẽ bỏ qua cho cô sao? Phụ thân của cô ấy đã làtỉnh trọng yếu một phương chư hầu, cô cần phải hiểu rõ . Ứng Tuyên màđiên, đó là cái gì đều làm được . Đến lúc đó, cô sẽ trở thành trò cườicho các người kia cái gọi là xã hội thượng lưu. Cho nên, tôi cảnh cáocô, không! Là ra lệnh cô! Cách tôi cùng chồng tôi xa một chút, nếu nhưcô dám cho lão công của tôi hạ ám chiêu, trở ngại anh ấy theo đuổichuyện sự nghiệp, tôi cam đoan cho cô sống không bằng chết!”

“Chính là căn bản cô không thương anh ấy!”

Lâm Miểu lắc đầu, nở nụ cười: “Tịch Hi, cô thật sự là ác liệt, cô cóphải hay không xem chừng tôi đi ra lâu như vậy A Nhân cũng sắp phải ratới tìm tôi rồi? Ngừng, ngừng. Ngừng! Không cần loại ánh mắt này. Côkhông có nghĩ tôi thông minh, tôi đối với cô nghĩ là ngu xuẩn.”

“Miểu Miểu, chúng ta đi vào thôi.” Giang Tu Nhân đột nhiên từ bêncạnh cây cột đi tới, ôm chầm Lâm Miểu. Đừng nói là Tịch Hi, Lâm Miểucũng lại càng hoảng sợ: “Anh, làm sao anh lại ở nơi này?”

Giang Tu Nhân mệt mỏi nói: “Xem ra anh là có chút trách oan Ứng Tuyên .” Lâm Miểu an ủi sờ sờ mặt Giang Tu Nhân: “Ông xã, sẽ khá hơn. Lướitrời tuy thưa, nhưng khó lọt. Đem hết thảy đều giao cho thời gian a, thế giới này, chỉ có thời gian là thực.” Hai người trở lại trong phòng, đểlại Tịch Hi đã sớm hóa đá.

Lúc trở về, Giang Tu Nhân nói về việc làm của phụ thân Ứng Tuyên. Lâm Miểu thập phần đồng tình: “Ứng Tuyên thật đáng thương, bị bọn họ thaotúng như vậy, bức bách. Nguyên bản cô ấy có thể hảo hảo làm muội muộicủa anh, cô ấy nên có cuộc sống. Em vô cùng yêu mến các chữ phù hợp kiacủa Lục gia gia, ‘ Hành vi nói, đi đường ngay ’.”

Tịch Hi thất tha thất thểu leo lên xe của mình, hiện tại cô cũng hoài nghi thân phận Lâm Miểu. Nữ nhân này làm sao có thể biết rõ nhữngchuyện này? Nàng làm cho mình trần trụi lộ ra tại dưới mặt trời lớn, làm cho hết thảy âm mưu quỷ kế của mình đều ở trước mặt Giang Tu Nhân bị vô tình vạch trần. Cô không thể sắm vai bằng hữu, tri kỷ của Giang TuNhân, hết thảy cố gắng của cô đều nước chảy về biển đông. Cô hiện tạimới hiểu được giữa trưa ngày đó Giang Tu Nhân tại sao phải dùng loạibiểu lộ nhìn mình, nguyên lai sau sinh nhật của cô đã bị vạch trần nhưkính tây dương. Hết thảy chuyên nghiệp tri thức của cô tại trước mặt Lâm Miểu cũng không có chỗ che dấu, ẩn trốn, cô cực kỳ bi thương, khóc ngãvào trên tay lái. Nàng vô cùng yêu Giang Tu Nhân, vì muốn có được anh,cô dùng hết hết thảy thủ đoạn. Không nghĩ tới, kết quả vẫn là công dãtràng. Mưu kế tính toán tường tận, ngược lại tánh mạng mình.

Ngày hôm sau, Giang Tu Nhân như không có gì chào hỏi cùng Tịch Hi,chỉ có điều, anh không hề xưng hô cô ‘ tiểu Hi ’, cùng các đồng nghiệpđồng dạng, anh gọi cô ‘ Tịch Hi ’.

Tịch Hi đi đến trước mặt Giang Tu Nhân, nghẹn ngào nói: “Chúng ta có thể nói chuyện sao?”

Giang Tu Nhân gợn sóng không sợ hãi: “Tịch Hi, cô cớ gì nói ra lờiấy? Chúng ta là đồng sự.” Giang Tu Nhân đưa tay nhìn xem đồng hồ: “Cộngsự mời cô nói mau.”

Tịch Hi nhắm mắt lại, cô biết rõ ý tứ Giang Tu Nhân, anh không có ýđịnh cùng cô có bất kỳ qua lại riêng tư . Ánh mắt Giang Tu Nhân trongsáng, vô hận, vô ưu.

“Tôi biết rõ năm đó là ai thương tổn Lâm Miểu. . . . . .” Giang TuNhân lập tức nói ra: “Dừng lại! Tôi nghĩ dựa theo Miểu Miểu đối bộ sáchvõ thuật ‘ Tiểu Ngôn ’ miêu tả, bình thường dưới loại tình huống này,cô nhất định sẽ tóm tắt van xin, mà tôi đây, nên kích động hay là phẫnnộ? Không, tôi hiện tại nói cho cô biết, tôi không muốn biết.”

Tịch Hi há to mồm nhìn Giang Tu Nhân, cô cho rằng Giang Tu Nhân saukhi nghe tin tức miêu tả như thế, nhất định sẽ phẫn nộ không chịu nổi.Không nghĩ tới Giang Tu Nhân bình tĩnh như thế, hơn nữa cho ra đáp ánhoàn toàn sự khác biệt .