Đứa Con Của Tạo Hóa

Chương 297: Tạo hóa của lôi tâm



Lôi Tâm ở phía xa nghe thấy tiếng gọi của Vô Danh thì gầm lên một tiếng sau đó như ẩn như hiện lao nhanh về phía Vô Danh, chẳng mấy chốc liền xuất hiện trước mắt của hắn.

Vô Danh nhìn Lôi Tâm ở phía trước, cơ thể của nó nhìn giống hệt một con hắc long dài chục trượng, cả người đều là hắc lôi tạo thành, khuân mặt của nó rất có thần, đôi mắt đen nháy, móng vuốt sắc nhọn. Nó chính là Lôi Tâm sinh ra linh trí, cơ thể cũng đã hóa hình.

Lôi Tâm ở trước mặt Vô Danh nhìn hắn, sau đó nó gầm lên một tiếng rồi cứ như vậy đứng yên ở trên không trung. Kim Luân Vương thấy Lôi Tâm chạy tới thì vẻ mặt cũng hiện lên thích thú, nó lập tức chạy tới gần chỗ Vô Danh, đối diện với Lôi Tâm. Kim Luân Vương nói:

“Lão đại, Lôi lão đệ có phải hay không cũng rất oai phong a, hắn thế nhưng cũng đã sinh ra lính trí, cơ thể lại có thể hóa hình. Nếu như lão đại cho hắn đi theo phía sau, nhất định có trợ giúp rất lớn.”

“Trợ giúp như thế nào??”

Vô Danh nhìn Lôi Tâm sau đó lại nhìn Kim Luân Vương rồi hỏi. Kim Luân Vương nghe vậy thì liền hào hứng, nó lập tức muốn thể hiện sự hiểu biết của mình. Kim Luân Vương nói:

“Lôi lão đệ có thể cùng lão đại hợp nhất chiến đấu, vừa có thể công vừa có thể phòng. Quan trọng hơn, trong trường hợp đặc biệt nguy hiểm, Lôi lão đệ có thể làm thế thân chết thay lão đại một mạng.”

Kim Luân Vương nói tới đây hơi dừng lại một chút rồi nói tiếp:

“Lôi lão đệ chính là Lôi Tâm sinh ra linh trí, hắn trước đó dù không có sinh ra linh trí nhưng cũng có công dụng làm thế thân, có thể chết thay chủ nhân của nó một mạng. Đồng thời Lôi Tâm này cũng rất không tầm thường, nó có thể chịu đựng tất cả các loại lôi điện, bao gồm cả lôi kiếp, chỉ cần là lôi thì nó đều có thể hấp thu, đồng thời có thể tăng lên sức mạnh của bản thân. Thời điểm chiến đấu sẽ phát huy rất nhiều tác dụng.”

Nói tới đây Kim Luân Vương liền nhìn Lôi Tâm nói:

“Lôi lão đệ, ngươi còn không mau thể hiện bản lãnh, nếu không lão đại liền đem ngươi nhét vào trong pháp khí luyện hóa thành khí linh bây giờ.”

Lôi Tâm đương nhiên nghe hiểu Kim Luân Vương nói cái gì, nó lập tức nhe răng hung tợn nhìn về phía Kim Luân Vương giống như cảnh cáo. Sau đó Lôi Tâm lập tức lao nhanh lên trên cao rồi há miệng ra gầm một tiếng, lúc này ở trong miệng nó xuất hiện một lôi cầu màu đen nhỏ bằng nắm tay, Lôi Tâm há miệng thổi một cái thì lôi cầu dùng tốc độ cực nhanh lao về phía Kim Luân Vương.

Vô Danh thấy vậy thì hai mắt lóe sáng, hắn cảm nhận được lực lượng ở trong lôi cầu màu đen kia cũng khá mạnh mẽ. Vô Danh biết rằng Lôi Tâm này ở trong thế giới hỗn độn của hắn nhiều năm như vậy rõ ràng cũng có chút thay đổi.

Vô Danh khóe miệng nhếch lên nụ cười nhìn về phía Kim Luân Vương, sau đó cơ thể của hắn thuấn di ra một chỗ khác, chỉ có Kim Luân Vương vẻ mắt kinh hoàng vẫn đứng yên một chỗ nhìn Vô Danh rời đi.

Kim Luân Vương lúc này chỉ có thể trơ mắt nhìn lôi cầu màu đen to bằng nắm tay bay tới.

“ẦM.”

Một tiếng nổ lớn vang lên, ngay khi lôi cầu màu đen đụng vào trên thân thể của Kim Luân Vương thì bắn ra vô số lôi điện, ngay cả Trúc Cơ Linh Trì bên dưới cũng bị chấn động, vô số Trúc Cơ linh dịch tạo thành sóng nước văng mạnh ra xung quanh.

Một lúc sau lôi điện tán đi, Trúc Cơ Linh Trì cũng dừng dao động, để lộ ra cơ thể của Kim Luân Vương có chút cháy đen, ngoài ra cũng không có vết thương gì nghiêm trọng cả. Kim Luân Vương lúc này có khổ mà không nói lên lời, lúc nó định rời đi thì liền cảm giác xung quanh giống như đông cứng cả lại, khiến cho nó một chút cũng không thể nhúc nhích.

Vô Danh lúc này lại một lần nữa xuất hiện trước mặt Kim Luân Vương, hắn nhìn vết cháy ở trên cơ thể của Kim Luân Vương một hồi, trong lòng thầm đưa ra đánh giá:

“Lôi Tâm này ở trong thế giới hỗn độn của ta không ngờ còn có thể hấp thu linh khí xung quanh giúp bản thân dần dần mạnh lên. Sức mạnh này so với lúc đầu ta gặp nó đã khác biệt rất nhiều. Lôi cầu vừa rồi mặc dù chỉ có thể gãi ngứa cho Kim Luân Vương, thế nhưng da của Kim Luân Vương lúc này cũng có thể so sánh với tu sĩ luyện thể cấp bốn, gây ra chút tổn thương này coi như là tàm tàm. Chiến đấu với tu sĩ Kim Đan bình thường thì còn có thể gây ra tổn thương, nhưng với tu sĩ Nguyên Anh thì vô dụng. Dù sao Lôi Tâm này cấp bậc còn thấp, nếu như có thể tăng cấp thì có lẽ sẽ mạnh hơn.”

Kim Luân Vương lúc này thấy Vô Danh chăm chú nhìn mình thì liền tỏ ra bộ mặt ủy khuất nói:

“Lão đại, ngươi cũng quá tàn nhẫn rồi. Nếu không phải Kim Luân Vương ta cũng rất có bản lĩnh, vậy hôm nay rất có thể liền ở trước lôi cầu của Lôi lão đệ bỏ mạng a.”

“Ta có thể xem xét biểu hiện hôm nay của ngươi tặng ngươi một phần thưởng, muốn gì cứ nói.”

Vô Danh nhìn Kim Luân Vương gật đầu nói. Kim Luân Vương nghe vậy thì hai mắt tỏa sáng, nó cần nhất bây giờ chính là tài nguyên để tăng lên tu vi, nếu Vô Danh đã hào phóng như vậy thì nó sao có thể từ chối chứ. Kim Luân Vương giả vờ như đang tính toán sau đó nhìn Vô Danh nói:

“Lão đại, ta bị giam ở nơi này lâu như vậy khiến cho tu vi của ta mãi không thể tăng lên, đến khi ra ngoài rồi ta muốn lão đại cho ta một viên Thần Nguên Đan cùng một đoạn tiên mạch để tu luyện. Dù sao tu vi của ta tăng cao cũng có thể trợ giúp lão đại rất nhiều a.”

Vô Danh nghe vậy thì cũng gật đầu, mấy thứ này hắn đều có thể cho, chỉ là Thần Nguyên Đan kia muốn luyện chế ra cũng không phải dễ dàng như vậy, hắn bây giờ còn chưa thể luyện chế ra được Thần Nguyên Đan.

“Được rồi, chuyện Thần Nguyên Đan cùng tiên mạch cho ngươi tu luyện để sau hẵng nói. Lôi Tâm, qua đây!”

Vô Danh nhìn Kim Luân Vương nói sau đó lại vẫy tay gọi Lôi Tâm trở về. Đồng thời trong tay hắn xuất ra một đầu linh mạch màu đen dài gần ba mươi trượng, xung quanh đầu linh mạch này còn toát ra lôi điện kêu rẹt rẹt, đây chính là Hắc Lôi Nguyên Mạch.

Ngay khi Vô Danh vừa mới lấy ra Hắc Lôi Nguyên Mạch thì chẳng những mắt của Kim Luân Vương sáng lên mà mắt của Lôi Tâm cũng rung động, Lôi Tâm có thể cảm giác được đoạn linh mạch trong tay của Vô Danh đối với nó có chỗ tốt rất lớn.

Vô Danh lúc trước ở bên trong tàng thư các của Liên Đao Tông có đọc qua một loại thuật pháp, loại thuật pháp này cũng rất là trâu bò, nó có thể biến hóa linh mạch thành rồng, nhưng không phải rồng thật sự, nhưng con rồng này có sự sống, nó cũng là một loại sinh mệnh. Vô Danh lần này chính là muốn nhờ loại thuật pháp đó giúp cho Lôi Tâm có một cái biến hóa nghiêng trời lệch đất, để cho nó trở thành rồng thật sự.

Lôi Tâm sau khi sinh ra linh trí vốn đã được coi là một sinh mệnh trong trời đất, bây giờ hắn muốn đưa Hắc Lôi Nguyên Mạch cùng thiên địa nguyên khí vào trong Lôi Tâm giúp cho nó hình thành một cơ thể, biến nó thành một con rồng chân chính.

Vô Danh lúc này đột nhiên miệng lẩm nhẩm một loạt chú ngữ, sau đó chỉ thấy một tay của hắn chộp xuống dưới đất sau đó lại đưa một tay chộp về phía trên bầu trời. Nhìn hai cái chộp này thì có vẻ đơn giản, nhưng thực chất lại không hề đơn giản chút nào. Dưới hai cái chộp này của Vô Danh thì thiên địa nguyên khí ở trong thế giới hỗn độn lập tức bị hắn chộp tới.

Thế giới hỗn độn của Vô Danh mặc dù không hoàn chỉnh, nhưng mà nó cũng là một thế giới cho nên phân ra thiên địa rõ ràng. Đây cũng lại là thế giới của hắn, chính vì thế mà muốn thu lấy thiên địa nguyên khí thì không có cái gì khó khăn cả.

Vô Danh sau khi thu lấy thiên địa nguyên khí thì lập tức vung mạnh ra đằng trước, ở trước mắt hắn giống như có hai luồng khí đối lưu liên tục di chuyển, sau đó tạo thành một quả cầu thật lớn ở giữa không trung. Vô Danh lắm lấy Hắc Lôi Nguyên Mạch ném vào bên trong quả cầu khổng lồ ở giữa không trung, chỉ thấy tay hắn lại liên tục biến đổi thủ quyết, Hắc Lôi Nguyên Mạch ở bên trong quả cầu nhanh chóng tan ra, chẳng mấy chốc quả cầu liền biến thành màu đen. Vô Danh lúc này nhìn Lôi Tâm rồi nói:

“Có thể thành chân long hay không vậy thì còn phải xem tạo hóa của ngươi. Tới đó hấp thu quả cầu đen kia, ngưng tụ thân thể chân chính.”

Lôi Tâm nghe vậy thì gầm lên một tiếng hưng phấn sau đó lao thẳng về phía quả cầu khổng lồ màu đen ở giữa không trung, ngay lập tức Lôi Tâm liền biến mất ở bên trong quả cầu.