[Đồng Nhân] [Harry Potter] Sánh Bước Cùng Người

Chương 24: Jessica muốn tìm việc???



"Tớ, tớ không có!"

Bị Lily mắng, Potter rất ngạc nhiên rồi lập tức tỏ ra vô cùng ủy khuất.

"Lily, tớ không có bắt nạt nó mà."

"Chắc tôi tin! Vậy mấy cậu vây quanh Jessica làm cái gì? Nói chuyện phiếm sao?"

"Thật ra thì đúng là vậy mà..."

Potter rối rắm, đưa tay lên gãi đầu. Mái tóc nâu vốn đã như tổ quạ của hắn nay càng thêm rối, như đống rơm vậy. Mà không, đống rơm nó còn gọn gàng hơn cái đầu hắn.

Nhưng hiển nhiên, độ tin cậy của hắn trong lòng Lily rất thấp, gần như xuống tới âm.

"Mấy cậu toàn như vậy. Đầu tiên là bắt nạt Severus, bây giờ thì đến Jessica. Chẳng lẽ, mấy cậu muốn đuổi hết bạn bè của tôi đi? Hay là nói một cách khác các cậu chuyên nhằm vào học sinh Slytherin, phải không?"

"Slytherin toàn một đám ghê tởm. Evans, cậu nên cách xa bọn họ một chút." Black khoanh tay trước ngực, đứng sau Potter thản nhiên nói.

"Đám ghê tởm?? Black, nếu tôi nhớ không nhầm cậu có một đứa em cũng là học sinh nhà Slytherin, đúng không? Vậy, em cậu cũng là một tên đáng ghê tởm à?"

"Regulus khác! Nó,... nó chỉ là cục cưng, con ngoan của ba mẹ tôi thôi."

Giọng điệu của Black có chút ảm đạm lại. Jessica cảm thấy bản thân có chút nhìn nhầm nếu không tại sao nam sinh đầy vẻ khinh thường vừa nãy lại có vẻ thương cảm như này.

"Vậy thì Severus và Jessica cũng vậy! Hai người họ không giống mấy người khác trong nhà Slytherin! Ngược lại là mấy cậu, ỷ đông hiếp yếu, cả ngày chạy đi bắt nạt người khác khắp nơi. Vô cùng quá đáng!"

Lily càng nói càng tức giận, ba mặt một lời kể hết bức xúc với nhóm Marauder. Thấy vậy, Jessica cũng tròn mắt không biết nói gì một lúc rồi tiến lên ngăn cản. Cô làm vậy không phải vì cô đồng tình với nhóm Marauder chết tiệt kia mà chỉ đơn giản là cảm thấy một số việc phải nói rõ ràng.

"Chị Lily, bọn họ không có bắt nạt em. Vừa rồi bọn em chỉ đang..., nói chuyện. Tuy rằng không thân thiện cho lắm nhưng cũng không phải như chị nghĩ đâu." Lắc tay Lily, Jessica thành thật giải thích.

"Thật sao?"

Lily có chút nghi ngờ, quay lại nhìn Jessica một chút. Nhìn thấy Jessica không giống đang nói dối, cô mới dịu lại, xoay người nhìn về phía nhóm Marauder.

"Ờm..., thật xin lỗi Potter. Vừa nãy oan uổng cậu rồi."

"Không, không có gì!"

Hình như là lần đầu được Lily xin lỗi, Potter có vẻ thụ sủng nhược kinh, lại đưa tay lên gãi mái tóc đã vô cùng thê thảm của hắn.

"Ách, các cậu định đi đâu vậy?"

"Bọn tôi có chuyện cần đi tìm Hagrid."

"Vậy chúng tớ đi tìm Hagrid cùng cậu nhé. Lâu rồi chúng tớ cũng chưa đi thăm bác ấy."

Nghe vậy, Potter hưng phấn hẳn lên. Hắn huých khủy tay vào Lupin đứng bên người, ý bảo bạn mình nói tiếp.

"Tôi nghĩ là phòng Hagrid quá nhỏ, chỉ sợ không thể tiếp nhiều người một lúc như này được."

Lily mặt không thay đổi từ chối. Hiển nhiên là cô không muốn đi cùng họ.

"Thực ra thì, một mình tớ đi cũng được... Ý tớ là tớ có thể thay cả nhóm ấy đi thăm Hagrid... Phải không các cậu?"

Hình như Potter đã quyết tâm phải đi cùng Lily. Thấy hắn nhanh chóng vứt đám bạn bảo thân lắm thân vừa một bên là biết rồi. Ba người bạn của hắn nghe vậy cũng chỉ bất đắc dĩ gật đầu, không thèm để ý thằng bạn thấy sắc bỏ bạn này.

"Ừm,... Jessica, chị vừa nhớ ra chị có chút việc. Nhờ em nhắn Hagrid một chút, chị sẽ gặp bác ấy sau."

Nói xong, Lily quay lại tạm biệt Jessica đang đứng lạnh cóng một bên sau đó chạy nhanh về phía tòa nhà gần đấy. Đừng hòng cô làm khách với mấy tên chuyên gia bắt nạt Severus nhé.

Nhìn vẻ mặt mờ mịt và ảo não của Potter, Jessica cười nhạo một cái rồi không thèm quản phản ứng của nhóm Marauder chạy chậm về phía căn chòi gỗ nhỏ của Hagrid. Thật là có tí chuyện thôi mà tốn hơn nửa ngày, cô sắp thành thịt đông lạnh rồi!

Về phần bốn người kia, cô hoàn toàn không cần phải lo lắng bị đuổi theo. Đến kẻ ngốc nhìn cũng biết, từ đầu đến cuối, mục tiêu của họ chỉ có Lily mà thôi, còn Jessica á, chỉ là quà đi kèm thôi.

"Đừng nhìn nữa, Gạc nai. Lily đi mất rồi."

Sirius đặt tay lên vai James, kéo anh chàng từ cõi thần tiên về.

"Chúng ta cũng nên trở về thôi. Ở đây lạnh quá!"

Gật gật đầu, James đồng ý với đề nghị của Sirius. Bốn người cùng nhau đi về phía Hogwarts tòa thành.

"Cậu nghĩ gì vậy Remus?"

Phát hiện cậu bạn bên cạnh có chút thất thần, Sirius không khỏi tò mò.

"Không có gì. Tớ chỉ là nghĩ về cô bé vừa nãy." Remus không chút giấu giếm, nói thẳng suy nghĩ của mình.

"Tớ cảm thấy cô bé đấy không giống với mấy học sinh nhà Slytherin khác, nhưng mà vẫn chưa rõ khác ở chỗ nào..."

"...hay là vì con nhóc đấy không mượn cơ hội nói chúng ta trước mặt Lily nhỉ?"

Nhìn thằng bạn vẫn thả hồn trên mây, Sirius thầm thở dài, vì đường tình duyên của thằng bạn mà tiếc thay.

"Có lẽ là vậy."

Remus mỉm cười, đem cuộc nói chuyện chuyển về lễ Hallowen sắp tới, không nhắc tới Jessica nữa. Dù sao, đối với bọn họ mà nói, Jessica chỉ đơn giản là một người xa lạ gặp qua vài lần thôi.

Lúc này, trong căn phòng nhỏ ấm áp của Hagrid, Jessica khoanh chân ngồi trên giường bác, mà người bán khổng lồ thì đang đem đôi giày ướt sũng của cô đặt trước lò sưởi phơi khô.

"Bác Hagrid, trà của bác đã cứu mạng cháu."

Jessica cầm một cốc trà lớn, vui sướng uống một ngụm rồi nói tiếp.

"Thời tiết bên ngoài thật là lạnh, cháu thật sự không muốn đi ra khỏi chỗ này một chút nào. Nếu còn phải đi ra ngoài nữa chắc cháu chết mất."

"Ta thấy cháu vẫn lên mặc nhiều nào."

Hagrid đem giày của Jessica lật ngược lại mới ngẩng đầu nói.

"Cháu còn đói không? Ta vừa mới làm xong một mẻ bánh đấy."

"Dạ thôi ạ. Cháu còn phải để bụng cho bữa tối nữa."

"Hơn nữa bánh của bác ném chó bể lủng đầu đấy. Bác chắc cháu ăn được không. Cháu còn quý hàm răng của mình lắm." Jessica thầm bổ sung trong đầu.

Cảm thấy tay mình đã ấm áp trở lại, Jessica mới đưa tay xoa đầu Fang, đồng thời còn gãi tai chốn. Lại nói tiếp, Jessica quen biết Hagrid là do có Lily giới thiệu. Sau khi biết cô ngoài thư viện căn bản không có nơi nào để đi, Lily liền giới thiệu cho cô người trông coi rừng Cấm này.

Vốn dĩ ban đầu Hagrid cũng không muốn quen biết với người nhà Slytherin. Theo cách nói của bác thì Slytherin là ổ của đám phù thủy Hắc ám. Nhưng dưới sự khuyên bảo tận tình của Lily, người khổng lồ này cố gắng dùng tấm lòng lương thiện để tiếp nhận Jessica, tuy rằng ban đầu nó không quá tình nguyện.

Tuy nhiên, rất nhanh sau đó, bác đã phát hiện ra Jessica khác biệt. Cô không giống đám phù thủy nhà Slytherin luôn tỏ cao ngạo, ánh mắt đầy sự khinh thường mà bác biết. Ngược lại, trên mặt cô luôn treo một nụ cười tươi, như thể không ai có thể làm khó được mình, cô luôn lạc quan trước mọi việc.

Hơn nữa, Fang cũng rất thích Jessica. Thấy vậy, Hagrid cũng yên tâm phần nào. Phải biết rằng, Fang là một con cún vô cùng nhạy cảm. Những người có tâm địa bất lương đừng hòng động vào nó. Nếu nó thích Jessica thì cũng chứng minh được rằng cô bé này là một người tốt. Ít nhất là đối với Fang.

"Bác Hagrid, cháu hỏi bác cái này."

Jessica thả cốc trà xuống, để mặc cho bác Hagrid rót thêm trà.

"Lễ Giáng sinh cháu không định về nhà. Bác có biết Hogwarts có cho học sinh đi làm công không?"

"Hả, sao cháu lại không về nhà? Người nhà cháu nhất định rất nhớ cháu."

Hagrid sờ sờ giày Jessica, tiếp tục để đấy phơi khô.

"Ta còn nhớ lần trước cháu còn bảo rất nhớ họ mà."

"Vâng ạ. Cháu rất nhớ... Nhưng mà nếu cháu về thì sẽ lãng phí rất nhiều tiền."

Jessica bất đắc dĩ nhún nhún vai, tiếp tục nói: "Nhà cháu cũng không khá giả gì. Tiền mua vé xe lửa đi tới đi lui sẽ tiêu tốn rất nhiều... Cháu định ở trường học tìm chút việc làm, tranh thù kiếm chút tiền mua vé xe đi về. Mặc dù trường có cho tiền trợ cấp nhưng cháu vẫn muốn tự mình kiếm tiền hơn. Bác biết không, lúc ở nhà cháu cũng tự làm được một số việc rồi đấy."

Nghe đến đây, Hagrid cảm thấy hứng thú bừng bừng.

"Thế cháu có thể làm được những gì?"

"Ừm... Buổi sáng cháu đi giao báo này. Tan học thì cháu sẽ nhận dắt chó đi dạo, cắt cỏ. À ngày nghỉ thì sẽ bày sạp bán nước chanh nữa. Tuy nhiên chủ yếu là làm vào mùa hè."

Jessica giơ ngóm tay đếm những công việc mình từng làm, giọng điệu vô cùng tự hào. Nhưng rất nhanh cô liền thở dài thườn thượt.

"Nhưng cháu đoán Hogwarts sẽ không có mấy việc làm kiểu vậy đúng không?"

"Đúng vậy!"

Hagrid đồng ý gật đầu. Chòm râu xồm xoàm của bác cũng theo động tác mà đong đưa theo.

"Nhưng mà, cháu có thể đi hỏi các giáo sư xem sao. Có lẽ họ sẽ có một số việc vặt cần trợ thủ xử lý. Nhưng ta cảm thấy có lẽ họ sẽ không đồng ý đâu. Dù sao thì cháu cũng còn nhỏ, chưa làm được gì nhiều."

"Thật vậy sao ạ?"

Jessica ngồi ngay ngắn, đôi mắt xanh vẫn tràn ngập hưng phấn.

"Có lẽ cháu vẫn nên thử đi hỏi xem... Vậy bác Hagrid, bác nghĩ những giáo sư nào thì cần trợ thủ nhỉ?"

"Ta nghĩ..." Có thể giúp đỡ người khác đối với người nhiệt tình như Hagrid vô cùng cao hứng.

"Có lẽ cô Sprout sẽ cần người chăm sóc nhà ấm cùng mình. Thầy Flitwik thì thường xuyên oán giận không có người thay hắn sửa sang lại văn kiện... Và cả thầy Flich nữa. Ông ấy luôn thiếu người giúp quét tước tòa lâu đài. Về phần phía ta thì, cháu còn quá nhỏ, chưa thể giúp ta xử lý chuyện trong rừng Cấm được."

"Cảm ơn bác, bác Hagrid!"

Jessica hưng phấn đứng lên, quả thật là không chịu ngồi im dù chỉ là một phút đồng hồ. Trung hợp thay đôi giày của cô cũng vừa kịp khô. Nhận lấy đôi giày Hagrid đưa qua, cô đã tràn đầy sức sống.

"Cháu phải lập tức về trong trường hỏi mới được. Mấy công việc đấy rất quan trọng đối với cháu."

"Được rồi, ta cũng hiểu mà. Nhưng mà Jessica này, ta nghĩ có lẽ cháu nên đi tìm giáo sư Slughorn trước đi. Nếu có thầy ấy đề cử, mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều." Hagrid tốt bụng khuyên Jessica một câu.

"Chúc cháu may mắn Jessica."

"Cảm ơn bác. Cháu sẽ ra sức đẩy mạnh tiêu thụ bản thân."

Mở cửa gỗ ra, từng cơn gió lạnh từ bên ngoài luồn vào trong căn chòi gỗ ấm áp khiến cho Jessica rùng mình. Ngẩng đầu nhìn sắc trời đã dần chuyển sang màu đen, cô đội mũ áo choàng lên, tạm biệt bác Hagrid rồi đội tuyết chạy ra ngoài.

————————————————–

"Trò muốn tìm công việc làm sao?"

Trong văn phòng giáo sư Slughorn, Jessica co quắp, ngồi đối diện với giáo sư Slughorn, trên bàn có một ly ca cao nóng.

"Dạ, vâng ạ."

Jessica nắm chặt hai tay, thích ý cảm nhận sự ấm áp từ ly ca cao truyền đến.

"Dạ thưa giáo sư, chắc thầy cũng rõ tình huống nhà con rồi. Nhà con cũng không khá giả gì cho cam... Vả lại, con cũng muốn tự lực."

"Rất tốt, rất tốt."

Giáo sư Slughorn không ngừng gật đầu, tỏ ra vô cùng đồng tình. Tuy nhiên, một lúc sau, ông lập tức lộ ra vẻ khó xử nói.

"Nhưng mà Jessica, chắc trò cũng hiểu, các giáo sư thường nhận các học sinh năm lớn làm trợ lý hơn. Các trò ấy ở Hogwarts lâu hơn các học sinh năm nhỏ như trò nên cũng đã quen với nhiệm vụ của các giáo sư. Hơn nữa lúc làm việc cũng đảm bảo an toàn hơn. Ví dụ như môn độc dược của ta, Severus gánh vác nhiệm vụ pha chế độc dược cung cấp cho Bệnh thất. Điểm này phu nhân Pomfrey cũng biết và cũng rất vừa lòng với chất lượng độc dược trò ấy đưa. Phải nói thật, Severus là một thiên tài độc dược."

Jessica gật gật đầu. Tuy rằng, đối với những lời đánh giá cao của giáo sư về Snape, cô cũng vui thay anh phần nào nhưng trong lòng vẫn có vài phần mất mát. Chẳng lẽ phải vài năm nữa cô mới có thể làm một số công việc sao?

"Tuy nhiên, trò cũng đừng nản lòng. Ta sẽ viết thư đề nghị lên Hiệu trưởng, ông ấy sẽ giúp trò thôi."

Giáo sư Slughorn nói xong rồi lấy một tờ giấy ra, viết viết cái gì đó.

"Nếu được chủ nhiệm bốn nhà và Hiệu trưởng đồng ý, trò có thể đến chỗ giáo sư McGonagall nhận công việc. Tất cả các giáo sư cần trợ thủ đều báo cho cô ấy."

"Cảm ơn thầy, giáo sư Slughorn."

Tiếp nhận thư đề nghị của giáo sư Slughorn, Jessica cảm kích từ đáy lòng đối với người giáo sư luôn cười tủm tỉm này. Tạm biệt giáo sư Slughorn, cô mang theo lòng hy vọng ngập tràn, trực tiếp chay tới phòng Hiệu trưởng.

Trên đường đi đến phòng Hiệu trưởng, Jessica lại một lần nữa bắt gặp Lily đang tức giận đùng đùng đi đến.