Đơn Xin Ly Hôn

Chương 44: Play Trên Ghế Ngồi Tình Nhân (H)



Thời gian xe xuyên hành đến không gian gấp thật ra rất ngắn, tổng cộng chỉ mất 15 phút. Trong 15 phút này, Trình Cẩn không cảm thấy có gì bất thường, chỉ là bên ngoài cửa sổ rất tối không nhìn thấy gì, điều này khiến cậu có hơi chút hoảng sợ, lo lắng nắm lấy tay chồng, nhỏ giọng hỏi: "Trong không gian gấp, lỡ phát sinh sự cố nào đó, chúng ta phải làm sao?"

“Biến mất.” Vẻ mặt của Lục Đào rất bình tĩnh, nhưng Trình Cẩn lại bị lời nói của anh doạ sợ.

“Biến, biến mất?” Cậu bị doạ tới mức lại lắp bắp.

“Đúng, chiếc xe này sẽ khiến chúng tao hoá thành vô hình, ngay cả chút bột mịn cũng không lưu lại.” Nhìn vợ nhỏ thật sự bị doạ sợ, Lục Đào bật cười, xoa xoa đầu cậu, “Đừng lo lắng, không gian gấp được sử dụng đến nay đã có lịch sử 120 năm, hơn nữa trong 120 năm này, chỉ xuất hiện một sự cố lớn nhất, cách nay đã 110 năm rồi. Cũng chính là nói là, chiếc xe này đã thông hành bình an 110 năm , vì vậy chúng ta có lẽ sẽ không xui xẻo như vậy.”

Trình Cẩn thở phào nhẹ nhõm, trong mắt rất nhanh lộ ra vẻ ngưỡng mộ, "Ông xã, anh thật sự hiểu biết rất nhiều!"

Thượng tướng đại nhân cười, nói: “Thật ra vì lần tai nạn đó, đoàn tàu này sút nữa bị tiêu huỷ, không gian gấp cũng sút nữa bị vô hiệu hóa, nhưng may mắn cuối cũng vẫn được vận hành, nếu không chúng ta phải mất nửa tháng ngồi phi thuyền để đến tinh cầu Nhật Chiếu.”

Những chuyện này trước đây Trình Cẩn chưa bao giờ tiếp xúc qua, trọng tâm của cậu hiển nhiên khác với người thường, “Thế cũng tốt, nếu như vậy, chúng ta chí ít có thời gian một tháng mỗi ngày đều như hình với bóng không tách rời.”

Nụ cười trên khoé miệng Lục Đào dần dần mờ đi, đáy mắt Lục Đào lộ ra một tia cảm xúc phức tạp, anh nói: "Đúng vậy."

Mười lăm phút sau, đoàn tàu của họ đi qua không gian gấp, ánh sáng từ cửa sổ chiếu đến. Trình Cẩn vội vàng nghiêng người đến bên cửa sổ nhìn, đầu tiên là nhìn thấy một màu trắng hỗn độn, sau đó mới dần dần nhìn thấy bóng người của thành phố. Khi vô số tòa nhà chọc trời hiện ra trước mặt, Trình Cẩn trợn tròn mắt, thốt lên: "Những tòa nhà ở đây ... cao quá ..."

"Đó là Trung tâm Thương mại Thế giới, chúng ta đã đến tinh cầu Mậu dịch.” Lục Đào mặc dù không nhớ đã từng đến đây, nhưng vẫn có thể nói chính xác tên chỗ này, “ Tinh cầu Mậu dịch là nơi có dân số nhiều nhất trong 72 tinh cầu, thường trú và tạm trú tổng cộng có 1,5 tỷ người. Đây là điểm dừng chân đầu tiên của chúng ta trong hành trình."

“1,5 tỷ… nhiều người vậy!” Trình Cẩn mặc dù đầu óc không thông minh, ngày trước chỉ dùng để vui chơi hưởng lạc, cũng biết tinh cầu Đế chế dân số chỉ có 30 triệu người, so với con số 1,5 tỷ người thì khoảng cách thực sự rất lớn.

Những toà nhà lớn chọc trời khiến cậu gần như không thể nhìn hết, nếu cửa sổ không được phép mở, cậu có lẽ đã muốn thò đầu ra ngoài để xem. Hầu hết các hành khách trên toa xe của bọn họ đều xuống đây, số người bước lên lại rất ít. Chỗ ngồi bọn họ rất riêng tư, giống vỏ trứng vậy. Lục Đào đặt ghế tình nhân, nằm cách xa các ghế khác. Về cơ bản nếu không đặc biệt lại gần, căn bản không nhìn thấy bọn họ đang làm cái gì.

Xe dừng lại ở tinh cầu Mậu dịch trong mười phút, và sau đó lại khởi hành với tốc độ rất nhanh. Trình Cẩn có một danh sách các ga của chuyến tàu này, nhưng khi nhìn đích đến còn cách qua xa, Trình Cẩn không khỏi cảm thấy hơi nôn nóng. Lục Đào nhìn ra tâm tư của cậu, nhỏ giọng nói: “Làm sao? Cảm thấy lộ trình quá xa?”

Trình Cẩn nhanh chóng lắc đầu, "Em trước đây chưa bao giờ rời khỏi tinh cầu Đế chế, lần này có thể đi đến nơi xa như vậy, liền cảm thấy rất vui.”

Xe lại một lần nữa tiến vào trong bóng rối, Trình Cẩn lần này không còn hoảng sợ nữa, vì biết là lái vào thông đạo ngầm. Cậu và Lục Đào trước đó đã uống nước dinh dưỡng, trong một ngày căn bản không cần ăn thêm gì, không có phong cảnh để xem, lúc cậu đang cảm thấy nhàm chán, Lục Đào ấn bật màn chiếu trước mặt.

Màn chiếu không giống quang hình, có thực thể, Trình Cẩn cảm thấy hiếu kỳ: “Có thể xem TV?”

“Ừm” Lục Đào nhấn một nút trên ghế, chỗ bọn họ nhô lên một quả cầu sáng, cầu sáng có thể chặn âm thanh mà không làm phiền người ngoài. Trình Cẩn thật ra biết loại kỹ thuật này, nhưng cậu vẫn vỗ tay, "Wow, thật tuyệt!" Sau đó nói, "Đó chắc hẳn là một bộ phim truyền hình do người tinh cầu khác làm. Để em xem có gì hay." Cậu không biết làm thế nào để điều chỉnh kênh, vẫn là Lục Đào đến nắm tay cậu chỉ dạy.

Nhưng ngón tay thon dài của nam nhân bao phủ nên mu bàn tay cậu, tim Trình Cẩn đập nhanh hơn. Khi tầm mắt rơi đến hình ảnh trên màn hình, hơi thở của cậu trở lên gấp gáp.

Có sự tồn tại cảu quả cầu cách âm, âm thanh phát ra bên trong dường như trở thành ba chiều, tiếng thở dốc từ TV trở nên mơ hồ hơn. Nam nữ nhân vật chính trong màn ảnh đang hôn nhau, hôn đặc biệt mãnh liệt, môi và lưỡi quyện vào nhau, khó có thể tách rời. Trình Cẩn cả người run lên, trong tiềm thức muốn chuyển kênh, Lục Đào đúng lúc dựa vào, thấp giọng nói: "Chính là xem cái này."

“Anh…” Trình Cẩn cả người thả lỏng, liền bị Lục Đào ôm lên đùi.

“Không nói cho em biết? Ghế tình nhân căn bản có thể tận hưởng những phục vụ đặc biệt.” Bàn tay ấm áp đã chuyển đến cúc áo của Trình Cẩn, cậu chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, sau khi cởi một chiếc cúc, một mảng da thịt trắng nõn lộ ra.

Trình Cẩn sắc mặt trong phút chốc đỏ bừng, "Em, em không biết ah..." Cậu hoảng sợ, "Ở đây ... làm loại chuyện này ... thực sự không sao chứ?"

“Đương nhiên không sao.” Thượng tướng đại nhân nói xong liền lộ ra vẻ rất đáng tin.

Trình Cẩn từ bỏ sự chống cự yếu ớt, để cho anh cởi cúc quần áo của mình, đến khi lộ ra phần bụng dưới trắng mềm và đầu ngực đỏ hồng. Đưa mặt đối diện với màn hình, lúc này cậu cũng biết "Bộ phim truyền hình" này không hề có cốt chuyện, mà là phim người lớn.

Cậu chưa chưa từng xem phim khiêu dâm nam nữ, vì thế vừa căng thẳng vừa hiếu kỳ. Trình Cẩn sau khi nhìn quần áo nữ chính bị cởi bỏ, lộ ra bộ ngực tròn trịa, nhất thời choáng váng, nhỏ giọng nói: “Thật to ah!” Hai má cũng bắt đầu nóng lên, "Thật, thật đẹp…!”

“Vú nhỏ của em cũng rất đẹp.” Lục Đào hoàn toàn không nhìn vào màn hình, thay vào đó, anh ấn vào vai vợ nhỏ của mình, dùng ngón tay trêu đùa hai đầu ngực của cậu, nói: “ “Giống cái mới” sau khi có thai, có một số người có thể sinh ra sữa, nói không chừng em cũng có thể. Đến lúc đó chỗ này sẽ trở lên mềm mềm, to to, bên trong chứa đầy sữa ngọt ngào…”

Giọng nói của ạnh trầm thấp và từ tình, Trình Cẩn đã sớm bị anh dụ dỗ vào mộng tưởng, tưởng tượng đến ngực mình sưng lên, nam nhân đang trên ngực cậu ...

“Đến lúc đó anh sẽ từng chút từng chút một hút chúng ra, nuốt chúng vào bụng,”

“Ưm…” Trình Cẩn thở nhẹ, không chịu nổi loại tưởng tượng này, toàn thân bắt đầu động tình, mông cũng không kiên nhẫn vặn vẹo. Cậu quay đầu, dùng đôi mắt ngập nước nhìn nam nhân, trong mặt tràn ngập ái tình: “Sẽ giúp em hút thật sao?”

“Đương nhiên.” Cố nén sự chua sót trong đáy lòng, nhưng Lục Đào không kìm được sự ghen tuông, anh véo bờ môi của Trình Cẩn hôn mạnh xuống.

Anh đã không thể đợi được đến lúc đó rồi, ngay cả khi đó là cùng một cơ thể, nhưng linh hồn bên trong đó đã hoán đổi.

Vì vậy thượng tướng đại nhân cảm thấy ghen tị, ghen tị với bản thân tương lai của mình, ghen tị đến mức phát điên.

Hai người so với trong màn hình còn hôn mãnh liệt hơn, đợi đến khi Trình Cẩn phản ứng lại, quần ngoài và quần lót của cậu đã bị cởi bỏ, hai chân dang rộng trong lòng của nam nhân.

Chiếc áo lụa trượt khỏi vai, khuôn mặt của Trình Cẩn đỏ bừng, môi bị mút hơi sưng lên, cả người so với nữ chính trong màn hình còn đẹp hơn. Nam nữ chính trong màn hình sắp bắt đầu làm chuyện chính, quần áo của nam chính đều cởi sạch, lộ ra dương vật dựng đứng, đang hướng gần đến nữ chính.

Mà dưới mông của Trình Cẩn lúc này cũng có một vật thô cứng và ấm nóng. Lục Đào đang bóp chất bôi trơn để khuếch trương cho cậu.

Trình Cẩn ôm cổ chồng, ánh mắt rơi xuống màn hình thì thầm: "Của anh ta không to như chồng, cũng không dài như chồng,..." Cậu từ cảm thấy lời nói của mình xấu hổ, nhưng lại không nhịn được thầm khoe khoang.

Lục Đào cắn lên vai cậu một cái, trầm giọng cảnh cáo: "Đừng mời gọi anh như vậy, vẫn chưa khuếch trương xong "

Trình Cẩn vui vẻ tiến đến hôn anh, bàn tay đi sâu vào khe hở giữa hai người để chạm vào dương vật của nam nhân, sau khi cầm nó, bắt đầu luân động. Lúc nam nữ chính cuối cùng cũng tiến vào chuyện chính, Trình Cẩn đồng thời bị chồng đi vào.

Gậy thịt thô dài đẩy vào tiểu huyệt của cậu, tiếp tục tiến sâu như một con trăn khổng lồ. Trình Cẩn bị làm đến mức không thể nhìn vào màn hình nữa, nước từ khoé mắt trào ra, trong cổ họng phát ra tiếng thút thít, bắp chân đạp loạn mấy cái, liền bị nam nhân cắm đến tận cùng.

Gậy thịt của cậu cũng cứng rồi. Hai hòn bi nhỏ bên dưới gần như đang đập vào túi lớn của chồng, mỗi lần va vào, hai hòn bị nhỏ liền run lên, dịch thể từ lỗ niệu đạo cũng dần dần tràn ra ngoài, cả trên lẫn dưới dường như đều đang khóc.

Nữ chính trên màn hình đang kêu, từ ngữ vừa táo bạo vừa dâm đãng, chính là đang cầu xin người đàn ông không ngừng đâm cô ấy, Trình Cẩn đỏ mặt, nhưng Lục Đào ghé vào tai cậu thì thầm: “Bảo bối ngoan, không học một chút sao?”

Trình Cẩn xấu hổ che mắt, nhỏ giọng: “Không, không được…em không nói được…”

“Nhưng ông xã rất muốn nghe” Lục Đào duỗi tay ấn tắt TV, tiếng kêu rên đột ngột dừng lại, chỉ còn lại tiếng nước từ nơi hai người kết hợp phát ra. Lục Đào nói: “Nếu em kêu, anh sẽ càng cứng.” Khi nói còn cố ý ma sát trong thông đạo của cậu.

Trình Cẩn nhỏ giọng tố cáo: “Nhưng anh bây giờ đã rất cứng…còn, còn rất to…sắp bị đâm hỏng rồi…”

Lục Đào thấp giọng cười: “Chỗ nào bị đâm hỏng?”

Chỗ kết hợp của hai người được chất bôi trơn và dâm dịch làm cho ẩm ướt, trở lên đủ trơn, Trình Cẩn cứ như thế bị ôm làm, chỉ có thể quảng tay ra sau cổ nam nhân, cả cơ thể dính chặt lấy anh. Chồng một bên trêu chọc cậu, một bên còn dùng dương vật ma sát vào tuyến tiền liệt của cậu khiến cả người cậu phát run, “A…ông xã, ông xã xấu…”

“Nói cho ông xã, chỗ nào bị đâm hỏng?”

Nam nhân dường như không đạt được mục tiêu thì không dừng lại, cố ý cọ sát vào tuyến tiền liệt, nhưng không hoàn toàn đâm vào, gần nửa dương vật của anh vẫn để ở ngoài. Trình Cẩn từ trong màn hình nhìn thấy tư thế xấu hổ của hai người, ánh mắt rơi đến dương vật của nam nhân, lại cảm thấy rất thèm muốn.

Thực sự muốn ăn toàn bộ.

Nhưng người chồng xấu xa tuyệt đối không dễ dàng bỏ qua cho cậu như vậy. Trình Cẩn chỉ có thể chịu đựng sự xấu hổ, nói nhỏ: "Tiểu huyệt, tiểu huyệt sắp bị đâm hỏng rồi…”

Lục Đào hô hấp hỗn loạn, hai mắt tối sầm lại, bị kích thích liền đỉnh một cách kịch liệt, phần khí thế dường như thực sự muốn đâm hỏng Trình Cẩn, “Vậy chính là bị ông xã đâm hỏng đi.” Lại hôn cậu đầy mê dại, “Của anh, bảo bối ngoan là của anh.”

“Ư ư….” Trình Cẩn chỉ có thể thụ động tiếp nhận nụ hôn sâu và tình triều mãnh liệt của anh.

Bị ép chặt trên chỗ ngồi chật chội, Trình Cẩn bị Lục Đào dùng cái tư thế này làm từ đầu đến cuối, lúc bắn tinh, tinh dịch còn vương trên màn hình, khiến cậu vô cùng xấu hổ.