Đơn Xin Ly Hôn

Chương 14: Thuốc Tránh Thai



Sau khi Lục Đào đi tắm, Trình Cẩn ngẩn người nhìn quang hình của mình.

Ga trải giường đã được thay mới, cậu cũng đã tắm sạch sẽ, nhưng phía sau dường như vẫn chứa thứ thô dài của nam nhân, khiến cậu có chút không thích ứng, ngay cả eo cũng đau. Cậu nhìn cột hàng hoá trên quang hình, bấm vào hiệu thuốc, mà ở giữa màn hình là một loại thuốc tránh thai.

Một lọ thuốc tránh thai, chỉ có năm viên, cần tốn 15000 tệ.

Một viên thuốc có tác dụng trong một tháng, nhưng cũng tuỳ theo thể chất, có những người hiệu quả lâu, có những người lại ngắn, những bình thường uống một viên, thì tỷ lệ tránh thai trong vòng một tháng là 90%.

Trên thực tế, nghiên cứu có thể đạt được 100%, nhưng lý do tại sao 10% này được đảm bảo là vì tỷ lệ sinh sản. Tinh cầu đế quốc quy định, trừ khi thai nhi trong bụng bị dị tật lớn thì không được phá thai. Phá thai là bất hợp pháp, nếu bị phát hiện hoặc báo cáo thì không chỉ người phá thai bị trục xuất mà ngay cả bác sĩ thực hiện ca phá thai cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Hình phạt là bị đày đến tinh cầu Địa ngục giam giữ.

Thậm chí, thuốc tránh thai còn đắt gấp ngàn lần so với các hành tinh khác.

Số tiền này chẳng là gì so với Trình Cẩn trước đây, nhưng giờ nó khiến cậu đau đầu. Nếu tiêu thêm khoản tiền này, lại dành tiền mua thuốc cho cha, tiền thừa còn lại có lẽ đủ cho cậu uống nước dinh dưỡng một tuần.

Nhưng ngày kia có thể giao đơn đặt hàng, đến lúc đó có thể nhận được một khoản tiền.

Trong lòng Trình Cẩn tính toán kỹ lưỡng, cậu không dám đánh cược cơ hội không mang thai, cũng không còn tưởng tượng có thể ở Lục Đào cả đời nếu mang thai đứa nhỏ. Cậu có lẽ sẽ được giữ lại, những sau khi nam nhân hồi phục tuyệt đối sẽ không yêu cậu, cũng sẽ không yêu đưa trẻ, anh sẽ đi tìm một người khác. Nếu người thứ hai có thể sinh con cho thượng tướng đại nhân, theo luật của tinh cầu Đế chế, anh thậm chí có thể lấy người kia về nhà…

Nhắm mắt lại, Trình Cẩn cuối cùng cũng bấm vào nút mua. Trình Cẩn thở phào nhẹ nhõm khi nghe tin mua hàng thành công, nhận thấy cửa phòng tắm mở, vội tắt quang hình đi xem chồng.

Nam nhân cao lớn chỉ mặc một chiếc quần lót, dáng người hoàn hảo, bờ vai rộng, eo hẹp cả cơ ngực và cơ bụng đều đặc biệt hút mắt, dù đã nằm trên giường bệnh lâu như vậy. Cơ của anh ấy không bị thoái hóa, chưa kể sau khi xuống đất được, ngày nào anh cũng tập thể dục ở bệnh viện.

Lục Đào đi thẳng về phía cậu, trong mắt mang theo ý cười nhàn nhạt, khóe miệng nhếch lên, tâm tình đắc ý. Anh bước đến giường, đưa tay bóp má Trình Cẩn, sờ vào có vẻ cảm thấy dễ chịu, rồi lại bóp. Trình Cẩn hoàn toàn không có ý dừng động tác của anh, để cho anh nhào, đợi anh nhào đủ rồi mới nói: "Muốn ngủ không?"

“Buồn ngủ rồi?”

Trình Cẩn thật ra vốn dĩ dự định làm một ít công việc chân tay, nhưng hiện tại liền xoá bỏ suy nghĩ đó, chỉ muốn cảm nhận cảnh đầu gối tay ấp giữa hai người. Cậu nhẹ nhàng gật gật đầu, “Có hơi” Cậu chui vào trong chăn, Lục Đào chú ý đến động tác của eo cậu có chút trì trệ, khi nằm xuống, bàn tay to duỗi ra, không chút do dự nhào nặn eo cậu, hôn lên chóp mũi, "Đau lưng sao?"

Trình Cẩn ngượng ngùng lăn vào vòng tay anh, che mặt. Lục Đào bật cười, đột nhiên hỏi: "Chúng ta như thế nào mà quen biết nhau?"

Nụ cười ban đầu của Trình Cẩn ngay lập tức cứng lại sau khi nghe câu hỏi này. Nhưng cậu liền cảm may mắn là lúc này Lục Đào không nhìn thấy mặt mình, cậu dừng lại một lúc, mới nói: “Mấy tháng sau, đợi anh hồi phục, anh có thể nhớ lại mọi thứ.”

“Bây giờ liền muồn biết.” Lục Đào bóp cái mông, có chút bá đạo, “Em nói cho anh”

Trình Cẩn liền chỉ có thể nói: " Anh là học sinh của trường quân đội, còn em lúc đó là một học sinh cao trung bình thường." Cậu nói tới đây liền giải thích một chút, " Tinh cầu đế quốc không quá nghiêm khắc trong việc học tập, so với những học sinh có học lực bình thường thì những người có năng lực nổi trội hơn sẽ được tuyển vào trường quân đội, mà thành tích đặc biệt tốt sẽ được trực tiếp được kết nạp vào quân đoàn." Cậu ngẩng đầu nhìn Lục Đào, trong ánh mắt mang theo tia sùng bái, "Thành tích của anh chính là thuộc loại cuối cùng kia, tuy là trong trường quân đội quy định vô cùng khắt khe, nhưng một tháng cũng có mấy ngày để cho học sinh thoải mái, học sinh trường khác có thể đến chơi. Có một lần, em bị bạn học kéo đến trường anh, vừa đúng lúc đang tổ chức thi đấu bóng rổ, một thành viên trong số đó, chính là anh."

Lục Đào đối với những lời cậu nói hoàn toàn không nhớ, cứ như đang nghe chuyện của người khác, nhưng lại rất chăm chú, lại nói đùa: “Em nhìn thấy anh, vì vậy liền yêu anh?”

Trình Cẩn đỏ bừng mặt, thì thào: "Gần như ..."

Gần như là như vậy, sau khi cậu đi vào, nghe một số nam nữ đều đang điên cuồng gọi cái tên “Lục Đào”, đối với người này cậu sớm đã nghe qua mấy lần, nhưng xét về tính cách của tiểu thiếu gia mà nói, cậu không coi trọng việc đó, còn cho rằng là lời khen của người khác quá cường điệu, thẳng đến khi cậu nhìn thấy người thật trên sân.

Bóng rổ được yêu thích ở tất cả các tinh cầu, nhưng Trình Cẩn từ nhỏ đến lớn đối với môn thể thao này không có hứng thú, mặc dù không thích thích nhưng cũng có thể cảm nhận được người kia đánh rất tốt. Lực chú ý của cậu cũng không biết từ bao giờ đã bị người đó thu hút,nhưng vì khoảng cách quá xa nên cậu không nhìn thấy dáng vẻ của người đó, cậu thúc giục người bên cạnh đi mượn hoặc lấy cho mình một cái ống nhòm. Đến giờ giải lao cậu cầm ống nhòm trên tay, tìm kiếm thân ảnh nổi bật trong đám đông, khi cố định tiêu điểm của mình, vừa hay bắt gặp người nam nhân đó.

Rõ ràng chỉ là uống nước, lại thể hiện ra gợi cảm khiến tim người ta đập nhanh hơn,Đến khi nhìn rõ dung mạo, Trình Cẩn ngay lập tức gục ngã.

“Hóa ra em đối với anh là Nhất Kiếm Chung Tình” Lục Đào sau khi nghe xong trộm cười, lại véo véo gò má ửng hồng của cậu, “Sau đó? Chính là chủ động theo đuổi anh?”Anh vẫn rất giàu sức tưởng tượng, “Có phải hay không anh cũng đối với em nhất kiến chung tình, sau đó chúng ta nhanh chóng cháu yêu đương, và sau khi tốt nghiệp, nên trực tiếp kết hôn?”

Nghe những suy đoán hoàn toàn trái ngược với sự thật, Trình Cẩn cảm thấy chua xót trong lòng, nhưng cố gắng giữ nụ cười trên môi, hỏi: "Tại sao anh lại ... nghĩ như vậy?"

Lục Đào không chút do dự nói: “Bởi vì em rất đáng yêu.” Nếu anh mất trí nhớ mà có thể thích trong nháy mắt, hẳn là hắn trước kia cũng giống như vậy đi?

“Phải, phải không?” Trình Cẩn hơi sửng sốt, trong lòng lại có chút nhảy nhót, tuy rằng vẫn đầy sự chua xót.

Thượng tướng đại nhân nhướn nhướn mày, “ Lẽ nào không phải phát triển như vậy ?”

“ Anh vừa bắt đầu đã từ chối em .”Trình Cẩn nói dối một cách khó khăn, cố gắng không để lộ ra khuyết điểm nào. “Có lẽ anh nghĩ em còn quá trẻ, sau này sau ba lần tỏ tình, anh mới tiếp nhận”

Không phải! Hoàn toàn không phải như vậy!

Chính lại Trình gia lợi dụng lúc Lục Đào yếu ớt mà uy hiếp, bản thân Lục Đào cũng không để ý việc bị đuổi khỏi tinh cầu Đế chế, những điểm yếu của anh là bà nội, hơn nữa bà nội lúc đó đã bị liệt, chỉ có tinh cầu Đế chế là có bác sĩ giỏi nhất.Anh đã được lên lịch phẫu thuật để chữa trị cho bà nội, chính Trình gia đã dùng thủ đoạn huỷ bỏ cuộc hẹn của anh, buộc anh phải thỏa hiệp và ép kết hôn với người mà anh không yêu.

Nhưng cũng cuối cùng vẫn là bởi vì để lỡ thời điểm, cuộc phẫu thuật không thành công triệt để. Mặc dù bà nội có thể ngồi dậy, nhưng bà không bao giờ có thể đi lại trên đôi chân của mình.

Khi đó, Trình Cẩn hoảng sợ khi biết tin, lo lắng rằng Lục Đào sẽ không chấp hành thỏa thuận, và vẫn đang nghĩ cách giữ anh ta lại. Nhưng Lục Đào vẫn lấy cậu, chỉ là ngày sau kết hôn liền đi chiến trường, nửa năm mới trở về một lần.

Trình Cẩn không nhận ra lỗi lầm của mình trong quá khứ, sau này nhận ra rồi, đã không còn cách nào để bù đắp được.

“Vẫn ấm ức?” Lục Đào nhìn sắc mặt của cậu, nhầm tưởng rằng do lời từ chối trước kia của mình khiến cậu cậu ấm ức.

Trình Cẩn nhanh chóng lắc đầu, “Không có.” Cậu bình tĩnh lại, biết rằng có thể bà nội sẽ sớm nói cho Lục Đào biết sự thật, nhưng theo bản năng, cậu vẫn mong có được nhiều hơi ấm từ anh.

Cho dù là lừa dối.

“ còn nói không ấm ức, vành mắt đều đỏ lên rồi.” Lục Đào nhéo mũi cậu, lại trêu chọc, “Làm sao lại thích khóc như vậy ah? Vừa nãy lúc làm cũng trực tiếp khóc rồi khóc, khóc không ngừng…” Anh đột nhiên ghé sát bên tai Trình Cẩn, đè thấp giọng: “Khóc đến anh cũng cứng rồi”

Hơi thở ấm áp phả vào tai Trình Cẩn khiến cậu cảm thấy ngứa ngáy, tim cũng đập nhanh. Khí thế của người đàn ông đột nhiên thay đổi, mang tính xâm lược, Trình Cẩn trong tiềm thức muốn trốn, nhưng chưa kịp di chuyển đã bị anh ôm chặt.

Những ngón tay mềm mại được nắm lấy và ấn vào một địa phương nào đó, lúc cảm nhận thấy độ nóng và độ cứng, Trình Cẩn mở to mắt ngạc nhiên nhìn người nam nhân trước mặt với vẻ không tin. Lục Đào dùng trán cọ cọ nhẹ vào trán của cậu, ẩn ý khêu gợi: “Lại cương rồi”

Trình Cần đỏ mặt, lắp ba lắp bắp: “Anh đã bắn ba lần rồi…” một lần trong miệng cậu, còn hai lần bên trong cậu, mặc dù chỉ có một lần tinh dịch tràn vào khoang sinh sản.

Lục Đào vẻ mặt vô tội: “Có lẽ là nhịn quá lâu rồi.”

Trình Cẩn vừa chạm vào vật to lớn kia liền cảm thấy huyệt lưng hơi tê dại, thể chất cậu không được tốt lắm, hôm nay đã bắn bốn năm lần rồi, còn triều thổi ba lần, nhất định chịu không nổi lại một lần nữa kích động, ngài mại có thể không dậy được sớm. Nhưng cậu cũng không đành lòng từ chối yêu cầu hoan ái của Lục Đào, dù sao chuyện này, cậu cầu còn không được. Nghĩ đến đây, Trình Cẩn dùng giọng điệu thương lượng hỏi: “Em dùng miệng giúp anh được không?”

Lục Đào đưa cho cậu cái nhìn đầy mong đợi.

Môi Trình Cẩn cũng hơi sưng lên, một phần là bị cắm vào, một phần là bị hôn. Thấy Lục Đào đồng ý, cậu từ từ chui vào chăn.

Chăn rất ấm, loại cảnh tượng này có chút giống như khi "đánh lén" Lục Đào lúc trước, cũng là trực tiếp leo vào trong chăn, há miệng ngậm lấy dương vật của nam nhân. Chỉ là lúc đó cậu lo lắng, nếu không đem đối phương ngậm chắc sẽ bị hất bỏ, cho nên khó khăn nuốt xuống, mấy lần bị sặc không chịu buông ra, không giống như bây giờ có thể chậm rãi liếm láp, từ từ thưởng thực mùi vị của chồng.

Sức chịu đựng của thượng tướng đại thật đáng kinh ngạc. Đặc biệt sau là lần thứ ba, lần này Trình Cẩn mất hơn nửa tiếng, dùng tay và miệng lại theo âm thanh cầu xin thương xót, cầu anh bắn vào trong miệng mình, Lục Đào mới hưng phấn bắn ra, lại một lần rót tinh dịch đậm đặc vào trong cổ họng của vợ.