Đơn Giản Là Yêu

Chương 32: Chỉ là say nắng thôi



>

- Ái My về đấy à ?_ Tiếng Di làm cô giật mình

- Ừm , mày về hồi nào đấy ?_ Cô 

- Trước mày 1 tiếng , thôi tao ngủ trước _ Di mệt mỏi

- Ừ , mai tao chia quà 

- Ừ _ Di vùi mình vào trong chăn như đang tránh né gì đó . Nhìn Di rất mệt mỏi . 

Ái My không hỏi nhiều nữa , cô để đồ lên bàn rồi đi thay đồ . Hôm nay cô cũng mệt , cô cũng lên giường ngủ sớm , cô bật máy lạnh số lạnh nhất rồi đắp chăn ngủ ngon lành .

......

Đi một mình trong màn đêm đó là sự cô đơn không nên có .

Nguy hiểm luôn xuất hiện trong bóng đêm .

Khó ai mà lường trước được chuyện gì .

Cảm giác khi nhìn thấy người yêu cũ có người yêu mới rất khó chịu nếu ai đã từng trải qua rồi .

Lang thang trên con đường dài , một mình với bóng , cô cảm thấy mình lạc lõng . Bầu trời về đêm rất lạnh , ra ngoài mà không áo khoác kín người sẽ cảm lạnh ngay .

hắt xì ..... ắt xì .......

- Khoác vào đi không thôi cảm bây giờ _ Một chiếc áo khoác được khoác lên người Ái Di làm cô giật mình

- Ơ .... anh Thiên Dương _ Di ngạc nhiên

- Đi một mình cô đơn lắm , lúc này tôi cũng rảnh , cho tôi đi cùng nhé .

- Con đường này tôi không mua nên anh cứ tự nhiên 

Bầu trời tĩnh mịch , chỉ có một luồng sáng soi rọi tất cả . Đó là ánh sáng của mặt trăng. Rọi theo hai con người đang cùng nhau đi dưới màn đêm . Trăng như muốn gần họ , muốn giúp họ gần nhau thêm 

- Ái Di , cô quen Thiên Quốc bao nhiêu năm rồi ?_ Dương đột nhiên lên tiếng

Ái Di nghẹn không nói lên lời 

- Cô không nói thì thôi tôi không hỏi , xin lỗi 

- Hai năm 

- Tình cảm mặn nồng như vậy , anh ta lại nhẫn tâm bỏ cô .

- Tình cảm mặn nồng thì đã sao ? Chỉ là họ có muốn giữ nó lâu dài hay không thôi . 

- Cô đừng buồn vì anh ta nữa , anh ta không xứng đáng 

Phải . Thiên Quốc không đáng để Ái Di phải buồn . Nhưng không hiểu tại sao cô không thể làm được . Hình ảnh anh bên Kim Vân cũng giống như cô lúc trước . Những ngày tháng hạnh phúc đó bây giờ cô không phải người đón nhận . Nhất thời làm cô khôg thể chấp nhận được . 

Ái Di nhìn Thiên Dương . Một cảm giác thật khó tả . Vẻ bề ngoài , giọng hát của Dương làm cô say . Bây giờ đến sự thân thiện , sự quan tâm của anh làm cô hoàn toàn đắm chìm trong sự yêu thương đơn phương . Không phải vì cô bắt cá hai tay hay là do cô muốn dùng Dương để quên Quốc . Mà đây là cảm giác thật lòng của cô . Cô đã say nắng Thiên Dương trong The Prince mất rồi. Nhưng người bạn của cô - Ái My , cô ấy lại có được trái tim của Thiên Dương rồi , cô chỉ là kẻ đến sau thôi . Dù cho Ái My không yêu Thiên Dương nhưng có thể chắc chắn là Thiên Dương đã yêu cô rồi .

- Thiên Dương , tôi có thể hỏi anh không ?_ Di vừa đi vừa nói

- Tự nhiên 

- Anh .... Có phải anh yêu Ái My không ?_ Di khó khăn hỏi

Ái Di hi vọng câu trả lời không phải . 

- Tại sao cô lại hỏi vậy ?_ Dương bất ngờ về câu hỏi

- Anh cứ trả lời tôi đi _ Di kiên nhẫn

- Chỉ là say nắng thôi _ Dương suy nghĩ rồi trả lời

Nước mắt tràn ngược vào trong . Quả nhiên Ái Di đoán không sai, nhìn vẻ mặt lo lắng của anh khi Ái My mất tích , khi Ái My khóc đều nói lên tất cả . Anh quan tâm lúc cô bệnh cũng chỉ vì anh rảnh thôi , không phải sự quan tâm thật lòng . Tất cả chỉ do cô ngộ nhận . 

- Nếu có người say nắng anh thì sao ? Anh sẽ yêu người đó chứ ?_ Ái Di hỏi . Lại một sự hi vọng

- Sao ?? Chắc người đó là Fan của tôi , nếu như thế tôi đành phải để họ thất vọng rồi . Ca sĩ thì làm sao yêu một Fan nhưng yêu Fan này không yêu Fan kia thì không công bằng _ Thiên Dương trả lời 

Câu trả lời bình thường của Dương như một nhát dao đâm vào trái tim đang bị thương của Ái Di . Chính câu trả lời của Thiên Dương , Ái Di có thể khẳng định cô đã vướng vào chữ yêu đơn phương rồi . Im lặng , im lặng không dám hỏi gì thêm , vì càng hỏi thêm cái cô nhận cũng chỉ là những thất vọng . Nhưng cô vẫn rất muốn hi vọng .... Cay ....... cay xè ....... một thứ gì đó cay xè ra hốc mắt ....

- Ái Di , sao cô lại hỏi tôi những câu này ?_ Dương dừng lại nhìn cô 

- Không ... không có gì _ Ái Di vội dùng tay lau những giọt nước tự nhiên rơi ra ngay hốc mắt ...... 

- Ái Di , cô khóc sao ?_ Dương xoay người cô lại 

- Không ... không có , chỉ là bụi thôi . Nó làm mắt tôi chảy nước _ Di vội chối nhưng làm sao qua mắt Dương được 

- Thật không sao ?

 

- Thật _ Cô cười trấn an . Lòng cô lại chảy nước liệu anh có hiểu ? 

Anh làm sao không hiểu được chứ ? Ngay từ câu hỏi của cô là anh đã bắt đầu nghi ngờ rồi . Cũng như câu trả lời của anh , anh không yêu Ái My đó là thật vì anh ở bên cô anh cũng không nhận được sự ấm áp . Đúng , anh chỉ say nắng nhẹ Ái My thôi chứ không yêu . Vì đối với anh đã có người khác làm tim anh rung động làm tim anh ngưng đập ....

- Thôi về _ Dương nắm tay cô đi đón taxi về

Trên đường đi về , Ái Di cũng không nói tiếng nào . Thiên Dương lại càng im lặng . Mỗi người không nói không rằng theo đuổi suy nghĩ của mình . Thời gian ngày càng trôi chậm hơn như muốn họ suy nghĩ về tình cảm của riêng cá nhân mình , để họ thật lòng với bản thân hơn ......