Độc Sủng Nam Hậu

Chương 47: Sinh mệnh bị đe doạ



Từ sau khi Thục phi bị đày vào lãnh cung, tâm của ta luôn luôn bất an. Hôm nay, ta một mình ngồi ở hoa viên than thở, “Hoàng hậu, người đang nghĩ gì vậy?” Mẹ con Du phi đến đây.

“Không có gì. Các ngươi ngồi đi !” Ta cười cười nhìn bọn họ.

“Là lo lắng cho Hoàng Thượng sao? Yên tâm đi ! Hoàng Thượng không có việc gì đâu. Thục phi không có khả năng làm cái gì.” Du phi an ủi ta.

“Đúng vậy ! Phụ hậu đừng lo lắng, cùng chơi với Huyên nhi a !” Huyên nhi giữ chặt ta muốn ta cùng chơi với nàng.

Sau đó thì ta chơi với nàng, một hồi sau. “Huyên Nhi, chúng ta nghỉ ngơi đi, ta mệt rồi” Bởi vì lo lắng cho Lãnh Nhược Tư nên mấy ngày nay ta ngủ không được tốt, thể lực cũng tự nhiên kém đi.

“Không chịu. Phụ hậu, tiếp tục chơi thôi !” Huyên Nhi không thuận theo mà còn lôi kéo ta.

“Huyên Nhi không thể lôi kéo hoàng hậu chơi nữa. Hoàng hậu thân mình chịu không nổi ” Du phi từ ái ôm lấy Huyên Nhi.

Ta cảm kích nhìn nàng, vội vàng ngồi xuống nghỉ ngơi. “Du phi. Thực xin lỗi, ta……” Ta áy náy nhìn nàng, bởi vì ta hại nàng mất đi trượng phu.

“Hoàng hậu không cần giải thích. Hoàng Thượng cho tới bây giờ chưa từng yêu ta. Có người hay không thì tình trạng của ta cũng không thay đổi. Huống hồ ta còn có Huyên Nhi, chỉ cần có nó thì ta đã hạnh phúc rồi !” Du phi vui vẻ nói.

“Nhất định”

Lúc này Lãnh Nhược Tư đến, “Triệt Nhi, các ngươi sao lại ở đây? Bọn Tiểu Hương đâu?” Đến cả huynh đệ Huy Hoàng cũng không thấy là sao ?

“Không biết. Gần đây không thấy bọn họ” Không biết họ đang làm gì rồi.

“Vậy sao? Xem ra trẫm quá sủng ái bọn họ rồi. Triệt Nhi, sắc mặt sao lại không tốt như thế?” Hắn lo lắng nhìn chăm chú vào ta.

“Có sao không?

“Hoàng Thượng cát tường. Hoàng hậu mấy ngày nay ngủ không được tốt mới như vậy” Du phi thay ta giải thích.

“Ngủ không tốt? Sao lại như thế?” Lãnh Nhược Tư không rõ nhìn nàng.

“Còn không phải do phụ hoàng không tốt, cứ làm cho Phụ hậu lo lắng” Huyên Nhi sinh khí chu cái miệng nhỏ nhắn.

Lo lắng? Nguyên lai Triệt Nhi vẫn lo lắng chuyện Thục phi sẽ làm chuyện bất lợi cho hắn? Thật sự là đứa ngốc mà. Bất quá Triệt Nhi như vậy càng làm hắn thích, Lãnh Nhược Tư ôm lấy ta rồi ôn nhu nói: “Triệt Nhi đừng lo lắng. Mau trở về giường rồi hảo hảo nghỉ ngơi”

“Ân” Hắn bên cạnh làm cho ta thấy an tâm.

Trên đường Lãnh Nhược Tư ôm ta trở về phòng, chúng ta gặp được Tiểu Hương với Huy Hoàng, Tiểu Lan với Hạo Nhiên cùng một chỗ, “Sao nhóm bọn họ lại ở cùng một chỗ a?” Ta kinh ngạc không thôi.

“Không tốt sao?” Hắn lại thấy rất tốt .

“Không có a ! Chỉ là ta ngày ngày ở cùng một chỗ với bọn họ nhưng một chút cũng không phát hiện, ta thật ngốc nga !” Tuy rằng ta không muốn thừa nhận cũng không được.

“Triệt Nhi không được nói mình như vậy. Ngoan ngoãn trở về phòng nghỉ ngơi nha” Hắn ôm ta trở lại phòng rồi nhẹ nhàng đặt ta lên giường.

“Nhược Tư, ở lại với ta đi !” Ta không muốn ở một mình đâu !

“Hảo” Hắn vội vàng leo lên giường ôm lấy ta.

Đến tối, khi ta kêu Tiểu Hương, Tiểu Lan tiến vào. “Vương gia, người tìm chúng ta có việc gì sao?” Tiểu Lan không rõ nhìn ta.

“Hai người các ngươi không có gì nói với ta sao?”

Các nàng cùng lắc đầu. “Ta hôm nay không cẩn thận gặp được các ngươi cùng huynh đệ Huy Hoàng ở cùng một chỗ nga !” Ta buồn cười nói.

“Vương gia……” Tiểu Hương xấu hổ đến đỏ cả mặt.

“Được rồi, được rồi. Ta không có ý tứ gì khác, các ngươi tìm được nơi nương tựa tốt, ta cũng rất vui mà”

“Thật tốt quá ! Vương gia, người đồng ý ?” Tiểu Lan cũng vui vẻ không thôi. Bạn đang

Ta gật gật đầu. Mà lúc này ở lãnh cung, Thục phi lại đang tiến hành một chuyện bí mật không muốn cho người biết, “Tiểu Hồng, chủ tử ta trước kia đối với ngươi như vậy !” Thục phi thi ân nói.

“Nương nương đối với nô tỳ ân trọng như núi” Nếu không có nương nương nàng có lẽ đã chết.

“Tốt lắm. Ngươi mau giúp ta chuẩn bị một bộ quần áo cung nữ rồi mang ta ra khỏi lãnh cung” Nàng âm hiểm cười, nàng muốn cho Lãnh Nhược Tư trả đại giá.

Tối nay là tiệc quân thần mỗi năm một lần nên hoàng cung rất náo nhiệt. Vào ngày này, Lãnh Nhược Tư mở yến tiệc rồi mời các đại thần đến hoàng cung tham gia, các đại thần cũng sẽ mang gia quyến đến nên khiến hoàng cung náo nhiệt hơn ngày thường rất nhiều. Ta cùng Lãnh Nhược Tư đi ra “Tham kiến Hoàng Thượng, hoàng hậu”

“Tất cả bình thân ! Yến hội bắt đầu”

Yến hội hôm nay các đại thần có thể không tuân thủ phép tắc quân thần mà tận tình cuồng hoan, mọi người vui đùa một cách cao hứng. “Tiểu Triệt Triệt, chúng ta cùng nhau đi chơi đi!” Duẫn Tuyết bắt lấy ta.

“Chính ngươi đi chơi đi, ta không muốn chơi nữa. Ta mệt quá” Ban ngày ta bị Lãnh Nhược Tư triền suốt, mệt chết ta!

“Duẫn Tuyết, buông Triệt Nhi ra. Triệt Nhi, đừng để ý nàng mà hãy lo nghỉ ngơi đi” Xem ra ban ngày thật sự đã làm mệt chết hắn.

“Được rồi. Tiểu Triệt Triệt, ngươi đúng là xui sẻo khi có một trượng phu bất mãn như vậy” Duẫn Tuyết châm chọc Lãnh Nhược Tư.

“Không cần ngươi nhiều chuyện” Nữ nhân này dám ở trước mặt Triệt Nhi làm xấu hình tượng hoàn mỹ của hắn, thật sự là lớn mật

“Nhược Tư, đừng nóng giận. Các ngươi không cần ồn nữa, để ta ngủ một chút” Ta không chút khách khí ở trong lòng Lãnh Nhược Tư thiu thiu ngủ, kỳ thật cũng không thật sự ngủ được.

“Hoàng Thượng, thỉnh dùng trà.” Một cung nữ dâng trà lên.

Lãnh Nhược Tư vừa muốn uống, ta giành trước một bước “Ta cũng muốn uống” Hảo khát nga!

Lãnh Nhược Tư lập tức đem chén trà mà uy ta uống. Uống được một nửa, sắc mặt ta trắng bệch nghiêng đầu sang một bên rồi phun ra một ngụm máu tươi. Lãnh Nhược Tư liền ôm chặt lấy ta, “Triệt Nhi, ngươi làm sao vậy?” Như thế nào lại đột nhiên hộc máu chứ? Chẳng lẽ trà này có vấn đề?

“Hoàn hảo, ngươi…… Ngươi không có việc gì” Nói xong ta liền ngất đi. Lo lắng của ta thật sự không phải dư thừa .

“Triệt Nhi/ hoàng hậu……”

Mọi người sốt ruột nhìn chăm chú vào ta, thừa dịp mọi tầm mắt đều dừng ở trên người ta, cung nữ vừa rồi cầm chủy thủ đâm tới. Vì lo lắng cho ta nên Lãnh Nhược Tư căn bản không chú ý tới, chờ khi hắn chú ý tới thì chủy thủ đã muốn cắm thật sâu vào ngực hắn, hắn chỉ kịp đánh bay cung nữ kia.

Cung nữ bị đánh đến hấp hối, Lãnh Nhược Tư buông ta ra rồi cố gắng chống đỡ thân mình bị thương nặng mà hướng nàng đi tới, thấy rõ ràng bộ dáng của nàng liền kinh ngạc nói: “Thì ra là Thục phi ngươi. Đem giải dược giao ra đây” Hắn tuyệt đối không thể để cho Triệt Nhi gặp chuyện không may, tuyệt đối không thể.

“Ngươi…… Cho rằng ta…… Ta sẽ có giải…… Giải dược sao?” Thục phi cười to không thôi.

Lời của nàng vừa thốt ra đã bị một chưởng đánh chết. Sau hắn cũng chống đỡ không nổi mà ngã xuống, vết máu ở ngực nhanh chóng lan rộng khiến các đại thần choáng váng, chỉ có Duẫn Dung là còn giữ lại được chút tỉnh táo. “Ngự y mau đi xem hoàng hậu” Còn hắn sẽ chữa thương cho Lãnh Nhược Tư.

“Phụ hoàng, Phụ hậu các ngươi không cần chết a !” Tiểu Vân Vân khóc lớn không thôi.

Tiểu Hương cùng Tiểu Lan ôm lấy Tiểu Vân Vân trấn an hắn. Yến hội vì ta cùng Lãnh Nhược Tư bị thương mà đình chỉ. Duẫn Dung sai người đem chúng ta về phòng. Một lát sau. “Lão công, Hoàng Thượng cùng Tiểu Triệt Triệt thế nào rồi” Duẫn Tuyết hỏi ra vấn đề mọi người muốn hỏi.

“Tình huống thực không xong. Hoàng Thượng ngực trúng một đao làm thương tổn đến mạch máu, đao này có khả năng khiến người mất mạng. Còn hoàng hậu thân trúng kịch độc, hơn nữa độc kia ta giải không được” Duẫn Dung sắc mặt nghiêm trọng.

“Kia làm sao bây giờ a? Vương gia, nếu Hoàng Thượng cùng hoàng hậu bất luận ai trong hai người xảy ra chuyện thì Lãnh quốc liền thảm” Các đại thần lo lắng không thôi.

Hắn hiểu được, nếu hoàng hậu xảy ra chuyện, Mộ Dung quốc sẽ không bỏ qua cho Lãnh quốc. Hơn nữa tên Mộ Dung Vân yêu đệ thành si sẽ tuyệt đối không bỏ qua. Mộ Dung quốc trong ngũ quốc đứng hạng thứ hai sau Lãnh quốc, Lãnh quốc bởi vì có Lãnh Nhược Tư mà trở thành ngũ quốc tối cường, nếu quả hắn xảy ra chuyện, Lãnh quốc không có khả năng so với quá Mộ Dung quốc. “Chuẩn bị xe ngựa đưa Hoàng Thượng cùng hoàng hậu mang đi, hy vọng hắn có thể nguyện ý cứu người”

“Đi đâu !” Mọi người nghi hoặc nhìn Duẫn Dung.

“Các ngươi đi rồi sẽ biết” Hy vọng hắn có thể xem mình là con dân Lãnh quốc mà khai ân cứu người, không thì vận mệnh Lãnh quốc …