Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 993: Cưỡng đoạt chứng đạo chi bảo



"Chặt đứt cổ lộ? Đại Nhật sư huynh, các ngươi cho rằng như vậy liền có thể ngăn cản ta sao?"

Thần văn quanh người Diệp Húc soạt một tiếng liền hạ xuống phía trước, hoà thành tinh vực vô tận, trong chớp mắt liền nối liền lại đoạn cổ lộ này, điều khiển Luân Hồi Thiên Môn trực tiếp nghiền ép về phía Vĩnh Hằng Đế Quân!

Nối liền Nguyên Thuỷ cổ lộ, đối với người khác khó như lên trời, nhưng đối với Diệp Húc mà nói lại là một việc cực kỳ nhẹ nhàng. Nay đại đạo Tam Thập Tam Thiên của hắn đã gần như viên mãn, cho dù là Đại Nhật Đế Quân dùng Vô Lượng thần đàn chấn vỡ cổ lộ, cũng không thể nào ngăn cản được sự truy sát của hắn!

Cơ hội lần này vô cùng hiếm có, phân nửa tu vi của đám người Vĩnh Hằng Đế Quân, Ly Hận Thiên Chủ đều đã dồn vào trấn áp Vô Cực đại đế, không thể sử dụng chứng đạo chi bảo phản kích, tuyêt đối là một cơ hội cực tốt, có thể một mẻ diệt trừ cả ba đại kình địch, thậm chí còn có thể đạt được ba bộ chứng đạo chi bảo!

Tình huống đầy mê hoặc này, cho dù là Ma Thần Hoàng cùng Đại Thế Tôn những bậc Thiên Quân kia nhìn thấy, cũng sẽ không thể nhịn nổi mà động lòng tham!

Tốc độ của đám người Ly Hận Thiên Chủ cực nhanh, ba toà chứng đạo chi bảo phát ra dao động kinh người, từ trong ti vực xẹt qua. Còn Diệp Húc thì theo sát phía sau, Đế Binh của ba người Ly Hận Thiên Chủ lúc này đều đã bị hắn nhốt vào Luân Hồi Thiên Môn trấn áp, từng tôn Thần Vương toạ trấn trên những bộ Đế Binh này, trầm giọng quát lớn, không ngừng luyện hoá, lau đi lạc dấu trong Đế Binh của ba vị đại Đế Quân.

"Vô Cực ấn!"

Diệp Húc dùng Vô Cực ấn oanh kích về phía Hồng Mông kim bảng, định đánh đạo ấn pháp này vào trong kim bảng, kích phát Vô Cực đại đế, nội ứng ngoại hợp.

"Các ngươi chấn áp Vô Cực đại đế, ta đến chặn hắn!"

Đại Nhật Đế Quân gầm lên, thôi động Vô Lượng thần đàn. Chỉ thấy bên trong thần đàn, tôn thần minh cổ xưa kia mở to hai mắt, uy năng đại đạo vô biên từ trong thân hắn dũng mãnh toả ra, một quyền oanh kích đến Vô Cực ấn, một quyền liền có thể đánh vỡ đạo vu pháp này của Diệp Húc.

Đây chính là chứng đạo chi bảo do Hậu Thổ Đại Đế luyện chế, Đại Nhật Đế Quân thôi động đại đạo trong bộ chứng đạo chi bảo này, hoá thành thân hình của Hậu Thổ Đại Đế, một quyền đánh vỡ Vô Cực ấn, tiếp tục oanh kích về phía Diệp Húc, một quyền nặng như trời đất nện trên thân thê Diệp Húc!

Ầm ầm!

Phía sau Diệp Húc, luân hồi bên trong thiên môn xoay chuyển, lục đạo dũng mãnh tuôn phi, rót vào trong cơ thể Diệp Húc, một quyền kia đánh đến, chỉ khiến cho thân thể của hắn bị chấn đến khí huyết sôi trào, chứ không hề mảy may đả thương Diệp Húc!

Mi tâm Diệp Húc chợt loé, ngọc thụ nguyên thần bay lên, quét về phía trước, lập tức đầy trời đều là hào quang chiếu rọi, từng sợi thần văn kết thành quy tắc đại đạo, giống như khai phá trời đất, hung hăng nghêng đón Vô Lượng thần đàn của Đại Nhật Đế Quân!

Hắn khổ tu ba loại phương pháp chứng đạo, lấy thân chứng đạo, lấy thần chứng đạo, lấy bảo chứng đạo, Luân Hồi Thiên Môn cường mạnh bao nhiêu thì thân thể cũng cường mạnh bấy nhiêu, thân thể cường mạnh, nguyên thần cũng liền cường mạnh, tam đạo cùng chứng. Nay lại trải qua tôi luyện của Nguyên Thuỷ cổ lộ, cắn nuốt luyện hoá đại đạo của Nguyên Thuỷ Thiên Vương, cuối cùng khiến thân thể nguyên thần cùng Luân Hồi Thiên Môn của hắn đều trở nên vô không gì địch nổi!

Đây một phần là bởi vì Đại Nhật Đế Quân không thể hoàn toàn phát huy hết uy năng của Vô Lượng thần đàn bộ chứng đạo chi bảo này, nếu như hắn có thể thôi động hai ba phần uy năng của bộ bảo vật này thì Diệp Húc cũng đã không dám mạnh tay dùng nguyên thần đối chiến với Vô Lượng thần đàn như vậy!

Oành oành oành!

Ngọc thụ nguyên thần va chạm cùng Vô Lượng thần đàn, từng đợt đại đạo liên tiếp đâm vào nhau, không ngờ đã cản được toà thần đàn này.

"Thần, Bảo, Pháp tam đạo hợp nhất!"

Diệp Húc quát lớn, Luân Hồi Thiên Môn phía sau gào thét bay lên, đâm về phía ngọc thụ nguyên thần, chỉ thấy ngọc thụ bay lượn, rơi vào bên trong. Liền đó Diệp Húc đánh ra một chưởng, Đại Đạo ấn bay ra, hoá thành một toà Luân Hồi Thiên Môn do thần văn tạo thành, hợp lại làm một với toà thiên môn phía trước, dùng nguyên thần thôi động, uy năng vô tận mênh mông cuồn cuộn, ý định trực tiếp trấn áp Vô Lượng thần đàn!

Diệp Húc vừa mới bước vào Nguyên Thuỷ cổ lộ không lâu, liền đem Luân Hồi Thiên Môn cùng một chiêu Đại Đạo ấn với bảo pháp hợp nhất, trấn sát Đông Lai Phật Tổ, một tháng sau, thực lực tu vi cửa hắn có sự tăng tiến cực lớn, lúc này Thần, Bảo, Pháp tam đạo hợp nhất, uy lực so với khi đó đã mạnh hơn không biết bao nhiêu lần!

Đại Nhật Đế Quân cảm nhận được mối nguy hiểm vô cùng mãnh liệt, thân hình chấn động, chỉ thấy vô số thần vận từ trong cơ thể hắn tuôn ra, phân thành hai đường, mỗi bên hoá thành một tôn thân thể, dáng vẻ bệ vệ ngút trời, khí tức mỗi tôn đều không giống nhau, không ngờ lại có thể dùng thân thể của chính mình hoá ra hai tôn thân thể khác.

"Quá khứ, hiện tại, tương lai, tam thần nhất thể!"

Tam thần nhất thể của hắn, tôn thân thể hiện tại chính là bản thể hắn, tu luyện tâm pháp Hạo Thiên Đại Đế, cường mạnh vô biên, thuần dương đại nhật, tôn thân thể thứ hai lại là tôn thân thể của quá khứ, tu luyện một loại đế cấp tâm pháp, dường như là Hậu Thổ Vô Lượng chân kinh, vô cùng bá đạo, lực áp chư thiên, tôn thân thể thứ ba thì là của tương lai, thứ tu luyện không phải là tâm pháp của thiên giới, mà ma khí cuồn cuộn, hẳn là đế cấp tâm pháp trong Thiên Phần!

Đại Nhật Đế Quân tam thần nhất thể, tu vi thực lực trong chốc lát tăng vọt, vượt xa trước kia, đây chính là chiêu cuối cùng của hắn, từ trước đến nay vẫn chưa từng dùng đến, giữ lại làm vốn trong cuộc tranh đoạt ngôi vị Thiên Đế, nhưng giờ phút này cảm thấy nguy hiểm, mới đem toàn bộ bản lĩnh của mình, mang ra đối phó Diệp Húc!

Vĩnh Hằng Đế Quân cùng Ly Hận Thiên Chủ thấy thế, trong lòng cả kinh, bọn họ cũng chưa từng ngờ rằng Đại Nhật Đế Quân lại còn có thủ pháp cường mạnh đến vậy, tam thần hợp nhất, tương đương với ba người như hắn, hơn nữa tâm pháp tu luyện đều là đế cấp tâm pháp khác nhau, khi phối hợp lại, uy lực càng thêm mạnh mẽ!

Đại Nhật Đế Quân sử dụng tam thần nhất thể, tu vi lập tức tăng lên gấp bốn lần, đặt biệt là Hậu Thổ Vô Lượng chân kinh của tôn thân thể quá khứ tu luyện rất phù hợp với Vô Lượng thần đàn, liền có thể kích phát uy lực của bộ chứng đạo chi bảo này, chỉ thấy tôn thần minh cổ xưa phía trên Vô Lượng thần đàn, hiện lên vô cùng rõ ràng, giống như từ quá khứ sống lại!

Phía trên Thần đàn, khí tức Thiên Đế càng lúc càng nồng đậm, thậm chí ngay cả trong đế toạ của Diệp Húc, lạc ấn của Hậu Thổ Đại Đế lưu lại dường như cũng bị thôi động, đế toạ không ngừng chấn động, mơ hồ muốn thoát khỏi sự khống chế của Diệp Húc, bay vào Vô Lượng thần đàn!

"Đại Nhật Đế Quân trước nay đều không hay thể hiện, giấu diếm kín đáo, chúng ta vốn dĩ tưởng rằng hắn đã dốc hết toàn bộ, không ngờ thực lực của hắn lại không hề thua kém chúng ta một chút nào!"

Vĩnh Hằng Đế Quân cùng Ly Hận Thiên Chủ trong lòng chấn động, không khỏi thay đổi cái nhìn về thực lực của Đại Nhật Đế Quân, đánh giá lại người này, trong lòng mơ hồ coi y như một kình địch!

Đại Nhật Đế Quân giấu diếm quá kỹ, khi Thương Thiên Đế Tôn còn sống, đã cực kỳ kiêng kỵ y, bất kỳ lúc nào cùng đều phòng bị người này. Mà lúc đó Đại Nhật Đế Quân chỉ là Thần Vương, cố ý tỏ ra yếu kém, không có nhiều người biết được thực lực thật sự của y. Thương Thiên Đế Tôn vừa chết, y liền lập tức trở thành Đế Quân, trở thành bá chủ một phương!

Diệp Húc sắc mặt ngưng trọng, thân thể áp chế sự rung lắc của đế toạ, Luân Hồi Thiên Môn ầm ầm xông về phía Vô Lượng thần đàn, cùng tranh phong với Hậu Thổ Đại Đế trên toà thần đàn này.

Cùng lúc đó, thân hình hắn chợt loé, xông vào thần đàn, chen giữa ba tôn thân hình của Đại Nhật Đế Quân, thân hình lắc lư, nghìn vạn vu pháp phun ra, đồng thời công kích tam thần nhất thể của Đại Nhật Đế Qu!

"Ngọc Hư Thần Vương, ta không thi triển ra toàn lực thì ngươi còn cho rằng ta yếu đuối dễ bắt nạt! Hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy sự thần thông quảng đại của ta!"

Đại Nhật Đế Quân quát lớn, Hậu Thổ Vô Lượng chân kinh xoay chuyển, thân thể hùng vĩ như hoàng thiên, một quyền đánh đến, nghiền nát nghìn vạn vu pháp, chiêu thức lúc tan lúc hợp, cương mãnh bá đạo, lực lớn vô cùng!

Còn bản thể của Đại Nhật Đế Quân thì đột ngột biến hoá, hoá thành một một con kim ô ba chân lưng cõng mặt trời chói chang, không ngừng kêu lên, bao vây bay lượn trên đầu Diệp Húc, tới lui nhanh như chớp, móng vuốt chộp xuống, hướng về phía sau đầu Diệp Húc, vô cùng hung tàn!

Thân thể tương lai của y lại giống như một tôn Thần Quân trong ma thần, sức lực mạnh mẽ, thân thể cường mạnh vô biên, ma tính thâm trầm, ăn mòn tất cả mọi thứ!

"Tam thần nhất thể, quả nhiên thần diệu, Đại Nhật sư huynh, ngươi quả nhiên là một thiên tài hiếm gặp!"

Thân hình Diệp Húc đứng im bất động, lấy thân chứng đạo, thần thể vô cùng mạnh mẽ, kháng cự lại công kích tam thần nhất thể của Đại Nhật Đế Quân, một quyền đánh ra, nghênh đón nắm đấm của tôn thân thể quá khứ, chỉ nghe rắc một tiếng, tôn thân thể quá khứ của Đại Nhật Đế Quân vỡ nát, Hậu Thổ Vô Lượng chân kinh không ngờ vẫn không có cách nào ngăn cản một quyền của Diệp Húc!

"Có điều nói vế thiên tài, ngươi so với ta vẫn chỉ là tiểu vu gặp đại vu, ngươi là tiểu vu, còn ta là đại vu!"

Diệp Húc hét lớn, lật tay tóm về phía trước, thò vào bên trong mặt trời chói chang, bắt lấy con kim ô ba chân, hai tay hung hăng xé con kim ô này thành hai mảnh, đầy trời đều là máu của kim ô!

"Luân Hồi lục đạo, nghịch chuyển càn khôn!"

Thân thể Diệp Húc bóp méo thời không, trở nên vô cùng cao lớn, nhấc một chân lên, hung hăng đạp xuống tôn thân thể tương lai của Đại Nhật Đế Quân, cùng lúc đó lại đánh ra một chiêu đại đạo, phá hủy Hậu Thổ Vô Lượng chân kinh, đâm xuyên qua ngực hắn, chỉ thấy một tòa Luân Hồi Thiên Môn được khảm khéo léo trên ngực tôn thân thể quá khứ của Đại Nhật Đế Quân, đột nhiên bành trướng, càng lúc càng lớn, khiến tôn Đế Quân này bị nổ tung!

Hắn tu luyện lấy thân chứng đạo loại phương pháp chứng đạo mạnh nhất này, nay đã sắp tu luyện tới cảnh giới Đế Quân, thân thể cường mạnh đến cực điểm, không ngờ chỉ trong mấy chiêu đã có thể loại trừ tam thần nhất thể của Đại Nhật Đế Quân, quả thực mạnh đến mức không giống người thường!

"Ngọc Hư Thần Vương tên tiểu tử này, không ngờ lại mạnh đến trình độ này!"

Hai người Ly Hận Thiên Chủ cùng Vĩnh Hằng Đế Quân hoàn toàn không thể ngờ nổi, Đại Nhật Đế Quân lại bị đánh bại nhanh như vậy, ba chiêu hai thức liền bị Diệp Húc hoàn toàn áp chế, đánh thành trọng thương. Nếu như còn đánh tiếp, vị Đế Quân này nhất định sẽ bị Diệp Húc đánh chết, đến lúc đó, bọn họ sẽ phải đối mặt với công kích của Diệp Húc!

"Xem ra đành phải từ bỏ Vô Cực đại đế, dùnga bộ chứng đạo chi bảo, cưỡng chế trấn áp diệt trừ tên này rồi!"

Hai vị Đế Quân đang định ra tay, đột nhiên chỉ nghe thấy một tiếng nổ ầm ầm, một tòa bảo vật khổng lồ bay đến, như ấn như chùy, hung hăng nện về phía Diệp Húc.

"Thiên Đế Đại Quyền? Thiên Hậu nương nương đang ẩn nấp ở gần đây!"

Diệp Húc trong lòng cả kinh, vội vàng lùi lại phía sau, chỉ thấy Thiên Đế Đại Quyền kích nện vào đất trống, trong nháy mắt lại có vô số từ hư không phun ra, quấn chặt lấy ba người Đại Nhật Đế Quân, Ly Hận Thiên Chủ, Vĩnh Hằng Đế Quân, không ngừng lôi kéo, đem ba người kéo vào trong hư không!

"Thiên Hậu, ngươi muốn cướp thức ăn từ miệng hổ sao?" Truyện được copy tại Truyện FULL

Diệp Húc giận dữ, đang định đuổi theo, chỉ thấy Vô Lượng thần đàn rung lắc kịch liệt, không ngờ cũng định thoát khỏi Luân Hồi Thiên Môn, bay về bên cạnh Đại Nhật Đế Quân. Hắn vội vàng dừng bước, thân hình chớp động, đứng trên Luân Hồi Thiên Môn, chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, Luân Hồi Thiên Môn lại trấn áp lại Vô Lượng thần đàn!

"Chứng đạo chi bảo!"

Diệp Húc tim đập thình thịch: "Nay ta rốt cuộc cũng có chứng đạo chi bảo rồi! So với loại bỏ đám người Đại Nhật Đế Quân, thì chứng đạo chi bảo mới là thu hoạch lớn nhất của ta!"

Hắn chỉ dừng lại trong giây lát, nhưng vô số tơ ngọc đã cuốn đám người Đại Nhật Đế Quân đi, biến mất không thấy gì nữa!

Đại Nhật Đế Quân, Ly Hận Thiên Chủ cùng Vĩnh Hằng Đế Quân chỉ cảm thấy chớp nháy một cái, một khắc sau liền xuất hiện ở một nơi hoa thơm cỏ dại, phồn hoa gấm vóc, giống như được trở lại cửu thiên thần giới.

"Ba vị Đế Quân, vẫn còn khỏe chứ?" Thiên Hậu nương nương đầu đội đế quan, thò tay ra vẫy, Thiên Đế Đại Quyền rơi vào trong bàn tay ngọc ngà, quay về phía ba người cười dài nói.