Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 700: Hai tên cặn bã



Tinh Đế xuất thủ, là trong dự liệu của Diệp Húc, bất quá Ứng Tông Đạo xuất thủ lại làm cho hắn cảm thấy hơi chút ngoài ý muốn, bất quá cũng hợp tình hợp lý.

Ứng Tông Đạo mặc dù không như Tinh Đế có dã tâm thống trị thiên hạ gì đó, nhưng cũng biết nếu để Đế Tuệ củng cố Vu Hoàng cảnh giới, như vậy thế giới Vu Hoang sẽ rơi vào tay kẻ này, sở hữu tất cả thánh địa luôn cả Hoàng Tuyền Ma Tông, tất cả đều phải gánh chịu đại kiếp nạn khổ sở, từ đó về sau sẽ không có ai có thể trở thành Vu Hoàng, mặc dù là hắn cũng không thể nào ở dưới cái bóng của Đế Tuệ tấn thăng Vu Hoàng.

Cho nên, Ứng Tông Đạo nhất định phải xuất thủ, hơn nữa vừa xuất thủ liền không lưu tình một chút nào!

Hai người bọn hắn đều là hạng người tài trí tuyệt hảo, lựa chọn thời cơ xuất thủ cực kỳ chuẩn xác, chính là Đế Tuệ vừa mới tiếp oanh kích của hơn hai ngàn kiện cấm bảo, là lúc khí tức đang bất ổn.

Bất kỳ người nào, cho dù là Vu Hoàng, cũng không có khả năng đối kháng hơn hai ngàn kiện cấm bảo đuổi giết mà không bị tổn thương mảy may. Đế Tuệ chỉ vừa mới trở thành Vu Hoàng, còn chưa có được pháp lực khủng bố của Vu Hoàng, Vu Hoàng nhân kiếp lần này đã đem hắn đánh cho bị thương.

Đế Tuệ cùng với những cường giả Thiên Giới đã chết kia căn bản sẽ không nghĩ tới thế giới Vu Hoang lại vẫn có cái truyền thống Vu Hoàng nhân kiếp kỳ lạ này, tại lúc người nào trở thành Vu Hoàng, liền đem đối phương đuổi giết.

Điểm này, đừng nói là bọn hắn, mặc dù là Đế Khốc Thần Vương năm đó cũng không ngờ rằng, bằng không hắn tuyệt đối không lựa chọn để cho đứa con nối dõi của mình xâm lấn thế giới Vu Hoang, mà lựa chọn những nơi khác trong ba nghìn thế giới, tránh đi cái chỗ hung hiểm này, cầu mong yên ổn. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Dù sao cái truyền thống này hình thành trong thời gian ngắn ngủi, chỉ có hai ba vạn năm thời gian, là sau khi Đại Chu hoàng triều bị diệt vong, các đại thánh địa lo lắng kẻ khác trở thành Vu Hoàng sẽ thống nhất thiên hạ, chèn ép không gian sinh tồn của các đại thánh địa, mới không hẹn mà gặp tại lúc kẻ khác thành tựu Vu Hoàng liền tế lên cấm bảo đuổi giết mối uy hiếp tiềm ẩn đó.

Mà ý chí bất tử huyền điểu của Đại Thương này, cũng không có khả năng biết rõ điểm này, bởi vậy mới có thể khiến Đế Tuệ bị động như thế.

Chu Thiên Tinh Cung dẫn đầu hạ xuống, trong nội cung bay lên Chu Thiên Tinh Thần, lực áp đương thời, đây là một món cấm bảo của Chu Thiên Tinh Cung, luận phẩm chất không bằng hai tòa đại trận của Chu Thiên Tinh Cung kia nhưng hai tòa đại trận này đã bị Diệp Húc lấy Di La Thiên Địa Tháp cắn nuốt mất uy năng bên ngoài, làm tổn thương căn bản tới hai món cấm bảo, lúc này đây chỉ Chu Thiên Tinh Cung có uy lực mạnh nhất!

Hơn nữa Tinh Đế lựa chọn cấm bảo Chu Thiên Tinh Cung này, cũng được hắn mưu tính sâu xa, với tu vi của hắn, còn chưa đủ để đem uy lực hai tòa đại trận triệt để phát huy nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra tám chín phần, mà uy lực Chu Thiên Tinh Cung có thể phát huy ra hoàn toàn!

Giờ phút này bên trong cấm bảo bộc phát ra uy năng, không kém hơn một kích toàn lực của Vu Hoàng, cải thiên hoán địa, một tòa cung điện trấn áp xuống làm phiến thổ địa dưới chân Đế Tuệ triệt để nghiền nát!

Phiến thổ địa dưới chân Đế Tuệ được hắn bảo vệ, thậm chí ngay cả lúc hai ngàn cấm bảo đồng thời đánh giết xuống đều chưa từng bị phá huỷ nửa phần nhưng khi Chu Thiên Tinh Cung hạ xuống, liền làm cho hắn rốt cuộc không cách nào bảo vệ nổi phần đất đai bị mất dưới chân.

" Trẫm chính là Vu Hoàng, phụng thiên thừa vận, chỉ là một con kiến hèn mọn chưa trở thành Vu Hoàng, còn muốn giết trẫm? Si tâm vọng tưởng! "

Mắt Đế Tuệ cùng cặp lông mày dài chớp động, lộ vẻ vô cùng yêu dị, đột nhiên sau lưng ầm một tiếng, một đôi cánh màu xanh mở ra, cánh nối liền trời, làm cho khí thế của hắn vừa tăng vọt lại bành trướng thêm.

Hai cánh cơ hồ triệt để mở ra cánh thanh kim vạch lên trên, nghênh tiếp Chu Thiên Tinh Cung!

Lại vào lúc này, chỉ thấy chín tòa tiên phần của Ứng Tông Đạo đột nhiên vỡ ra, một cổ tiên trong mồ nhất tề đánh bàn tay lớn ra ngay phía trên hai cánh của hắn, chỉ nghe thất từng đợt ba ba bạo liệt truyền đến hai đôi cánh thanh kim bị một cổ lực cường hoành bá đạo ép phải rút trở về, không ngừng thu nhỏ lại, rất nhanh liền thu nhỏ lại đến cực hạn, trở lại thể nội của Đế Tuệ.

Đế Tuệ vừa sợ vừa giận, hắn tuy vừa xuất thế không bao lâu, nhưng kế thừa một bộ phận trí nhớ của Đế Khốc Thần Vương, ý thức chiến đấu rất mạnh, không kém hơn những lão quái vật mấy ngàn năm, không ngờ ở trước mặt Ứng Tông Đạo cùng Tinh Đế là hai Thánh chủ, vậy mà bị khắc chế khắp nơi!

Tu vi hắn thâm hậu, tự nhiên có thể thấy được, thực lực hai người Ứng Tông Đạo cùng Tinh Đế phải vượt qua những Thánh chủ vừa rồi không biết bao nhiêu lần, khoảng cách tới cảnh giới Vu Hoàng không xa, thậm chí đã một chân bước vào cảnh giới Vu Hoàng, chỗ thiếu hụt chỉ là tích lũy mà thôi.

Tu vi của hắn tuy rằng vượt xa hai người Ứng Tông Đạo và Tinh Đế, nhưng bất hạnh là trong tay không có cấm bảo.

" Huyền điểu, Triều Ca cổ thành đâu? "

Đế Tuệ gầm lên, Chư Thiên Thần Vương Công Đức ấn hướng lên không oanh khứ. Triều Ca cổ thành chính là nơi táng thân tối hậu của một đời đại hoàng đế Đại Thương có cả Đế Tân, bên trong bảo vật vô cùng, chẳng những có thân thể Đế Tân cùng Thang Hoàng là hai đại cự đầu, còn có xác bảo vật Thông Thiên Tháp, thậm chí còn có vài mảnh vỡ cấm bảo. Nếu như có thể chiếm được Triều Ca cổ thành, thực lực của hắn tất nhiên tăng vọt, ngăn cản Ứng Tông Đạo và Tinh Đế dễ dàng.

Tinh cung hạ xuống, giáng lên đỉnh đầu Đế Tuệ, trận vân tràn ngập hư không, bao phủ mấy vạn dặm, đảo loạn thời không, khiến huyền điểu không thể nào khôi phục hình thể.

Tinh Đế vẻ mặt hưng phấn, lần đầu cười ha ha, trường thanh nói: " Ứng huynh, trải qua thời gian dài, ta và ngươi từng ở trong Thiên Phần liên thủ qua một lần, nhưng giao thủ cũng không ít. Lần này, có thể nói là lần thứ hai ta và ngươi liên thủ! "

" Thạch huynh sai lầm rồi. "

Thanh âm Ứng Tông Đạo truyền đến, thanh thanh liệt liệt, có một loại cảm giác phong khinh vân đạm tâm chí xa xôi, nhẹ giọng cười nói: " Ta và ngươi chỉ liên thủ qua một lần, còn lần này, tuyệt đối không phải là ta cùng ngươi liên thủ. "

Cổ tiên đại phần bên trong thò ra cánh tay cổ tiên đột nhiên thu hồi, lại chỉ thấy tiên phần vỡ ra hướng ra phía ngoài bay đi. Bên trong mỗi một tiên phần thì có một cổ tiên nhảy ra, há miệng khẽ hấp, chỉ thấy từng đạo tiên linh khí như ngân long gào thét dũng mãnh lao vào miệng của chín cổ tiên.

" Tên cặn bã họ Ứng kia! "

Tinh Đế nghẹn họng trố mắt nhìn, trong lòng liền giận dữ: " Vừa rồi tên khốn khiếp này sở dĩ ra tay, làm như cùng ta liên thủ, làm như vậy là để cho ta an tâm, xuất toàn lực đối kháng với Đế Tuệ, lần này lại đột nhiên thoát ra, khiến ta chỉ có thể kiên trì chống đỡ Đế Tuệ, hắn lại đến chiếm tiện nghi! "

Giờ phút này hắn đã lỡ leo lên lưng cọp cũng khó thoát, chỉ có thể cùng Đế Tuệ liều mạng, khiến Ứng Tông Đạo nhặt được tiện nghi, chiếm được tiên linh khí mà Thiên giới đánh xuống khi Đế Tuệ đột phá Vu Hoàng!

" Tên họ Ứng cặn bã, ta với ngươi không xong đâu! " Tinh Đế chửi ầm lên, kiên trì cùng Đế Tuệ liều mạng.

Ma Hoàng một mực không có nhúng tay vào cuộc chiến này, gặp tình huống này, không khỏi lắc đầu bật cười, hướng Diệp Húc nói: " Tiểu tử, nhìn thấy không? Đây là những gì tên tên Ứng Tông Đạo khốn khiếp này làm. Tên cặn bã này trước kia gây họa Vu Hoang Thế Giới, gây ra không biết bao nhiêu đại họa, về sau trở thành tông chủ hai trăm năm chưa từng xuất thủ, vừa xuất thủ cũng vẫn âm thầm ám hại, lại nói, bổn hoàng cũng muốn cướp đoạt một ít tiên linh khí, đột phá tu vi... "

Gã nói mấy câu, không nghe thấy tiếng trả lời, không khỏi hướng mắt quét tới chỗ Diệp Húc đứng, không khỏi ngẩn người, chỉ thấy Diệp Húc chẳng biết từ lúc nào đã sớm rời khỏi nơi đây.

Ma Hoàng hướng ánh mắt quét tới đằng xa, chỉ thấy ở bên trong một ít tiên linh khí tán lạc, tên họ Diệp đã tế lên ngọc lâu, càn quét tiên linh khí, cùng lúc đó, trong thể nội hắn mấy chục Thiên Địa Pháp Tướng chen chúc nhau ra, hướng tiên linh khí khác bay đi, có kẻ tế lên bảo tháp, có kẻ tế lên Kiến Mộc thần trượng, còn có kẻ tế lên nhiều vô số đủ mọi loại nhân hoàng chi bảo, mở ra Bảo Hồn Giới vu bảo, điên cuồng càn quét tất cả tiên linh khí, khí thế hung hăng, so với Ứng Tông Đạo không kém hơn chút nào.

" Hai tên cặn bã này, không hổ là sư huynh đệ đồng môn! "

Ma Hoàng trong mắt toát ra lửa giận hừng hực, chỉ sợ bị hai tên này càn quét sạch sẻ, lập tức phóng tới tiên linh khí chỗ khác. Đế Tuệ đột phá cảnh giới Vu Hoàng dẫn tiên linh khí xuống rất nhiều, nồng đậm vô pháp tưởng tượng, cơ hồ tương đương với mấy trăm năm tu vi của Ma Hoàng. Nếu một lượng lớn tiên linh khí rơi vào tay Ma Hoàng, luyện hóa thành tu vi về sau, hắn liền có thể không cần cùng với Ứng Tông Đạo liên thủ, chính mình một người liền có thể đối phó Giám Thiên Sứ Hằng Cổ Ma Vực!

Bất quá Ma Hoàng bắt đầu so với Diệp Húc và Ứng Tông Đạo đều hơi chậm hơn một bước, ngắn ngủn chốc lát, hai tên bại hoại này cũng đã quét hơn phân nửa tiên linh khí.

Đợi hắn vơ vét một bộ phận tiên linh khí, chỉ thấy tiên linh khí còn lại đã bị hai tên cặn bã quét qua hết.

" Sư huynh, làm người thì phải phúc hậu, huynh cũng quá không phúc hậu đi? "

Diệp Húc thân hình hơi lay động, đem các đại thiên địa pháp tướng và đủ loại vu bảo hết thảy thu hồi, lòng đầy căm phẫn, chỉ trích những gì Ứng Tông Đạo đã làm, vô cùng đau đớn nói: " Huynh có thể nào khiến cho Tinh Đế một mình đi mạo hiểm, liều mạng cùng Đế Tuệ bậc Vu Hoàng này? Những chuyện huynh đã làm, thật là khiến cho sư đệ khinh bỉ! Huynhthu tiên linh khí nhiều nhất, mau lấy ra chúng ta chia đều, người nhìn thấy đều có phần, chi bằng công bình công chính! "

" Tiểu tử thối, đệ so với ta còn nhanh hơn một bước, ai lấy được nhiều còn khó nói nha. "

Tiên phần đột nhiên khép kín lại, một tôn cổ tiên trở lại bên trong mồ, những tiên phần này mỗi một tòa đều cực kỳ to lớn, trong đó không thiếu có những dãy núi cao ngất, long mạch uốn lượn, tràn đầy khí tức viễn cổ.

Ứng Tông Đạo quần áo trắng như tuyết, xuất hiện giữa tiên phần, cười tủm tỉm nói: " Không bằng chúng ta đem tiên linh khí đoạt được hết thảy lấy ra, để cùng một chỗ, sau đó chia đều? "

" Khụ khụ, bổn hoàng cảm thấy đề nghị này không tồi…" Ma Hoàng chui ra giữa hai người, cười ha hả nói.

Diệp Húc liếc Ma Hoàng một cái, trong mắt lộ ra vẻ nguy hiểm, đề nghị: " Sư huynh, sư huynh đệ hai người chúng ta phân đi phân lại thật sự rất khách khí, Ma Hoàng hẳn cũng thu được một thành tiên linh khí, không bằng đem cấm pháp phân thân kia của hắn thủ tiêu, chúng ta chia đều một thành kia như thế nào? "

" Hai tên cặn bã, thậm chí ngay cả một thành này của bổn hoàng cũng muốn nuốt mất? "

Ma Hoàng vừa sợ vừa giận, lại thấy có chút ủy khuất, trong ba người, hắn đạt được tiên linh khí ít nhất, hai tên khốn kiếp này đạt được phần lớn không ngờ lúc này tính toán muốn nuốt mất phần của hắn à, thật sự khiến hắn nén hận.

Ứng Tông Đạo hơi chút suy xét, đang muốn đáp ứng, diệt trừ cấm pháp phân thân của Ma Hoàng, đột nhiên một luồng dao động khó hiểu xuất hiện. Con huyền điểu kia đã không còn bị Chu Thiên Tinh Cung trấn áp, ngưng tụ lại hình thể, lúc này hắn cười nói: " Vi huynh và Ma Hoàng đã liên minh, sao có thể lật lọng, huỷ đi cấm pháp phân thân của hắn? Việc này đừng vội nhắc lại! Ma Hoàng, không bằng ta và ngươi liên thủ, cùng diệt trừ Đế Tuệ! "

Đế tuệ lúc này đã nổi giận tới cực điểm, tiên linh khí của hắn còn chưa kịp hấp thu chút nào, liền bị người ta phân chia sạch sẽ, lần này lại lâm vào hiểm cảnh, lại bị kẻ hắn cho rằng là bậc thấp ở thế giới man di uy hiếp tới sinh mệnh, chỉ sợ Đế Khốc Thần Vương cũng không ngờ rằng chính mình lưu lại hậu thủ, lại có thể gặp phải nguy hiểm như vậy!

" Huyền điểu, Triều Ca cổ thành chỗ nào? Hai đại hộ pháp Vu Hoàng chỗ nào? " Hắn tức giận hét to.

Từ Thiên giới xuống có rất nhiều cường giả, bên trong còn có có hai đại Vu Hoàng, chính là con nối dõi của thuộc hạ Đế Khốc Thần Vương, đúng là hai người này ngăn trở hai đại Tuần Thiên Sứ, nếu có Triều Ca cổ thành và hai đại hộ pháp Vu Hoàng ở đây, hắn làm gì đến nỗi rơi vào tình cảnh như thế này?!