Đồ Khó Ưa!! Tôi Thích Em!!

Chương 35



- Cô ấy đâu – hắn quét 1 vòng quanh căn phòng mập mờ sáng

- Ở đây – bà ta vổ tay, lập tức căn phòng sáng hẳn lên, bức màn đen hiện rõ trong căn phòng

Sau tấm màn đó chính là nó, nó đang bị trói cả chân lẫn tay vào một cây cột thẳng, nhìn khuôn mặt gục xuống hắn cũng đoán được rằng bà ta đã hành hạ nó như thế nào. Hắn tính chạy đến bên nó nhưng có đám đồ đen chĩa súng vào cả đám làm hắn sững người, nghiến răng nhìn nó đang gục đầu rũ rượi bên kia

- Giấy tờ trước – bà ta cười đầy hàm ý

Ngay lúc hắn tính đưa hết giấy tờ cho bà ta tì giọng nó khàn khàn cất lên:

- Đưa cho mụ này thì chúng ta kết thúc

- Con điên này, mày nói gì vậy?? – khi hắn rụt giấy tờ lại thì bà ta lại đến bên nó, tát liên tiếp vào mặt nó đến tứa máu, giờ thì bà ta đã hiện bộ mặt tàn ác và nham hiểm ra – Đưa cho ta, không thì nó chết

Nói thật thì giữa lời đe doạ của nó với lời của bà ta thì có lẽ nó áp đảo hơn, từ khi nào mà hắn biết sợ nó vậy?? Đang suy nghĩ vẩn vơ thì hắn mới chợt nhận ra bây giờ không phải lúc để hắn có những suy nghĩ vớ vẩn. Không đưa thì bà ta sẽ giết nó, đưa thì nó sẽ bỏ hắn, nó mà bỏ hắn thì có khác gì nó đã chết!!!

- Nếu có một điều ước ngay bây giờ thì anh sẽ ước gì?? –nó bỗng dưng lên tiếng, cố gắng gượng cười với hắn

- Anh sẽ ước rằng, mẹ anh sẽ không có một người em như thế này – hắn bỗng nghĩ ra ý đó liền vô tư trả lời

- Vậy sao??, em sẽ giúp anh cải tạo lại bà già này – nó tháo từng sợi dây thừng ở trên tay nó và nhanh chóng tháo luôn cái dưới chân, nó là ai chứ, đường đường là thủ lĩnh Top.2 mà không tháo được mấy sợi dây tầm thường này thì quả là nhục mặt

Trang bỗng bật tay tao tiếng “tách” thì một đám người mặc áo đen xông vào không chế đám cầm súng, còn dẫn theo cả lão hói, làm cả đám ngạc nhiên nhìn Trang, cô không nói gì chỉ cười một cách đầy nham hiểm

- Sao bọn chúng lại bắt được ông – bà ta lên tiếng một cách mất bình tĩnh

- Sao tôi biết – lão hói nhăn nhó trả lời

Nó ngỡ ngàng nhìn đám đồ đen đang khống chế lão hói và bà ta, khẽ liếc qua Nam, anh hiểu ý nó đang thắc mặc đám người đó có phải người của mình không thì anh liền lắc đầu. Trang thấy thế liền lên tiếng:

- Người của chị, họ ở bên Nhật qua đây với chị, mấy em yên tâm

- À…Làm em tưởng……..Chúng ta quay trở về với công việc nào….- nó gật đầu tỏ vẻ hiều rồi lại quay sang bà già bên cạnh

Bà ta nhìn nó khá sốc, một đứa con gái nhìn mỏng manh, yếu đuối bị bà ta dần cho một trận bán sống bán chết mà vẫn nói chuyện tươi tỉnh còn quay sang hăm doạ bà ấy. Nghĩ đến đây bà ta liền lấy lại khuôn mặt nham hiểm khẽ nhếch môi nhìn nó:

- Cháu tính làm g…

Chưa nói hết câu thì nó lao vào cho bà ta một cái tát làm bật cả máu miệng, vừa mới ngước lên thì nó lại nắm cổ áo cho mấy phát tát liên hoàn, nhìn ánh mắt nó bây giờ toé lửa. Hắn nhìn mà sững người, chưa bao giờ hắn thấy nó như thế này, đây chính là cơn giận đỉnh điểm của nó sao??? Thật là rùng rợn, hắn đang suy nghĩ về cái lúc hắn lỡ đưa xấp giấy tờ cho bà ta thì liệu hắn có bị như bà ta không?? Đang suy nghĩ mông lung tùm lum tè le thì hắn bị tiếng nói của Nhật kéo lại:

- Thằng kia, cậu đang ngắm bọn tôi đnah nhau sao?? – từ khi nào cà đám đã phải đụng tay đụng chân với cái đám áo đen mà lão hói triệu tới, ông già này đúng là cái gì cũng lường trước được

- Khỏi!! Bọn này lo được, cậu lo kiểm soát Ngọc đi, cậu mà không được thì tí nữa Ngọc quay qua đánh cả đám giờ - Tuyết đập đầu hai tên áo đen lại với nhau, vừa nói vừa nhảy vào đạp tên áo đen đằng sau lưng Widel mà ánh mắt toé lên một tia điện nhìn hắn

Tính chạy qua chỗ nó thì lão hói đã chặn ngang:

- Tính cứu bạn gái sao?? Đâu có dễ

- Im đi!! Cái lão vừa hói, vừa mập, y như cái giẻ rách lau xe rác – hắm lườm qua lão rồi lại nhìn nó đang không quan tâm đến bấtcứ thứ gì xung quanh mà cứ liên tục đánh bà ta

- Nói hay lắm – Kiệt ở bên kia đang đạp liên hoàn vào một thằng nào đó nhưng miệng vẫn cứ chũi sang bên hắn

Xong câu nói của Kiệt thì lão hói liền lao vào liên tục ra đòn, dù gì thì ông ta cũng từng học qua mấy lò luyện võ ở thời trẻ trâu nên đánh đấm là chuyện thường. Hắn khi đỡ đòn do tuổi trẻ có sức trâu hơn cái lão già và mập nên ra đòn với lực mạnh, lão trúng đòn hiểm liên tục. Đang hăng thì lão bỗng rút con dao và một khẩu súng ra làm hắn đứng yên, chỉ cần hắn loại bỏ được khẩu súng thì con dao không có gì phải lo

- Ê!! Ai qua cứu tôi đi – tự nhiên hắn gào lên làm cả đám vừa đánh vừa cười nhìn qua chỗ hắn

- Nhờ đến sự giúp đỡ r….AAAA – lão chưa kịp nói hết câu thì hắn lợi dụng lúc đó đá một cước làm súng của lão văng đi, ngay sau đó hắn bẻ ngược con dao đâm thẳng vào bả vai của lão làm hắn la lên rồi gục xuống, hắn hạ chân xuống thằng đầu lão làm hắn bất tỉnh, có lẽ sẽ rất lâu để tỉnh lại

- Woa!!! Coi phim miễn phí – Widle quay qua nhìn hắn kết thúc màn đấu võ thì liền thích thú vỗ tay

- Lo mà đánh chứ ở đó mà vỗ tay – Hùng ghé sát tai Widel gằm gé làm nhóc gượng mặt vì hơi thở nóng phả vào tai, hai người này cứ thể hiện tình cảm chẳng cần biết mình đang ở đâu

- Ố …Tuyết ơi,tên cuối – Nhật reo lên thích thú quay qua cầm đầu tên áo đen phi đến chỗ Tuyết, lập tức cô nàng quay lại cho một cước làm tên đó bay qua chỗ khác nằm với mấy tên còn lại

Về phía hắn, sau khi xử lí lão kia xong thì hắn liền lao đến chỗ nó, luồn tay ôm eo nó, tay kia nắm lại cái bàn tay nhỏ của nó đang giơ cao, nó chợt bất ngờ tỉnh ra, buông tay thả bà già kia ra. Hắn khẽ thì thầm bên tai nó:

- Đủ rồi, mình về

- Đủ rồi sao?? Vậy tốt rồi – nó nói xong liền ngất trong vòng tay của hắn

- Tại….s..sao?? Ta ….c..chỉ muốn…con gọi ta …m..một tiếng …..mẹ thôi sao khó thế?? – bà ta gượng dậy sau khi cả đám dần rút ra khỏi căn phòng, ánh mắt hiện rõ vẻ buồn

Hắn bế nó, đứng lại một lúc lâu thì quay lại , ánh mắt cũng chẳng khác gì bà ta là bao:

- Nhiều lúc tôi cũng muốn thế nhưng đó là sẽ là lúc bà thay tâm đổi tính, bà xem lại bà đã làm gì đi. Bà làm mẹ tôi phải mất cả 2 năm trời mới thoát ra khỏi căn bệnh trầm cảm, bà hại ba tôi suýt tí nữa thì phải sống đời sống thực vật cả đời và đến bây giờ bà lại còn làm hại bạn gái tôi là sao?? Thức tỉnh đi!!!

Hắn ngoảnh mặt bỏ đi, để lại bà ta ôm mặt khóc, lúc đầu bà ta chỉ muốn chọc mẹ hắn vài vài lời ai dè lại ra cớ sự như thế, bà ta chỉ vì lúc đó hờn ghen tai sao mẹ hắn lại có một gia đình hoàn hảo còn mình thì không nên khi ba hắn tai nạn giao thông thì bà ta tháo mặt nạ oxi của ba hắn, may có bác sĩ tới kịp không thì mất mạng. Bây giờ khi ham muốn được hắn gọi là mẹ thì bà ta lại rẻ theo hướng có quyền lực thì có tất cả, bà ta đã sai sao?? Vẩn khóc, bà khóc cho cuộc đời sao bà không sống tử tế hơn thì bây giờ đâu the thảm đến mức này, bước dần ra ngoài căn phòng thây chất đống, bà ta nhẹ mỉm cười: “ Không có gì là muộn”

~ 2 tuần sau ~

- Chị gọi bọn em ra làm gì vậy – hắn gãi đầu nhìn Trang, mới sáng sớm cô đã kêu cả đám tập trung xuống phòng khách

- Đi chơi..Đi chơi phải không chị - nó chạy xồng xộc xuống nhà lắc tay Trang làm cô có cảm tưởng ra khỏi bả vai mình

- Ngồi yên đi thủ lĩnh – hắn xách cổ nó về ghế ngồi ngay ngắn

Khi tập trung đủ cả đám thì Trang chuyển sắc mặt thư thái sang bộ mặt nghiêm túc lm2 không khí trở nên hơi ngột ngạt

- Chị biết mấy đứa lập bang đều có chủ ý riêng của mình, nửa phần là về kinh donah, nửa phần là vì trật tự …Sao cả hai cái này không kết hợp lại với nhau??

- Ý chị là các bang của bọn em hợp lại thành một bang có thế lực trong thế giới đêm sao?? – hắn đanh mặt nhìn Trang, hắn cũng đang suy nghĩ nhiều về vấn đề này

- Các em đánh bang quá lẻ, sao không hợp lại rồi cùng nhau quản lí – Trang cố gắng thuyết phục cài người đang ngồi bên cạnh nó, Trang thấy hắn có vẻ hiểu vấn đề

- Nhưng bọn em không thể tự ra quyết định của mình, phải có sự chấp thuận của đàn em nếu không xảy ra mâu thuẫn nội bộ trong quá trình hợp lại- hắn tiếp tục đề ra các vấn đề khá nan giải

Căn phòng đột nhiên trở nên im ắng lạ thường chỉ nghe tiếng xoẹt xoẹt của đồ dũa móng tay ở tên tay nó. Bỗng, nó nghe tiếng môto ngoài cổng liền bay ra ngoài để lại nhiều dấu chấm hỏi, khi nó chạy vào thì có đi kèm theo một người – đó là Nam, anh cầm theo một xấp giấy gì đó đưa cho nó, nó lai để xuống bàn cho cả đám xem

Xấp giấy đó là sự ưng thuận của đàn em các bang khi nghe tin hợp lại thành một, trong phi vụ cứu nó các bang hỗ trợ nhau rất nhiều nên phần nào cũng hiểu nhau hơn. Cả đám nhìn nhau rồi lại nhìn nó đang ngồi gác chân lên đùi hắn dũa móng tay 1 cách thư thái, xem ra nó đã đi trước hắn 1 bước rồi, hắn thầm cười rồi lại ghì đầu nó:

- Nói ra ngay từ đầu có phải dễ thở không hả, đồ khó ưa???

- Đừng ghì đầu em nữa, mai mốt em sẽ khai sạch sẽ cho anh nghe luôn – nó ôm đầu bám lấy tay hắn rồi gào lên

Widel sực nhớ đến cái gì đó vội chạy lên phòng lại cầm theo xấp giấy:

- Cô đưa cái này cho em kêu anh chị ghi nguyện vọng đại học để các thầy cô hướng dẫn từ bây giờ luôn

- Cái này á?? – Tuyết cầm lên rồi lại để xuống – Bọn chị có bằng hết rồi, chỉ đi học hết nam nay thì mỗi đứa một ngả

- Why?? – cô nhóc nhìn Tuyết rồi lại nhìn cả đám, ai cũng nhún vai rồi gật đầu làm nhóc mếu máo sà vào chỗ Hùng – Sao không ai nói với em?? Quê chết đi được

- Thôi, lên phòng anh hướng nghiệp cho – Hùng vỗ lưng nhóc Widel rồi nhẹ nhàng đưa nhóc lên lầu

Hắn cũng tính lên phòng thì bị nó tóm cổ đưa đi siêu thị mua đồ cho cả đám, nước mắt hắn chảy ngược vào trong, nói đi mua đồ ăn thực chất giống đi mua đồ cho nó hơn ,nhìn hắn bị nó lôi xềnh xệch mà cả đám chỉ biết thương hại thầm chứ cứ thử nhảy vào coi, nó cho bầm xác

Rồi mọi người cũng trở về phòng, Trang ngồi ngoài phòng kháchxoa vầng thái dương, nói chuyện với mấy đứa này tiêu tốn chất xám quá!! Bỗng từ đâu có 1 chai nước cam và 1 ly nước chanh chìa trước mặt cô, vội ngước lên thì ra là Kiệt và…Nam?? Cô tường Anm cũng phải về rồi chứ

- Mệt rồi, em uống đi!! Giải khát tí mà – Nam đặt ly nước xuống rồi lại cười nhìn Kiệt – Trang thích uống nước cam lúc mệt nên em có thể uống hết ly nước chanh đó

Nụ cười của Nam như thể hiện ý: “Cô ấy sẽ lại là của tôi, trẻ con thì biến”. Kiệt cũng chẳng thua gì liền nắm lấy bàn tay Trang dúi ly nước vào tay cô, miệng cười rất tươi:

- Bà chị uống đi cho đỡ già

Nói rồi kiệt bỏ lên phòng kèm theo cái liếc mắt: “Ai nói, bà chị sẽ là của tôi”

Trang ngớ người vài giây lại thầm cười nhìn ly nước chanh trên tay, xem ra cậu ta cũng không đến nỗi tệ nhưng cậu ta vừa nói mình già, thật không thể chấp nhận được. Nghĩ đến đó cô liền uống hết ly nước chanh rồi cầm chai nước cam của Nam định đi lên lầu rồi lại quay người về phía Nam:

- Em sẽ là em gái của anh, anh tìm cô gái nào tốt hơn em đi …Với lại, có vẻ em thích người khác rồi

Nam đứng một hồi nhìn Trang đi lên lầu rồi tự cười với mình: “ Em nghĩ tìm người tốt hơn em dễ lắm sao??” và nói to để Trang có thể nghe thấy ở trên cầu thang:

- Cho cậu ta một cơ hội, mất cơ hội đó thì anh sẽ mang em về

Trang đứng trên cầu thang nghe những lời đó liền mỉm cười nhẹ chậm rãi bước lên lầu, Nam cũng ra về, Trang thầm nghĩ: “Em sẽ là của cậu ta và câu ta sẽ là của em”

Nghĩ đến thế thôi rồi lại quay trở về với thực tại, Trang bẻ tay rôm rốp, xông vào phòng Kiệt dần anh đến nhừ xương:

- Lúc nãy cậu nói ai già!!!!!!????

- Tôi nói thôi mà, chị tự nhận à, bà chị già

“Rầm”, “bốp bốp”, “bụp bụp” – Tiếng động ấy cũng đủ kết thúc một ngày