Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 43: Cỡ 36C có được không?



Đinh Nhị Cẩu mỉm cười, đi vào hắn xoay mặt nhìn về phía góc phòng có cái camera theo dõi, đồ chơi này thì hắn biết, ở đồn cảnh sát cũng có, chẳng qua là loại theo dõi khu vực nhỏ mà thôi, Đinh Nhị Cẩu từng ở phòng giam xem qua, đồ chơi này thật sự là tốt, có thể thông qua máy tính phóng đại hình ảnh lớn lên, khi đó Đinh Nhị Cẩu đã nghĩ sau này sẽ mua một bộ, nhưng chưa có cơ hội, lần này tới tỉnh thành nhất định xem qua thật kỹ một chút.

Với tình hình này chắc Lý Phượng Ny cùng với Lý Kiến Thiết phải ở lại tỉnh thành chữa bệnh thời gian khá lâu, Lý Kiến Thiết dù gì cũng là đàn ông, ăn mặc sao cũng được, hơn nữa trong bệnh viện đều có đồng phục của bệnh nhân, nhưng Lý Phượng Ny thì không giống nhau, cô bị thương cũng nhẹ, chỉ có nhất phần cánh tay, cho nên Đinh Nhị Cẩu muốn mua mấy bộ quần áo cho Lý Phượng Ny.
Hắn ở trong siêu thị đi dạo chẳng có mục đích, nơi này thật sự là quá lớn, so tạp hóa của bà góa Vương ở thôn Lô Gia Lĩnh thì lớn hơn quá nhiều, có nhiều thứ đồ vật này nọ mà Đinh Nhị Cẩu không biết gọi là gì, lang thang một hồi thì hắn chợt đến khu vực đồ dùng của phái nữ, đầu tiên là muôn màu các loại đầy màu sắc ở nơi bán áo ngực, điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu không khỏi nghĩ đến cái áo ngực bị rách của Lý Phượng Ny, cho nên hắn dừng lại, ý định mua vài cái cho Lý Phượng Ny.

– Chào anh, anh muốn mua cho bạn gái phải không, nơi này có rất nhiều loại, anh muốn mua cỡ nào?

– Ưm, tôi cũng chưa biết..cỡ bao nhiêu?

Đối mặt với cô nhân viên bán hàng hỏi, Đinh Nhị Cẩu có chút luýnh quýnh.

Đinh Nhị Cẩu ánh mắt thu hồi lại từ nơi trưng bày áo ngực, nhìn cô nhân viên bán hàng so với dáng người của Lý Phượng Ny không cách biệt lắm.
– Anh muốn mua loại nào? Cỡ bao lớn?

– Tôi cũng không biết, bất quá thoạt nhìn qua so với cô cũng hao hao cùng cỡ!

Đinh Nhị Cẩu nói một câu làm cô gái bán hàng không dám trả lời, hơn nữa ánh mắt hắn còn nhìn chằm chằm vào bộ ngực của cô gái nhân viên, hắn đang cân nhắc rốt cuộc bao lớn, tựa hồ rất khó quyết định. Trên mặt cô gái bắt đầu khó chịu, trong lòng cô không khỏi bực bội, nhưng cô là một người phục vụ bán hàng, cho nên chỉ thoáng qua đã khôi phục lại sắc mặt.

– Vậy thì cỡ 36c được không?

Tuy rằng, đã quá chán ghét người thanh niên này, nhưng cô vẫn phải giới thiệu với hắn, dù sao cô cũng chỉ là một nhân viên bán hàng.

– Trời, lớn như vậy sao?

Hắn như ngạc nhiên hỏi câu này, không biết là nói với bạn gái của mình, hay là nói với cô gái bán hàng, nhưng những lời này nói vừa xong, đã hoàn toàn đem cô bán hàng tức khí muốn chạy đi, vừa vặn bên cạnh có cô gái đang lựa chọn áo ngực, cho nên cô bán hàng liền nói:
– Anh tự xem trước một chút đi!

Lập tức rời khỏi Đinh Nhị Cẩu đang lớ ngớ đứng đấy!

Đinh Nhị Cẩu cũng không nói gì, cẩn thận nhìn nhiều loại áo ngực, không tránh khỏi một số ánh mắt của những người phụ nữ nhìn qua, bọn họ chưa từng thấy qua người đàn ông nào như vậy, tại trong siêu thị đứng nhìn lựa áo ngực của phụ nữ.

– Ui cha! Người này như thế nào nhìn mặt quen quá ta!

Cách đó không xa nơi Đinh Nhị Cẩu đứng, có hai cô gái đang chọn đồ trang điểm, trong nháy mắt lúc vừa ngẩng đầu, thấy được xa xa người đang chọn áo ngực Đinh Nhị Cẩu.

– Cậu nói cái gì?-

Một cô bé khác hỏi.

– Người đứng ở đàng kia, tớ cảm giác rất quen mặt, chẳng lẽ chính là hắn?

– Ui trời, cậu nhận ra người quen à?

– Ừ! Tụi mình đi qua nhìn một chút, người này mất dạng hơn một năm nay, tại sao giờ lại xuất hiện ở chỗ này?
Cô gái lẩm bẩm.

Áo ngực ở đây tất cả nếu so với áo ngực của Lý Phượng Ny đều tốt hơn vạn lần, nghĩ đến cái áo ngực bị rách của cô, Đinh Nhị Cẩu trong lòng cảm thương, thật tiếc khi không thể đem tất cả áo ngực nơi này mua hết!

– Đinh Trường Sinh, là cậu phải không?

Cô gái ngại ngùng hỏi.

– Hả! Ai kêu mình vậy ta! Ở đây mình đâu có quen ai, cũng không biết người nào?

Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ xoay người lại, vừa vặn thấy một hàm răng trắng đều đang mỉm cười, tóc thắt bím đuôi ngựa, trên người mặc bộ quần áo thể thao giống như là Giang Hàm Thiến.

– Là bà!

– Là ông!

Hai người cơ hồ là đồng thời thốt lên.

– Tôi nhìn giống như là ông, tại sao lại ở chỗ này?

Giang Hàm Thiến giọng nói vui vẻ hỏi.

– Một câu khó nói hết, còn bà, sao cũng ở đây?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Tôi đi học ở đây, năm nay là năm thứ hai đại học rồi, còn ông, bây giờ đang làm gì, ông thật là… không nói một tiếng nào, tự nhiên bỏ lớp đi mất dạng, ông có biết là bao nhiêu bạn gái đồng học, vì ông mà mấy ngày ngủ không yên!

– Ha ha, phải không, cũng bao gồm cả bà luôn sao?

– Ông nằm mơ đi!

Giang Hàm Thiến không có nhượng bộ.

– À..mà bà hôm nay không có đến lớp à?

Đinh Nhị Cẩu hơi quê hỏi.

– Hôm nay là cuối tuần, còn ông ở đây làm gì? Thì ra mua đồ lót cho bạn gái, phải rất thân thiết mới như thế này!

– Giang Hàm Thiến, bà nghĩ lầm rồi, tối hôm qua tôi mới đến tỉnh thành, chị và cha của chị tôi đều bị bỏng nên đến đây chữa trị, chắc chị tôi phải ở chỗ này một thời gian, cho nên tôi đi ra mua mấy bộ quần áo cho chị!

– Thật vậy à! Mà người nhà ông có bị bỏng nghiêm trọng không?
Giang Hàm Thiến vội vàng hỏi.

– Chị của tôi thì chỉ bị bỏng nhẹ, nhưng chú của tôi có vẻ bị nặng, hiện tại đang nằm ở bệnh viện tỉnh Giang Đô trị liệu!

– A, đó cũng là nơi tôi đang thực tập, tôi có quen bác sĩ ở đó, vậy chúng ta về bệnh viện thăm họ một chút đi!

– Không cần đâu, bọn họ đều là từ địa phương nông thôn đến, bà đến, bọn họ lại cảm thấy ngượng ngùng, cứ ở đây, giúp tôi mua vài bộ quần áo, đồ lót, áo khoác, là tốt rồi!

Đinh Nhị Cẩu nói.

– Giang Hàm Thiến, bạn của cậu à ?

Cô gái bạn của Giang Hàm Thiến từ phía sau bước đến hỏi.

– Mao Diêm, lại đây, tớ giới thiệu cho cậu, đây chính là người mà tớ kể với cậu là tên rất ngang bướng, Đinh Trường Sinh!

– Xin chào, Hàm Thiến thường nhắc tới bạn, Đinh Nhị Cẩu đúng không?

– Mao Diêm cô bé miệng không e dè, mới lần đầu gặp mặt, đã gọi người ta biệt danh làm gì.
Giang Hàm Thiến trong lòng quýnh lên nghỉ thầm, cô sợ Đinh Trường Sinh bực bội khi người ngoài gọi hắn Đinh Nhị Cẩu, cô mắng thầm Mao Diêm, Hàm Thiến cầu mong Đinh Nhị Cẩu nể mình mặt mũi đừng nổi giận.