Dị Giới Thiên Anh Hùng Ca Của Người Và Thần

Chương 31: Lôi Đình Nhã Y



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tình hình lúc này hoàn toàn bế tắc, sơ tuyết lòng đầy căm phẫn nhưng rồi lại không hề biện pháp.

Thiết Huyết Thành thành chủ chính là Yêu tộc đứng đầu và mạnh nhất đại yêu, chỉ sợ là chỉ có cao tầng nhân vật của Ngũ đại tiên môn mới có thể cùng hắn chống lại, sư tỷ tuy rằng lợi hại, nhưng luận thực lực vô pháp cùng đối kháng.

Không chỉ vậy, còn chưa kể đến xung quanh đám yêu tộc từng tên một ở đây, rất mạnh.

Liếc nhìn bao vây bốn phương tám hướng không một cái gọi là khe hở, bất đắc dĩ Nhã Y cũng chỉ có thể lấy phương thức này, bức bách Phi Hình thả người.

Hiện trường một mảnh yên tĩnh, một lát sau, Phi Hình cười cười nói

“Cũng được, nếu nàng đã như thế kiên trì, còn không phải là chỉ là một người mệnh thôi sao, làm cho nàng ta đi là được.”

Sơ Tuyết nghe vậy nôn nóng còn muốn nói cái gì, nhưng Nhã Y lại nhìn nàng lắc lắc đầu sau đó nàng nói.

“Được, cho đến khi sư muội của ta rời đi tầm mắt, ta sẽ không buông tay.”

Phi hình gật đầu sau đó đưa mắt ra hiệu, lập tức vây chắn hai người chúng yêu ngay sau đó tránh ra một bên tạo thành một con đường.

Sơ Tuyết rơi vào đường cùng, nàng chỉ phải trước tiên rời đi.

“Sư tỷ, xin hãy cẩn thận.”

“Ta sẽ.”

Nhưng mà hai người Nhã Y đã không chút ý một điểm, đã luôn có một bóng người âm thầm lặng lẽ quan sát các nàng, và khi kẻ đó thấy sơ tuyết chạy vào trong rừng liền lập tức lui về phía sau vài bước, sau đó trốn vào trong rừng cây, theo phương hướng mà Sơ Tuyết rời đi mà đuổi theo.

Nếu nơi này đâu đó gần Yêu Vực, thì có lẽ khoảng cách Nhân Châu cũng không phải quá xa, có lẽ mình có thể khẩn cầu tiên môn cao thủ tiến đến cứu giúp.

Sơ Tuyết một bên chạy vội, một bên suy đoán mình nên làm gì để khả năng cao nhất cứu được nàng sư tỷ.

Cũng may nàng đã thực lực Kim Đan Tầng 3 (Lv.230) không cần binh khí cũng có thể phi hành tuy tốc độ không bằng ngự kiếm hay cưỡi yêu ma vật phi hành nhanh, nhưng so với chập chậm chạy bộ còn nhanh.

Hơn nữa.

Sơ Tuyết đợi đến khi mình bay được một khoảng cách an toàn, đảm bảo không có yêu tộc nào đi theo, nàng lập tức từ trong Kim Đan đan điền tiểu không gian lấy ra ngọc [Ngàn Dặm Thoát Hiểm].

Sư tỷ! Ngươi tuyệt đối phải không có việc gì a!

“Lệnh! Khẩn Cấp Thoát Hiểm! Vân Kiếm Tô…Hự!!!”

Lấy ra được ngọc [Ngàn Dặm Thoát Hiểm], nàng lập tức niệm chú khởi động phù ngọc, phù ngọc vừa nghe thấy tiếng lệnh của nàng, lập tức trong tay nàng phát sáng chỉ là, ở nàng muốn nói lên đích đến cần đi, thì đúng lúc này, nàng cái cổ chợt đau nhói, có kẻ đánh lén nàng.

Kẻ ra tay hạ thủ quá nhanh, Sơ Tuyết thậm chí chưa nhận rõ là ai đánh lén mình, nàng ý thức liền đã tan rã rơi vào hôn mê.

Bóng người vươn tay trên không trung ôm lấy hôn mê Sơ Tuyết, một tay nắm nàng [Ngàn Dặm Thoát Hiểm] phù ngọc, nhìn một lúc trong tay phù ngọc kẻ đánh lén thu hồi nó vào trong túi.

Sau đó ôm lấy Sơ Tuyết mang nàng cùng nhau theo hướng ngược lại bay trở về.

“Người thì đã cho đi rồi, nàng có thể không hạ linh lực của mình xuống sao?”

Phi Hình chờ đợi một lát một hồi cảm thấy nhiêu đây là đủ để nữ nhân kia chạy đủ xa, hắn liền nhìn Nhã Y ôn nhu nói.

Nhã Y cũng cảm thấy sư muội hẳn lúc này đã dùng Phù ngọc rời đi nơi này, thế là nàng liền chậm rãi giảm xuống trên người Linh Lực bạo phát.

Tức khắc trên người nàng đỏ rực lôi đình cũng theo đó tan biến.

Hiếm có Lôi thuộc tính Linh lực, quả thật số mệnh an bài cho chúng ta mà Nhã Y.

Cũng là người sở hữu Lôi Thuộc tính linh lực, thấy Nhã Y cũng có lôi thuộc tính giống như mình, khát vọng có được nàng càng thêm cao.

Nghĩ vậy Phi Hình khẽ cười cười, nhưng rất nhanh hắn tươi cười liền cứng lại rồi.

Bởi vì nàng tay phải đột nhiên xuất nhiên một khác thanh võ sĩ đao (katana), làm từ đỏ lực năng lượng, sắc bén đao mang theo vô cùng kiên định chỉ về phía Phi Hình.

Tuy là hình dáng khá là khác biệt, thay vì là kiếm thì của Nhã Y lại là đao, nhưng chỉ cần là người có chút hiểu biết về Vân Kiếm Tông, liền lập tức nhìn ra được đây là tiên môn này chiêu bài công pháp.

[Tâm Chi Kiếm]

Nàng kiêu ngạo thanh âm quanh quẩn bên tai chúng yêu.

— QUẢNG CÁO —

chapter content



“Ta thân là Vân Kiếm tông người, thà chết không hàng!”

Nhã Y kiêu ngạo mà ngẩng lên đầu, nói ra câu tuyên ngôn làm sở hữu người xem đều vì nó mà chấn động, mỹ lệ đôi mắt toát ra vô cùng kiên định, cặp động lòng người mắt to kia giờ phút này thổ lộ ra ý chí, làm vô số người phải vì nó động dung.

Phi Hình gắt gao mà nhìn chằm chằm Tiểu Võ Tàng, đầu tiên là không tưởng được kinh ngạc, ngay sau đó lại buồn bực.

Nhưng là tất cả mọi người biết, vây quanh bên người nàng đều không phải là một không hề uy hiếp con kiến, những kẻ mà nàng đối mặt lúc này đây không phải là nào đó bên đường tiểu yêu trong Đại Sâm Lâm bảo cái đám bình thường yêu quái.

Mỗi một cái đối thủ đứng ở nàng trước mặt, đều là Thiết Huyết Thành tiếng tăm lừng lẫy đại yêu, càng không cần phải nói làm nó thành chủ Phi Hình.

Phi Hình hít một hơi thật sâu rồi nói

“Bắt sống nàng!”

GROAWWW!!

Đứng gần nàng nhất Yêu Trư rít gào một tiếng, hướng về Nhã Y một quyền đánh tới.

Lúc hắn lao tới, yêu trư thân thể cực nhanh bành trướng, trong nháy mắt liền to lớn như thể là một ngọn núi nhỏ vậy.

Ở chạy vội trong quá trình, yêu trư thân thể cực nhanh bành trướng, trong chớp mắt liền trở nên khổng lồ như thể là một ngọn núi nhỏ vậy.

Hắn đánh ra một quyền, quyền lực mạnh tới mức uy vũ sinh phong, làm người chỉ sợ là đứng gần hay quét ngang qua thôi đều sẽ lập tức da tróc thịt bong, gân cốt đứt đoạn.

[Trư Yêu Lv. 290]

Đám yêu tộc còn lại đều ở một bên đứng nhìn, có lẽ ở đây chúng yêu tộc cho là, lấy các động chủ thực lực, bất kể ai ở đây, đều có thể nhẹ nhàng đem nàng này chế phục năng lực.

Nhã Y thân thể xê dịch qua một bên, thời khắc nguy cấp khó khăn lắm tránh thoát được một quyền, làm quyền đầm của trư yêu đánh ra phía sau nàng đất đá.

RẦM!!

Trư yêu một quyền này trong tức khắc liền đem chung quanh chục mét thạch đá đánh vỡ thành bụi.

Nhã Y nhúng người nhảy lên thật cao sau đó sử trong thể nội linh lực phi hành trên cao.

GRAOO!!

Trư Yêu thấy vậy, thét dài một tiếng, tựa hồ là cho Nhã Y hành động vừa rồi là trốn chạy không dám chiến đấu, sĩ khí tức khắc tăng cao, sau đó cơ thể hắn thức khắc phủ lên một tầng yêu khí.

Hắn sau đó cũng lập tức phi hành đuổi theo Nhã Y, chỉ là lúc này hắn cử động có càng thêm sắc bén nhanh nhẹn, ngay cả quyền đầu đều bọc một tầng màu đen nhạt yêu khí quang mang.

[Gia Tốc] Nhất Tinh: Gia tăng 20% tốc độ di chuyển.

[Thiết Quyền] Nhất Tinh: Phụ gia 1% sát thương chuẩn, khiến cả hai tay trở nên cứng rắn như thép.

Đến lúc này, Nhã Y rốt cuộc vô pháp dễ dàng tránh đi, chỉ là trong mắt nàng kiên quyết ý chí không hề lung lay, nàng hai mắt lóe lên lôi điện.

Nếu đã không né được, vậy thì ta chém xuyên qua!!

Nàng hai tay nắm chặc trong tay đao, một đao trảm xuống.

Hừ ngu xuẩn!!

Trư Yêu thấy vậy trong lòng liền khinh thường, hắn không phải là chưa từng đánh với người của Vân Kiếm Tông, ngược lại hắn còn đánh rất nhiều là đằng khác và sử dụng chiêu thức [Tâm Chi Kiếm] người trong đó cũng không ích.

Và tất cả đều như một, dưới Thiết Quyền chi uy của hắn, tất cả đều đứt gảy.

Chỉ là trư yêu rất nhanh nhận thấy không đúng, khoảng khắc hắn quyền đầu chạm vào lưỡi đao, vốn đứt gãy ấn tượng không có xuất hiện, ngược lại hắn đột nhiên cảm thấy hắn phủ trên nắm đấm của hắn [Thiết Quyền] biến mất.

Không ổn!!!

Xẹt!!

Nhưng đã nhận ra thì đã trễ rồi, ánh đao chợt lóe, Nhã Y nắm đao phi vụt qua người hắn mà hai ngón tay của yêu trư tức khắc phóng vụt lên cao để lại một bàn tay ba ngón phụt máu như núi lửa phung trào.

AHH GRAOWW!!

Cảm nhận bàn tay truyền tới cơ đau, Trư yêu đau đớn phẫn nộ gầm lên nhìn bàn tay năm ngón còn lại ba ngón của mình.

[Tâm Chi Kiếm: Trảm Ma] Nhất Tinh: Cực khó để sử dụng hay luyện ra, chỉ có những người có trái tim kiên định vô cùng, tuyệt đối tin tưởng vào trong tay kiếm, tất có thể luyện ra nhất kiếm phá vạn pháp này.

— QUẢNG CÁO —

chapter content



Có thể xuất kỳ bất ý thành công chém rớt được hai ngón tay của một đại yêu với một người mà nói là một chuyện để khoe khoang cả đời vui vẻ không thôi, nhưng Nhã Y lại không chút nào vui sướng cả, ngược lại còn thêm căng thẳng.

‘Đáng chết, không hổ là yêu quái, làn da cứng quá.’

Nàng cứ nghĩ là một kiếm vừa rồi mình không chỉ sẽ chém đôi cả cánh tay của hắn mà còn một lần chém bay đầu của con trư yêu này luôn.

Ai ngờ đâu, đừng nói là cánh tay, mà đơn thuần là hai ngón tay thôi đã làm khó nàng kinh khủng.

“Con Ả Khốn!!! Tiên sư cả lò nhà ngươi!!! Dám chặt tay ta!! Không thể tha thứ!! Không tha thứ!! Ta tuyệt đối không thể tha thứ cho ngươi!!!”

“Không ổn!! lão heo sẽ giết nữ nhân kia mất!!”

Đứng phía dưới chúng yêu lập tức cảm thấy không ổn, nhận ra Yêu Trư động sát tâm rồi, đến mệnh lệnh của thành chủ cũng quên mất luôn, làm bọn hắn muốn ra tay cản lại nhưng đáng tiếc đã chậm.

GRAWOOO!!!

Theo tiếng phẫn nộ rít gáo vang lên, trư yêu quanh thân bộc phát ra một tầng màu đen yêu khí, giống như ngọn lửa thiêu đốt vậy, theo sau tầng này màu đen ngọn lửa trư yêu trên người uy thế tăng cao khủng bố, sau đó tốc độ nhanh gấp hai lần tốc độ trước đó bay tới chỗ Nhã Y.

Nhã Y đôi mắt thậm chí không kịp nhìn thấy được cái gì, nàng trong vô thức nâng đao nỗ lực chống đỡ.

Nhưng trư yêu lực lượng tuyệt phi bình thường ẩn chứa cực kỳ hung mãnh uy thế và càng đứng là đã phẫn nộ tới mất trí muốn đánh toàn lực nó.

OANH!!!

Nhã Y cả ngươi bị hung hăng đánh bay, nặng nề đập ầm xuống mặt đất tạo thành một cái hố to.

Oaa —!!

Một ngụm máu tươi phun ra, trúng trực diện một đòn Nhã Y hiện giờ nội tạng chấn động không thôi, thường nhân chỉ sợ lúc này đã sớm cả người lỗ chân lông xuất huyết mà chết.

Trư Yêu vẫn chưa muốn dừng lại, hắn lại một lần nữa dùng trò tương tự phóng tới nhắm vào Nhã Y.

ẦM!!

Tời khắc mấu chốt, tia xích hồng lôi điện phủ khắp người nàng, sau đó với tốc độ thậm chí có phần nhanh hơn yêu trư một chút thành công tránh được một đòn này.

Đánh trược Trư Yêu cũng không bỏ qua, hắn theo đó đuổi theo nàng.

Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Oanh!!

Lại là liên tiếp vài tiếng kiêm loại va chạm âm thanh vang lên, Nhã Y giống như là như con diều đứt dây vậy một lần nữa bị trư yêu hung hăng từ không trung đánh ầm trên mặt đất, bắn lên vô số thạch đá cùng bụi đất.

“Kết thúc.”

Trư yêu cười dữ tợn nói, hắn sau đó liền cao cao giơ lên nắm đấm.

Thành chủ chỉ là muốn sống, đập nát bẹp nàng hai chân coi như trả lại việc chém đứt hai ngón tay hắn trừng phạt.

“Đúng vậy…kết thúc.”

Nằm dưới mặt đất Nhã Y nhìn trư yêu nói, theo đó Trư yêu chỉ nghe một tiếng tiếng rít rít hắn ngẩn đầu nhìn lên thì phát hiện ra không biết từ khi nào đã xuất hiện một đám mây tích điện bảo phủ cả phạm vị một dặm xung quanh nơi này.

Nhã Y bỗng nhiên hét lớn tới sau đó rầm một phát kinh thiên động địa lôi điện lôi trụ từ trên không trung giáng xuống đánh thẳng lên người trư yêu.

[Lôi Đình Giáng Kích] Nhất Tinh: sử dụng linh lực tụ tập thành một đám hắc vân mây tích điện, triệu hồi lôi đánh vào mục tiêu, có 20% khả năng gây tê liệt mục tiêu trong 5 giây.

ẦM!!!

AHHHH!!!!

Yêu Trư thức khắc bị lôi trụ đánh trúng, toàn thân làn da hắn cháy két không khí mùi thịt cháy từ trên người hắn bốc lên.

Không chỉ vậy trong cơ thể hắn lúc này vẫn còn sót một chút lôi điện chi lực, khiến cho cơ thể hắn toàn thân tê rầm hành động trở nên chậm chạm đến không được.

Thấy được cơ hội Nhã Y tức khắc từ dưới hố phi lên, mang theo xích hồng tia điện trên người, thúc đẩy tốc độ nàng tăng cao tới mức chưa tứng có phóng người tới chỗ Yêu Trư.

“Nhất đao lưu! Tốc Thiểm Trảm…Nhất!”

Đến khi Yêu trư mới vừa ổn định thân mình, đột nhiên một tia sáng lóe qua bên mắt hắn sau đó hắn chợt cảm thấy một bên đầu cảm thấy đau đớn, hắn duỗi tay sờ soạng, thế mà tràn đầy máu tươi.

— QUẢNG CÁO —

chapter content



Lỗ tai của hắn bị Nhã Y một đao chém xuống.

Nhị!

Tam!

Tứ!

Sau đó hai tay hắn tiêp đó là hai tay hai chân của hắn.

“Mau lui lại!”

Lúc này Phi Hình bỗng nhiên kêu một tiếng, yêu trư vừa nghe lập tức muốn xoay chuyển thân hình.

Nhưng là hết thảy đều đã muộn.

NGŨ!!

“Nhất đao lưu! Ngũ Trảm Tốc Thiểm!”

Trong giây lát, hắn như thể xâm nhập một lôi trận phủ đầy thiên địa lôi đinh, một tia lập loè điện quang một trước một sau hướng hắn đánh tới.

AHHHH!!!

Trư yêu trong hấp tấp cũng phát động hắn mạnh nhất một đòn.

Trong lúc nhất thời, vô số núi rừng dã quái thân ảnh xuất hiện ở hắn chung quanh, cất tiếng tru hướng tia điện quang kia đánh tới.

[Vạn Thú Vô Cương]

“Phanh!”

Mãnh liệt va chạm, một ánh cường quang hiện lên, thiên địa biến sắc, tất cả mọi người tại đây một cái chớp mắt không khỏi dùng tay chặn lại đi lập loè ánh sáng này.

Một hồi thế giới an tĩnh, giống như là tất cả mọi người đồng loạt yên lặng, ngừng thở, trái tim đều mau nhảy ra cổ họng.

“Thình thịch……”

“Phụt……”

Trư yêu từ hai vai chỗ nghiêng xuống phía dưới bị chia làm chỉnh tề hình chữ X hình dạng, máu tươi trong khoảnh khắc phun trào mà ra.

Thật lớn cái đầu trư rớt xuống dưới, ngay sau đó là nữa người bên trái, nữa người bên phải, cuối cùng là chân trái cùng đùi phải.

Yêu trư chia năm xẻ bảy.

“Hô ~ lão heo, hắn lỡ đãng rồi.”

Nhìn thuộc hạ của mình như vậy ngã xuống, Phi Hình hở dài lắc đầu.

Nếu hắn lấy ra chính mình vũ khí ngay từ đầu, kết cục của hắn…có lẽ đã khác biệt.

“Không hổ là ‘Lôi Đình’ Nhã Y, mạnh như vậy đối thủ vẫn có thể đánh bại, xem ra mấy năm qua cô đã không hề lười biếng.”

Ở phương xa trên một đỉnh đầu một cái cổ thu, chứng kiến tất cả từ mọi chuyện Vân Ngạo Ngạo cảm thán nói.

Sau đó hắn nhìn lại bị hắn nắm như một cái hành lý hôn mê bất tỉnh Sơ Tuyết.

“Nhiệm vụ giáo chủ giao cho coi như mỹ mãn hoàn thành, ‘Lôi Đình’ Nhã Y, một trong các tiềm ẩn có thể có khả năng gây cản trở Tru Tiên Giáo đại kế xem như nhất định phải chết tại đây.”

………………………………………………

Nếu mọi người thích hoặc thấy hay hãy cho một LiKe, Yêu Thích hoặc Đề Cử để tác có thêm tinh thần cố gắng viết truyện.

Nếu tác có gì sai sót thì viết comment ở phần bình luận để tác biết, tác sẽ sửa lại.

Ps. Tác là người rất thích đọc comment, nếu được mọi người comment nhiều nhiều để tác có thêm động lực để viết truyện.

Cảm ơn mọi người, Love You All