Đẹp Nhất Chính Là Yêu Em

Chương 1



Hôm nay Trình Vũ Phỉrất không thuận lợi, đầu tiên là bước xuống xe buýt thì vấp ngã, tiếptheo lúc pha cà phê thì làm bỏng tay, cuối cùng tài liệu cô chuẩn bị rất lâu, sau khi máy vi tính bị chết máy thì tất cả những tài liệu đó đềukhông cánh mà bay. Cũng may lãnh đạo cũng không yêu cầu cô trong vònghôm nay phải đem tất cả tài liệu xử lý tốt, khi nhìn tới tài liệu trốngtrơn, cô lập tức ‘’tâm phiền ý loạn’’.

Hôm nay là một ngày tồi tệ, cô nghĩ như vậy.

Đến giờ tan sở, đang làm việc mệt mỏi, tan sở mọi người như được uống thuốc kích thích bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình, trong công ty có mấy thựctập sinh mới tới, tuổi tác không lớn, còn chưa tốt nghiệp đại học, mangđến cho phòng làm việc đầy sức sống, lúc này một cô gái cầm tờ báo cườivui vẻ, "Chúng ta đi xem phim được không, tôi thích nhất Hạ Tư Tư, hômnay chiếu phim mới của cô ấy."

Có vài đồng nghiệp cũng bàn luậnsôi nổi đòi đi, cũng không phải là thích minh tinh điện ảnh Hạ Tư Tưnày, mà vì hai ngày trước Hạ Tư Tư vinh quang đạt được giải diễn viênxuất sắc, cũng là đối với diễn xuất gần như từng bước được công nhận,bây giờ thế giới giải trí thực lực và thần tượng cùng tồn tại thật khótìm được diễn viên như vậy, này Hạ Tư Tư miễn cưỡng có thể coi là mộtngười như vậy.

Cầm tờ báo đưa cho bạn học của mình, nhận lấy tờbáo cô ta liếc mắt nhìn, "Tại sao lại là tin này, cũng lặp lại nhiều lần rồi, báo chí cũng không sáng tạo gì." Làm cho người ta cũng có chúthoài nghi là báo chí đang cố ý lăng xê cô ấy thành ngôi sao điện ảnhmới.

"Tuấn nam mỹ nữ đứng chung một chỗ không phải rất xứng đôisao? Nhìn hoài cũng không chán, hơn nữa bọn họ qua lại đã lâu, hiểnnhiên sẽ bị chụp nhiều lần có thể chấp nhận được."

Lời vừa mớinói ra khỏi miệng, mọi người lập tức tham gia, suy đoán sôi nổi quan hệcủa Hạ Tư Tư và An Diệc Thành. Từ khi Hạ Tư Tư bắt đầu xuất hiện, AnDiệc Thành scandal không ngừng, có tờ báo còn đưa tin tỉ mỉ quan hệ của hai người, Hạ Tư Tư và An Diệc Thành cùng học một lớp ở cấp hai, lúc đó đã có lời đồn hai người ở cùng một chỗ, quan hệ rất không bình thường,khi cấp ba hai người học cùng trường, tình cảm hiển nhiên không cần nói.

Lúc đầu, mọi người chú ý Hạ Tư Tư là ngôi sao mới trong làng giải trí, tiếp theo Hạ Tư Tư và An Diệc Thành nhiều lần bị truyền thông đưa tin saukhi cùng nhau ăn tối, tên tuổi An Diệc Thành liền bị lôi ra. Khi tiếnmột bước nữa biết được thân phận An Diệc Thành, mọi người càng thêm mởrộng tầm mắt, An Diệc Thành này lại là một trong những người lãnh đạo"Hoàng Thành".

"Hoàng Thành", vốn không thể tưởng tượng nổi sẽcòn tồn tại, trước kia thế lực phía sau đầy bí ẩn, thế lực lại sâu vềmọi mặt, kể từ khi thay đổi lãnh đạo, giữa thời kỳ đen tối đó chủ nhânmới cũng xuất hiện ở trước mắt mọi người, "Hoàng Thành" cũng chầm chậmtẩy trắng, trở thành thế lực không thể rung chuyển, bao gồm đời sống,giải trí, máy móc, du lịch phương diện kinh doanh, đây chỉ là kinh doanh trên mặt nổi, cũng không ai biết rõ phạm vi của thế lực này to lớn cùng sâu xa bao nhiêu, hơn nữa mấy năm gần đây hàng năm "Hoàng Thành" quyêngóp nhiều trường tiểu học hi vọng trợ giúp giảm thiểu trẻ em thất học,lại tích cực phối hợp với chính phủ xây dựng cơ sở công cộng, nền móngcàng thêm vững vàng.

Theo đó "Hoàng Thành" càng thêm bí ẩn, mấyĐại Đương Gia "Hoàng Thành" cũng trở thành đề tài rất nhiều người nóitới, mà An Diệc Thành, chính là tứ thiếu của "Hoàng Thành", người ta gọi là Hoàng Thành An thiếu gia.

Trình Vũ Phỉ nghe các đồng nghiệpnói chuyện, ánh mắt lại ngơ ngác nhìn văn bản trống không, gõ bàn phím,sự thật là không gõ được một chữ nào.

Cô dùng tay gõ lên bànphím, dự định làm thêm giờ thử xem có cứu vãn những tài liệu này đượckhông, khóe miệng cô nâng lên một nụ cười, có chút hiếu kỳ muốn biết,nếu như nói cho bọn họ biết, An Diệc Thành là bạn học cấp ba của cô, bọn họ sẽ phản ứng như thế nào.

"Chị Trình, đi xem phim cùng đi, dù sao chị tan việc cũng không có chuyện gì." Cô gái đột nhiên nhìn về phía Trình Vũ Phỉ.

Trình Vũ Phỉ lắc đầu một cái, tiếng"Chị Trình" này không chỉ làm cho cô phụchồi tinh thần, mà còn làm cho cô biết mình không phải là cô bé mười sáutuổi, là một người phụ nữ hai mươi sáu tuổi, vì cuộc sống mà bôn ba, mànhững ảo tưởng quá khứ, cũng chỉ là một giấc mơ đẹp, "Không, mọi ngườiđi đi, hôm nay tôi có hẹn."

Cô nói như vậy, người khác cũng không khuyên nữa, thu dọn đồ đạc rời đi.

Trình Vũ Phỉ nhìn chằm chằm máy vi tính, suy nghĩ một chút, vẫn là tắt máy vi tính. Khi cô cầm giỏ sách chuẩn bị rời đi, thoáng cái thấy tờ báo lúcnãy các đồng nghiệp bàn luận lại để trên bàn, cô vốn không có ý địnhdừng lại, lại thấy trang đầu tờ báo "Từ thiếu gia hôn nhân tan vỡ cướingười khác", cô lập tức cầm tờ báo lên.

Lúc này cô mới nhớ, mớivừa rồi đồng nghiệp còn đang bàn luận tin tức Hạ Tư Tư đạt được danhhiệu diễn viên xuất sắc cho nên không nhìn đến tin tức bên trên, thì ralà vì xuất hiện điều này nên tin tức càng thêm bùng nổ.

Từ thiếu gia Từ Triệu Luân, là chồng của Tiết Giai Nhu, mà Tiết Giai Nhu là bạn tốt nhất của Trình Vũ Phỉ, không còn ai khác.

Tin tức này, thành công làm Trình Vũ Phỉ đem những phiền muộn kia nuốt vào lòng.

Trình Vũ Phỉ lập tức cầm điện thoại di động lên, gọi cho Tiết Giai Nhu, khinói chuyện Tiết Giai Nhu hoàn toàn bình thường, tuyệt đối không giốngnhư bị chồng vứt bỏ, khắp thành phố ai cũng biết chồng cũ muốn kết hônngười phụ nữ khác, Trình Vũ Phỉ cắn môi, nhưng không tức giận trong điện thoại, chỉ là nói với Tiết Giai Nhu cùng đi ra ngoài dùng cơm, TiếtGiai Nhu tâm tình hình như còn rất tốt, tuyên bố cô ấy biết nhà hàng rất tốt, đang muốn đi thử khẩu vị một chút, hơn nữa còn nói Trình Vũ Phỉkhông được giành trả tiền với cô ấy.

Giọng Tiết Giai Nhu nhẹ nhõm như vậy, làm Trình Vũ Phỉ đều không thể không nghi ngờ, có phải mình nhầmkhông? Nhưng báo chí rõ ràng viết Từ Triệu Luân và Tiết Giai Nhu ở riêng từ khi nào, hôm nay Từ Triệu Luân lại có ý định kết hôn với con gái của ai, ngay cả thời gian đính hôn cũng đã có rồi.

Trình Vũ Phỉ cũng quên mất mình làm cuộc cách mạng duy trì tình bạn với Tiết Giai Nhu như thế nào, hai người ở cùng một khu nhà, tiểu học cùng học bài, lúc trung học cơ sở lại ngẫu nhiên học chung trường chung lớp, ngay cả cấp 3 cũng vẫn học chung một lớp, mỗi lần chia lớp cũng không làm hai người táchra, khi đó Tiết Giai Nhu từng mỉm cười nói: xem ra đời này chúng ta nhất định phải ở cùng nhau.

Trình Vũ Phỉ đi ra cửa lớn công ty, đếngần trạm xe buýt đi gặp Tiết Giai Nhu. Bạn tốt nhất của mình ly hôn, côlại còn phải nhờ báo chí mới biết, không thể không trách mình, đối vớibạn bè không đủ quan tâm. Cô cũng không ngờ rằng, Tiết Giai Nhu và TừTriệu Luân quan hệ xấu đến nỗi này.

Thời gian trước, em trai của Trình Vũ Phỉ chạy trốn vì cô quá hốt hoảng nên đến tìm Tiết Giai Nhu.Tiết Giai Nhu lúc đó đồng ý, nhưng chuyện vẫn chưa được giải quyết.Trình Vũ Phỉ biết, chuyện mà Tiết Giai Nhu có thể giúp, tuyệt đối khôngnói hai lời. Dựa vào địa vị của Từ Triệu Luân ở thành phố An Xuyên, córất ít chuyện anh ta không giải quyết được, chuyện kia không giải quyết, tất nhiên là do Từ Triệu Luân không chịu ra mặt. Trình Vũ Phỉ đoán Tiết Giai Nhu và Từ Triệu Luân chắc chắn có vấn đề, nhưng không nghĩ sẽ đếnnông nỗi phải ly hôn, nghiêm trọng hơn chính là Từ Triệu Luân lại trongthời gian ngắn muốn đính hôn cùng một người phụ nữ khác.

Trình Vũ Phỉ trong lòng rất rõ, Tiết Giai Nhu đồng ý với mình ra ngoài ăn cơm,còn cố ý đi đến nhà hàng giá đắt là vì biểu đạt sự áy náy khi không giúp được em trai cô.

Thật sự người nên bày tỏ sự áy náy chính là cô, mà không phải là cô ấy người bạn tốt này, Trình Vũ Phỉ trong lòng cànglúc càng khó chịu, tại sao cô có thể vào lúc cô ấy khó khăn nhất còn gây phiền phức cho cô ấy, mình thật đáng chết.

Khi Trình Vũ Phỉ tớinhà hàng thì Tiết Giai Nhu đã đến trước. Tiết Giai Nhu mang theo nụ cười ngoắc ngoắc tay gọi Trình Vũ Phỉ, bởi vì mấy ngày trước Tiết Giai Nhura nước ngoài du lịch, da hình như bị nắng ăn đen một chút, nhưng trênmặt nụ cười vẫn rực rỡ như cũ, khuôn mặt xinh đẹp vẫn động lòng người,ngay cả phục vụ cũng không nhịn được nhìn cô ấy.

Từ khi thấy nụcười trên mặt Tiết Giai Nhu thì Trình Vũ Phỉ đã hiểu, cô chuẩn bị lờinói đầy bụng chỉ sợ cũng không nói ra được. Hai người biết nhau nhiềunăm như vậy, đối với tính tình của nhau cũng hiểu rất rõ, Tiết Giải Nhưtuyệt đối không phải là loại người giả vờ cười trước mặt nhưng khóc saulưng, dù có chuyện gì xảy ra, cô ấy vẫn có thể ăn được ngủ được như cũ,có thể nói cô ấy không tìm không phổi cũng được, nói hiểu được cuộc sống cũng được, tính tình phụ nữ như vậy, chưa chắc không phải là may mắn.

Tiết Giai Nhu đã từng nói, làm người cần gì phải đem chuyện không vui hiệntrên mặt, hãy nghĩ tới chuyện vui vẻ, cười tốt hơn nhiều, giống nhưnhững vết thương trong lòng thật sự là không có giá trị để nhắc tới, từtừ cũng chỉ còn nhớ đến những chuyện vui vẻ những chuyện khó chịu thìphải quên hết.

Trình Vũ Phỉ vốn muốn tới khuyên Tiết Giai Nhu, dù sao Tiết Giai Nhu còn có một cô con gái tên Từ Nhân Nhân, nhưng bây giờ nhìn trạng thái Tiết Giai Nhu, ngược lại thấy mình suy nghĩ quá nhiều.

Trình Vũ Phỉ mới vừa đến gần, Tiết Giai Nhu liền đứng lên, nắm một tay TrìnhVũ Phỉ, " Tớ đột nhiên nhớ đến một nhà hàng khác làm món đậu hũ rấtngon, hiện tại đột nhiên tớ đặc biệt muốn ăn, chúng ta đi đến đó đi, tớnhớ cũng không xa lắm."

Suy nghĩ của Tiết Giai Nhu thay đổi quánhanh, Trình Vũ Phỉ có chút theo không kịp, nhiều phục vụ nhìn như vậy,nếu là cô, chắc chắn sẽ ngượng ngùng không dám đi ra ngoài, nhưng TiếtGiai Nhu hình như thật sự không nghĩ đến điều này, cô không thể làm gìtốt hơn là gật đầu.

Đang chuẩn bị đi ra ngoài, phía sau đột nhiên có người kêu lên, "A...... Thật sự là Hạ Tư Tư, cô có thể cho tôixin chữ ký không?"

Nhà hàng vốn nguy nga, trang trí rực rỡ, phong cách phục vụ cũng tốt, nghe nói tới đây ăn cơm không phú cũng quý, ởđây gặp minh tinh, cũng không có gì lạ.

Trình Vũ Phỉ theo bảnnăng xoay người lại, đúng lúc nhìn thấy Hạ Tư Tư từ trong phòng mới bước ra, cách không xa sau lưng Hạ Tư Tư là một người đàn ông —— An DiệcThành.

Trình Vũ Phỉ nhanh chóng thu hồi tầm mắt, xoay người nhìn Tiết Giai Nhu một cái, Tiết Giai Nhu mỉm cười sờ sờ tóc của mình,"Thôi, ở chỗ này ăn đi, tớ cũng lười đi bộ.."

Nguyên nhân là bởivì nhìn thấy An Diệc Thành và Hạ Tư Tư ở đây, vì vậy nên muốn nhanhchóng mang Trình Vũ Phỉ đi khỏi đây, không nghĩ sẽ đúng lúc gặp phải,dứt khoát cũng không rời đi.

Trình Vũ Phỉ cùng Tiết Giai Nhu chọn bàn gần cửa sổ, rất nhanh có phục vụ tiến lên hỏi hai người muốn dùnggì, hai người cũng không quay đầu lại nhìn đôi nam nữ kia nữa.

Ngược lại Hạ Tư Tư sau khi kí tên xong thì mỉm cười, đưa mắt nhìn hướng haingười, cô hiển nhiên sẽ biết Tiết Giai Nhu. Lúc học cấp hai khi chọn hoa khôi của trường vì không thuận lợi yếu thế nên thua Tiết Giai Nhu,trong lúc nữ sinh tranh đấu, có lúc cũng không phải là vì vật chất màđạt được, chỉ là không có được danh hiệu, người thua sẽ canh cánh trong lòng.

Hạ Tư Tư nhíu mày một cái, quay đầu nhìn An Diệc Thànhphía sau, có chứa mấy phần hài hước, "Ai, anh có thể nói tên người đẹpkia không? Có phải là bạn học cấp hai."

An Diệc Thành trầm mặc,gương mặt anh tuấn tinh tế của anh thậm chí không có chút cảm xúc nào,ngay cả đầu cũng không hướng về phía cô chỉ nhìn vào hướng cũ.

Hạ Tư Tư cũng không thấy bất ngờ, An Diệc Thành cho tới bây giờ cũng không có hứng thú mấy chuyện này, thậm chí cô dám cam đoan, có lẽ anh cũngkhông biết Tiết Giai Nhu là ai, dù năm đó có nhiều nam sinh chỉ muốn một cái liếc mắt của Tiết Giai Nhu không ngại ở lớp học chờ thậm chí mấygiờ, nhưng An Diệc Thành có khả năng có thể tự động loại bỏ mỹ nữ sắcnước hương trời.

"Thôi quên đi, không làm khó dễ anh."

An Diệc Thành đối với lời Hạ Tư Tư từ chối cho ý kiến, đi qua bên cạnh Hạ Tư Tư, bất thình lình nói ba chữ "Trình Vũ Phỉ."

Hạ Tư Tư hơi sững sờ, sau một lúc mới phản ứng lại, anh đang nói đến người ngồi đối diện Tiết Giai Nhu. Hạ Tư Tư không nhịn được nhíu chân mày, cô đối với cô gái kia cũng không quen, mới vừa nói với anh đó là bạn cấphai cũng chỉ là nói bậy, thế nhưng anh lại có thể nói ra đúng tên củađối phương.

Một lát sau, Hạ Tư Tư lại bình thường lại, An DiệcThành nói không chừng là đang gạt cô đây, nói một cái tên lung tung, côchắc chắn đây lại là bẫy của anh.

Cô dùng từ "lại" này, Hạ Tư Tưnghĩ cô lúc trước hỏi An Diệc Thành, bé trai anh nuôi có phải con anhhay không, anh nghiêm túc gật đầu, sau này Hạ Tư Tư nghĩ rất lâu, kếthợp tất cả mọi chuyện của anh lại, anh cũng không thể có một đứa conlớn như vậy.