Đeo Nhẫn Rồi Là Phải Cưới

Chương 9: Bị bắt cóc đi công viên



Vậy là anh và nó cũng nhau thưởng thức bữa trưa của riêng họ, tuy nhiên cũng vẫn phải nói đến việc hai người phải chịu sự soi mói từ bao nhiêu con mắt của “ những người mê trai đẹp và yêu gái xinh”.

-Anh Tuấn, mình đi công viên chơi đi!! – Nó nhìn anh với đôi mắt chờ đợi

- Anh không thích – Anh nói phũ phàng

- Ơ tại sao … đi đi mà..đi anh Tuấn – Nó trưng ra trước mặt anh bộ mặt cún con

Anh lúc này tim đập thình thịch trước màn mĩ nhân kế của nó, nhưng vẫn cố kìm lòng lại trêu nó

- Không!! – Vẫn sắt đá quay đi nơi khác

Chợt nó nghĩ ra điều gì đó, cười gian rồi quay sang anh – Chồng yêu ơi, dẫn vợ đi nha lâu lắm rồi mới có bữa đi chơi thế này mà chồng lỡ lòng nào để vợ buồn ư …. chồng ơi – Nó lay tay anh nũng nịu không quên nhấn mạnh chữ “chồng”

Vâng, đúng điểm yếu của Tuấn nhà mình rồi, trong lòng lúc này vui như đi hội liền quay qua hôn nhẹ vào má nó rồi cười nói – Phải thế chứ vợ, nào đi thôi – Rồi toe toét bước vào trong xe

- Ơ …- Nó ngơ ngác, mặt lúc này bắt đầu ửng hồng nhìn anh

- Em có định đi không nào, anh đổi ý nhé – Anh nhìn nó cười

- Có có chứ, đợi em – Nó vội nói rồi nhảy tót vào trong xe

Vừa vào đến xe thì “ Rồi anh hứa sẽ mãi cùng em bên nhau

Mình cùng trao ấm áp đến nơi thiên đường……” Nhạc chuông điện thoại của nó reo lên, hiện trên màn hình là cái tên quen thuộc “ Khỉ Đột “.

- A nhô, Linh xinh gái, đáng yêu nhất hệ mặt trời nghe – Nó vừa nói vừa cười

- Xinh cái con khỉ, mày đâu rồi sao hôm nay không đi học hả??? – Hân hét to làm nó phải cầm điện thoại cách xa lỗ tai 50 centimet.

- Tại mày không rủ tao, tao tủi thân quá thế là tao ở nhà khóc nguyên buổi sáng nè- Nó ngây thơ vô số tội nói

- Ơ tao có việc nên không kịp bảo mày, định gọi từ lâu rồi cơ nhưng tao tưởng mày sắp đến nên thôi- Hân lúc này bắt đầu mới hạ giọng xuống

- Rồi rồi, thật ra hôm nay không phải tao muốn nghỉ đâu, chỉ là bị người ta bắt cóc – Nó nói, mắt không quên liếc đểu anh

- What? Bắt cóc?Ai bắt cóc? Bị bắt từ bao giờ? Mày đang ở đâu? Mày có làm sao không?? – Hân hốt hoảng nói

- Chồng tương lai bắt cóc ra công viên – Nó cười to

- Haiz màu làm tao sợ chết đi được mà mày bảo chồng là sao? – Hân hỏi

- Để mai tao kể cho nhé, giờ bận đi chơi cùng “ tên bắt cóc” rồi, thế nhé – Nó nhìn anh cười

- Ơ.. nhưng – Hân chưa kịp ú ớ gì thêm thì “ tút tút tút” – Rõ thật là….

- Bạn em? – Anh hỏi

- Chính xác – Nó đáp lại

- Gái?- Hắn lại hỏi

- Bingo – Nó cười rồi nói đểu – Anh ghen sao chồng em?

- Nếu anh nói không, em tin sao? – Anh quay sang nhìn nó nói

- Tất nhiên ……là không rồi hihiii – Nó cười híp mắt

- Em đó, sắp lấy chồng đến nơi rồi mà cứ như đứa trẻ lên ba ý, sao mà anh yên tâm được đây – Anh thở dài

- Thế anh hối hận hay gì, không lấy em nữa phải không, hay có cô nào rồi? – Nó bĩu môi cúi mặt xống phụng phịu

- Vợ ngốc anh chỉ có mình em, không lấy em thì lấy ai nào, hay em muốn anh lấy cô nào đẹp đẹp khác hả?- Anh nhìn nói mắt hiện rõ ý cười

- Em nào muốn, mà thôi không nói nữa. Em cho anh đúng 5 phút đến công viên ngay lập tức, nếu không thì em sẽ…. sẽ.. - Nó nói hung hổ rồi lại thành ấp úng

- Em sẽ làm gì nào?? Hử? – Anh dí sát mặt mình vào mặt nó nói

- A.. em sẽ …sẽ đi ngủ, không đi chơi với anh nữa – Nó hơi giật mình, bịa ra một lí do hợp lí phải gọi bằng “ bố”

- Hahaaaa được được tuân lệnh bà xã, yêu quá vợ ơi – Anh cười lớn rồi nhéo má nó.