Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Chương 40: Quyết định hoang đường



Thấy đáy mắt của Lãnh Tiếu Tiếu xóa sạch trong suốt, Hàn Trạch Vũ có chút ngây ngẩn cả người. Chính mình chà đạp tự ái của cô có phải thật là quá đáng hay không? Cô ấy còn mạnh mẽ hơn?

Khi Hàn Trạch Vũ mất hồn, cánh cửa đóng lại lại bị đẩy ra, vẫn đi theo ở bên người anh tên đàn ông lạnh lùng đi vào.

"Hàn tổng, vị tiểu thư kia cảm xúc rất kích động!"

Anh không có lời thừa thải, không có dư thừa vẻ mặt, chỉ là đơn giản nhắc nhở Hàn Trạch Vũ.

"Tiếu Lãng, cậu đi theo cô ấy, ngày mai trước khi mặt trời mọc, không cho cô ấy thoát khỏi tầm mắt của cậu!"

"Dạ!"

Tên kia gọi là Tiếu Lãng từ đôi môi mỏng khạc ra một chữ, sau đó xoay người đi ra ngoài.

Tiếu Lãng sau khi rời đi, phòng làm việc lớn đột nhiên trở nên hết sức yên tĩnh, Hàn Trạch Vũ cảm thấy hết sức mệt mỏi, anh đưa ra ngón tay cái xoa nắn huyệt Thái dương chốc lát, bưng ly cà phê trên bàn kia hớp một ngụm, nhíu nhíu mày, nặng nề suy nghĩ.

Thế nào người khác pha cà phê không đúng chỗ vị? Xem ra, khẩu vị của mình cũng bị cô làm hư rồi !

————– tử tiết thu phân cắt ————

Từ tập đoàn Hối Phong ra ngoài, Lãnh Tiếu Tiếu mang theo đầy ngập sự phẫn nộ, lên một chiếc xe taxi.

"Tiểu thư, xin hỏi cô đi đâu?"

"Tùy tiện!" Lãnh Tiếu Tiếu vừa lên xe liền dựa vào ở hàng ghế dựa sau trên xe , hai mắt nhắm nghiền.

Tài xế từ trong kính chiếu hậu nhìn Lãnh Tiếu Tiếu một cái, lộ ra một vẻ mặt sáng tỏ.

Chắc hẳn vừa cùng bạn trai gây gổ chứ gì? Tài xế hình như thấy rất nhiều loại hành khách này, nên không nói gì, chậm rãi từ từ đi về phía trước.

Điện thoại di động đột nhiên vang lên.

Lãnh Tiếu Tiếu liếc một mắt nhìn trên điện thoại di động hiện số, bất lực nắm tóc, đè xuống trong lòng cảm xúc phiền muộn.

"Alo, mẹ Tần!"

"Tiếu Tiếu a, con có khỏe không?" Tần Tuệ từ trong thanh âm của Lãnh Tiếu Tiếu , nghe ra một tia bất đắc dĩ.

"Hoàn hảo a, mẹ Tần, mẹ đừng lo lắng, chuyện này con nhất định sẽ giải quyết, ngày mai chờ tốt tin tức của con đi!" Lãnh Tiếu Tiếu miễn cưỡng cười cười, giống như chuyện này đã được giải quyết.

"Được, được rồi! Tiếu Tiếu nha, nếu như có khó xử liền ngàn vạn đừng uất ức mình, mẹ Tần không hy vọng gặp lại con lại là làm khó cho con." Áy náy cùng bất đắc dĩ khiến âm thanh của Tần Tuệ có chút nghẹn ngào.

"Con biết rồi, mẹ Tần, tin tưởng con, con sẽ xử lý tốt!"

Cúp điện thoại, Lãnh Tiếu Tiếu thật sâu thở dài . Tự trách cùng tự ái trong lòng cô kịch liệt phát ra tia lửa.

Lãnh Tiếu Tiếu , mày hôm nay tới là vì giải quyết vấn đề, nếu đã bước vào tập đoàn Hối Phong, còn có cái gì tự ái đây? Là của tự ái quan trọng hay là Phúc Lợi Viện tất cả bọn nhỏ quan trọng?

Năm trăm vạn à? Mày có năng lực ở nơi này trong vòng một ngày có được sao? Nếu không có khả năng, cứ như vậy tức giận thì có cái gì ý nghĩa gì?

Lãnh Tiếu Tiếu, mày sống chính là vì một hơi, mày không thể khuất phục ở dưới quyền uy của anh ta, nếu như tự ái muốn mặc cho người ta chà đạp thì tối thiểu cũng giữ được thân thể chứ? Trong thiên hạ lại không chỉ có một mình anh ta, nếu như muốn bán thân thể của mình, vậy cũng nhất định không cần tìm anh ta!

Lãnh Tiếu Tiếu lập tức ngồi thẳng , giống như là đã quyết tâm quyết định nào đó. Cô nhìn tài xế mặt vẫn dáo dác nhìn chằm chằm cô gian nan mở miệng hỏi đến.

"Xin hỏi, chú biết hộp đêm nào ở Đài Bắc sang trọng nhất không?"