Đế Quốc Mỹ Nữ

Chương 26: Cút qua một bên



Trương Dương mở to hai mắt nhìn:

- Đông ca, ba của cậu làm chính là công ty ngư nghiệp, bắt cá mà, có quan hệ gì?

- À . . . Sinh vật mà, cá cũng là sinh vật đấy thôi!

- Ha ha!

Trương Dương vô lực mà phất phất tay cười, kỳ thật hắn biết cha Lý Kính Đông tuy rằng đích thật là mở công ty ngư nghiệp, và thuyền đánh cá của lão nhân nhà Lý Kính Đông cũng có trên trăm chiếc. Mặt khác cũng không ít công ty khác là đối tác, còn là ủy viên chính trị hội nghị hiệp thương Thành phố Mai Ninh, muốn cho Trương Dương một cái chức vị, đơn giản vô cùng.

Nhưng với tính cách Trương Dương, cũng không thích như vậy.

Bạch Cương quả nhiên là vô liêm sỉ mà gọi bảo vệ tới, sau đó còn muốn chủ nhiệm lớp ra mặt làm chứng, nói Trương Dương đánh hắn, kết quả chủ nhiệm lớp kiên cường cự tuyệt một lần, Bạch Cương đành phải tự mình làm chứng.

Bảo vệ kiểm tra một chút, liền kéo Bạch Cương đến một bên:

- Bạch ca, trên người của anh không có vết thương rõ ràng, cho dù đến đồn nhiều lắm cũng chỉ là giáo dục cậu ta một phen.

Bạch Cương mắng một câu, nói thật đen đủi, sẽ bảo công an đưa Trương Dương đi giáo dưỡng một thời gian, sau đó đuổi ra khỏi trường học, nói hắn bị khai trừ.

Sau đó bảo vệ cũng nghiêm túc lên, liền đưa Trương Dương đến phòng an ninh.

Nhưng Lý Kính Đông đến đây, hắn nhìn nhìn hai bảo vệ, kéo bọn họ đến một bên nói thầm vài tiếng, hai người kia nhìn nhau vài lần, trên mặt giãn ra.

Cuối cùng kết quả mà Bạch Cương muốn không có, nhưng Trương Dương cũng cũng không khá hơn chút nào, hắn bị yêu cầu, tối đa trong vòng 3 ngày rời khỏi Mai Đại, lại viết một bản kiểm điểm.

- Này chú em, viết bản kiểm điểm xong, cậu có thể đi rồi.

Một người bảo vệ thoạt nhìn vẻ mặt ôn hoà mà nói rằng, một bên còn chuẩn bị giấy bút, bộ dáng hớn hở kia tựa như dê mẹ về cho con bú vậy!

Trương Dương không nói hai lời, nhận lấy, nhanh chóng viết một đoạn văn tự, bảo vệ kia vốn đang nghĩ khen Trương Dương thức thời. Kết quả đi qua vừa thấy, sắc mặt liền thay đổi, có một cảm giác muốn cười lại cười không nổi, nhìn Bạch Cương một cái, trong ánh mắt phân bua đang nói: ôi, việc này không xong.

- Hôm nay cùng súc sinh chim sáo đá, cũng chính là phụ đạo viên của khoa - Bạch Cương. Đánh một trận, làm sinh viên, tôi cảm giác sâu sắc là làm không đúng, mấu chốt nhất vấn đề là tôi ra tay quá nhẹ, không đánh vào chỗ hiểm, dẫn đến hắn còn có thể kêu gào. . .

Bạch Cương vừa thấy không đúng, đoạt lấy bản kiểm điểm vừa nhìn, lập tức chửi ầm lên, lúc này ngoài cửa cũng tụ tập không ít học sinh tan học, Bạch Lượng Phong cũng đến, nhìn thấy Trương Dương, nhịn không được kêu gào lên:

- Trương Dương, tao xem mày còn có thể oai được bao lâu.

Trương Dương nguýt hắn một cái không đáp lời hắn, vốn là hắn hôm nay đáp ứng với Hứa Đan Lộ cùng nàng đồng thời đưa ba của nàng đi đến trung tâm Cát Tường làm PET, hiện tại bị chuyện này dây dưa, có chút đi không nổi.

Đang nghĩ tới, Hứa Đan Lộ quả nhiên gọi điện thoại tới, hỏi hắn ở nơi nào.

Trương Dương nghĩ nghĩ, nói rằng:

- Mới ngủ tỉnh, tôi lập tức qua.

Cúp điện thoại, hắn nhìn nhìn Bạch Cương, thản nhiên mà nói rằng:

- Bạch Cương, tôi có đáng bị khai trừ hay không, trong lòng mình đều biết, nhưng hôm nay lão tử thực lòng nghĩ, muốn khuyên nhủ tôi tự nghỉ à? Còn lâu! Muốn khai trừ tùy anh, muốn tôi viết kiểm điểm, xem anh có bản lãnh này hay không?

Nói xong, liền trực tiếp đi ra khỏi phòng an ninh, Bạch Cương ngẩn người, không dám ngăn chặn hắn.

Mà hai người bảo vệ kia nhìn nhau, lại nhìn nhìn Lý Kính Đông, lặng lẽ đi đến bên cạnh Bạch Cương, đè thấp giọng nói:

- Bạch ca, người đã đi rồi, viết kiểm điểm có cái tác dụng gì, đúng không?

Bạch Cương nhìn nhìn Lý Kính Đông, đương nhiên biết là hắn giở trò quỷ, trong lòng tuy rằng khó chịu, lại không dám phát tác đương trường, bởi vì nghe đồn, Lý gia này là làm việc với xã hội đen. Hắn chỉ là một phụ đạo viên nhỏ bé, tuy rằng hắn là con cháu tập đoàn Bạch thị, nhưng cũng không phải là đích tôn, huống chi cho dù là đích tôn cũng không nhất định đấu thắng Lý gia - loại bá vương này.

Xem ra, chỉ có thể ra ngoài trường tìm Trương Dương tính sổ, Bạch Cương lơ đãng mà liếc Lý Kính Đông một cái, thầm nghĩ: ngươi cũng không thể hộ vệ hắn cả đời đâu, nhưng trong lòng Bạch Cương còn có chút không cam mà cùng đi ra ngoài.

Trương Dương thuận lợi đi ra ngoài rồi, nhìn thấy Bạch Lượng Phong còn đứng ở đó, liền nhịn không được đi đến trước mặt hắn, đột nhiên vươn tay chỉ chỉ băng vải buộc chặt ngực hắn, châm chọc nói:

- Họ Vương (ý nói tên khốn), không phải xương sườn bị gãy sao? Nhiệt tình học tập vậy sao? xem tại TruyenFull.vn

Bạch Lượng Phong bị đau đến nhe răng nhếch miệng, đau muốn chết đồng thời càng tức giận đến sôi máu lên, nhưng hắn từng bị Trương Dương đánh, trong lòng luôn có bóng ma, đợi cho Trương Dương rời đi vài bước, hắn mới kêu gào nói:

- Ngươi chớ đắc ý, có giỏi ngươi ra khỏi cổng trường học thử xem.

Xem ra hắn đã sớm bố trí tốt ở cửa trường học, trong lòng Trương Dương có chút khó khăn, nhưng hắn lại không nghĩ gây phiền toái cho Lý Kính Đông.

Đang do dự, lại phát hiện một chiếc xe thể thao Audi R8 cực kỳ phong cách màu trắng thực kiêu ngạo mà đứng ở gần phòng an ninh, hấp dẫn ánh mắt mọi người đồng thời chuyển hướng về phía nó, không ít người nhất thời phát ra tiếng cảm thán:

- Chậc chậc! Chậc chậc!

Một tiếng thán trước là tán thưởng chiếc xe phong cách xì-pọt kia, Audi R85. 2FSIquattro2012 vừa mới đưa ra thị trường không bao lâu, gần ba trăm vạn đấy. Rồi sau đó một tiếng thở dài lại là dành cho mỹ nữ cao gầy tóc đuôi ngựa trên xe, mỹ nữ và xe xịn, rất phù hợp.

Nhưng người trên xe Trương Dương thấy có chút quen mắt, đây không phải là mỹ nữ thạc sĩ Kiều Hi Nhi khoa y của học viện sao?

Mai Đại tuyệt đối là trường đại học tập hợp các mỹ nữ, trong trường học có mấy hoa hậu giảng đường, trong mắt Trương Dương, không thể nghi ngờ Dương Phi là đẹp nhất trong đó, nhưng nàng hiện tại đã là thầy giáo, cho nên chân chính muốn lấy thân phận học sinh đến tham tuyển mà nói, Kiều Hi Nhi tuyệt đối có thể xếp vị trí ba người đầu tiên.

Trước mắt Kiều Hi Nhi mặc một bộ váy đen nghiêm túc, Trương Dương nhất thời liền có chút hoa mắt, váy lộ một bên bả vai, kính râm màu trà, hơn nữa dáng người cực kỳ cao gầy và núi non trước ngực phình đại. Đây quả thực là một người mẫu siêu cấp, không chút bộ dáng học sinh.

Nhưng cũng may nàng còn dấu hiệu đuôi ngựa kia, Trương Dương cuối cùng cảm thấy chính mình không nhận sai người, vừa định chào hỏi.

Tầm mắt lại bị một đám gia súc chặn lại, những tên gia súc vốn là ghé vào bên cạnh phòng an ninh xem náo nhiệt, lúc này không xem náo nhiệt, đồng thời quay đầu hướng về phía Kiều Hi Nhi vừa mới xuống xe. Vừa thưởng thức xe xịn, thỉnh thoảng lại ngắm ngắm đùi thon dài trắng như tuyết và đôi ngọn núi cao ngất của Kiều đại mỹ nhân, giống như sẽ nứt ra khỏi áo bất cứ lúc nào.

Còn có thể nghe được thanh âm nuốt nước miếng ừng ực.

- Ồ, Kiều sư muội.

Bạch Cương trong đám người kia mà ra, vươn tay chải tóc, hắn đã quên chuyện bị Trương Dương đánh đến chín từng mây, mang theo nụ cười mỉa tiến đến bên cạnh Kiều Hi Nhi, lên tiếng chào hỏi.

Ở trong trường học, có thể nói một đôi lời cùng hoa hậu giảng đường, đó là chuyện vô cùng có mặt mũi, Bạch Cương tự xưng là quen biết với Kiều Hi Nhi, tự nhiên không thể buông tha cơ hội lộ diện.

Người nọ ngắm hắn một cái, nhíu mày, sau đó giống như nhìn tiểu quái thú, lạnh nhạt hỏi han:Có việc gì?

Bạch Cương rất ngạc nhiên, trên mặt nhất thời không còn sáng, nhưng cũng may da mặt hắn dày, lập tức ưỡn ngực, lắc lắc đầu, cười nói:

- Hắc hắc, chỉ là chào hỏi, đúng rồi, sư muội bình thường rất ít khi ăn diện như vậy, hôm nay là ngày lành gì vậy . . .

- Không có việc gì thì lăn qua một bên.

Bạch Cương còn chưa nói xong, Kiều Hi Nhi liền cau mày cắt lời hắn, sau đó cũng không nhìn hắn cái nào, nhéo cái LV trực tiếp lướt qua Bạch Cương.

- Cách. . .

Nàng còn mang giày cao gót, hơn nữa vốn đã cao một mét bảy mươi lăm, Bạch Cương tuy rằng cường tráng, nhưng cũng chỉ có một mét bảy, cho nên đứng cùng Kiều Hi Nhi có vẻ thấp hơn một cái đầu.

Hai người hình thành liên minh đối lập, hơn nữa lúc này bị Kiều Hi Nhi đẩy, Bạch Cương vừa thẹn vừa giận, khí huyết quay cuồng, thiếu chút nữa trực tiếp phun ra một ngụm máu.