Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8025: “Anh quả nhiên là liệu sự như thần!”



Chỉ vài ngày kể từ khi thành lập, tập đoàn Đương Quy đã trúng thầu một số dự án lớn trong khu vực mở rộng. Khu vực hoạt động của tập đoàn Lăng Tiêu ngày càng bị thu hẹp. Nếu cứ tiếp tục như vậy, tập đoàn Lăng Tiêu sẽ sớm phải cuốn gói khỏi Thành Hải. Hứa Mộc Tình biết rất rõ rằng, một khi rời khỏi Thành Hải tức là cô đã thua. Bất luận thế nào, cô cũng không thể chùn bước. Quay về trong xe. “Giám đốc, chúng ta nói chuyện này với anh Phong đi, có anh Phong, không có chuyện gì là không giải quyết được”. Tuy nhiên, Hứa Mộc Tình kiên quyết lắc đầu: “Không được, đây là thỏa thuận giữa tôi và cô ấy, tôi không thể thua được”. “Nhưng mà chúng ta chơi đẹp, còn bọn họ lén lút làm mấy trò bỉ ổi sau lưng!” “Nếu không thì tại sao chúng ta lại không thể gặp được lãnh đạo chứ?” “Rõ ràng là có người lén lút chơi xấu chúng ta”. Lúc này, trong mắt Hứa Mộc Tình lóe lên một tia sáng. Cô khẳng định chắc nịch: “Cô ấy không phải là người như vậy”. “Nếu như không phải là cô ấy vậy thì là ai được?” Hứa Mộc Tình không có cách nào để trả lời câu hỏi của Âu Dương Diểu Diểu. Cô trầm ngâm một lúc rồi nói: “Chúng ta về trước đã, sáng ngày mai chúng ta tới sớm!” Lúc này, Lý Phong đang ngồi trong sân nhà Liễu Bạch. Liễu Bạch đưa một tập tài liệu cho Lý Phong. Sau khi nhìn thoáng qua, Lý Phong cười nói. “Vũ Khuynh Mặc sẽ không làm điều xấu xa bỉ ổi như vậy”. “Người có thể làm ra chuyện này chỉ có thể là tên vô liêm sỉ Hậu Thư Hạo đó thôi”. Liễu Bạch nói bằng một giọng rất bình tĩnh: “Tình hình trước mắt rất bất lợi cho tập đoàn Lăng Tiêu”. “Hầu hết các dự án lớn trong khu vực mở rộng đều do tập đoàn Đương Quy phụ trách”. “Khu vực hoạt động của tập đoàn Lăng Tiêu ngày càng bị thu hẹp". “Đến một lúc nào đó, tất cả đối tác sẽ từ bỏ tập đoàn Lăng Tiêu và quay ‘sang hợp tác với tập đoàn Đương Quy". “Đến lúc đó chắc sẽ không có cách nào cứu vãn được nữa”. Lý Phong vẫn nở nụ cười bình thản. Anh không trực tiếp trả lời câu hỏi của Liễu Bạch. Mà anh đứng dậy, đi về phía con trai của Liễu Bạch đang chơi trên thảm. Lúc này, con trai của Liễu Bạch đang chơi một chiếc ô tô đồ chơi nhỏ bằng lòng bàn tay. Lý Phong lấy chiếc ô tô đồ chơi từ tay cậu bé. Cậu bé này ngẩng đầu lên, chớp chớp đôi mắt sáng ngời, nhìn Lý Phong, đột nhiên bật cười. Sau đó, cậu bé vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé của mình, cầm lấy một chiếc ô tô đồ chơi khác ở bên cạnh, vẻ mặt đắc ý nhìn Lý Phong. Ý muốn nói chú lấy mất một món đồ chơi của cháu, cháu vẫn còn cái khác? Lý Phong quay đầu nhìn Liễu Bạch: “Cậu xem, đến cậu bé bốn năm tuổi cũng hiểu được đạo lý này”. Tuy nhiên, những lời của Lý Phong quá thâm thúy khiến Liễu Bạch không thể nào hiểu được. Liễu Bạch ho nhẹ một tiếng, sau đó hỏi: “Đại ca, anh có thể nói thẳng ra luôn được không?” Lý Phong đưa đồ chơi ô tô cho Liễu Bạch: “Đồ chơi ô tô này chính là khu mở rộng Hải Đông hiện tại”. Liễu Bạch gật đầu. Sau đó Lý Phong hỏi tiếp một câu: “Nếu như là cậu, sau khi món đồ chơi này bị người khác cướp mất, có phải sẽ lấy chiếc ô tô đồ chơi khác ra để chơi không?” “Ai nói khu vực mở rộng chỉ có mỗi Hải Đông chứ?” Nghe xong câu cuối cùng, Liễu Bạch hơi ngây người ra. Bởi vì, trước mắt ở Thành Hải, khu vực mới được mở rộng chỉ có mỗi Hải Đông thôi. Sau đó, một chiếc ô tô từ ngoài cổng đi vào. Bác của Liễu Bạch, Liễu Kình Tùng lúc này vội vàng xuống xe. Chương 363: Anh Lý Thời gian gần đây, Liễu Kình Tùng rất thuận buồm xuôi gió. Từ khi Liễu Bạch trở thành người sắp xếp trật tự cho thế giới ngầm ở Thành Hải. Địa vị của gia tộc Liễu Thị trong giới ngày càng ổn định. Giờ đây, công việc kinh doanh của gia tộc họ ngày càng lớn mạnh. Hơn nữa, vì có giao dịch kinh doanh với tập đoàn Lăng Tiêu. Giúp cho công việc kinh doanh của nhà bọn họ vô cùng thuận lợi. Từng người trong thế hệ trẻ của gia tộc đều đang chăm chỉ học hành, phấn đấu vươn lên. Để xây dựng gia tộc của mình thành gia tộc lớn hàng đầu ở phía Đông. Mặc dù Liễu Kình Tùng bước đi vội vàng, nhưng trên khuôn mặt ông ta vẫn nở nụ cười. Ông ta cầm trên tay một tập tài liệu, cười lớn chạy đến trước mặt Lý Phong nói: “Anh Lý, anh Lý!” “Anh quả nhiên là liệu sự như thần!”