[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 37: Trọng giáp thuật



Đường Tam hít một hơi thật sâu, cảm thụ được khí huyết trong cơ thể cùng năng lượng Huyền Thiên Công tăng nhanh, đối thủ tiếp theo của hắn đã đi vào sân.

Tê Ngưu Yêu! Đúng vậy, chính là tên vừa rồi không nhìn thấy Đường Tam, tưởng rằng chính mình phải xuất hiện so tài.

Bị Thất giai Bạo Hùng áp chế, lúc này trong tràng đã an tĩnh hơn rất nhiều. Đầu Thiểm Báo bị đập bay kia ánh mắt sáng rực mà nhìn chằm chằm vào Đường Tam.

Cuộc thi đấu hôm nay, đầu Tứ giai Thiểm Báo kia là cái chết thứ nhất của Yêu Quái Tộc, còn phần phụ thuộc chết cho tới bây giờ bọn họ cũng không thèm nhớ.

Phụ thuộc Phong Lang tộc gϊếŧ chết một đầu Tứ giai Thiểm Báo, đây đối với Thiểm Báo nhất tộc mà nói tuyệt đối là vô cùng nhục nhã, đã có Thiểm Báo cấp thấp trở về truyền tin rồi.

Mà lúc này Đường Tam không có thời gian đi quan tâm Thiểm Báo nhất tộc. Vương Duyên Phong cùng Quỷ Quỷ đã có chút hiểu vì sao Đường Tam che mặt rồi.

Tê Ngưu Yêu trong miệng phát ra tiếng gào thét trầm thấp, thân trên rơi xuống mặt đất, chân trước chống đỡ, chân sau đào đào trên mặt đất, khí tức trên thân trở nên dày đặc.

Một tầng hào quang màu ố vàng từ trên người hắn sáng lên, đó là Trọng Giáp Thuật mà Tê Ngưu Yêu am hiểu nhất. Luận về phòng ngự, trong Yêu Quái Tộc, Tê Ngưu nhất tộc tuyệt đối là đứng đầu danh sách.

Có thể chính diện đối mắt với chủng quần Tê Ngưu Yêu có thể nói là ít càng thêm ít, đầu Tứ giai Tê Ngưu Yêu này vốn là tuyển thủ đứng đầu cho giải quán quân hôm nay.

Tê Ngưu Yêu đột nhiên ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rống phẫn nộ, sừng nhọn trên mũi tản ra hào quang chói mắt, mang theo lực trùng kích cường đại, thẳng đến Đường Tam phóng đi.

Đường Tam cũng khởi phát công kích, tốc độ của hắn nhìn qua cùng Thiểm Báo vừa rồi cũng không khác gì nhau, trên người thanh quang quanh quẩn như cũ, phóng xuất ra khí tức Phong Lang tộc chỉ hắn mới có.

Khoảng cách song phương nhanh chóng gần hơn, đúng lúc này, Đường Tam đột nhiên đưa tay, hai đạo Phong Nhận màu xanh bắn ra, trên không trung vẽ thành hai đường vòng cung duyên dáng, thẳng đến Tê Ngưu Yêu vọt tới.

Tê Ngưu Yêu chẳng qua chỉ chứng kiến thanh quang lập loè trong tay Đường Tam, sau đó Phong Nhận liền bay sang hai bên. Trong lúc Tê Ngưu Yêu đang nghi ngờ, thanh quang đại phóng trong tròng mắt hắn.

Hai đạo Phong Nhận theo hai đường vòng cung phân biệt bắn về hai mắt Tê Ngưu Yêu, đối với tốc độ và tư thế của Tê Ngưu Yêu phán đoán vừa đúng.

Lúc này, song phương cũng đã sắp vọt tới vòng va chạm. Tê Ngưu Yêu hừ lạnh một tiếng, tứ chi đột nhiên phanh lại, dựa vào quán tính hướng va chạm đi vòng quanh, cùng lúc đó, Tê Ngưu Yêu nhanh chóng nhắm mắt lại.

Tê Ngưu Yêu không tin Phong Nhận của Đường Tam có thể phá vỡ Trọng Giáp Thuật của mình, dù con mắt là một trong những điểm yếu nhất, hẳn cũng sẽ không bị phá vỡ.

Nhưng Tê Ngưu Yêu không biết là, Đường Tam muốn chính là thời gian hắn nhắm mắt này.

Hai đạo Phong Nhận trảm kích trên mí mắt Tê Ngưu Yêu, mặc dù có Trọng Giáp Thuật phòng ngự, nhưng hắn vẫn cảm thấy hai mắt đau đớn, trong miệng lần nữa phát ra tiếng rống phẫn nộ.

Lúc này Đường Tam đã phóng người lên, trong tay hắn nhiều hơn một thanh Phong Nhận. Lúc thanh Phong Nhận này mới xuất hiện là màu thanh bích sắc, nhưng nó không ngừng biến hoá, thậm chí có gió lưu hướng lấy bàn tay hắn ngưng tụ, Phong Nhận thanh bích sắc kia nhanh chóng biến thành màu xanh sẫm.

Hai mắt Tê Ngưu Yêu đau đớn, ngẩng đầu lên, muốn khôi phục thị lực cần có thời gian, hắn chỉ có thể bằng vào trí nhớ, làm cho mình tiến nhập vòng va chạm.

Thân hình nhỏ gầy của Đường Tam bay bổng mà hướng về đầu Tê Ngưu Yêu, Phong Nhận màu xanh sẫm trong tay cắm xuống, mục tiêu vẫn là con mắt Tê Ngưu Yêu như cũ.

Cùng lúc đó, tay kia của hắn vỗ vào đỉnh đầu Tê Ngưu Yêu.

Nếu như nhìn kĩ sẽ phát hiện, khi Phong Nhận màu xanh sẫm kia cắm xuống, Tê Ngưu Yêu bị đánh trúng mí mắt nhanh chóng hướng phía dưới lõm xuống.

Lực phòng ngự Trọng Giáp Thuật của Tê Ngưu Yêu xác thực cường đại, nhưng dù sao hắn chỉ là Tứ giai, trong Tê Ngưu Yêu nhất tộc không tính là cường đại. Lực phòng ngự của hắn chỉ có thể miễn cưỡng trải rộng toàn thân, cùng da giáp cứng cỏi của bản thân dung hợp, cũng không thể đạt đến năng lượng cường đại.

Mà Phong Nhận trong tay Đường Tam là đem Phong nguyên tố áp súc, sắc bén đâm vào một điểm, hơn nữa nhắm trúng vào con ngươi, là bộ vị yếu ớt nhất trên người Tê Ngưu Yêu.

Trong nháy mắt tiếp theo, Phong Nhận màu xanh sẫm phá toái, hoá thành các điểm lục quang rồi tiêu tán.

Tê Ngưu Yêu gần như điên cuồng mà thống khổ híiiiii ... rống, toàn bộ nửa người trên đều dựng thẳng, rốt cuộc chẳng quan tâm đến cái gì so tài. Tê Ngưu Yêu bốn chi cuồn cuộn, đầu to điên cuồng mà vung vẩy, dưới tình huống bị thương hai con mắt, hắn đã dùng lực công kích cường hãn nhất của mình đem đối phương tiêu diệt.

Cơ thể Đường Tam đã sớm bay lên, vững vàng mà rơi xuống trung tâm vòng va chạm. Ai cũng không chú ý là, bàn tay mà Đường Tam đánh lên đỉnh đầu Tê Ngưu Yêu, hào quang màu vàng loé lên rồi biến mất, Huyền Thiên Công trong cơ thể hắn vận chuyển, năng lượng vừa tiêu hao thi triển Phong Nhận nhanh chóng hồi phục.

Nhưng lúc này hắn cũng âm thầm giật mình, Phong Nhận vừa mới đâm ra kia, hắn cũng không có hạ thủ lưu tình, tuy rằng không phải thủ đoạn mạnh nhất của hắn, nhưng lực xuyên thấu của một kích kia tương đối mạnh. Mà đúng là con mắt của Tứ giai Tê Ngưu Yêu kia bị trọng thương, nhưng cũng không mò mẫm. Từ đây có thể thấy được, lực phòng ngự Trọng Giáp Thuật của Tê Ngưu Yêu nhất tộc cường đại cỡ nào.

Thất giai Bạo Hùng ngang nhiên duỗi bàn tay khổng lồ ra, một phát bắt được đám người Tê Ngưu Yêu độc giác đang điên cuồng phóng tới. Chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng, đột nhiên phát lực liền đem thân hình cường tráng của Tê Ngưu Yêu trực tiếp nâng qua đỉnh đầu mình. Trong nháy mắt tiếp theo lại hung hăng nện trên mặt đất, đơn giản chỉ cần nện Tê Ngưu Yêu kia hôn mê.

"Phế vật, khiêng đi! Các ngươi đến một tên phụ thuộc cũng không thắng được sao?" Thất giai Bạo Hùng khinh thường mang theo phẫn nộ.

Hai thắng liên tiếp!

Đường Tam liên tục đánh bại Tứ giai Thiểm Báo và Tứ giai Tê Ngưu Yêu, tuy rằng đều dùng kỹ xảo, nhưng Yêu Quái thực lực một chút đều nhìn ra được, đây không phải là kỹ xảo đơn giản, cộng thêm việc phán đoán thời cơ cùng với bản thân trầm ổn, đều là mấu chốt đánh bại địch giành chiến thắng.

Tâm tình của Quỷ Quỷ bây giờ phi thường cổ quái, nếu như nói trận đấu đầu nàng còn vô cùng lo lắng cho an nguy của Đường Tam, nhưng bây giờ nàng cũng chỉ muốn hỏi Vương Duyên Phong bên cạnh: "Tên tiểu quái vật này ngươi kiếm được từ chỗ nào?"

Phong Lang tộc Phong Nhận? Chỉ là Phong Nhận đơn giản vậy sao? Còn có, đây chính là Tứ giai đó! Nàng biết tuổi thực của Đường Tam, chín tuổi có thể đạt được Tứ giai, đây là thiên phú dị bẩm. Ít nhất nàng ở thế giới loài người chưa từng nghe nói qua có người nào như vậy.

Vương Duyên Phong thì kinh ngạc không thôi, hắn vẫn luôn biết Đường Tam rất mạnh, năm trước khi Đường Tam còn là Tam giai, hắn cũng bị Đường Tam đánh cho thống khổ. Nhưng mà hắn không tới Đường Tam mạnh mẽ đến trình độ này, đây chính là tình huống ngoài dự liệu của hắn.

Nương theo một tiếng gào thét, đối thủ thứ ba của Đường Tam đã vào sân.

So với Tê Ngưu Yêu lúc trước, đối thủ này có thân hình nhỏ hơn nhiều, nhìn quan chỉ cao mét năm. Kì lạ là, sau lưng hắn mọc ra đôi cánh, cánh hướng hai bên mở ra đã vượt quá hai mét, trong đôi mắt dài nhỏ bắn ra hào quang sắc bén. Đây là Yêu Quái loại chim ưng.

Đường Tam nghĩ, nếu như nhớ không lầm, đây hẳn không phải là người dự thi xếp sau mình, hẳn là người phía sau dự thi. Đây là chuyên môn chen ngang để đối phó với mình sao?

Không thể nghi ngờ thông qua hai trận đấu vừa rồi, đám Yêu Quái nhất định là cảm giác được thân thể của mình linh hoạt, kỹ xảo hơn người, đám Yêu Quái ngu ngốc đối phó với mình dường như chịu thiệt, cho nên mới an bài tên này có năng lực phi hành, lại có có tốc độ cùng kỹ xảo để đối phó với mình.

Lại để cho một tên phụ thuộc liên tục chiến thắng, đây đối với đám Yêu Quái tham gia giải thi đấu va chạm mà nói, hiển nhiên là sỉ nhục. Đường Tam không cần suy nghĩ nhiều cũng có thể biết được những biến hoá trong lòng Yêu Quái.

Chim ưng sao? Ha ha.