Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 7: Cuộc chiến giữa lính mới



Hồn lực là chìa khóa để vào thế giới OP, đây chính là thiên đường của những người học anh hồn, phương pháp chiều không gian thứ năm giống như những trải nghiệm chiến đấu chân thực, nhưng lại không có tử vong thật, đương nhiên những vết thương và những cái chết hoàn toàn có cảm nhận giống như thật, và những cảm giác đó không dễ chịu chút nào.

Năm đó đối mặt với sự trưởng thành của các đế quốc dã man, những liên bang tương đối bảo thủ bắt đầu suy yếu, đế quốc cũng ham muốn  kế thừa tài nguyên của liên bang từ lâu, nhưng sự ra đời của hệ thống OP đã cứu vớt được cục diện, hình thành nên sự cân bằng.

Cho đến bây giờ, hệ thống OP tuyệt đối luôn là No.1 trong lòng các thanh niên.

Vương Trọng sử dụng OP cũng được hơn một năm rồi, thành tích chiến đấu vô cùng hoa lệ, trong thời gian một năm đánh được chín mươi chính trận không phải là chuyện đặc biệt siêng năng, nhưng chín mươi chín trận đều thất bại liên tiếp thì hoàn toàn khác, sỡ dĩ mỗi trận đều cố gắng vật lộn là vì chỉ khi đối thủ bỏ ra những giá trị đỉnh kỹ thuật chiến đấu mạnh nhất đắc ý nhất, thì bàn xoay hy mệnh mới có thể hút được bản chất linh hồn.

ID trong OP của Vương Trọng là Nhà Vua Mạnh Miệng, kỳ thực anh lấy cái tên này lòng chứa đầy hy vọng, bởi vì miệng Simba thường xuyên đề cập đến con đường làm vua, Vương Trọng liền đặt cái tên có lý tưởng như vậy, kết quả… bây giờ trở thành một câu chuyện cười, một câu chuyện cười đối với những người trong học viện.

Vương Trọng kích hoạt trận Phù Văn, hồn lực nhập vào, bước vào không gian năm chiều, ID Nhà Vua Mạnh miệng hiện lên trên hệ thống.

“À, các anh em, nhanh đến xem, Nhà Vua giá lâm rồi, mau mau hành lễ đi!”

“Ôi dào, Nhà Vua huynh sao hôm qua không đến, đúng là một ngày không gặp giống như cách cả ba mùa thu ấy!”

“Đáng tiếc, chiến tích của chúng ta không thể nào so sánh được với Nhà Vua huynh rồi.”

“ Loại ăn hại như mày làm sao có tư cách giao đấu với Nhà Vua huynh được, một đám rác rưởi, mau mau quỳ thỉnh an đi.”

Hệ thống OP có một diễn đàn giao lưu vô cùng nhanh lẹ, chiến đấu hơn một năm, Nhà Vua Mạnh Miệng cũng đã giống như tên hề, không ít người mới lần đầu vào hệ thống OP đều kiếm cảm giác tồn tại và tự tin trên người Nhà Vua Mạnh Miệng, người ta thường nói có sự khởi đầu tốt là đã thành công một nữa, trên một ý nghĩa nào đó thì Vương Trọng đã làm không ít việc tốt, chỉ là bản thân anh thì khá là thảm.

Đối với những lời trêu chọc xung quanh, Vương Trọng cũng quen rồi nên thấy bình thường, đi vào chiến đấu với đối thủ luôn, đối với chiến sĩ anh hồn điều quan trọng nhất vẫn là việc chọn vũ khí, anh chọn bừa một vũ khí, bởi vì vũ khí nào đối với anh cũng giống nhau, trước đây là vậy, bây giờ cũng là vậy.

“Nhà Vua huynh vẫn là lạnh lùng kiêu ngạo như vậy, trước giờ vẫn vậy!”

“Nhìn đi, nhìn xem thế nào gọi là phong thái của nhà vua nhé, ý chí kiên cường, cái loại rác rưởi các ông nhìn mà học tập nhé!”

“Tự tin như vậy, cả OP này cũng thật không có người thứ hai đâu!”

“Không biết ai có thể là đối thủ của Nhà Vua huynh, hôm nay là ngày khai giảng, mấy lính mới thật có phúc đó.”

Thực ra những người ngồi xem cuộc chiến đấu của Vương Trọng cũng có trình độ khá là thấp, khoảng mười mấy người, chỉ là những người rảnh rỗi nói chuyện tào lao kiếm niềm vui từ Vương Trọng, những người có thực lực thực sự sẽ chú ý đến những cuộc chiến đấu giữa các cao thủ với nhau.

Căn cứ tỷ lệ thắng và điểm chiến đấu trên chiến trường, những người tham gia hệ thống OP bị phân thành cấp bia đỡ đạn, cấp kẻ dũng cảm, cấp tinh anh, và cấp cung điện.

Rất nhanh chóng Vương Trọng tìm được đối thủ: “Súng Vương Tương Lai”, chiến tích 0, cấp bia đỡ đạn, rõ ràng là người mới, điểm này Vương Trọng không có ngạc nhiên, về cơ bản, bây giờ anh chỉ có thể rèn luyện với lính mới lần đầu vào OP, tự nghĩ rằng năm xưa Tiến sĩ Charlie phát minh ra OP, nếu giờ ông nhìn thấy chiến tích thê thảm của anh thì chắc cũng muốn khóc.

Đối thủ chọn một khẩu súng tay phù văn bình thường, nhìn bộ dạng là chiến sĩ từ xa, ở hệ thống OP có các loại vũ khí phù văn khác nhau, không hạn chế sử dụng, nhưng không có tác dụng bổ sung, các chiến sĩ lúc chọn đều là chọn đồ phù hợp thuận tay.

Còn Vương Trọng… lại tay không tấc sắt đi vào, mặc dù Vương Trọng từ lâu đã không có hy vọng gì nhưng vẫn có chút lo lắng, mẹ nó lấy đại một thanh đoản kiếm cũng được.

Trường thi đấu là một sân thể thao thông thường, không có vật chắn, hoàn toàn dựa vào kỹ thuật.

Hai vị chiến sĩ bước vào trạng thái chuẩn bị, vây quanh là khoảng hơn mười khán giả rảnh rỗi hào hứng cổ vũ, có khi tâm trạng của mình không tốt, đến xem biểu hiện vụng về của Nhà Vua Mạnh Miệng để có thể giúp hồi phục được lòng tự tin, chỉnh đốn tâm trạng, hơn nữa nhìn sự tự tin của Nhà Vua huynh, tay không một tấc sắt, đây chính là khí thế hơn người muốn xưng bá thiên hạ đó!

Súng Vương Tương lai và Nhà Vua Mạnh Miệng đều đã lên sàn thi đấu, hai người đều chọn mặt hệ thống, tâm trạng của Súng Vương Tương Lai hình như cũng không tốt lắm, hoặc là vô cùng không hài lòng với đối thủ như Vương Trọng, lên cũng không thèm chào hỏi, cầm súng xông vào bắn phủ đầu.

Vương Trọng vô tình né được, cú bắn xẹt ngang qua ngực, động tác nâng súng vừa nhanh vừa độc ác, nếu như trước đây, với phản ứng thân thể của Vương Trọng thì đã trúng rồi, rõ ràng biết nên làm thế nào, nhưng thân thể không theo kịp, nếu đổi lại là người có sự dẻo dai kém một chút, thì e rằng chắc cũng đã tức chết.

Nhưng lần này, Vương Trọng lại cảm giác cả người đều như đang dung hòa với môi trường, người di chuyển tự do, lại tránh được một cách thần kỳ.

Đối thủ cũng ngạc nhiên ngẩn người ra một chút, bắn ở giữa tuy là lực sát thương nhỏ nhất, nhưng khó tránh nhất, súng lục phù văn thông thường vốn dĩ dựa vào bắn tỉa với cường độ cao mà dồn chết đối thủ.

Không do dự, hắn lại bắn liên tục ba phát nữa, hầu như tiếng súng vừa phát ra thì thân thể Vương Trọng lại cử động, di chuyển liên tục, giống như trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc mà tránh được ba viên đạn của đối thủ.

Trong lòng Vương Trọng vui mừng khôn xiết, Simba thực sự đã làm được rồi!

Hồn lực 50 Grasso đủ để anh chống cự được các động tác chiến đấu mà không đến nổi biến hình!

Những cảm giác quen thuộc đã quay trở lại, cảm giác tự tại trong giấc mộng cuối cùng đã trở về với cơ thể anh, cảm giác   cứ như đang bay!

Đám đông vây quanh lại được trận cười hả hê, thượng đế ơi, kĩ thuật bắn mà đến Vương Trọng cũng có thể tránh, thì chứng tỏ  trình độ tệ đến mức nào nữa đây, chẳng lẻ đây chính là ‘không có tệ nhất mà chỉ có tệ thêm’ hay được nhắc đến trong truyền thuyết.

Hơn mười người đang xem trận đấu đều đang hồ đồ vui vẻ, mà Súng Vương Tương Lai mặc dù đang nhịn, nhưng người có mắt tinh tường đều có thể nhìn ra sự giận dữ trong ánh mắt của anh ta.

Đoàng đoàng đoàng….

Đây là ba phát súng theo hình thức đè thêm, trong tình thế thông thường, chiến sĩ từ xa sẽ cố gắng giữ khoảng cách, nhưng vị đại ca này lại tiến lên, ý đồ là kéo ngắn khoảng cách để nâng cao tỷ lệ bắn trúng mục tiêu, đây tuyệt đối là biểu hiện của sự không tự tin.

Ba phát súng đè thêm hiện lên hình chữ nhằm về Vương Trọng, Vương Trọng không có di chuyển bậy bạ, mà trong giây lát nghiêng mình đồng thời xoay người thành hình cung.

Ba phát đó lại bắn vào không gian…

Các vị đại ca xem trận đánh cười ngả nghiêng, cuối cùng cũng xuất hiện huynh đệ ngang hàng với Nhà Vua Mạnh Miệng, không biết chừng hai người là huynh đệ ruột cũng nên.

Súng Vương Tương lai cũng hoàn toàn bị làm cho tức giận, đột nhiên lại quăng súng qua một bên?

Cả phòng khán giả cười bò ra, đúng là cuộc thi đấu buồn cười nhất trong lịch sử, thân là một tay súng, lại có thể vứt súng đi…

Súng Vương Tương Lai xông về phía Vương Trọng, người xem xung quanh không biết lúc nào đã biến thành hơn ba mươi người, biết rằng chỉ xem cuộc chiến của người khác là cần phải tiêu điểm tín dụng, nhưng mà bây giờ mọi người đều hoàn toàn cảm thấy giá vé đúng giá trị, thực là quá happy rồi.

Vương Trọng cảm giác được sát khí hoàn toàn khác, nếu như nói cách dùng súng của đối thủ còn chưa có lực ép lớn, thì bây giờ người đang xông về hướng của anh hoàn toàn có khí thế như mãnh hổ giơ móng vuốt, chẳng lẽ sở trường của hắn là đánh giáp lá cà?

Rầm, Súng Vương Tương Lai lại xông lên đột ngột tấn công một cách dữ dội, cả người đột nhiên đứng trước mặt Vương Trọng, tung nắm đấm mạnh như núi Thái Sơn lên người Vương Trọng.