Dật Ninh

Chương 49



Lời nói của Chu Diên khiến cho Trương Lăng Trí trong lòng vô cùng bất mãn, nhưng hắn vốn là quý tử con nhà quan lớn, từ nhỏ đã luyện được công phu thể hiện nét mặt rất nhuần nhuyễn, trên mặt vẫn là vẻ hoà nhã, chỉ lộ ra chút tiếc nuối.

Còn nói thêm vài câu, Trương Lăng Trí nói không muốn quấy rầy hai người trò chuyện, đưa quà tặng trong tay cho Dật Ninh, nhờ cậu giúp mình gửi lời thăm hỏi tới mẹ cậu, sẽ rời đi, Dật Ninh cũng không muốn nhận quà của hắn, nhưng thấy thái độ kiên quyết của Trương Lăng Trí nên cuối cùng cũng chỉ có thể nhận lấy, xuất phát từ phép lịch sự, liền khách sáo nói một câu, mời Trương Lăng Trí vào nhà mình uống một ngụm trà rồi hãy đi.

Vốn phải đi Trương Lăng Trí cư nhiên lại đồng ý, trong lúc Dật Ninh còn bối rối, Chu Diên thì sa sầm mặt, hắn đã đi vào trong nhà mẹ Dật Ninh.

Dật Ninh giới thiệu với mẹ cùng dượng hắn là bạn thời trung học, bản thân Trương Lăng Trí vốn đã nhanh mồm nhanh miệng, nên rất nhanh đã cùng người nhà Dật Ninh nói chuyện vui vẻ.

Đến giờ cơm trưa, Bà Tô giữ hắn lại ăn cơm, hắn thấy sắc mặt Chu Diên không tốt, Dật Ninh thì không tỏ vẻ gì đặc biệt, trong lòng hắn vui sướng, cũng không chút khách khí ở lại dùng cơm.

Tiễn hắn đi rồi, Chu Diên ở trước mặt Dật Ninh nghiêm mặt hỏi, ” Trước kia em cùng hắn từng có quan hệ gì sao.”

Dật Ninh liếc mắt nhìn Chu Diên một cái, sau đó đem ánh mắt chuyển đi, ” Chỉ là bạn thời trung học mà thôi.”

” Thế mà bộ dáng hắn dường như cùng em rất thân thuộc, gọi em thân mật như vậy.” Cả người Chu Diên đều là mùi acid acetic ( thành phần chính của dấm), hơn nữa toàn thân dường như tiến vào trạng thái đề phòng, hệt như một con báo đang vận sức chờ phát động trước nguy hiểm.

Dật Ninh nghe khẩu khí hắn chua như vậy, nghĩ đến Chu Diên đối với mình rất tốt, còn nói có thể kết giao nửa năm trước, nếu không hợp mới chia tay, cậu vốn đã mềm lòng, chủ động ôm lấy Chu Diên, tựa mặt trên vai hắn, nhẹ nhàng dỗ dành ” Là thật, em với cậu ta chỉ là bạn thời trung học, trước kia quan hệ cũng không tốt, em nghĩ cậu ta bây giờ đến làm thân hẳn có ý đồ gì. Bất quá, anh yên tâm, em đối với hắn cũng không có hứng thú.”

Dật Ninh nói nhỏ nhẹ ôn nhu lại thuận theo như vậy, làm cho cơn ghen tuông bực tức trong lòng Chu Diên cũng dịu xuống.

Đem Dật Ninh ôm thật chặt, một lần nữa Chu Diên nhấn mạnh cùng uy hiếp ” Không cho phép cùng nam nhân khác mày đi mắt lại, không được cùng hắn gặp mặt nữa.”

Thân thể Dật Ninh cứng ngắc một chút, không có trả lời, cũng không phản đối.

Dật Ninh suy nghĩ hồi lâu, cũng không thông suốt, nhưng cậu muốn … cho mình cùng Chu Diên thêm một cơ hội mà thôi.

Buổi tối, cậu nói cho mẹ quyết định của mình, muốn cùng Chu Diên quay về thành phố S, cậu muốn thử ở bên Chu Diên, nếu thực sự không được, cậu sẽ quay về nhà, cậu nói với mẹ, cậu muốn trân trọng cơ hội này.

Bà Tô nhìn ra được, chàng trai họ Trương buổi sáng nay đến nhà bọn họ cũng có ý đồ theo đuổi Dật Ninh, nhưng cậu ta khiến cho người khác cảm giác có phần gian giảo, bà đối với Chu Diên có cảm tình tốt hơn.

Quyết định của con trai bà cũng không phản đối, nhưng cũng không hẳn ủng hộ, chỉ dặn đi dặn lại bảo cậu nếu gặp vấn đề khó khăn hoặc bị ức hiếp nhất định phải gọi điện thoại về báo cho bà…

Dật Ninh đáp lời, đột nhiên cảm thấy nếu không thể ở bên Chu Diên, về sau ở bên phụng dưỡng mẹ lúc tuổi già, như vậy cậu cũng có thể sống thật tốt.

Ngày hôm sau, cả một nhà đi ăn cơm trong một nhà hàng khá sang trọng, xem như là tâm ý của bọn họ trịnh trọng chiêu đãi khách nhân, cũng xem như Bà Tô đã tán thành Chu Diên, chiêu đãi hắn, sau đó là tiễn hắn.

Dật Ninh cùng Chu Diên nói chuyện, Chu Diên đi về trước, cậu phải ở nhà cho hết Tất Niên mới quay về thành phố S. Chu Diên tuy không vui trong lòng , bất quá cũng không dám làm khó Dật Ninh, đành phải đáp ứng.

Ra khỏi nhà hàng, nơi này là một trung tâm thương mại, là chỗ sầm uất nhất trong thị trấn, chính là chỗ một ngày trước Trương Lăng Trí mời Dật Ninh tham gia lần hội họp này cùng bọn họ.

Bà Tô cùng chồng và con gái lên xe đi trước, Dật Ninh cùng Chu Diên tản bộ với nhau.

Chu Diên đi bên cạnh Dật Ninh, dọc theo đại sảnh trong trung tâm, một bên có rạp chiếu phim cùng KTV, gần đó còn vài tụ điểm vui chơi, Chu Diên đột nhiên tiến đến nắm lấy tay Dật Ninh” Chúng ta đi xem phim đi.”

Dật Ninh sửng sốt ” Anh không phải muốn đi ngay sao?”

Chu Diên nhìn vẻ mặt cậu, trong mắt tất cả đều là không muốn ” Để tài xế tối nay đến đón anh cũng được.” Kỳ thực hắn muốn nói Dật Ninh cùng hắn trở về, nhưng hắn nghĩ đến bộ dáng mẫu từ tử hiếu của Bà Tô cùng Dật Ninh lúc bên nhau, lúc này lại nói không ra lời.

Dật Ninh gật đầu đáp ứng, hai người vào rạp xem phim, phim đã chiếu hơn nửa giờ, hai người đi vào ngồi ở phía sau, Chu Diên nắm tay Dật Ninh không buông, tâm tư cũng không đặt trên màn ảnh, chính là muốn cùng Dật Ninh tay nắm tay lâu hơn một chút.

Tình cảm lưu luyến quẩn quanh trong lòng không thể tiêu tán khiến cho Chu Diên trầm mặt, đây là lần đầu tiên, bởi vì phải cùng một người xa cách một thời gian, mà làm cho hắn khổ sở.

Trong ánh sáng mờ tối của rạp chiếu phim, hắn đưa tay khoác lên bả vai Dật Ninh, ở trên mặt cậu hôn xuống, ghé vào lỗ tai cậu thì thầm ” Em nhất định phải nhanh chóng quay về thành phố S, bằng không, anh chỉ có thể tới đem em mang về.”

Thanh âm của phim rất lớn, Dật Ninh căn bản không nghe rõ ràng, bất quá lúc này cậu đối với Chu Diên dường như có sự đồng cảm, cậu nhẹ nhàng gật đầu.

Từ rạp phim đi ra, vòng qua KTV bên cạnh là ra đến đại sảnh, sau khi hai người ra tới đại sảnh thì, đột nhiên nghe thấy có người kêu lên, ” Kia không phải Tô Dật Ninh hay sao?”

Sau đó là vài tiếng kêu ồn ào của vài người.

Dật Ninh trong ngực căng thẳng, quay đầu lại nhìn thoáng qua, phát hiện tất cả những người này đều là người đã bắt nạt cậu thời trung học, thực ra cậu cũng không hẳn nhớ rõ lắm, chính là cái cách bọn họ gọi cậu, còn có loại bộ dáng này, làm cho cậu hiểu rất rõ, bọn họ chính là những người đó.

Mấy người này gia thế cũng có chút quan hệ, bản thân đều là dựa vào phúc trạch của tổ tiên, nhưng thế lực trong nhà cũng không phải quá lớn, vì thế bọn họ chỉ có thể chơi đùa thời đại học sau đó trở về quê nhà phát triển, nhờ vào mối quan hệ của ông cha mà có chút tiền đồ.

Thực ra, Chu Diên cũng là người như vậy, nhưng gia thế Chu Diên rất hiển hách, gia giáo so với mấy người này cũng nghiêm khắc hơn nhiều, tuy cùng một gốc rễ, đều giống nhau không thích học tập chỉ chơi đùa hỗn loạn, nhưng từ nhỏ hắn đã đi lại trong giới thượng lưu, năng lực và khí phách sẵn có từ di truyền của hắn, vì thế so với mấy người hỗn tạp này, hắn có phần tốt hơn một chút mà thôi.

Đã từng, ở trong mắt Dật Ninh, Chu Diên so với bọn họ không tốt hơn bao nhiêu.

Dật Ninh thích kiểu người điềm đạm nho nhã hơn, vì thế thật ra Chu Diên cùng tình nhân trong mộng của cậu xem như kém khá xa, thậm chí có thể nói là hoàn toàn trái ngược. Bất quá, cuộc sống vốn không thể toàn vẹn, mọi người luôn phải chấp nhận hiện thực.

Chu Diên cũng nghe thấy đám người kia đang nói Dật Ninh, trong lúc đối phương lại đây tìm Dật Ninh, hắn đã  nắm tay Dật Ninh chuẩn bị bỏ đi.

Vẻ mặt Chu Diên nghiêm túc, khí thế trời sinh, ngang ngược oai phong, ánh mắt lạnh lùng nhìn quét qua mặt những người đó một lượt, đối phương lúc đầu nhìn thấy Dật Ninh còn đang giở thái độ chọc ghẹo mà chào hỏi, bị Chu Diên nhìn qua bất giác lại ngượng ngập thu hồi cái kiểu cười cợt trêu đùa này.

Chu Diên đem Dật Ninh kéo đến bên người, thanh âm cứng rắn, đối với bọn họ hỏi, ” Các người là ai, dám tuỳ tiện nói bà xã của ta, bà xã của ta thế nào, đó là chuyện của ta, ta thích hắn ẻo lả, ta thích hắn đi đường lắc mông. Về sau các ngươi giữ mồm miệng cho sạch một chút, không cần giống như đàn bà thiếu người thao mà lắm mồm….”

Đây là lần đầu tiên Dật Ninh nghe Chu Diên nói những lời độc ác cùng hỗn xược như vậy, cậu hoảng sợ đến không nói ra lời.

Cho tới bây giờ Dật Ninh vẫn luôn tự mình nhẫn nhịn, trong lòng nghĩ muốn mình cùng những người này tốt nhất cách xa một chút, không nên xuất hiện cùng một chỗ, không ngờ tới Chu Diên lại quang minh chính đại mà gây hấn.

Lời nói của Chu Diên khiến cho bốn năm người kia mặt lúc đỏ lúc trắng.

Kết quả cuối cùng quả nhiên không ngoài dự liệu của Dật Ninh, đã bắt đầu đánh nhau.

Đây cũng là lần đầu tiên Dật Ninh xem Chu Diên đánh nhau, Chu Diên dù sao cũng là vua đánh nhau đánh từ nhỏ cho đến lớn, thậm chí kỹ thuật bắn súng cũng rất tốt, loại con nhà thế gia như hắn, từ nhỏ đến lớn cũng không mang theo vệ sĩ, nhưng không lần nào có người bắt cóc hắn thành công, trước đây còn có đám bắt cóc tống tiền bị hắn chỉnh cho tới mức hận chính mình không chết sớm một chút.

Đánh nhau không chỉ là một kỹ thuật sống, mà còn là vấn đề tích cách.

Mới trước đây Chu Diên có đánh thua một tên đầu gấu lớp trên, trên mặt còn bị thương trở về nhà, Chu Sam nhìn thấy mới hỏi rõ nguyên nhân, sau khi hắn nói xong, Chu Sam liền tự tay đem hắn ném ra ngoài cửa, nói với hắn, “  Trở lại đem tên kia giải quyết rồi hãy về, bằng không đừng trở lại.” Chu Diên đành mang bụng đói quay lại báo thù, lúc này hắn thiếu chút nữa đã đánh chết người, may mắn một bảo vệ đứng cách đó không xa kéo hắn ra. Chu Sam vừa cho người đi bồi thường tiền thuốc men, vừa khen ngợi Chu Diên, còn nói với hắn, ” Cùng người đánh nhau là phải tàn nhẫn, không được do dự, trong lòng không được băn khoăn, thì ngươi mới có thể ra tay lưu loát, mới có thể đứng ở thế thượng phong.”

Bị giáo dục như vậy, cho dù hắn có làm chết người cũng không cần lo lắng, vì vậy mấy tên công tử bột này sao có thể là đối thủ của hắn.

Chu Diên đẩy Dật Ninh sang một bên, thoáng vài cái, rất nhanh nhẹn đem tất cả đối phương đánh ngã, khi đối thủ quỳ rạp trên mặt đất kêu đau đến thổ huyết, Chu Diên khinh thường quét mắt nhìn bọn họ một cái ” Về sau giữ mồm giữ miệng cho sạch một chút, đừng có xuất hiện trước mặt Dật Ninh, hơn nữa, các ngươi cũng không xứng nhắc đến tên Dật Ninh.”

Lúc Chu Diên kéo Dật Ninh đi, cho dù là người bị đánh hay người vây quanh đứng xem vẫn chưa phản ứng kịp, chờ đến lúc gọi điện báo cảnh sát, người đã đi mất rồi.

Vẻ mặt Dật Ninh khổ sở, tuy rằng Chu Diên thay cậu tức giận, nhưng cậu kỳ thực là người theo chủ nghĩa hoà bình, cậu cũng không cần Chu Diên thay cậu trút giận.

Chu Diên thấy Dật Ninh không vui, xoa xoa mặt cậu nói ” Làm sao vậy, có phải còn giận mấy tên đó hay không, nếu em còn giận, để anh đánh bọn chúng thêm trận nữa.”

Dật Ninh nhíu mày lên tiếng ” Không phải, bọn họ muốn nói, cứ để cho họ nói là được, anh như thế nào hở một chút là đánh người.”

Chu Diên sửng sốt một hồi mới phản ứng lại, kìm xuống chút hờn giận, nhìn bộ dáng Dật Ninh mềm yếu thực dễ dàng bị người ức hiếp, cơn giận trong lòng cũng tiêu tan.

Dật Ninh tuy dễ bị ức hiếp hơn nữa cũng không có khả năng tự bảo vệ bản thân, nhưng nếu Dật Ninh đã là người của mình, Dật Ninh cũng không cần loại năng lực này nữa, chính mình sẽ bảo vệ Dật Ninh thật tốt là được.

Vì thế Chu Diên không lưu tâm nói ” Lấy bạo chế bạo, đôi khi là phương pháp giải quyết tốt nhất.”

Dật Ninh nghiêm mặt đau khổ không nói lời nào.