[Đắm Say Hệ Liệt] Tâm Cơ Thiên Sứ

Chương 10



CHƯƠNG 10

Kelly vốn theo dõi ở đường đối diện, thấy Victor rời khỏi chỗ ăn, cho rằng là trở lên lầu nghỉ ngơi. Vì biết phòng Victor ở đâu, y lại kiên nhẫn chờ đợi, năm phút đồng hồ, phát hiện phía trên quán trọ không có bất cứ một căn phòng nào sáng đèn, không khỏi nghi ngờ.

Xem ra người không trở lên lầu, chẳng lẽ trốn rồi? Mà trốn là vì biết có người rình, cho nên che giấu vết tích, muốn đi xử lý chuyện không muốn để người khác biết?

Cho nên…

Thanh niên huyết tộc hiện lên nụ cười mị hoặc đặc thù. Muốn cắt đuôi ta cũng không dễ đâu, Victor Sayles, trên đời này có rất nhiều người đã không có bề ngoài xinh đẹp, nội tâm lại còn thối nát, nhưng Kelly Telsen không phải một trong số đó.

Hơi cân nhắc một chút, trước lủi lên mái nhà quán trọ Tiên Cá trông ngóng, nhìn thấy cuối đường phía xa có mèo hoang bị kinh động tán loạn, ngay sau đó phán đoán Victor đi về phía nhà thờ cuối phố, y lập tức phóng trên nóc nhà, ham muốn đuổi bắt con mồi rục rịch.

Y trời sinh phản cảm với nhà thờ, cuối cùng nhảy lên thánh giá trắng lớn phía trên cổng chính nhà thờ, biểu tượng thần thánh khiến lòng người tôn kính bị ác ý giẫm dưới chân, ở điểm cao như vậy, y có thể nhìn thấy rõ ràng đồng bằng rừng núi quanh đây.

Đương nhiên, bao gồm nghĩa trang phía sau nhà thờ.

Nhìn thấy Victor nói chuyện với ai đó trong nhà của người quản lý nghĩa trang, y nhớ tới chuyện Gerald đã đề cập, nhịn không được hoài nghi quan hệ của Victor cùng người quản lý, hay là Myron mất tích là do hai người này liên thủ làm? Đang muốn xuống nghe lén, đột ngột lại bị cảm giác khác thường nào đó khuấy động, ngay sau đó nhìn về phía ngược lại.

Trong chủng tộc ma quỷ, Vampire sở trường rình rập, lắng nghe cùng leo trèo bí mật, y dựa vào nhánh cây lay động, tiếng gió khác giống, tiếng sâu chim khác biệt, tiếng người nói chuyện và tiếng bước chân dưới màn đêm, có thể phán đoán gần đó xuất hiện sự vật kỳ quái loại nào. Y nhận định có quái vật cỡ lớn ẩn nấp gần đây, nhưng rốt cuộc là cái gì?

Mở ra cảm quan cực đại, phát hiện chính giữa rừng có điểm sáng, phản xạ ánh trăng như gương hay kim loại màu nhạt, y nheo mắt nhìn kỹ, đó hình như là một con chim to, có cánh, nhưng có chim lớn như vậy sao? Hay là người…

Kinh hãi, từ nóc nhà thờ nhảy xuống lao nhanh, Vampire hành động vốn vô cùng mau lẹ, không bao lâu sau liền tìm thấy người y mong đợi trong rừng.

“ Em hai ngày nay quỷ tha ma bắt đi đâu vậy?” Vừa tiếc thương vừa tức giận gầm lên, lại lập tức thay đổi sắc mặt. “Chân sao thế? Có cánh sao không bay?”

Chống gậy gỗ, lại nhờ vào cánh mọc ra một nửa giảm bớt gánh nặng chân đau để đi, người này đúng là Myron, hắn mặc dù có cánh trợ giúp, nhưng vì vết thương ở chân vẫn rất nặng, mỗi động tác đều động đến chỗ đau, đành phải từng bước một chậm rãi đi, lúc này nhìn thấy anh trai lâu ngày không gặp, cảm xúc căng thẳng đột ngột tìm được lý do buông lỏng, cả người cũng an tâm.

“ Kelly!” Vứt bỏ gậy gỗ trong tay, ôm lấy ông anh nhào tới gọi. “Em lén ra khỏi nghĩa trang… Lại sợ gặp phải heo Kỵ sĩ tổng quản, cho nên muốn tránh đường…”

“ Nghĩa trang? Người quản lý nghĩa trang quả nhiên là kẻ địch?” Kelly bắt lấy Myron lớn tiếng hỏi. “Hắn làm gì em?”

“ Hắn chính là A.W.W., nhưng không giao em cho heo tổng quản, rất kỳ quái…”

Myron giải thích, không dám nói hắn hoài nghi Angelo động tay động chân trong thuốc trị thương, nếu không, với thể chất Vampire của hắn, sao vết thương chân đến bây giờ vẫn chưa lành? Đây cũng là nguyên nhân chính làm hắn quyết định rời khỏi nhân lúc Angelo ra ngoài, nhưng nếu nói ra, hắn sợ Kelly sẽ lập tức đi tìm người tính sổ.

Hắn không hy vọng Angelo bị tổn thương, chung quy cảm thấy y không có ác ý, điểm ấy có thể thấy được từ chuyện y che giấu mình không cho Victor Sayles phát hiện.

“ Quên đi, việc này tối nay nói sau, anh mang em trở về trước, em bị thương rất nghiêm trọng.”

“ Gerald đâu?”

“Cậu ta đi đánh thẳng hang sói, vì vẫn không tìm thấy em, sợ em bị người sói bắt đi.”

Kelly mặc dù nhìn có vẻ mảnh khảnh, nhưng y thuộc về chủng tộc ma quỷ, muốn dẫn em trai rời khỏi cũng không phải việc khó, cúi người ra hiệu cho em trai nằm sấp lên lưng, đột ngột gió tanh đánh tới lay động cành lá, y ngẩng đầu, kinh hãi thấy quái vật mắt đỏ cực đại có lông mao lấy tư thái chạy kiểu chó lao tới.

“ Thứ chết tiệt đó là gì?”

Kelly chưa từng thấy qua quái vật như vậy, hình thể to hơn y mấy lần, lông mao màu xám đen rất dày xoắn bện toàn thân, vẻ ngoài hung ác xấu xí, răng nhọn đầy miệng phát ra ánh sáng, ám chỉ tính hủy hoại còn mạnh hơn dao sắt.

“ Là hắn!” Myron kinh hãi. “Người sói thú hóa!”

Tiếng gầm giận dữ bắn ra từ cổ họng căng nứt, không khí cũng như muốn bị xé rách, người sói toàn thân giật giật, ngưng tụ sức mạnh toàn thân, muốn thôn tính hai Vampire tóc bạc xinh đẹp trước mắt vào bụng, vì trong trí nhớ còn sót lại của gã, vẫn bảo tồn ấn tượng giết chết người tóc bạc, cho nên vừa thấy họ, chỉ muốn giết thật nhanh.

Kelly lấy súng ngắn tự động ra, bắn pằng pằng pằng về phía ngực người sói, tiếng súng đinh tai nhức óc vang vọng phía chân trời. Người sói lui về phía sau mấy bước, lông mao trước ngực bốc khói vì trúng đạn, mùi khét nhạt tràn ngập, gã căng người, đạn văng ra từ chỗ da hơi lõm, chỗ đó lưu lại một vết tròn cháy sém.

Hai anh em nhà Telsen kinh hoàng nhìn nhau, người sói không sợ đạn!

Kelly cắn răng tiếp tục bắn, lần này lấy mắt người sói làm mục tiêu, pằng pằng pằng một hơi dùng hết tất cả đạn trong băng đạn, ngoại trừ viên đầu tiên trúng giữa trán, đạn còn lại đều bị người sói lấy tay ngăn cản. Đau đớn đạn tạo thành làm người sói vô cùng căm phẫn, rống giận kêu to chộp tới cổ họng Kelly.

Kelly trước khi cổ bị cắt liền cõng Myron lui ra sau, đó là một cách thức lui ra phía sau quỷ dị, đầu gối không cong bật thẳng ra sau, như có ai buộc dây thừng trên người họ đột ngột kéo ra sau. Rời khỏi phạm vi tấn công, Kelly xoay người chạy gấp.

“Tới nghĩa trang, chỗ đó có kết giới cỏ ô đầu!” Myron hỗn loạn nhắc nhở.

Kelly nhìn chuẩn phương hướng chạy, nhưng người sói hình thể to lớn mỗi bước đều hơn mười thước Anh, đủ để sánh ngang với Vampire lướt như ma, tiếng gầm uy hiếp như xa như gần, hai người trước sau vẫn không thoát được người sói truy đuổi, cuối cùng bị bóng đen hung tợn của người sói bao trùm.

Người sói nhảy vọt, ngay lúc vuốt nhọn sắp bắt được hai người, bên cạnh lao thẳng tới một người, mũi kiếm chém vào lòng bàn tay người sói, tia lửa bắn ra. Một kiếm này tuy không chém đứt móng vuốt sói, nhưng người sói lại vì đau nhức mà thu hồi chân trước, chuyển qua gào thét điên cuồng với kiếm sĩ.

Kelly và Myron xem như thoát trong đường tơ kẽ tóc, lại chạy mấy bước về trước mới dừng lại quay đầu nhìn xem là ai cứu họ.

“ Sao lại là ngươi!” Kelly chật vật hô to kinh ngạc, lại có thể là Victor Sayles y chán ghét nhất.

Victor không rảnh hàn huyên với Vampire bị hắn phân loại vào vùng ác, toàn bộ tinh thần đều đặt trên người người sói thú hóa, thề với danh Chúa, người sói thú hóa này to lớn hung ác hơn tất cả người sói thú hóa hắn từng thấy qua, con mắt màu đỏ chứng minh nhân tính trong đó đã mất đi, đây là một con ác ma biến hình hoàn toàn.

Nếu không tiêu diệt lúc này, sợ rằng dân thị trấn gần đây sẽ rơi vào tay quỷ, nhưng bây giờ hắn cũng không kịp yêu cầu Kỵ sĩ đoàn phái người đến trợ giúp, chỉ có thể một mình chiến đấu anh dũng.

Người sói lúc này coi Victor thành kẻ địch số một, gã chỉ muốn giết chóc nên không chút sợ hãi tử vong, đối mặt thân kiếm chém ngang cũng không tránh không đỡ, trực tiếp lấy da lông rất dày tiếp nhận. Lúc mũi kiếm kẹt trong da dày, gã thừa cơ bắt lấy Victor quăng ra phía ngoài, Victor ngã thảm xuống đất, cằm chịu chấn động làm trong miệng hắn đầy máu tươi.

Victor kinh nghiệm đối chiến phong phú biết lần tấn công này còn chưa kết thúc, cho nên sau khi vừa tiếp xúc với mặt đất, lập tức lấy tay chống thân thể lăn ra bên cạnh mấy thước Anh! Cát bụi bay lên, một đấm của người sói làm chỗ Victor rơi xuống ban nãy thêm một hố nhỏ.

Victor phun máu trong miệng ra, đầu choáng mắt hoa, lại có giác ngộ sẽ chết ở đây, cũng không sao, thân là Thần ngự Kỵ sĩ, hắn đã sống quá lâu, chỉ tiếc…

Bất tri bất giác, hắn quay đầu lại nhìn Kelly Telsen cũng chật vật ngồi thở gần đó.

“ Cẩn thận!” Kelly đột ngột mở to mắt thét lên.

Victor xoay người giơ kiếm đỡ, lần này người sói bắt được thân kiếm hắn, triển khai đánh giằng co cùng địch thủ.

Kelly thả Myron đến chỗ xa hơn một chút, nói. “Anh đến hỗ trợ.”

Con ngươi xanh lục nháy mắt bị màu mực tử vong nhiễm đen, ngay cả tròng trắng mắt cũng không may mắn thoát khỏi, móng tay tao nhã nháy mắt dài ra, đó là vũ khí sắc nhọn có thể sánh với kim loại. Sau khi biến hóa thành Vampire hoàn toàn, y gia nhập chiến cuộc phía trước, vuốt nhọn đồng loạt vung ra, từ bên cạnh đâm vào cánh tay bắt kiếm của người sói.

Da cứng trường kiếm chém không đứt, đạn bắn xuyên không thủng, lại đánh không lại móng tay nháy mắt tập trung áp lực phá vào, cổ họng người sói vang khè khè, thả kiếm Victor ra, một tay kia bắt lấy móng tay Kelly kéo ra, đập bay người.

Victor vì phản lực cũng ngã ra bên cạnh, đụng vào Kelly.

“ Tại sao không thừa cơ chạy ra xa?” Hắn trách giận.

“ Ngươi cứu chúng ta một lần, ta cũng phải cứu ngươi một lần, huyết tộc cao quý không nợ ân tình kỵ sĩ heo.” Kelly thở hổn hển mỉa mai lại.

Myron gần đó muốn kêu hai người đừng lãng phí thời gian nói chuyện, việc cấp bách là phải trốn, phải giết người sói, đang muốn mở miệng, bụi thấp phía sau vang lên một tiếng xoạt, có người từ sau chạy tới, hắn hoảng sợ, quay đầu lại nhìn, lại là Gerald.

“ Cậu…”

“ Tôi đang muốn đến nghĩa trang cứu anh, anh làm sao chạy ra được?”

“ Sao biết tôi ở đó?”

“ Hoa hồng, tôi nhớ Angelo ôm một bó hồng đỏ to. Là anh đói bụng, yêu cầu anh ta mua đúng không?”

“ Không có, tôi không yêu cầu anh ta mua.” Myron lúc này mới biết được Angelo đi ra là vì chuyện gì, lại là sợ mình đói bụng. Nói đi thì phải nói lại, Angelo tại sao biết mình thích ăn hoa hồng hơn Vampire bình thường?

“ Tôi nghe thấy tiếng súng vội vàng đến…” Gerald nhìn tình hình chiến đấu của người sói cùng hai người khác, lại nhìn Myron bị thương, lo lắng hỏi. “Chân bị thương có chuyển biến xấu không?”

Myron thu hồi suy đoán với Angelo, lắc đầu, hắn hai ngày nay chính là ngày đêm mong nhớ người này, từ chỗ nghĩa trang đi ra, cũng là hy vọng có thể sớm một ngày trở lại bên cạnh y, hiện giờ nhìn thấy người, nhất thời cũng không biết nên nói cái gì, chỉ ngồi dưới đất vươn tay về phía y, như đứa trẻ ủy khuất, gấp gáp cầu xin ôm ấp an ủi từ vòng tay ấm áp.

Gerald quỳ xuống ôm hắn vào trong ngực, lúc này hận người bị thương không thể là mình, trong lòng vừa khó chịu vừa áy náy, nhưng Myron hoàn toàn không nghĩ quá nhiều, hắn ngửa đầu hôn lên Gerald, muốn mượn cái này khẳng định người này thật sự đã đến bên cạnh.

Gerald vốn muốn lập tức gia nhập chiến cuộc, nhìn ra được thầy liên thủ cùng Kelly cũng không phải đối thủ của người sói hung mãnh, nhưng môi người yêu là chất độc chí mệnh, y lập tức liền choáng váng.

Cho nên, xin Chúa cho phép y tạm thời trầm luân, đúng, cũng chỉ trầm luân một chốc, trước để y nếm thử hương ngọt bông hồng này, như chiến binh trước lúc xuất chinh, nhất định phải uống một ngụm rượu thần trước hết, cầu lấy được lời chúc cùng vận may của nữ thần.

Hôn một cái, cắn một cái, lại một cái, dừng không được…

“ Gerald! Kỵ sĩ heo chết tiệt này! Qua giúp coi!” Kelly hổn hển kêu, bả vai y vừa bị móng vuốt người sói cào qua, máu nhuộm dần trên áo sơmi tơ lụa của tiệm quần áo cao cấp trên đại lộ Montaigne ở Paris (1).

“Mau đi!” Myron đẩy người ra, gấp gáp kêu, hắn kỳ thực chỉ muốn hôn nhẹ một cái là được, đều là Gerald không nỡ thả người, hại Kelly bị thương.

Gerald rút kiếm chạy về phía chiến trận, Victor vừa thấy y đến gia nhập, mừng rỡ, học trò mình tự tay huấn luyện mạnh đến bao nhiêu Victor biết rõ, cái này không khác gì hổ thêm đôi cánh, hai thanh thần kiếm hơn nữa có Vampire mơ hồ tập kích bất ngờ, cuối cùng có thể tạm thời duy trì cân bằng với người sói thú hóa.

Cũng chỉ là tạm thời, vì bản tính hung tàn của người sói từng bước bị khơi ra trong chiến đấu, cuồng bạo nhổ một gốc cây thấp vung loạn, mặt đất cơ hồ muốn bị thế tấn công uy mãnh của gã chẻ nứt ra.

Myron không ngừng lo lắng, hận mình bị thương chẳng những không giúp được gì, không khéo còn có thể liên lụy mọi người, đang lâm vào trong cảm xúc hối hận, đột ngột cây cối phía sau lại xoạt một tiếng tách ra thêm lần nữa, hắn khẩn trương quay đầu lại, lúc này ngay cả Angelo cũng xuất hiện.

Angelo cũng sớm nghe được tiếng súng, nhưng y đi lại chậm hơn Victor, cho nên bây giờ mới đuổi tới.

Nhanh chóng quét qua chiến trường hỗn loạn, ánh mắt trở lại trên người Myron, y bất đắc dĩ nói. “Cậu lại trốn đến nơi đây…. Tại sao phải trốn? Tôi sẽ không làm hại cậu, tôi yêu cậu nhiều hơn cậu biết…”

“Bây giờ không phải lúc nói chuyện này! Anh có súng không? Đưa tôi, tôi phải bắn chết con sói kia!” Myron thét.

“Các cậu không giết được con sói kia đâu… Hắn đã là thể hoàn thành, không sợ độc tố cùng ma thuật, lực hồi phục còn cao hơn Vampire mấy lần… Không, tôi mang cậu chạy trốn, cậu không thể chết được…”

Myron đỏ mắt hất cánh tay muốn đến ôm hắn, nổi giận đùng đùng nói. “Anh trai và người yêu tôi đang đánh cùng người sói, tôi không chạy, tôi chết cũng phải ở cùng họ.”

Angelo trầm lặng lại, trong mắt có u ám khó nói bằng lời, gào điên thét loạn từ trận chiến cùng gió xoáy dấy lên bên cạnh dường như cũng không ảnh hưởng đến y, y lâm vào trong cảm xúc bản thân.

Tức khắc, y hồi hồn về, nói. “Chờ tôi!”

Vội vàng trở về hướng nghĩa trang, Myron suy đoán y hẳn là trở về tìm vũ khí, tốt nhất là súng ống, kỹ năng bắn súng của hắn cũng không kém hơn Kelly, nhưng trong nhà người bình thường sao có thể chuẩn bị sẵn súng ống? Hồi tưởng tình trạng chỗ Angelo ở, y có thể mang đến công cụ cắt sửa bãi cỏ hay gậy gộc gì cũng đã tốt lắm rồi.

◇Angelo dùng hết toàn lực chạy băng băng, tuy một trăm năm qua y đã quen sử dụng hai chân, nhưng vẫn không nhanh bằng ngày trước, y biết lời Myron ban nãy cũng không phải do quá tức giận mà buột miệng, nếu Vampire tóc bạc mắt lục hay Gerald xui xẻo bị sói nuốt, đứa trẻ đó chắc chắn sẽ đi theo.

Cái tính cố chấp này rốt cuộc giống ai đây? Y biết hiện tại căn bản không có thời gian bận tâm những thứ đó, y từ đáy lòng yêu thương đứa trẻ Myron Telsen kia, vì cứu nó, y hạ quyết tâm phải mở cánh cửa cấm kỵ đó ra.

Xông vào ngôi nhà đã ở ba năm, xách ***g chim sắt lên lại đi ra, chim đang ngủ bị sợ hãi, bất an nhảy qua nhảy lại trong ***g, phát ra tiếng kêu như trẻ con khóc.

Angelo sắc mặt kiên cường, không để ý tới chim bị hoảng sợ, băng qua thảm cỏ tới trước bia mộ tiểu thư Emily, bên cạnh có một bia mộ khác dựng nghiêng, chính giữa được khảm đá cẩm thạch, phía trên có chữ viết.

Nơi này an nghỉ tình yêu đích thực của ta, hắn là kẻ không tên không tuổi.

Angelo ba năm trước tự tay khắc hai hàng chữ này xuống, hiện giờ lại có chút chần chừ, y sớm đã có thể thả đối phương ra, nhưng vẫn ở trong do dự. Y sợ sệt, y khó xử, họ từng thương tổn lẫn nhau, nhưng mọi thứ toàn bộ đều dựng trên cơ sở tình yêu.

Y từng nói với Đại đoàn trưởng Thần ngự Kỵ sĩ đoàn, y là lựa chọn tốt nhất để giam giữ Ám Đế, vì trên thế giới này không có người như y, hận một người đến như vậy.

Đúng, y hận hắn, nhưng cái hận này toàn bộ đều chỉ đến từ tình yêu.

Người của Thần ngự Kỵ sĩ đoàn tin y, vì y bị tổn thương nghiêm trọng như thế, thậm chí bị tước đoạt quyền trở lại thiên đường, “hận” là đương nhiên, do đó lúc Thần ngự Kỵ sĩ đoàn đang cân nhắc xem Ám Đế nên sống hay chết, đề nghị giữ lại mạng người, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy máu để nghiên cứu mà y đưa ra được chấp nhận.

Tất cả mọi người cho rằng, nỗi hận của y có thể làm y tình nguyện giám thị tù nhân, mấy chục năm mấy trăm năm cũng như một ngày.

Hơn nữa, Đại đoàn trưởng lấy máu của mình và bùa thánh ức chế ma quỷ làm Ám Đế lâm vào giấc ngủ thâm trầm, cường độ của thuật ngủ này không thể dễ dàng phá giải, ngay cả Angelo cũng không có khả năng.

Nhưng ——

“Cũng không phải không thể!” Angelo u ám nhìn bia mộ, nói. “Tuy tôi sợ gặp anh, nhưng để cứu nó, cũng chỉ có thể đối mặt với anh!”

Không chần chừ, mở ***g sắt bắt chim trắng ra, dùng sức vặn cái cánh bị thương rướm máu.

“Oa oa ——” Chim mắt lam băng mấp máy rên rỉ, tiếng kêu thê lương phát ra từ trong thân thể nho nhỏ của nó, như bé gái dùng hết sức lực hướng lên bầu trời la khóc.

“Khóc! Dùng sức khóc cho ta!” Tàn nhẫn ra lệnh cho chim. “Dùng tiếng khóc của cô phá bỏ thuật ngủ thâm sâu nhất, khóc! Khóc đánh thức anh ta từ trước cửa tử vong, Banshee!”

Chim trắng bị gọi ra thân phận thật, khóc càng thương tâm hơn, nàng đêm trăng tròn lần trước bị thương nặng, chỉ có thể hóa thân thành chim chạy thoát thân, lại để Angelo nhặt về. Tiếng khóc của nàng chính là một phương pháp truyền thuyết có thể phá giải lời nguyền ngủ say của Đại đoàn trưởng, bí mật này ngay cả Đại đoàn trưởng cũng không biết, ngoại trừ một số chủng tộc thiên giới.

Tiếng khóc của Banshee có thể nhiễu loạn trật tự đã định, xuyên thấu lá chắn thuật ngủ, chui vào ý thức tối tăm vô mộng, làm người ngủ say thức tỉnh.

Nàng khóc một hồi, nghĩa địa cũng chưa có biến hóa, Angelo sốt ruột, tay dùng nhiều lực hơn, bản thân cũng mắt trừng muốn nứt ra.

“Khóc! Đánh thức anh ta! Ngủ một trăm năm cũng đủ rồi, làm anh ta tỉnh lại!” Trong tức giận lại có căm hận ai oán khó có thể kể ra.

Vết thương của Banshee lại nứt bắn ra máu, đau nhức làm nàng ngửa cổ họng kêu chói tai, mắt đỏ như bị máu tẩm, sức mạnh linh hồn run rẩy nhập vào mây xanh, gào thét nỗi đau thân xác, ngay cả gió đêm cũng cùng nàng gầm khóc.

Tiếng ầm vang từ dưới chân nổ lên, như ác ma ngâm nga sâu trong núi lửa, chấn động kịch liệt từ mặt đất làm Angelo lảo đảo, đồng thời bãi cỏ bằng phẳng phía sau bia mộ vỡ ra, có đá vụn bắn ra từ trong đất.

Angelo biết bên trong sẽ xuất hiện cái gì, ma quỷ đêm đen một khi thoát dây cương, ngay cả y cũng khó chế ngự, nhưng chuyện quá khẩn cấp, dù tận thế giáng xuống y cũng đành phải làm như vậy, việc cấp bách bây giờ là cứu Myron.

Dưới đá có cái gì phát nổ, nắp quan tài đá thật dày nháy mắt hóa thành bột phấn bay ra, trong khói bụi tràn ngập, một bàn tay tái nhợt tựa như thây ma lộ ra, tiếp theo là một cái tay khác, bóng ma từ từ dâng lên từ lòng đất, chấn động cường đại từ chỗ bóng ma bắn ra phía ngoài.

Angelo bị sóng chấn động kia hất ngã ra sau hơn mười thước, mắt kính rớt xuống đất vỡ thành mảnh vụn cũng phảng phất như chưa phát giác, chim trắng trong tay thừa cơ đào thoát, biến trở về hình người giữa không trung, vẫn là thiếu nữ khoác trang phục cũ nát, khuôn mặt còn tái nhợt hơn ánh trăng, trên lưng nhiễm đầy máu tươi, làm quần áo nhìn giống như lá cờ màu máu.

Angelo không quan tâm đến nàng, nhiệm vụ của nàng đã xong, đi chỗ nào cũng không quan trọng, y chỉ nhìn cái người đã lâu rồi không gặp.

Ám Đế huyết tộc.

Ám Đế trôi nổi phía trên quan tài, áo da đen bó chặt thân hình cao lớn mạnh mẽ của hắn, đôi mắt cũng bị màu đen phủ kín, trên người phát tán sát khí tà ác, liên tục thổi bay áo choàng sau lưng kêu phần phật, tóc màu bạc cùng màu đen trên người đối lập mãnh liệt, không nhìn ra tuổi thực tế của hắn, tà mị anh tuấn vượt khỏi khả năng tưởng tượng của người trần.

Dường như vì ngủ một trăm năm, động tác quay đầu của Ám Đế hơi chậm chạp, xoay từng chút từng chút như người máy, cho đến khi ánh mắt đối diện Angelo bụi đất đầy mặt.

Dù trên người đều là bụi đất, nhưng tóc màu vàng cùng mắt màu lam vẫn chiếm trọn vị trí quan trọng ở trong lòng hắn, đầu óc Ám Đế tuy còn nửa tỉnh nửa mê, nhưng theo bản năng vẫn muốn hướng qua đối phương.

“…. An….” Hắn cố gắng nhớ lại tên người này. “…… An….”

Đó hình như là tên giống loài bay lượn trong thiên đường, hắn đã quên, nhưng hắn tin chỉ cần có thể bắt lại người này, hắn cái gì cũng nhớ ra được, cho nên hắn lướt về phía trước, vươn tay, hắn phải có được y, dù hắn vẫn không hiểu tại sao lại có khát vọng này.

“….. Ange….”

Angelo lui ra phía sau, ngửa đầu nhìn, thiếu mắt kính che đậy, trong đôi mắt sáng trong như biển rộng có sóng lớn mãnh liệt nổi lên, vừa bi thương vừa phẫn nộ, y kêu to gấp gáp.

“Mau đi cứu nó!” Lảnh lót cao vang như âm thanh thiên nhiên ca hát. “Cứu nó, cứu con trai chúng ta, Jean!”

Ám Đế đương nhiên bị từ ngữ y chọn dùng làm cho kinh ngạc, mơ hồ phảng phất như hắn đã nghe qua cái tên Jean này, nhưng kinh ngạc mà cái tên này gây cho vẫn thua xa vẻ mặt người dưới đất, sát khí tà ác chậm rãi nhạt bớt, hắn đang nghi hoặc.

Angelo thấy hắn vẫn không nhúc nhích, thẳng thắn bật dậy chạy về hướng người sói hỗn loạn đối chiến với kỵ sĩ và Vampire, ban nãy bị hất ngã làm bước chân y vấp váp, nhưng vẫn bước thấp bước cao cố gắng lao đi. Ám Đế ngây ra, giẫm lên mặt đất đuổi theo, cảm thấy có chút không thích hợp.

Trên người người này thiếu một chút gì, nhưng hắn nghĩ không ra.

Angelo thấy hắn theo tới, càng cố gắng đi về trước, nghe tiếng người sói kêu phía trước chấn đến cành lá nơi này run run, khí tức thô bạo hỗn tạp vị máu nồng nặc, đương nhiên lúc y vắng mặt vừa rồi, ác chiến đã dẫn tới tổn thương của người nào đó.

Đúng như dự đoán, y thấy trên người Victor, Gerald cùng Kelly vắt đầy thương tích to to nhỏ nhỏ, trên người người sói cũng có vết thương, nhưng vì hoàn toàn ma hóa, gã căn bản không quan tâm đau đớn, khát vọng chiến đấu làm gã hưng phấn, ham muốn cắn giết cùng mùi máu kích thích bản năng hung tàn của gã, gã phải gặm hết những kẻ này, ngấu nghiến xương cốt máu thịt của chúng đến ngay cả mẩu vụn cũng không thừa!

“Tình hình bất lợi, trước tiên rút lui!” Kelly kêu, y thương tích đầy mình, sinh lực bị tổn thất nặng.

“Nếu chúng ta chạy, hắn sẽ đi tấn công dân thị trấn, ít nhất phải cầm cự đến khi ánh trăng biến mất, hắn sẽ không còn là đối thủ của chúng ta!” Lòng bàn tay cầm kiếm của Victor cũng chảy máu, nhưng vẫn cùng Gerald hỗ trợ tấn công.

Gerald nghĩ tới gì đó, sau khi tránh thoát một vuốt của người sói, kêu lên. “Gần đây có vòng đá cổ xưa, dẫn hắn vào, dùng vòng pháp thuật nhốt hắn lại!”

“Tại sao không nói sớm?” Victor cùng Kelly đồng thời chỉ trích.

Gerald cũng là vừa mới nhớ ra, vòng đá có hiệu quả của vòng pháp thuật, có thể hình thành trường lực, vây nhốt ma quỷ có thân thể, đây đương nhiên cũng bao gồm người sói.

Angelo vừa đến, lập tức chạy vội tới bên cạnh Myron ôm lấy hắn, dường như muốn mượn cái này xác nhận Myron cũng không bị người sói tổn thương lúc mình vắng mặt, Myron đang muốn đẩy y ra, đột ngột cảm ứng được gì, ngẩng đầu, Ám Đế màu đen cũng nhìn hắn, và cái cánh bốc ra phân nửa trên lưng hắn.

Ám Đế tương đối nghi hoặc, đây là giống loài thiên giới? Tóc màu bạc hình như quen quen, còn đôi mắt xanh lam cùng loại với thanh niên tóc vàng, tướng mạo hai người thậm chí có mức độ tương đồng khá lớn, mà cái cánh kia…

Cái cánh kia không nên đặt trên thân người tóc bạc, mà là phải thuộc về thanh niên tóc vàng.

Khó trách hắn cảm thấy người tóc vàng thiếu cái gì đó.

“An… Angelo…” Ám Đế rốt cuộc hoàn chỉnh gọi ra tên này.

“Đúng, tôi là Angelo!” Angelo chỉ vào người sói lạnh lùng bảo. “Giết hắn, hắn muốn ăn một đứa con trai khác của anh, sau đó là Jean, còn thêm tôi!”

Myron nghe xong lời này, rốt cuộc ngầm hiểu người đồ đen tóc bạc này là ai, đó lại có thể là Ám Đế cha mình.

Ám Đế chuyển qua nhìn mấy người đang trong ác chiến, sự cuồng bạo cùng tàn ngược của người sói cũng kích động bản tính huyết tộc của Ám Đế, đó là loại bản tính khát máu tàn khốc, mà Ám Đế còn chưa hoàn toàn tỉnh táo cũng đồng dạng bị bản năng chi phối, hắn phải chiến đấu để đầu óc tỉnh táo lại.

Đấu khí mãnh liệt trong cơ thể hắn tuôn ra, xung quanh nổi lên gió lớn, cuốn lên trời tất cả những thứ không vững chắc xung quanh, đây bao gồm bụi cỏ, cành gãy, cát đá vụn, ngay cả cây cối trong vùng cũng mạnh mẽ lung lay, mà đám người Angelo Myron càng muốn bị gió thổi bay khỏi mặt đất.

Angelo kéo Myron lui ra phía sau, muốn tận lực tránh gió lốc, còn đám người Victor chiến đấu đến một nửa, phát giác phía sau có tà khí mãnh liệt hơn, trong lòng âm thầm kêu khổ, một người sói đã làm bọn họ luống cuống tay chân, ở đâu lại nhảy ra thêm một ác ma cường đại nữa chứ?

Kelly thấy rõ diện mạo người mới gia nhập, kinh ngạc đến độ miệng cũng mở lớn.

“Cha!” Không thể tin được kêu ra, ngay cả động tác trong tay cũng ngừng lại. “Cha!”

Đây hoàn toàn ngoài dự đoán của Kelly, vừa mới xác nhận Angelo là A.W.W., Ám Đế cũng đã được tự do. Khóe mắt Kelly nhìn Angelo, là kẻ đó làm sao? Cũng đã đảm nhận chức cai ngục một trăm năm nay, tại sao chọn ngay lúc này mà thả tù nhân ra?

Victor cùng Gerald thì nhìn nhau, biết xảy ra chuyện gì. Với lập trường của Victor mà nói, Ám Đế không nên được thả ra, nhưng lúc này chỉ có Ám Đế mới có khả năng chống lại người sói, cho nên chỉ có thể yên lặng quan sát.

Ba người cực kỳ ăn ý ổn định thân thể rút lui trong gió lớn, dành ra khoảng không cho Ám Đế xuất trận.

Cát bụi bay lên, người sói dùng tay che mắt, để tránh cát bay vào mắt, trong gió lốc đinh tai nhức óc, Ám Đế lấy tốc độ nhanh như chớp đến trước người gã.

“Ta là Ám Đế huyết tộc, ta không cho phép ngươi gây bất lợi với hắn, còn các con của ta.” Gằn từng tiếng nói ra vang dội, âm sắc kim loại xuyên thấu tiếng gió dày đặc, đưa vào trong tai người sói.

Móng vuốt người sói cào mạnh, nhưng khí thế cường giả của Ám Đế càng cao hơn một bậc, phốc một tiếng, móng tay hắn nháy mắt cắm vào chỗ tim người sói, còn muốn sắc bén hơn móc sắt treo heo.

Tiếng gầm điên cuồng kinh hãi phát ra từ cái miệng tanh tưởi của người sói, gã lui ra sau, lúc thoát khỏi móng tay Ám Đế, máu sói phun như mưa lên người Ám Đế, người nọ không tránh không né, liếm vào miệng vài giọt máu bắn đến bên môi.

“Thối chết, máu người sói thú hóa…” Giận tái mặt. “Máu thấp kém!”

Đuổi qua, lại một đấm sấm vang chớp giật, trực giác thú vật cùng động tác phản xạ làm người sói tránh được đòn này. Sau khi thoát được, gã đánh loạn điên cuồng, nhưng ma khí hung ác là tầng tầng bảo hộ bọc quanh Ám Đế, hắn không tránh né, trực tiếp vung vào khí quản người sói, crack một tiếng, xương cổ gãy.

Người sói lúc này quả thực bị thương nặng, dù gã hiện tại không sợ đau cũng không sợ chết, nhưng xương cổ gãy làm đầu gã cũng lệch qua một bên, hơn nữa còn đau đớn chỗ tim, thân thể gã bởi vậy mà lảo đảo. Ám Đế lại một đấm hướng tới ngực gã, mấy tiếng crack crack, xương ngực vỡ thành bột.

Cảm giác nguy hiểm làm người sói xoay người bỏ chạy, Ám Đế lại giết đến cao hứng thả tay không được, không chút nghĩ ngợi liền đuổi thẳng. Những người khác đang xem cuộc chiến cũng đuổi qua theo, Myron tuy không thể bước đi, nhưng Gerald sao có thể quên hắn? Trừng mắt nhìn Angelo, cướp người về bế lên đuổi theo.

Angelo do dự một chút, cuối cùng cũng quyết định cùng qua.

Người sói bốn chân chạm đất chạy cong cong quẹo quẹo, đầu cũng lắc qua lắc lại, nhưng dù sao cũng là người sói ma hóa, lúc chạy trốn có tốc độ nhất định, gã chui qua rừng cây bụi cỏ, cũng không biết có phải Thượng đế đứng phía bên các kỵ sĩ hay không, người sói cuối cùng lại chạy tới trước vòng đá.

Biết năng lực khôi phục của người sói rất nhanh và mạnh, dù là bị thương chí tử cũng vậy, Gerald vội nhắc nhở mọi người. “Phải nhốt người sói thú hóa vào trong vòng đá, cho đến hừng đông!”

Ám Đế nghe được, lại mắt điếc tai ngơ, hắn còn muốn hưởng thụ thêm một chút khoái cảm đuổi bắt con mồi.

Angelo lúc này cũng la tiếp. “Anh chờ cái gì? Ném người sói vào trong vòng đá, chặn đường hắn lại.”

Tai Ám Đế giật giật, quay đầu lại nhìn Angelo, chuyển về tóm lấy xương bả vai người sói chạy trốn phía trước, dùng lực ác độc ném vào trung tâm đá tảng.

Ngao ô ô ô, người sói rơi xuống đất lại nhảy dựng lên muốn chạy, nhưng Ám Đế sớm đã chuẩn bị thỏa đáng, bản thân vòng đá cũng đã là vòng tròn nửa khép, cổ tay hắn lại xoay nhẹ, không khí cuồn cuộn lưu động thành vòng pháp thuật mới đẩy ra, hai vòng tròn chồng lên nhau, người sói bị bức tường vô hình ngăn chặn trong trung tâm vòng đá.

“Thành công!” Kelly ở một bên phấn khởi kêu to, đánh tay về phía người bên cạnh, tay Victor đón lấy, bốp một tiếng lanh lảnh, sau đó hai người đồng thời sửng sốt.

Kelly nghĩ: y là huyết tộc cao quý, đánh tay cùng kẻ địch làm gì? Thật sự là đầu óc hồ đồ rồi. Hừ một tiếng, hất đầu đi không để ý tác phong, chạy về phía cha mình, quá nhiều nghi vấn muốn làm rõ.

Victor cũng nghĩ: hắn cũng đã bao nhiêu tuổi rồi, còn chơi đánh tay với thanh niên? Cũng không đúng, tuổi ác ma mắt lục tóc bạc không chừng còn lớn hơn hắn rất nhiều… Tóm lại, lại làm ra hành vi trẻ con khác thường như vậy, nhất định là Vampire lại đùa giỡn thủ đoạn mê hoặc.

Việc cấp bách vẫn là xử lý người sói, đồng thời báo cáo lên Thần ngự Kỵ sĩ đoàn chuyện A.W.W. làm phản, tự mình thả Ám Đế. Nhưng nghi vấn mới lại tới, nghe nói chỉ có Đại đoàn trưởng mới có thể đánh thức Ám Đế, Ám Đế làm sao thức tỉnh? Hắn lặng lẽ thối lui, bảo trì khoảng cách cùng những người này, vì mục tiêu muốn giết kế tiếp của Ám Đế không chừng sẽ rơi xuống đầu mình.

Còn Gerald thì cùng Myron trong ngực nhìn nhau cười, lại huyên thuyên.

“Thoát trong đường tơ kẽ tóc, đây chứng tỏ Chúa muốn thời gian chúng ta ở cùng nhau lâu hơn một chút, lâu hơn dài hơn Romeo và Juliet.”

Myron tuyệt đối không muốn ói, vì nội tâm hắn cũng có cảm tưởng tương đồng.

“Uhm!” Nhẹ đáp, chính là thay mặt cho đồng ý.

Kelly lúc này chạy vội tới trước mặt Ám Đế, gập một gối quỳ xuống, đây là kính lễ hàng đầu của huyết tộc đối với trưởng lão.

“Cha, Ám Đế vĩ đại, con là con trai công chúa đời thứ mười bốn hoàng tộc Walken của Hungary, mẹ Willamina là vợ thứ năm của người, con là Kelly Telsen, vô cùng vui sướng nhìn thấy người trở lại nhân thế, bây giờ xin nghênh đón người quay về Luân Đôn, một lần nữa tiếp quản gia tộc Telsen.”

Mắt đen thản nhiên quét Kelly một cái, Ám Đế nghe được, lại như không nghe thấy, tiêu điểm mắt hắn lắng đọng trên người Angelo.

Angelo vẻ mặt hung bạo, đột ngột xoay người chạy đi, Ám Đế không để ý Kelly trước người, tức giận tăng vọt, trong chớp mắt đã tới sau lưng Angelo, móng tay sắc nhọn bắt thẳng tới cổ, lại như muốn bóp nát cổ y ngay tại chỗ, hoặc tiêu diệt đối phương đến ngay cả hạt bụi cũng không chừa.

“Đừng!” Myron hoảng loạn kêu lên ngăn cản. Hắn hiện tại biết Angelo chính là A.W.W., cũng đoán được Ám Đế là y chủ động thả ra, người này dù sao cũng đã giúp mọi người, nhưng tốc độ của Ám Đế quá nhanh, tiếng Myron chưa dứt, Ám Đế cũng đã chạm tới cổ Angelo.

Roẹt một tiếng, vải vóc rách nát, Ám Đế cũng không bóp nát cổ Angelo, chỉ kéo rách áo y, Angelo bất ổn té xuống đất, lưng trần phơi bày trước mắt mọi người, y căm hận quay đầu lại, còn phí công muốn kéo áo che đậy, nhưng áo hoàn toàn rách vụn, làm lửa giận trong mắt y mãnh liệt dấy lên.

“Anh!” Tại sao anh luôn ——

Mọi người thì đương trường ngây ra, bởi vì bọn họ thấy rõ lưng Angelo.

Trên lưng Angelo không có thứ gì đặc biệt, làn da hoàn mỹ như trên mặt y, giống như đá cẩm thạch thuần trắng của pho tượng Venus (2) cụt tay hay tượng David (3), nhưng phía trên làn da hoàn mỹ, từ hai bên xương bả vai dọc theo cột sống có hai vết sẹo màu hồng nhạt rất dài.

Vết sẹo kỳ quái dài ước chừng một thước Anh, tựa như chỗ đó vốn nên có thứ gì, lại bị ngoại lực hung hăng cắt đứt, để lại dấu vết lăng nhục đáng sợ.

“A.W.W….. Sớm phải biết…” Gerald lẩm bẩm nói. “Angel Without Wings… Thiên thần mất cánh…” Đột ngột phát giác Myron trong ngực bất thường, đang có chút phát run, biên độ run càng lúc càng lớn, ám chỉ cảm xúc hắn càng lúc càng kích động.

Tuy không nghe được đối phương chính miệng nói ra, nhưng Myron đoán được đại khái. Khó trách hắn vẫn có thiện cảm quái lạ với người này, khó trách khúc hát ru người này hát lại giống như đã từng thân thuộc, khó trách người này tốt với mình như vậy, khó trách người này nói y yêu mình thâm căn cố đế, không thể cự tuyệt.

Vì…

Angelo biết giấu không được nữa, cũng không còn cố gắng che đậy dấu vết trên lưng, y chậm rãi đứng dậy, cho dù nội tâm như vạn con ngựa phi nhanh, nhưng vẫn lạnh lẽo mở miệng.

“Anh vui không, Ám Đế. Anh chính là lấy chuyện tổn thương tôi như vậy làm niềm vui?”

Ám Đế đột ngột cũng quỳ một gối, ôm chặt lấy y, ngửa mặt lên trời tuôn ra tiếng kêu bi ai chấn động lòng người.

Cảm xúc u ám tối tăm cũng tràn đầy trong tiếng kêu gào uất ức bi thương kia, ân hận không thể nói bằng lời vang tận trời xanh, xé toạt mây xám trên bầu trời, khắp đồng bằng, núi rừng, thậm chí là thị trấn phía xa cũng cảm nhận được khí thế gió xông, tất cả dân thị trấn đều đang tỉnh, nhưng không có ai dám đi ra ngoài nhìn, toàn bộ trốn ở trong nhà cầu nguyện với Chúa, vì đó không thể nghi ngờ chính là ma quỷ kêu gào.

Các kỵ sĩ cùng Vampire ở đây đồng dạng kinh hãi, ổn định thân thể trong gió lốc do dòng khí mãnh liệt tạo thành, không ai biết tại sao Ám Đế lại không kiềm được như thế, sau khi thấy hai vết thương nhạt màu kia.

Chủ nhân vết thương, Angelo ở vào khu vực không gió trong trung tâm lốc xoáy, không có việc gì, vẻ mặt của y từ lạnh lùng dần dần mềm lại, nhớ tới thời khắc một trăm năm trước đó.

Khi cánh bị lửa ma đốt thành tro, y chịu đau đớn tột cùng ngã trên mặt đất rên rỉ, sau đó tận mắt nhìn thấy đối phương từ phẫn nộ đến kêu gào bi thương, bi thương đó cũng giống như hiện tại.

Lúc ấy, y tưởng nhầm người bị cắt cánh cũng không phải mình, mà là bản thân Ám Đế.

Angelo quả thực rất đau, nhưng kẻ đả thương mình lại càng đau hơn, đau đớn kia đến từ trọng thương linh hồn chịu đựng, cho nên hắn phát ra tiếng kêu gào chỉ ma quỷ mới có thể phát ra, đó là tiếng ma gào quỷ khóc đối kháng với âm thanh trong vắt của thiên sứ.

Sau đó Angelo biết, biết Ám Đế yêu mình đến mức nào, tình nguyện đả thương mình cũng không để mình trở lại thiên giới, lại vì mình thét đau mà không ngừng tự trách, để trừng phạt bản thân lỗ mãng, hắn cam chịu không phản kháng để kẻ địch bắt lấy.

Hắn dùng hành động nói với thiên thần mất cánh, hắn muốn dùng tính mạng chuộc tội.

Angelo lập tức quyết định, y không trở về thiên đường nữa, y phải dùng toàn lực canh giữ bên Ám Đế.

Vì y yêu người đó.

Mà hiện tại, cái người yêu y lại vì vết thương bị cởi ra mà không ngừng đau khổ, làm một trăm năm cô quạnh của Angelo cũng được an ủi. Một trăm năm đối với con người đã là cả cuộc đời, nhưng đối với chủng tộc bất tử như Vampire và thiên sứ, bất quá là thời khắc trong nháy mắt.

Mà hai bên cũng phải trưởng thành hơn lúc ấy, trưởng thành đến mức không cần phải luôn hồi tưởng hành vi ngốc nghếch của cả hai trong quá khứ, mà nên nắm chắc hiện tại.

Cúi đầu, mắt lam đối diện mắt đen, dịu dàng vuốt ve gương mặt ưu sầu của Vampire.

“…. Dù cánh của em đã đứt, cánh lại mọc về trên lưng con trai, cho nên, không sao cả, không sao cả…”

Thiên sứ dịu dàng thì thầm, âm thanh là dòng suối trong vắt, nháy mắt làm dịu linh hồn khô cằn mà vặn vẹo của Vampire, bóng tối trong mắt đen bởi vậy lặng lẽ đi xa, lộ ra xanh lục nguyên bản.

Xanh lục vốn phải thuộc về sắc thái cùng loại với rỉ sét, nấm mốc và độc dược, nhưng trong mắt thiên thần mất cánh, lại tượng trưng cho sức sống dạt dào mùa xuân, sinh mệnh đâm chồi, tình yêu nảy nở.

Vì tình yêu không có chỗ nào không thể tha thứ.

Đại lộ Montaigne là trung tâm thời trang hàng đầu của Paris, tự hào với nhiều cửa hàng thời trang cao cấp. Có thể thấy hai bên phố rất nhiều cửa hàng xa xỉ, văn phòng luật sư, ngân hàng… và khách sạn sang trọng Plaza Athénée cùng nhà hát Champs-Élysées. Những cửa hàng thời trang nổi tiếng trên đại lộ có thể kể tới Chanel, Louis Vuitton, Gucci, Armani, Dior, Prada, Valentino, Nina Ricci…

Tượng Venus (Tượng thần Vệ Nữ thành Milo) là một bức tượng Hy Lạp cổ đại và là một tác phẩm điêu khắc Hy Lạp cổ đại nổi tiếng nhất, khắc hoạ Aphrodite (người La Mã gọi là Venus; Hán-Việt là “Vệ nữ”), vị nữ thần tình yêu và sắc đẹp của người Hy Lạp. Tượng được điêu khắc trên chất liệu cẩm thạch, hơi lớn hơn người thật với chiều cao 203 cm (80 inches), nhưng đã mất hai tay và bệ nguyên bản. Theo một đoạn văn khắc trên cái bệ ngày nay đã mất, mọi người cho rằng đây là tác phẩm của Alexandros xứ Antioch; trước kia tượng từng bị nhầm là tác phẩm của nhà điêu khắc Praxiteles.

Tượng David là một bức tượng do Michelangelo điêu khắc từ năm 1501 đến 1504, là một kiệt tác của điêu khắc thời Phục Hưng. Bức tượng này đã được xem như là một biểu tượng của vẻ đẹp con người trẻ trung và sức mạnh. Tượng cẩm thạch cao 4.34 m miêu tả Vua David theo Kinh Thánh tại thời điểm ông quyết định đánh nhau Goliath. Cho tới nay, bức tượng David được công nhận như một trong những bức tượng hoàn chỉnh và đẹp nhất trên thế giới.