[Đam Mỹ] Sau Khi Chia Tay

Chương 3



Sau khi chia tay | Hoan Hỉ An Niên

Editor: Leonidas – chonyenbinhsautatca

Chương 3

Sáng hôm sau, Trình Việt Lí gửi một tin nhắn bảo trợ lý mua món cháo trứng muối thịt nạc ở con phố gần đó mang đến. Trợ lý gõ cửa bước vào, Trình Việt Lí đưa cho hắn chùm chìa khóa trên bàn, trên đó có treo một mặt Pikachu.

"Chìa khóa này của Tư Tư, nếu anh kiêng kị thì đánh cái mới mà dùng." Trình Việt Lí bước vào bếp, múc cháo ra hai bát rồi đẩy tới trước mặt trợ lý, "Anh chưa ăn đúng không? Ăn đi."

Trợ lý nhận chìa khóa nhưng đẩy cháo đi, vô thức nói: "Có gừng."

Trình Việt Lí nhìn hắn, nhặt hết gừng trong cháo ném vào thùng rác rồi đẩy về: "Tư Tư cũng không ăn gừng."

Trợ lý muốn nói lại thôi nhưng hắn thấy bầu không khí nghiêm trọng quá, đành cúi đầu xuống uống cháo. Trình Việt Lí quan sát động tác cầm thìa nhỏ của hắn, ngón út nhếch lên, ba ngón tay cầm chuôi thìa. Khi khuấy cháo nóng ngược chiều kim đồng hồ sẽ thổi từng ngụm nhỏ cho nguội.

"Anh mất trí nhớ vì tai nạn xe thật sao?" Trình Việt Lí không chút dấu vết hỏi thăm.

"À, vâng. Bác sĩ nói bên trong đầu có máu chèn dây thần kinh não, không biết nếu lấy ra thì có đỡ hơn không." Trợ lý bỗng khẩn trương thẳng lưng, ngồi đoan chính, hai tay luống cuống đặt lên đầu gối.

"Vậy sao anh lại nhớ rõ mình thích tôi." Trình Việt Lí nhìn hắn không nhúc nhích thìa thật lâu, dùng ngón tay gõ lên bàn như nhắc nhở rồi đi vào phòng bếp lấy một dĩa dưa muối đẩy tới trước mặt hắn. wattleonidasmini

"Không... Không phải..." Trợ lý đỏ mặt cúi đầu, tầm mắt rơi vào dĩa dưa muối, nhịn không được dùng đũa gắp.

Tống Tư Tư thích ăn dưa muối nhưng Trình Việt Lí ngại dưa bán ở chợ không sạch nên cứ đến mùa là anh lại làm một bình đầy ắp. Cậu không được ăn nhiều, dù sao thì thứ này cũng là đồ ướp gia vị, không tốt cho cơ thể.

"Sau khi anh mất trí nhớ, đột nhiên phát hiện anh thích tôi nên mới từ chức?" Trình Việt Lí thấy hắn gắp mấy đũa liền dùng đũa chuyển dĩa thức ăn đến trước mặt mình, thỏa mãn nhìn đáy mặt trợ lý tiu hỉu.

"Trước đây trong mắt anh chỉ có Tống Tư Tư nhưng bây giờ cậu ta đã chết..." Trợ lý đột nhiên ngẩng đầu, trong đôi mắt đen hiện lên một tia phức tạp, "Anh có thể chọn một người mới, một người lý trí và bắt đầu lại từ đầu."

Trình Việt Lí bỗng ngã người ra sau, dựa vào lưng ghế, lặng lẽ nói: "Tôi có thể chọn lại, còn Tư Tư thì sao? Nếu em ấy biết đây là kết cục, liệu có yêu tôi lần nữa không?"

Cuộc trò chuyện của họ kết thúc bằng tiếng bát vỡ, trợ lý hốt hoảng ngồi xổm xuống nhặt những mảnh vỡ. Trình Việt Lí bước nhanh đến và nắm lấy cổ tay ra hiệu hắn đừng cử động, anh vào bếp đeo găng tay cao su rồi dọn dẹp gọn gàng.

Sau đó, mẹ của Trình Việt Lí sắp xếp cho anh thêm một buổi xem mắt nhưng anh kiên quyết từ chối, nói mình đã có mục tiêu mới. Nếu xác định quan hệ sẽ dẫn người về ra mắt bà. wpchonyenbinhsautatca

Mối quan hệ giữa anh và trợ lý được xác định vào nửa năm sau đó, trên đường trở về từ nghĩa trang của Tống Tư Tư, trợ lý đang lái xe hỏi anh: "Anh mua ngôi mộ bỏ trống bên cạnh sao?"

Trình Việt Lí ngồi bên cạnh vị trí tài xế, nhẹ nhàng đặt tay lên tay phải của trợ lý rồi nói: "Có lẽ trong tương lai sẽ không cần ngôi mộ đó nữa."

Khi xe dừng lại, Trình Việt Lí nghiêng người hôn lên môi hắn trước khi hắn mở dây an toàn. Hắn khẩn trương đến mức nắm lấy ghế bằng cả hai tay, hầu kết nhấp nhô khẽ nói: "Anh Trình."

Trình Việt Lí ôm mặt hắn, nhìn vào mắt hắn như đang nói chuyện với linh hồn bên trong, anh không nói lời nào nhưng khẩu hình của anh lại là tên một người: "Tống Tư Tư."

Sau bữa tối, cả hai cùng nhau ngồi trên ghế sô pha xem phim, Trình Việt Lí ôm hắn vào lòng và gác cằm lên vai hắn. Trợ lý lo lắng nhìn đồng hồ, nói nhỏ: "Anh Trình ơi, mười giờ rồi, em phải về."

Trình Việt Lí siết chặt vòng tay, luồn tay vào cổ áo trợ lý, dịu dàng nói: "Về đâu, đây mới là nhà của em."

Khi anh bế người vào phòng ngủ, cảm thấy trợ lý run rẩy, Trình Việt Lí dịu dàng hôn hắn, không ngừng gọi: "Tư Tư, Tư Tư của anh."