Đại Thần Là Bạn Trai Cũ Của Tôi

Chương 12



Edit by Tử Hàm & Beta by Hằng



Sáng sớm hôm sau, Hứa Tĩnh Vi bắt đầu thúc giục trong nhóm.

【 Tĩnh Vi: @ Một mảnh Dao Quang, thu bản thảo. 】

Mấy chữ khô cằn, ngay cả vui đùa ngoài mặt cũng lười làm, đồng thời bày tỏ thái độ của mình: Cô nộp bản thảo trễ, tôi rất không vui, tốt nhất là cô đừng có chọc tôi.

Tin nhắn này gửi đi nửa ngày cũng không có ai trả lời, mãi cho đến gần bảy giờ tối vẫn không nhìn thấy Dao Quang.

【 Tĩnh Vi: @ Một mảnh Dao Quang. 】

【 Tĩnh Vi: @ Một mảnh Dao Quang. 】

Hứa Tĩnh Vi đã gọi vài cuộc điện thoại nhưng cũng không ai nhận.

Bầu không khí của ban biên tập thấp đến đáng sợ, Hứa Tĩnh Vi ném di động lên trên bàn: “Con mẹ nó, chơi người khác cũng không phải chơi như vậy đâu!”

Cuối cùng, vừa đúng bảy giờ tối, Dao Quang mới gửi bản phác thảo nhân vật đã vẽ xong vào trong nhóm.

【 Một mảnh Dao Quang: Thật xin lỗi, hôm nay mẹ tôi bị bệnh, tôi phải chăm sóc bà ấy.】

【 Tĩnh Vi:……】

Muốn tìm cớ nộp bản thảo trễ, chắc là cũng không đến mức nguyền rủa người nhà ngã bệnh, sắc mặt Hứa Tĩnh Vi hơi dễ chịu hơn. Cô ấy tải hình ảnh xuống, xem thật kỹ.

Bản vẽ phác thảo tốt, chỉ có mấy chi tiết nhỏ cần điều chỉnh.

Cô ấy trao đổi với Ôn Hàn một chút, đóng góp lại ý kiến gửi cho Dao Quang. Sợ sau đó lại xảy ra sai sót, Hứa Tĩnh Vi mở nhóm ra gõ một câu.

【 Tĩnh Vi: @ Một mảnh Dao Quang, @ Phi Vãn, hai vị đại thần, 16 tháng 8 phải đưa đi thẩm duyệt nha! 】

【 Tĩnh Vi: 13 tháng 8 sẽ thu lại bản thảo, hai ngày còn lại dùng để sửa chữa và điều chỉnh! 】

【 Phi Vãn: (Biểu cảm Ngoan ngoãn) 】

【 Một mảnh Dao Quang: Được. 】

Hứa Tĩnh Vi chụp lại một phần bản phác thảo của Phi Vãn và Dao Quang, dùng Weibo của nhà xuất bản đăng lên, tuyên truyền cho 《 Đông Cung Phong Vân Lục 》.

Weibo của nhà xuất bản Tri Hoa chỉ có hơn mười vạn fans, bình thường đăng một cái gì đó, lượng like, bình luận và chia sẻ ít đến đáng thương, có thể hơn một ngàn là đã rất ghê gớm rồi. Bài đăng này chưa đầy hai giờ, lượt chia sẻ đã lên đến hai vạn, tuy chỉ là một bức tranh phác thảo nhưng không khó để tưởng tượng ra thời điểm quyển sách này xuất bản xong và đem bán sẽ nổi tiếng thế nào.

Số fan trên Weibo của Hạng Noãn đã tăng hơn tám vạn, cũng vì vậy mà càng nhiều người thấy được tranh cô vẽ.

Các loại công việc nối đuôi nhau kéo tới, không ít người đã bắt đầu liên hệ cô để đặt trước bản thảo trên Weibo, giá cả cũng cao hơn so với lúc trước rất nhiều.

Phiền toái cũng vì vậy mà kéo đến.

Lúc họa sĩ minh họa Dạ Miên chia sẻ bài đăng kia của nhà xuất bản Tri Hoa, đã thêm một câu như thế này.

"Hình như cảnh tượng của hai bức tranh hơi quen mắt...”

Giọng điệu rất vi diệu, chỉ thiếu điều nói thẳng ra là Phi Vãn sao chép.

Không có bằng chứng mà nói người khác sao chép, có thể nói là cực kỳ rẻ mạt.

Sau đó, rất nhanh đã có vài người mắng Hạng Noãn dưới Weibo của cô, nói cô tự gây sự chú ý, mượn sự nổi tiếng của Ôn Hàn và Dao Quang.

Cũng may, phần lớn cư dân mạng đều lý trí, lúc tình huống còn chưa có chứng cứ sẽ không mắng người khác, ở khu bình luận cũng nhanh chóng có mấy người mắng lại giúp cô.

Hạng Noãn không đáp lại cái gì, bởi vì không cần thiết, có vài người giống như thích nhảy cầu vậy, cô càng để ý, họ sẽ càng muốn nhảy. Cô không để ở trong lòng, mở tin nhắn Weibo ra xem.

【 Bánh xe bí ngô: Phi Vãn, cái con nhỏ Dạ Miên kia có phải bị bệnh tâm thần không? Nhảy nhót lung tung, kéo cậu xuống thì cô ta có lợi gì chú? Chẳng lẽ là bản thân cô ta có thể lên vẽ thay cho sách của nam thần à. 】

【 Bánh xe bí ngô: Chờ sách ra, cậu nhớ giúp tôi xin chữ ký của nam thần nha a a a a, tôi muốn chữ ký thật to!. 】

【 Họa sĩ minh họa Phi Vãn: Để tôi thử xem. 】

【 Bánh xe bí ngô: Ngày hôm qua tôi gặp Dao Quang ở bệnh viện, cô ấy dắt mẹ đi khám bệnh, tinh thần có vẻ không được tốt lắm. 】

【 Bánh xe bí ngô: Không hổ là chiến sĩ thi đua trong nghề, cho dù trong nhà có việc mà năng lực làm việc vẫn cao như vậy, chắc sẽ không ảnh hưởng tới dự án của nam thần đâu nhỉ? 】

【 Họa sĩ minh họa Phi Vãn: Chắc là không đâu. Thôi không nói nữa, tôi phải tô màu cho bản thảo. 】

【 Bánh xe bí ngô: Ok. 】

Hạng Noãn tắt internet, bắt đầu nghiêm túc làm việc. Bức tranh đầu tiên khi tô màu xong, cô cảm thấy có gì đó không ổn, bỏ đi làm lại.

Mỗi ngày cũng không ra khỏi cửa, chỉ có buổi chiều ra ngoài cho chó mèo hoang ăn, thuận tiện hít thở không khí

Tới ngày 13 tháng 8, sáng sớm cô đã gửi bản thảo đã hoàn thành vào trong nhóm.

Cũng vào hôm nay, trong giới tranh minh họa xảy ra một chuyện lớn.

Có người nặc danh đăng một bài #Một mảnh Dao Quang mời người vẽ thay#.

Trong bài đăng viết, sở dĩ năng lực làm việc của Dao Quang cao như vậy là do cô ta thành lập một phòng làm việc, dùng giá tuyến một của mình để nhận đơn, sau đó chiêu mộ một ít họa sĩ tuyến ba tuyến bốn để những người đó vẽ thay, cô ta ở sau lưng chỉ đạo toàn bộ quá trình. Vì đề phòng khách hàng nhìn ra, cho nên họa sĩ có trình độ quá kém sẽ không được nhận, lúc cô ta chỉ đạo cũng rất lao lực.

Cái ngành tranh minh họa này, địa vị bất đồng, tiền nhuận bút được nhận cũng khác nhau một trời một vực. Lấy một tấm poster làm ví dụ, họa sĩ tuyến một có thể lấy được năm vạn một tấm, tuyến hai chỉ được một hai vạn, tuyến ba tuyến bốn cũng chỉ bảy tám ngàn, loại tuyến mười sáu giống Hạng Noãn, một tấm lấy được khoảng hai ngàn.

Dao Quang kiếm giá chênh lệch ở khoảng giữa, nghe nói hình thức như vậy đã tiến hành được gần nửa năm, đồng thời bản thân cô ta cũng không ngừng vẽ.

Bình thường, các tác phẩm mà Dao Quang đăng lên Weibo đều được cô ta chọn lựa kỹ lưỡng, bức nào cũng tinh xảo, rất hợp để duy trì danh tiếng của mình.

Trên thực tế, những tác phẩm do họa sĩ tuyến ba tuyến bốn vẽ ra không được tinh xảo như vậy. Một ít khách hàng yêu cầu không cao, một lòng hướng về cái tên Dao Quang, chỉ cần phần ký tên là chữ ký của cô ta, vẽ kém hay không cũng không quan trọng.

Cái người vô danh đăng bài viết này, nghe nói là bởi vì Dao Quang khất nợ tiền nhuận bút, mới quyết định phơi bày ra. Người này cung cấp chứng cứ rất tỉ mỉ, hoàn chỉnh, không những có các loại lịch sử tin nhắn, ghi chép chuyển khoản, mà còn có một đoạn ghi âm của Dao Quang.

Thoạt nhìn việc này có lẽ là người bên trong phòng làm việc tuôn ra.

Rất nhanh đã có người bắt đầu tìm tác phẩm trong nửa năm nay của Dao Quang để so sánh, phân tích những bức tranh này là cô ta tự tay vẽ hay là được vẽ thay.

Đứng mũi chịu sào chính là bản phác thảo nhân vật cho 《 Đông Cung Phong Vân Lục 》.

Đề tài #Một mảnh Dao Quang mời người vẽ thay# chỉ hot ở trong vòng minh họa, nhưng một khi dính tới Ôn Hàn và 《 Đông Cung Phong Vân Lục 》thì nhiệt độ sẽ tăng nhanh chóng.

Mấy tấm phác thảo nhân vật lúc trước nhà xuất bản Tri Hoa đăng lên, dưới khu bình luận là một loạt mắng chửi và phân tích.

【 Tiểu Nhạc Nhạc nho nhỏ: Tôi thấy tiêu chuẩn của Dao Quang cũng khá là tốt, mấy bức này chắc là cô ấy tự tay vẽ. 】

【 Thu điều hòa máy tính cũ: Vẽ không tốt chút nào, tôi thấy là tiêu chuẩn của tuyến ba tuyến bốn, khẳng định vẽ thay. 】

【 Tống Cảnh là phu quân của tôi: Sao lại thế này, có biết mời người hay không, chậm trễ sách của nam thần xuất bản, bà đây xốc nhà xuất bản đấy! 】

【 Lê Vàng: Bản thân là fan cuốn sách này, cũng rất thích phong cách của Dao Quang, nhưng bây giờ lại cảm thấy ghê tởm với chuyện vẽ thay thì làm sao bây giờ? 】

【 Thỏ con không ngoan: Bấm tay tính toán, muốn đổi họa sĩ. 】

【 Đại Linh Tử: Không kịp đâu, thời gian mở bán đã định vào đầu tháng sau, trước khi in ấn còn phải thẩm duyệt, bây giờ đổi họa sĩ thì đi đâu tìm người thích hợp. 】

……

Lúc này, họa sĩ minh họa Dạ Miên đăng một bài trên Weibo.

“Siêu thích quyển sách 《 Đông Cung Phong Vân Lục 》này, rảnh rỗi ngồi vẽ mấy tấm nhân vật này, thật yêu nam thần Tống Cảnh, còn cả nữ thần Tần Du của tôi, @ tác giả Ôn Hàn, @ nhà xuất bản Tri Hoa, # Đông Cung Phong Vân Lục #.”

Bên dưới những lời này đúng là thiết kế nhân vật của hai vai chính trong sách, ngay cả vai phụ quan trọng cũng có, vừa nhìn đã biết là được chuẩn bị từ lâu.

Khu bình luận cũng rất náo nhiệt.

【 Đương đương đương: Đây mới là Tống Cảnh và Tần Du trong cảm nhận của tôi, đại thần Ôn Hàn, anh có thấy không? @ tác giả Ôn Hàn. 】

【 Hoa Tưởng Dung muốn y phục: Sự kiện phòng vẽ thay của Dao Quang quá ghê tởm, dùng cái này đi, dùng cái này tôi chắc chắn sẽ mua @ nhà xuất bản Tri Hoa 】

【 Buông tiểu mỹ nữ kia ra: Nữ thần Dạ Miên của tôi vẽ đẹp quá. 】

Các bình luận cứ như vậy mà nhiều lên, lượng chia sẻ bài đăng này rất nhanh đã trên một vạn, phải biết rằng, Weibo của Dạ Miên chỉ có sáu bảy nghìn fan.

Hạng Noãn click mở tin nhắn Weibo.

【 Bánh xe bí ngô: Tiểu tiện nhân Dạ Miên kia mua bao nhiêu thủy quân vậy? Mẹ nó, cũng thủ đoạn phết. Muốn lấy được công việc thiết kế nhân vật cho《 Đông Cung Phong Vân Lục 》đến điên rồi. 】

【 Bánh xe bí ngô: Tôi thấy người vô danh không muốn lộ ra tên họ kia, tám phần chính là Dạ Miên. Trước kia, mỗi ngày cô ta đều bình luận dưới Weibo để ôm đùi Dao Quang, hiện tại, vì để bản thân có thể leo lên mà đạp người ta xuống đất. 】

【 Bánh xe bí ngô: Việc thiết kế nhân vật, nam thần nhà tôi thấy thế nào? 】

【 Họa sĩ minh họa Phi Vãn: Vẫn chưa biết. 】

Ôn Hàn ngồi ở trên sô pha, Cẩu Tử dựa vào trên chân anh, một cục lông xù đè ở trên làn da, mùa hè nóng bức rất không thoải mái

Anh giật giật chân, Cẩu Tử cũng dịch theo.

Di động vang lên, là Hứa Tĩnh Vi gọi tới.

Giọng của đối phương rất sốt ruột: “Thầy Ôn Hàn, anh đã biết chuyện của Dao Quang rồi đúng không? Tôi quan sát dân tình một chút, fan của cuốn sách đều muốn đổi họa sĩ, anh thấy thế nào?”

Ôn Hàn đứng lên, lười nhác dựa vào tay vịn ở sô pha, một tay vuốt đầu Cẩu Tử, giọng nói không nhanh không chậm: “Đổi họa sĩ.”

Hứa Tĩnh Vi vừa cầm di động, vừa lướt xem tin tức Weibo: “Rất nhiều fan nhắn tin cho tôi, có một họa sĩ tên Dạ Miên cũng không tồi, tranh vẽ gần xong, đã hoàn thành 70%, vẽ thêm một ít nữa là có thể dùng được.” Cô ấy nói tiếp: “Tôi xem qua rồi, vẽ cũng rất được, tuy kém hơn Dao Quang một chút nhưng trong thời gian ngắn như vậy mà muốn tìm người hơn Dạ Miên chắc là không được.”

Ôn Hàn thu lại cánh tay đang vuốt đầu Cẩu Tử, đút vào túi quần, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ: “Cô bảo tôi phải tạm chấp nhận?

Giọng nói lạnh băng, không có độ ấm.

Cách ống nghe điện thoại nhưng Hứa Tĩnh Vi vẫn bị tia rét lạnh kia làm cho run lên một cái, cô ấy thở dài: “Hôm nay đã là 13, ngày 16 còn phải đưa đi thẩm duyệt, thời gian chỉ còn hai ngày rưỡi, nam nữ chính thêm cả ba nhân vật phụ, tổng cộng năm người. Trợ lí của tôi đã liên hệ cho những họa sĩ minh họa hàng đầu trong ngành, trên tay bọn họ đều có dự án đang tiến hành, hoàn toàn không có thời gian.”

“Nếu không xuất bản đúng hạn để đưa ra thị trường, một loạt công việc phía sau đều phải lùi lại. Rất nhiều nhà xuất bản đã sắp xếp xong vị trí, poster hoạt động cũng làm xong, chế tác trò chơi và dự án điện ảnh bên kia cũng đã ký hợp đồng. Còn có đọc giả nữa, giải thích như thế nào?”

“Trừ bộ tranh của Dạ Miên, chúng ta không có lựa chọn nào khác đâu thầy Ôn Hàn.”

Kết thúc trò chuyện, Ôn Hàn trở lại thư phòng, ngồi ở trên ghế, máy tính đặt trên bàn sách, bên cạnh là một cái notebook thật dày, anh mở ra, trong đó dày đặc bút tích.

Ghi chép các ý tưởng lớn, nhỏ cùng với bản thảo bị hư.

Anh không thích tạm chấp nhận, anh biết mình muốn gì, đối với những thứ không hài lòng, anh tình nguyện không cần cũng không muốn tạm chấp nhận.

Máy tính bị chạm vào đã khởi động, trên màn hình máy tính là một bức tranh, chính là bức tranh cảnh tượng mà Hạng Noãn đã gửi tới.

Ở giữa chiến trường, nam chính Tống Cảnh mặc chiến bào màu đỏ đậm ngồi trên lưng ngựa, một tay hắn cầm kiếm, trên mặt chứa sát ý, một tia ánh sáng phát ra ở bên hông hắn, đó là mặt dây chuyền phỉ thúy mà nữ nhân hắn yêu đeo bên người mười bảy năm, cũng là nơi nhu tình nhất trong khóe mắt hắn.

Chỉ vẽ qua loa nhưng nhân vật này giống như đang sống, phảng phất như giây tiếp theo có thể bước ra khỏi màn hình, chạy như bay mà tới.