Dạ Chi Thương

Chương 11



Edit: Mui-Mui

Beta: Miêu Hầu

Đổi sang quần áo mới, trông mọi người đều anh tuấn hẳn lên. Phòng ngự cũng cao hơn, rốt cục chúng ta cũng có thể đổi sang nơi khác luyện cấp.

Cuối tuần cả đám cao hứng ở lại chơi suốt một đêm, ngay cả Đậu Đậu cùng Phi Ngư cũng kéo đến, Đậu Đậu cùng Bá V chủ đã gặp mặt ngoài đời rồi, nghe nói lớn lên rất tuấn tú, không cùng tầng lớp với đám nhóc thích đánh thích nháo đẹp trai nho nhỏ như chúng ta. Chúng ta chính là cười cười bảo Đậu Đậu mê trai. Mỗi lần cả đám bọn ta ở cùng một chỗ nói nói cười cười, là Hoa Khôi liền chua xót tỏ vẻ hâm mộ.

Sáng thứ bảy mọi người từ tiệm net đi ra, Đậu Đậu nói muốn tối nay cùng đi bar, bạn của nàng vừa giới thiệu cho một chỗ không tệ, muốn nhóm bọn ta cùng đi, mọi người vì thế mạnh ai về nhà nấy ngủ, buổi tối Đậu Đậu nói sẽ gọi điện thoại liên lạc với cả đám.

Dạ nói chưa từng tới ký túc xá bọn ta lần nào, muốn đi xem ký túc xá mới của bọn ta một chút. Dù sao bà bác canh cửa ký túc xá cũng không thể nhận diện hết được, chỉ cần là bộ dạng nam sinh viên là qua được tuốt, vì vậy bọn ta mang y tới ký túc xá.

Ký túc xá của bọn ta thật sự rất sạch sẽ, nhưng tuyệt đối không chỉnh tề, ta cùng lão Tứ khá lười, vẫn chưa xếp lại chăn gối, nhưng nói chung vẫn còn biết lựa dịp nắng tốt đem chăn ra ban công đi phơi nắng a.

Lão Tam cùng lão Tứ ở tầng trên dưới cùng một giường tầng, ta thì ở tầng trên của một giường tầng khác, phía dưới là của lão bát nhưng hắn không thường ở ký túc xá, vì vậy bọn ta để y ngủ giường của lão. Chuẩn bị xong xuôi chỗ ngủ cho Dạ, ta liền chuẩn bị leo lên chỗ của mình thì bỗng nhiên Dạ kéo ta lại.

“Sao vậy? Ngủ nhanh đi.” Ta đập vào tay y.

“Sốt ruột cái gì, nói chuyện phiếm với ta đi.”

“Uy, vừa thức suốt một đêm a, ngươi không đuối sao? Ngươi xem lão tam lão tứ đều ngủ như chết rồi kìa.” Ta bất đắc dĩ nhìn y.

Y không nói lời nào, bày bộ dạng đáng thương ê hề, ta đành bất đắc dĩ gật đầu. Y vui vẻ lui vào giường vỗ vỗ, ý bảo ta nằm xuống cạnh y.

Nằm thì nằm, nhưng ta thật sự không còn sức để nói chuyện, tuy rằng ta từng đạt kỉ lục thức suốt bốn ngày không ngủ, nhưng mà như bây giờ nằm trên giường mà không được ngủ, cũng quá thống khổ a.

Chúng ta hàn huyên không tới vài câu, ta đã bắt đầu mơ mơ hồ hồ, y nói gì đó ta cũng nghe không vào, chính là vâng vâng dạ dạ vài tiếng. Y đối phản ứng của ta thập phần không hài lòng.

“Nè, không cho ngủ.” Y ghé vào tai ta nói, hơi nóng phà vào mặt ta. Ta quay người đưa lưng về phía y tiếp tục ngủ.

“Uy, ngủ tiếp là ta chọt lét ngươi đó nha.” Y vừa nói vừa giơ năm ngón tay giơ lên. Y ở trên người ta chọt nhẹ vài cái, ta không có phản ứng gì, thắt lưng của ta không có sợ nhột, nên không thèm để ý tới y, tiếp tục ngủ. Tay y chậm rãi từ chọt biến thành vuốt ve, bàn tay thực ấm, tuy cách một lớp áo nhưng ta vẫn có thể cảm nhận được độ nóng như lửa kia.

Một cảm giác kỳ quái lan khắp người, tê tê dại dại nóng bừng cả lên. Ta giơ tay bắt lấy tay y. Y không nói gì mà ta cũng không nói, kỳ quái trầm mặc như thế, không khí bỗng nhiên trở nên có chút lúng túng.

“Còn đụng nữa là ta phản kích đó nha.” Ta xoay người trừng hắn.

“Đừng, ta sợ nhột, ngủ đi ngủ đi.” Y xoay người đối mặt với vách tường.

Buồn cười, ngươi nói không cho thì ta sẽ không được ngủ, ngươi nói ngủ thì cứ thế mà ngủ sao? Đây chính là địa bàn của ta nha. Nên ta cứ thế mà chọt, quả nhiên Dạ rất sợ nhột, y cuộn người nén cười, vừa nhột vừa sợ làm bọn lão tam thức giấc. Ta thấy thế, càng làm càn hơn. Chúng ta đắp chung chăn, thân thể tiếp xúc trực tiếp như thế, khiến ta có cảm giác hơi bất thường một chút. Hơn nữa sự bất thường này càng ngày càng rõ ràng hơn, ngay cả hô hấp cũng trở nên nặng nề hơn. Hai người chúng ta liền ngừng lại.

“Dạ.” Ta từ phía sau ôm lấy y. Ta không biết chính mình đang suy nghĩ cái gì, đầu óc có chút loạn, chính là xúc động nhất thời a.

“Momo…… Ngủ đi……” Y không quay đầu lại, tự ôm lấy bả vai mình, thanh âm trầm thấp khàn khàn, tựa hồ đang ngầm chịu đựng.

“Dạ, ta……” Bộ dáng của y càng thêm kích thích ta, ta ôm y, cố ý muốn làm cho y xoay người lại.

“Đừng chạm vào ta!” Thanh âm của y rất nhỏ, cũng rất kiên quyết.

Ta buông tay ra, xoay người, điều chỉnh hô hấp của bản thân, chậm rãi tỉnh táo lại. Nghĩ đến bộ dáng vừa rồi của mình, ta có chút hoảng, ta đang làm cái gì vậy, ai, thật mất mặt quá đi. Ngủ ngủ, ta tự nói với bản thân, mọi chuyện thành ra như vậy, hiện tại làm sao có thể ngủ được đây. Ta tin tưởng bản thân không phải Gay, cho tới bây giờ chưa từng động tâm trước người con trai nào a.

Đối với Dạ, ta thích ở cùng một chỗ với y, bởi vì y làm cho ta cảm thấy rất an tâm, nhưng chỉ là bạn bè, ta chưa từng có tư tưởng muốn vượt quá tình bạn với y. Nhưng vừa rồi thân thể phản ứng tốt như vậy, thiếu điều chút nữa là đã mở miệng nói ra, [ Ta muốn……]. Chẳng lẽ là do lâu quá không có bạn gái sao……

“Ai” Bỗng nhiên ta nghe Dạ thở dài một tiếng, “Momo, ngủ rồi sao?” Tiếng y rất nhỏ.

Ta không trả lời, cố gắng điều hòa hơi thở nhẹ nhàng lại, làm cho y tưởng ta đã ngủ rồi.

“Momo.” Y chạm vào tay ta, nắm một chút rồi lại buông ra.

Ta không biết mình ngủ lúc nào, ta chỉ nhớ rõ thời điểm bị đánh thức thực sự rất khó chịu, tự nhiên có cảm giác muốn đánh người a.

“Đi nào đi nào.” Có người đánh đánh vào mặt ta, ta giãy dụa mở mắt ra, phát hiện trong phòng có hai cô nàng.

“Ngươi…… Ngươi…… Các ngươi……” Ta ngồi dậy chỉ vào các nàng. Đậu Đậu cười thực vui vẻ, Phi Ngư cau mày, ba tên đực rựa còn lại trong phòng xem chừng đã mặc quần áo xong xuôi hết, chỉ còn chờ mỗi mình ta.

Ta buồn bực buồn bực a, tại ký túc xá của mình mà phải chui rút trong chăn thay đồ sao, hai cô nàng này chẳng chịu ra khỏi phòng, không biết bà bác canh cửa ký túc xá có phải hay không đến cả nhận biết đâu là nam đâu là nữ cũng khó khăn, sao lại để hai sắc nữ mê trai tiến vào cơ chứ.

Chúng ta ra đến cổng trường, liền thấy đám Hồ Ly đang sốt ruột đứng đó chờ, sau đó ta trở thành đầu sỏ gây chuyện bị mọi người ra sức phê phán.

Chúng ta nhiều người, chia làm hai chiếc xe taxi, Đậu Đậu cùng Phi Ngư suốt đoạn đường đều tỏ ra cao hứng đến bất thường, lộ ra một nụ cười có phần không mấy thuần khiết lắm.

Đi hết nữa giờ đồng hồ chúng ta mới tới được nơi ấy, ta vốn bị say xe, nếu biết đi xa như vậy, ta đã uống thuốc chống say xe rồi. Trong lòng có cảm giác muốn ói, Dạ đưa tay vỗ vỗ lưng ta, hỏi ta bị làm sao vậy. Biết ta bị say xe, liền đưa ra một vỉ kẹo bạc hà cho ta ngậm. Bộ dáng của y trông rất đỗi tự nhiên rất đỗi bình thường, làm cho ta có cảm giác chuyện xảy ra ở ký túc xá vừa rồi chỉ là mơ a.

Quán bar kia mở cửa khá muộn tới 9 giờ mới bắt đầu hoạt động, lúc bạn của Đậu Đậu giới thiệu chỗ này cho nàng, đã quên nói điểm ấy. Cũng may kế quán bar có tiệm net, chúng ta cũng xem như có chỗ để giết thời gian.

Người rất nhiều, máy không đủ, ta không chơi, tìm một cái ghế đẩu ngồi phía sau lão tam xem. Cảm giác say xe vẫn chưa hết, ta chạy vào buồng WC, muốn đem những gì trong dạ dày phun ra.

Cúi đầu nhìn cánh cửa buồng WC, viết: Tuy rằng ta là con trai, nhưng là ta yêu ông xã của ta, cả đời này ta sẽ ở cùng một chỗ với hắn. Trên cửa còn có một dòng nhắn khác, trong đó viết: Ta là 0, tìm tình một đêm, liên hệ di động số 138xxxxxxxx. 0 là gì ta biết, cô nàng Phi Ngư đã từng bổ túc cho đám người trong ký túc xá nhà ta biết cái loại tri thức này, nói là vì hạnh phúc của lão tam, còn bảo ta nghe luôn cũng không sao đâu.

Những dòng chữ trên cửa khiến ta xấu hổ vô cùng, có cảm giác chính mình vừa tới một nơi rất kì quái a.