Cửu U Long Giới

Chương 16: Nổi tiếng



"Tám trăm năm mươi ba mai. . . . . ." Bạch khởi rõ ràng nhìn thấy ngọc thạch trên vách tường nổi lên tám trăm năm mươi ba mai, với tiêu chí trước mắt này đối với Bạch Phá Thiên - bàng chi đệ tử của Bạch gia, có thực lực bát tinh đấu giả.

Có thể mười bảy tuổi mà thực lực đạt đến bát tinh đấu giả cũng không phải là chuyện rất đáng kiêu ngạo, tại nơi mà thiên tài đông đảo như trên Thiên Ân đại lục, nơi mà người ưu tú chỗ nào cũng có, bất quá tại Liễu Thành, tuyệt đối hiện nay là thiên tài số một số hai, đặc biệt đối phương chính một người thuộc bàng chi đệ tử, cái này biểu thị Bạch Phá Thiên có tiềm năng rất lớn, địa vị của mình được đề cao không ít, dù sao trước đó hắn cũng không phải là trọng điểm quan tâm của gia tộc, thành tựu hắn như vậy đủ để biểu thị thiên phú của hắn hơn người cùng với sự vất vả cần cù nỗ lực.

Thủy tinh trụ trên ngọc thạch phát sáng trong một khoảng thời gian, trong khoảng không truyền đến từng đợt kinh hô và tán thán, ngồi ở trên đài cao, các trưởng lão cũng đều ghé mắt, cả đám hài lòng nhìn người trước mặt, hiện nay đệ tử trong gia tộc dưới hai mươi tuổi, Bạch Phá Thiên không thể nghi ngờ là thập phần ưu tú.

"A. . . . . . Không tệ, tên tiểu gia hỏa này, ta xem lần này rất có thể tiến nhập giảng võ đường." Bạch gia đại trưởng lão, vuốt ve chòm râu trước ngực vẻ mặt rất hài lòng thấp giọng nói, các trưởng lão đều gật đầu, tất cả đều tỏ vẻ rất vừa ý.

Tuy rằng thanh niên ưu tú này của Bạch gia thuộc về bàng chi đệ tử, bất quá đối với gia tộc mà nói bất kể là bàng chi hay là trực hệ, đều không quan trọng, quan trọng là ... Bạch Phá Thiên rất ưu tú, mà không lâu sau trong tương lai có thể trở thành một gã đấu sĩ chân chính, tương lai cũng có khả năng trở thành một gã đại đấu sư, thậm chí là cấp bậc đấu linh cường giả như Bạch Kình Thiên. Đó là mong muốn của Bạch gia. T.r.u.y.ệthegioitruyen.com

Sau Bạch Kình Thiên, hầu như không còn chuyện gì xảy ra nữa, Bạch Khởi vẫn lẳng lặng ở nơi đó quan sát, ngoại trừ một gã đã hai mươi tuổi tên là Bạch Bân là người thanh niên đạt cửu tinh đấu giả ra, không có ai vượt qua bát tinh đấu giả, điều này làm cho bạch khởi nhíu mày, bởi vì lực lượng của Bạch gia trong mắt Bạch Khởi xem ra có chút yếu kém.

Kỳ thực Bạch Khởi cũng không biết, Bạch gia như vậy đã không tệ rồi, Liễu Thành tam đại gia tộc đấu sĩ, thậm chí cũng như vậy, dù sao đại đa số đấu sĩ đều tấn cấp lúc hai mươi tuổi, mà trước hai mươi tuổi tấn cấp mọi người đều xưng là thiên tài, dù sao tất cả đều không phải có vận khí và bản lĩnh lớn như Bạch Khởi, trở thành đấu giả có cấp độ cửu tinh đấu giả mà chỉ trong mấy tháng, người bình thường đều cần hơn mười năm tu luyện mới có thể chính thức tấn cấp vào hàng ngũ đấu giả, dù sao đây mới là cơ sở của một đấu giả, đây là thời kì rất quan trọng, cũng là làm mất nhiều thời gian nhất.

"Uhm. . . . . Còn có người nào muốn thử hay không? Nếu như không. . . . . . Ta sẽ tuyên bố. . . . . ." Đại trưởng lão Bạch Vân Long đứng lên, cao giọng nói.

Bất quá nói còn chưa xong chợt nghe có người tiếp lời nói: "Chờ một chút. . . . . . Còn có ta. . . . . ."

Nói xong, Bạch Khởi tung mình nhảy lên, trực tiếp nhảy lên lôi đài, thấy Bạch Khởi mọi người đều sửng sốt, đều khó hiểu nhìn Bạch Khởi, ngay cả các trưởng lão và nghi trượng cũng tràn đầy ngạc nhiên, bọn họ không rõ lúc này bạch khởi lên đây là muốn làm gì. . . . . . không phải bị điên sao? Dù sao trước đó tất cả mọi người đều biết Bạch Khởi là một thằng ngốc, căn bản là sẽ không có đấu khí.

Bất giác mọi người phía dưới bắt đầu lộn xộn nghị luận, nhìn về phía Bạch Khởi với ánh mắt tràn ngập phức tạp, có vô cùng kinh ngạc, có giật mình, có châm chọc, đủ mọi trạng thái.

"Thiếu . . . . . Thiếu tộc trưởng? Ngài muốn. . . . . ." Bạch Vân Long nhìn Bạch Khởi có chút sững sờ cũng không có phản ứng nhiều mà hơi chần chờ, giọng nói có chút khách khí.

Nói thật khi luận thân phận, đại trưởng lão tịnh không thua kém tộc trưởng, bất quá Bạch Kình Thiên tộc trưởng này có chút đặc biệt, có thể nói là dùng vũ lực đoạt quyền, hơn nữa Bạch gia dựa vào Bạch Kình Thiên, mọi người trong gia tộc đều biết đại trưởng lão đều đối với vương đô đương quyền Bạch Kình Thiên rất kính nể, nên đối với Bạch Khởi cũng lễ nhượng ba phần, nói cách khác, nếu chỉ bằng vào danh tiếng và thực lực của Bạch Khởi, Bạch Vân Long nhất định sẽ không nói chuyện cùng hắn, cho dù là thiếu tộc trường cũng không ngoại lệ.

"Gia tộc luận võ quy định, dưới hai mươi tuổi đệ tử trong gia tộc đều có thể tham gia. . . . . . Đại trưởng lão ta nói không sai chứ?" Bạch Khởi nhìn thoáng qua Bạch Vân Long thấp giọng nói.

"A. . . . . . Không sai. . . . . . Thế nhưng. . . . . ." Bạch Vân Long gật đầu nói, vừa định nói tiếp thì đã bị Bạch Khởi cướp lời.

Chỉ thấy Bạch Khởi tiếp tục nói rằng: "Không nhưng nhị gì cả, ta năm nay mười lăm tuổi, ta nghĩ mình cũng có tư cách tham gia trắc thí. . . . . ."

Tuy rằng muốn nói gì nhưng bất quá cuối cùng Bạch Vân long vẫn nhẫn nại, dù sao Bạch Khởi nói cũng hợp tình hợp lý, hơn nữa hắn sở dĩ muốn nói chẳng qua là không muốn Bạch Khởi mất mặt thôi, thế nhưng Bạch Khởi nếu chính mình đã nói như vậy, hắn tự nhiên cũng không có lý do gì ngăn cản, nếu như Bạch Khởi làm trò cười cho thiên hạ, cũng không phải Bạch Vân Long hắn mất mặt.

"Xôn xao ~~" Bạch Khởi vừa nói xong lời này, phía dưới một trận ồ lên, đại đa số người đều cho rằng Bạch Khởi là một đứa ngốc, chạy đến đây là để mất mặt chuốc lấy xấu hổ, không ít tộc nhân đều chờ xem vị "Thiếu tộc trưởng" mất mặt xấu hổ, mà cũng có một số ít người, cho rằng chịu nhục mấy năm khiến Bạch Khởi dũng cảm đứng lên nhất định là có chỗ dựa, bởi vậy đám người này nhãn thần đều ngưng trọng thêm vài phần.

Bạch Khởi không nói gì, hắn đã sớm đem tất cả biểu tỉnh của những người chung quanh thu vào tầm mắt, khẽ cười một tiếng, cũng không nói nhiều, trực tiếp đi tới thủy tinh trụ trước mặt, bỗng nhiên chỉ thấy bắt đầu phát lực, quán chú đấu khí tiến vào trong thủy tinh trụ.

Một lát sau dưới ánh mắt mọi người, trên thủy tinh trụ bạch sắc ngọc thạch bắt đầu lóe lên hồng sắc quang mang. . . . . ."Xoát xoát xoát ~~" hầu như toàn bộ ngọc thạch đều sáng lên, chỉ có một số ít bộ phận vẫn duy trì nguyên trạng.

"Ôi trời ơi ~~ Chín trăm lẻ bảy mai. . . . . . Chín trăm lẻ bảy! Cửu tinh đấu giả!" Mọi người ở đây đều sững sờ, ngạc nhiên, cũng không biết là ai giật mình rống lên, tiếp theo, toàn bộ đều ồ lên. . . . . . Tất cả mọi người đều mang theo ánh mắt khó tin nhìn về phía Bạch Khởi, nhìn về phía hồng quang ở thủy tinh trụ, ai cũng không dám tin những thứ trước mắt đều là sự thật.

"Sao lại có khả năng! Điều này sao có thể. Bạch Khởi như thế nào có thể là cửu tinh đấu giả? Không có khả năng. . . . . Mười lăm tuổi là cửu tinh đấu giả làm sao có thể chứ? Đây là một tên ngu ngốc mà! ?" Các trưởng lão ngồi ở trên đài cao toàn bộ đều đứng lên, trong đó một người đứng ở nơi đó thấp giọng thì thào tự nói.

Kỳ thực không riêng gì hắn giật mình vạn phần, những người khác cũng như vậy, chỉ là cũng không nói gì ra mà thôi, ai cũng không dám tin tưởng. Kẻ ngu ngốc Bạch Khởi của Bạch Gia, vậy mà lại là một người thâm tàng bất lộ là cửu tinh đấu giả chứ? Tuy rằng cửu tinh đấu giả cũng không phải là lợi hại gì, thậm chí còn chưa bước vào trong hàng ngũ đấu sĩ, bất cứ ai trong bọn họ cũng đều rất dễ dàng bị đánh bại, thế nhưng vấn đề ở chỗ Bạch Khởi năm nay chỉ có mười lăm tuổi. . . . .

Mười lăm tuổi là cửu tinh đấu giả, tại toàn bộ Ba Phạt Lợi Á Vương Quốc, hay thậm chí toàn bộ Thiên Ân đại lục đều có thể xưng là thiên tài số một, dù sao nuôi dưỡng kinh mạch là một quá trình rất dài. Người bình thường ở độ tuổi này rất khó đạt được tiêu chuẩn, cho dù là có ngoại lực tác dụng tương trợ.

"A. . . . . . Xem ra trước đây chúng ta quả là có mắt mà như mù. . . . . . Bạch gia không ngờ còn có nhân vật khó lường như vậy." Đại trưởng lão Bạch Vân Long thần sắc phức tạp nhìn thoáng qua Bạch Khởi, chậm rãi nói, cũng nhìn không ra hắn rốt cuộc là làm như thế nào.

Nghe xong lời này, toàn bộ Bạch gia trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, lặng lẽ không nói gì, bọn họ biết, Bạch Khởi này sợ rằng không đơn giản, còn nhỏ tuổi mà đã biết ẩn nhẫn, tâm tư thâm trầm, hơn nữa còn được thiên phú, mười lăm tuổi tự học tới cửu tinh đấu giả, tương lai sau này tiền đồ khó mà hạn lượng.

Nghĩ tới đây ánh mắt bọn họ đều bừng sáng, liếc nhìn nhau, nhìn thấy trong mắt đối phương đều có suy nghĩ giống mình, bọn họ nghĩ rằng Bạch gia sau này sẽ vinh quang, sợ là chỉ có thể dựa vào một người đã từng bị bọn họ không thèm quan tâm, khinh thường "Kẻ ngu ngốc" Bạch Khởi.

"A. . . . . . Ta tuyên bố. . . . . . Ngày hôm nay gia tộc luận võ sơ khảo ~~ thiếu tộc trường Bạch Khởi đứng thứ nhất. . . . . ." Bạch Vân Long hít sâu một hơi, hô lớn.

Ngay lập tức trong giáo trường vốn đang ồn ào đã trở nên lặng ngắt như tờ, lát truyền đến một trận hoan hô kịch liệt, dù sao Bạch Khởi trong bạch gia hiện đã là thiếu tộc trưởng, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai cũng là Bạch gia tân tộc trưởng, hôm nay hắn bày ra thực lực, chiếm được đa số tán thành, tộc nhân Bạch gia ở phía sau đã chấp nhận Bạch Khởi. . . . . . Mặc kệ như thế nào, chí ít thiên phú tu luyện của Bạch Khởi tại Liễu Thành đã là đứng đầu, chỉ riêng điều ấy đã đủ cho bọn họ kiêu ngạo.

"Uhm ~ phía dưới. . . . . . gia tộc luận võ chính thức bắt đầu. . . . . . Phàm là đệ tử dưới hai mươi tuổi trong gia tộc đều có khả năng tham gia, xếp trong ba hạng đầu được tiến nhập gia tộc giảng võ đường, có thể lựa chọn một quyển đấu khí công pháp cùng với một quyển chiến kĩ." Chờ hoan hô qua đi, Bạch Vân Long đứng ở trên đài cao lần thứ hai cố sức nói lớn, mặc dù giáo trường không nhỏ, nhưng bất quá tốt xấu Bạch Vân Long cũng là một tam tinh đại đấu sư, bản lĩnh tất nhiên phải có, thanh âm chuẩn xác không chút nhầm lẫn truyền vào trong tai mỗi người.

Những lời này làm cho ánh mắt của những đệ tử trong gia tộc sáng ngời, gia tộc giảng võ đường là thánh địa của gia tộc, là địa phương quan trọng nhất trong gia tộc, thường ngày các trưởng lão có nhiệm vụ quan trọng là thủ vệ ở giảng võ đường, mà ở gần giảng võ đường cũng là đệ tử tinh nhuệ của Bạch gia, bên trong cất kỹ đấu khí công pháp cùng đấu kĩ của Bạch gia trăm năm nay, một ngày ở bên trong cũng đã thu hoạch được chút lợi ích không nhỏ rồi.....

Bất quá, ngay lập tức ánh mắt bọn họ đều trở nên ảm đạm lại, cả đám nhìn nhau một chút, đứng ở nơi đó là Bạch Phá Thiên, Bạch Khởi, cùng với Bạch Bân lớn tuổi nhất trong ba người, bọn họ biết lần này bọn họ sợ là đến ngay một cơ hội cũng không có, ba chướng ngại vật trước mặt này, bọn họ đã không còn trông mong gì cả, ba người tranh đoạt lần này đều đủ tư cách, nên họ chỉ có thể buồn bã rời đi, đợi sang năm sẽ tỷ thí lại.

Dù sao Bạch gia cũng đã quy định, suốt cuộc đời mỗi một người chỉ có thể thông qua luận võ gia tộc để tiến nhập giảng võ đường một lần, nói cách khác đám người Bạch Khởi năm nay thắng lợi, như vậy sang năm sẽ không có tư cách tiếp tục tham gia.

Tất cả mọi người đều sáng suốt rời đi, chỉ để lại ba người đám Bạch Khởi, trong khoảng thời gian ngắn bầu không khí có chút trầm lặng, ba người bọn Bạch Khởi đều đứng dậy, sau đó nhìn quanh bốn phía, tất nhiên không ai nguyện ý tiến lên khiêu chiến.

Khoảng chừng một lúc sau, Bạch Vân Long nhìn một lúc rồi cao giọng nói rằng: "Lẽ nào không ai nguyện ý khiêu chiến với ba người này? Nếu như vậy ta tuyên bố, Bạch Khởi, Bạch Phá Thiên, Bạch Bân, ba người đều tiến nhập gia tộc giảng võ đường. . . .

Vừa dứt lời, bên cạnh Bạch Khởi, thanh âm Bạch Phá Thiên vang lên, chỉ thấy Bạch Phá Thiên lắc mình một cái đứng dậy, chắn trước mặt Bạch Bân, lạnh lùng quan sát Bạch Bân, sau đó nhìn Bạch Vân Long chắp tay nói rằng: "Đại trưởng lão chậm đã, hãy để ta nói ra suy nghĩ của mình."

"Ô? Ngươi muốn nói cái gì?" Bạch Vân Long nghe xong lời này cũng không bất mãn , nên không từ chối hỏi.

"Đại trưởng lão. . . . . . Ta nghe người ta nói, "văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị", mặc kệ người khác tham gia hay không tham gia, lần này gia tộc luận võ, tuyệt đối phải phân ra một người thắng bại. . . . . . Cho nên ta nghĩ ta sẽ khiêu chiến Bạch Bân." Bạch Phá Thiên đứng dậy cao giọng nói.

Bát tinh đấu giả cùng cửu tinh đấu giả thực lực trong đó chênh lệch cũng không lớn, cho nên Bạch Phá Thiên mới dám nói ra những lời như vậy, cũng giống như khiêu chiến với Bạch Khởi và Bạch Bân, hai gã cửu tinh đấu giả, bằng không hắn cũng sẽ không ngu ngốc đứng ra xuất khẩu cuồng ngôn, bát tinh đấu giả thật giống như một người cường tráng không gì sánh được, cửu tinh đấu giả cùng hắn so sánh bất quá hơn được về một chút đấu khí, con đường thênh thang chỉ hơn một chút mà thôi.

Trong lúc Bạch Phá Thiên đang nói, bên tai Bạch Khởi lần thứ hai vang lên thanh âm của Cửu U: "Đoạt được danh hiệu gia tộc luận võ đệ nhất, thưởng cho giao dịch ba nghìn điểm, thất bại khấu trừ ba nghìn

Nghe xong lời này, Bạch Khởi trong lòng thầm mắng Cửu U vô sỉ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, lập tức đứng dậy, nhẹ giọng nói rằng: "Ta cũng nghĩ như vậy, không thể không quyết đấu một phen."