Cướp Sắc

Chương 11: Nam nhân tư sắc bình thường [ nhị ]



Cảnh sắc mông lung, tiếng nước chảy róc rách cùng với thanh âm côn trùng kêu vang……

Đây vốn là cảnh sắc yên tĩnh thoải mái làm yên ổn lòng người, nhưng lại bởi vìhai kẻ bại hoại trước mặt này lại làm cho tâm tình của ta bây giờ hết sức khó chịu, thậm chí ta còn có tâm tư muốn giết người để làm bớt đi cái lửa giận đang lan tỏa trong đầu mình.

“Đậu Đỏ Đậu, vì sao ngươi lại nhìn ta chằm chằm như vậy chứ, cho dù ta có là đệ nhất mỹ nam tử của Nam Xương Quốc này thì với cái liếc mắt đưa tình của ngươi cũng sẽ làm cho tim ta loạn nhịp và kìm lòng không được mà ăn sạch ngươi đó nha…….”

Gương mặt yêu mị để sát vào gương mặt của ta, đôi mắt phượng trong suốt nháy nháy, kèm với thanh âm ôn nhu như nước làm người nghe tê dại từ trong xương tủy.

Đúng là đồ mặt người dạ thú!

Ta cắn răng thầm mắng ở trong lòng, một sự cuồng bạo trong ta đang muốn phá ngực mà ra, hiện tại trong đầu không có một ý tưởng gì khác ngoài việc muốn đánh chết cái nam nhân buông thả suốt ngày thích quấy rối người khác đang đứng trước mặt này…….

Nhưng vấn đề là ở đây còn có cái tên Khí Vũ Hiên bí hiểm nữa, nên ta có muốn động thủ cũng phải đợi một chút nữa.

Nhìn ra sự nén giận trên khuôn mặt của ta, Phượng hồ ly đem ta đẩy đến dựa vào thân cây sau đó hai tay giam cầm ta bên trong, khuôn mặt hắn nhẹ nhàng cúi xuống làm cho từng sợi tóc đen nhẹ nhàng rủ đến trước mặt ta lộ ta một cảnh phong tình tuyệt diễm động lòng người.

hắn vươn cái lưỡi khẽ liếm cái vành tai trắng noãn làm cho thân hình ta chấn động từ cao xuống thấp, sau đó đem cái cằm để lên bả vai của ta rồi nở một nụ cười ái muội nói với ta.

“Đậu Đỏ Đậu tinh quái, có phải trong lòng đang mắng ta phải không?”

Con ngươi thâm thúy, trong sủng nịnh lại có kèm theo tia sắc bén làm cho Phượng Vô Trần lúc này có vẻ vô cùng tà mị nói không nên lời.

Bỗng nhiên ta cảm giác được một vật thể cứng rắn nơi hạ thể của hắn kiêu ngạo mà chọt chọt nơi bụng của ta, ta không khỏi cười lạnh trong lòng.

Xem ra dục vọng của nam nhân đối với nữ nhân, căn bản là chẳng phân biệt được cái gì gọi là tình yêu, cũng chẳng cần phân biệt địa điểm, chỉ cần nam nhân muốn, thì tùy thời tùy chỗ đều có thể lấy nữ nhân ra để phát tiết……

Ta mỉm cười mang theo sự khinh thường mà nói với hắn.

“Phượng Tể Tướng, ngươi cứ khi dễ một nữ nhi chân yếu tay mềm như vậy, ngươi không sợ sẽ làm tổn hại cái danh đệ nhất mỹ nam quân tử sao?”

hắn có vẻ kinh ngạc vì sự bình tĩnh của ta, mị nhãn dần dần híp lại, đôi tay thon dài đẹp đẽ chậm rãi cầm lấy bàn tay nhỏ bé của ta, một tay khác nâng cằm ta lên, trên miệng là một nụ cười tựa tiếu phi tiếu, lập tức ta cảm nhận được hơi thở như lan phảng phất trên khuôn mặt ta.

Đôi môi kiều diễm ướt át ôn nhu mà nhẹ lướt qua thần cánh hoa của ta, thân thể thon dài mềm mại nhu nhược như không xương dựa vào cơ thể ta, rớt ra vạt áo làm lộ ra khuôn ngực trắng như tuyết của hắn.

“Đậu Đỏ Đậu…… Ngươi không phải là đều biết hết sao …… nữ nhân mà ta muốn khi dễ từ trước tới nay chỉ có một mình ngươi mà thôi……”

Nghe Phượng hồ ly nỉ non triền miên nói với ta, Khi Vũ Hiên vẫn bộ dáng tao nhã mà ngồi đó uống cực phẩm Nữ Nhi Hồng của lão cha ta, trong mơ hồ trên thân thể của hắn cũng đã thản nhiên mà lộ ra một hơi thở tà ác.

“Phượng sư huynh, ngươi cần phải cẩn thận nha…… đừng có giống như lần trước…… Bởi vì sắc dục huân tâm, mà bị Đậu Khấu quận chúa đánh cho hôn mê nằm một chỗ nha ……”

Phượng mâu lập tức lưu chuyển làm ánh lên tia mê muội mị sắc, hành động quyến rũ xinh đẹp mà vén lên mấy sợi tóc đang rũ xuống, Phượng hồ ly cũng đồng dạng nở nụ cười gợi cảm.

“Khi sư đệ…… Đừng có năm mươi bước mà cười một trăm bước , ngươi không phải cũng bị nàng làm cho hôn mê mà nằm bẹp một chỗ sao sao?”

Lời nói của Phượng Vô Trần thành công làm cho sắc mặt của Khi Vũ Hiên hơi hơi cứng đờ lại, bỗng một cơn gió nhẹ thổi qua, làm tóc đen phi vũ, vạt áo tung bay.

Đem chén trà chậm rãi mà để xuống, nam nhân có phong độ tựa thiên tiên chậm rãi mà tiến lại gần ta, cùng Phượng Vô Trần một trái một phải mà đem ta khóa ở bên trong.

Đầu ngón tay của hắn di động , xem nhẹ ánh mắt đang toát ra hàn quang của ta, thừa dịp ta đang kinh ngạc, đôi môi đỏ như son kề sát miệng ta, sau đó còn ái muội mà đưa lưỡi liếm liếm bên ngoài.

“Phượng sư huynh, xem ra ngươi nói rất đúng, đôi môi của nàng thật sự là vừa ngọt lại vừa mềm nha…… Bất quá, ngươi cũng đừng quên , tiểu cừu ở trong mắt của ngươi thật ra là một tiểu hồ ly bốc đồng…..vì vậy đối với nàng chúng ta tuyệt đối không thể ôn nhu được……”

Cánh môi mặc dù đã cách xa, nhưng mùi rượu vẫn thản nhiên mà xông vào trong miệng của ta, nghe lời nói lạnh nhạt tự nhiên của bọn họ kèm theo ánh mắt ái muội dâm tà kia thì bí ẩn trong lòng ta rốt cuộc cũng dần dần mà được cởi bỏ.

Trách không được trong hội thi từ ngày hôm đó Khi Vũ Hiên lại đột nhiên xuất hiện……

Trách không được bọn họ lại cùng nhau đến cửa bái phỏng cha ta……

Trách không được bọn họ lại ăn ý như thế……

Nguyên lai……

Bọn họ căn bản chính là cấu kết với nhau cùng làm việc xấu……

Là một lũ cá mè một lứa……

một khi đã như vậy……

Đến đây một cái, ta diệt một cái……

Đến một đôi, ta giết một đôi……

Ngẩng đầu lên, nhìn vào hai cái nam nhân đang mỉm cười đến mị hoặc……

Tự nhủ trong lòng ta hiện tại, nhất định phải thực bình tĩnh!

“Phượng ca ca…… Khi công tử…… Các ngươi thật sự thích ta phải không……”

Lời nói nũng nịu vang lên , đôi mắt quyến rũ nhìn vào ánh mắt của bọn họ, môi anh đào chậm rãi mà nở ra một nụ cười đáng yêu vô hại, bàn tay nhỏ bé hướng lên trên đầu, tay áo bị làn gió thổi qua mà nhẹ nhàng làm lộ ra một cánh tay tuyết trắng như ngọc ……

Làn da trong suốt như ngọc, trong phút chốc, làm mê đắm tâm hồn của hai cái sắc nam……