Cưới Sau Một Đêm

Chương 6: Chồng à, xem ra anh thật tính phúc!!!



Về đến nhà đã là ban đêm,phát hiện trong phòng khách không có ai, phòng bếp không có ai, thư phòng cũngkhông có ai, ngay cả cửa phòng của Hàn Lỗi cũng đã đóng, tôi nhận định trongnhà chỉ có mình mình mà thôi, vì thế rất thoải mái về phòng thay đồ ngủ.

Tôi có thói quen, đóchính là khi về nhà thì việc đầu tiên phải làm sẽ là đi thay đồ ngủ.

Khi tôi cởi hết quần áotoàn thân chỉ còn lại đồ lót bên trong thì đột nhiên ở cửa phòng nghe thấytiếng Hàn Lỗi, quay đầu nhìn lại…

Một mỹ nam để trần nửathân trên như một bức tranh tích thủy* cứ như vậy sinh sôi xuất hiện trước mắt, mãnh liệt tácđộng vào thị giác cùng mọi cảm quan khác của tôi.

(*bức tranhtích thủy: Theo mình hiểu thì đây là thể loại tranh”Drop of water”, nghĩa cũngnhư tên, khi mình search trên Google ra một loạt ảnh nghệ thuật chụp những giọtnước đang từ từ rơi xuống, sương đọng trên lá, nói chung rất sống động, rấtthực, chi tiết hãy thử tìm hiểu xem~~~Nhìn qua nó một cái biết liền à~~Ở đây HạAnh tỷ muốn ám chỉ những giọt nước còn vương trên người Lỗi ca giống tranh tíchthủy á^^ )

Hàn Lỗi đang đứng ở cửa,toàn thân chỉ mặc một chiếc quần dài hưu nhàn trong nhà, lồng ngực hào phóng đểtrần, sợi tóc đen nhánh vẫn còn vương nước, đặc biệt là trước trán, từng giọttừng giọt cứ thế chảy dọc xuống hai má, đến cổ rồi dần dần xuống đến lồng ngực…

A! Thật sự là quá mêngười !

Tôi mãnh liệt nuốt ngụmnước miếng, cả người chỉ mặc có đồ lót thản nhiên hào phóng xoay người đối mặtvới anh. Chỉ thấy Hàn Lỗi mắt nhìn thẳng, ngó chừng tôi, chậm rãi nói: “Anh chỉmuốn hỏi, hôm nay em xuống bếp hay anh?”

Luôn tiện nhắc tới, haichúng tôi thỏa thuận thay phiên nhau vào bếp nấu cơm.

“Hay là em đi, em đổixong đồ ngủ rồi sẽ ra.” Tôi tỏ vẻ bình tĩnh trả lời, nhưng ánh mắt lại khôngkiềm chế được liếc về phía lồng ngực thân quen kia một chút, nhớ ngày đó, tôiđã từng sờ qua nó nha.

Đợi Hàn Lỗi rời đi xong,tôi nhanh chóng lưu loát mặc thêm áo sơ mi cổ rộng vào, vạt áo chỉ có thể miễncưỡng che đến một nửa chân, trầm tư chốc lát, tôi cuối cùng vẫn là quyết địnhmặc thêm chiếc quần soóc ngắn, bởi vì tối nay tôi thật sự không có đủ dũng khíđể tiếp tục nhận sự đả kích của anh mà tự vấn mị lực của bản thân, thế nên thôiđi.

Tôi lướt qua phòng khách,đi vào trong bếp, phát hiện ra Hàn Lỗi ngồi ở trên ghế salon trong phòng kháchxem tivi, anh đã mặc áo vào. Tôi thu hồi tầm mắt, mở tủ lạnh lấy ra nguyên liệuchuẩn bị bữa tối hôm nay.

Phòng bếp nhà Hàn Lỗithật sự rất thoải mái, rộng rãi, sạch sẽ, đặc biệt là phần bệ bếp, nhìn qua đãthấy thích mê rồi. Bệ bếp rất dài, lát gạch trơn bóng, dọn dẹp cũng rất sạch,tôi ở chỗ này làm thức ăn mà bên kia vẫn còn thừa rất nhiều vị trí.

Không biết ngồi ở trên đótriền miên sẽ có cảm giác gì nhỉ?

Lúc nấu đồ ăn tôi khôngnhịn được lại mơ mộng suy nghĩ một chút, ánh mắt cũng không kiềm chế được màhướng bên cạnh nhìn qua.

Đúng lúc này, tôi độtnhiên cảm thấy như bị chảy máu, nhanh chóng hoàn hồn nhìn lại, thì ra là cầmdao không cẩn thận cắt nhầm vào ngón trỏ, vết thương thoạt nhìn không sâu,nhưng máu cứ chảy không ngừng.

Thấy tình cảnh này, tôiphản xạ có điều kiện kê một tiếng, lập tức nghe thấy những tiếng bước chân lolắng từ phía sau truyền đến, vẫn còn đang hoài nghi thì cả người đã bị kéongược lại, ngón tay chảy máu được ngậm vào một khoang miệng ấm áp.

Tôi ngẩng đầu nhìn ánhmắt Hàn Lỗi, phát hiện trong mắt anh tựa hồ có sự trách cứ.

Hàn Lỗi nắm tay của tôi,đem ngón tay chảy máu bỏ vào miệng mình cầm máu, rồi anh khẽ cau mày, trên mắtkính thoạt nhìn có vết máu, xem ra là do mới vừa rồi lúc xoay người tôi nhanhquá khiến máu từ tay vương lên kính anh.

Một phút sau, anh đemngón tay tôi từ trong miệng lấy ra, nhìn xuống, ừm, đã cầm được máu rồi. Anhvẫn là không yên lòng, dán thêm cho tôi miếng băng keo cá nhân, đến lúc khôngnhìn thấy vết thương đó nữa, anh mới lộ ra nụ cười.

Nụ cười mỉm của anh khiếntôi không nhịn được tim đập rộn lên, ngay cả ngón tay bị thương cũng cảm thấynóng lên dị thường.

Tôi nhìn anh mang mắtkính dính máu, bèn đề nghị giúp anh rửa sạch nó, cho nên chủ động tháo kínhxuống, đi tới bồn rửa mở vòi nước, cẩn thận tránh ngón tay bị thương ra.

Đang rửa, tôi đột nhiêncảm thấy phía sau có một áp lực vô hình, hai bên thắt lưng xuất hiện một đôitay đặt lên trên bồn rửa, nói cách khác, giờ phút này Hàn Lỗi đang đem tôi khóagiữa anh cùng bồn rửa bát.

Hàn Lỗi cách tôi rất gần,tôi tựa hồ còn cảm thấy cả hơi thở nóng rực của anh ở trên đỉnh đầu.

Rửa sạch mắt kính xong,tôi tắt vòi nước, xoay người.

Không đeo thêm kính, cảngười Hàn Lỗi toát ra một tà khí mê hoặc lòng người, vẻ mặt vừa có chút xấu xavừa vô cùng khêu gợi, trong mắt cũng hiện lên dục vọng thâm trầm hết sức quenthuộc mà tôi đã từng thấy.

Chuyển biến này của anhlàm tôi có chút ứng phó không kịp, cho nên cứ ngây ngốc đem kính đưa cho anh,anh cầm lấy rồi nhìn một chút, cuối cùng quyết định đem nó vứt sang bên cạnhbồn rửa.

Hàn Lỗi nhìn tôi chằmchằm, chậm rãi vươn tay xoa mặt tôi, tay của anh từ từ di chuyển xuống dướivuốt ve, qua cổ, xuống đến ng

Tôi không nhịn được khẽmím môi, bộ ngực bị anh xoa xoa cuồng loạn không dứt.

Nhìn anh nhếch mép mỉmcười, tôi lập tức quyết định, nhanh chóng kéo đầu của anh xuống, hôn lên môianh. Ánh mắt anh trở nên kinh ngạc khiến tôi vô cùng đắc ý.

Tôi cạy mở môi anh, đemđầu lưỡi đi vào, cùng anh dây dưa, một bàn tay khẽ nắm y phục của anh, một bàntay khác từ bên dưới qua lớp quần áo đi vào, xoa lồng ngực cường tráng, thânthể anh cũng nóng rực giống hệt tôi.

Vừa mới bắt đầu, anh cứbị động để cho tôi hôn, cho đến lúc tôi xoa lên da thịt của anh, Hàn Lỗi lậptức khêu gợi rên rỉ một tiếng, sau đó đoạt lại quyền chủ động, anh đem đầu lưỡicủa tôi bức trở lại miệng của mình còn bản thân thì thuận thế theo sang, chotôi một nụ hôn đúng tiêu chuẩn nóng bỏng cùng triền miên không dứt.

Một tay anh vòng ở nganghông của tôi, để cho tôi dán thật chặt vào người anh, một tay kia thì vuốt vebộ ngực sữa của tôi cách một lớp áo sơ mi rộng rãi.

Rất nhanh, Hàn Lỗi tựa hồkhông hề thỏa mãn với nụ hôn nóng bỏng nữa, môi của anh từ từ rời đi khỏi môitôi, hôn lên cổ, vừa cắn vừa gặm khiến toàn thân tôi ngập trong khoái cảm têdại.

Tôi cắn môi, thoải máibuồn bực hừ một tiếng.

Lúc tôi vẫn còn đang ýloạn tình mê, đột nhiên cảm thấy thân thể bị nhấc bổng lên, theo bản năng vộiôm chặt lấy Hàn Lỗi.

Hàn Lỗi đem hai chân củatôi vòng quanh hông anh, cho tôi kẹp chặt vào, tiếp theo anh di chuyển mấybước, ôm tôi đặt lên ngồi trên bệ bếp.

Tôi ngồi trên bệ bếp, haichân mở ra, Hàn Lỗi chen vào giữa đứng trước mặt tôi, lúc này độ cao của chúngtôi đã chênh lệch, ngực của tôi vừa lúc ngang tầm với đầu anh.

Hàn Lỗi vùi đầu vào trongngực tôi, cách một lớp quần áo nhiệt tình hôn xuống, một bàn tay chống lên bệbếp, tay còn lại luồn vào bên trong vạt áo sơ mi xoa lưng của tôi rồi lục lọiđến nút thắt áo lót, cố gắng cùng nó “trao đổi”, chỉ chốc lát sau, anh đã thànhcông cởi bỏ nút áo

Tay của anh từ trên lưngtôi trượt đến trước ngực, đẩy áo lót ra, trực tiếp xoa nắn hai bầu ngực sữa.Anh dùng ngón tay thưởng thức hai trái anh đào trước ngực tôi, thỉnh thoảng véonhẹ, xoa nắn một chút.

Tôi không chịu nổi ngửađầu rên rỉ, anh bèn dùng bàn tay vẫn còn đang đặt trên bệ bếp đem đầu của tôicúi thấp xuống, dùng bờ môi chặn lại tiếng rên rỉ mất hồn tiếp tục thoát ra từmiệng tôi.

Tôi không cam lòng cứ đểanh đùa bỡn như vậy, dùng bàn tay nhỏ bé cố sức kéo áo sơ mi của anh cho đếnkhi đạt được mục đích cởi nó ra của mình. Tôi giãy dụa rời khỏi môi của anh,cau mày khó chịu tiếp tục cố gắng, anh bật cười. Dưới sự giúp đỡ của Hàn Lỗi,tôi thành công khiến cho anh và áo sơ mi của mình chia lìa, đem nó ném về phíasau, bàn tay lại lần nữa trở về lồng ngực của anh, học theo cách của anh đùabỡn hai điểm nhỏ trước ngực.

Anh cũng không yếu thế,đem áo sơ mi của tôi kéo lên đến trên ngực, bờ môi nóng bỏng lập tức hôn lên,mút lấy, trêu chọc, đùa bỡn.

Tôi bị khoái cảm vừa thânthuộc vừa như xa lạ này làm cho đầu váng mắt hoa, cả người cũng trở nên vô lựcyếu ớt, chỉ có thể đem tay đặt ở trên bả vai của anh, mượn sức để chống đỡ cơthể mình.

Nụ hôn nóng bỏng của anhcùng hơi thở dồn dập từ trước ngực chuyển qua thắt lưng, tà ác dừng lại ở trênrốn.

Thân thể của tôi nhấtthời càng thêm lửa nóng, dưới bụng ấm áp, một cỗ nhiệt lưu xông ra.

Tôi vỗ nhẹ bờ vai củaanh, để cho anh ngẩng đầu nhìn thấy đôi mắt tôi tràn đầy dục vọng cùng khátvọng như trước. Anh nhếch môi, khóe miệng vẽ lên một nụ cười khêu gợi mà xấu xatrên khuôn mặt tuấn tú, nhìn soi mói gương mặt tôi đã sớm ủng hồng. Hai bàn taycủa anh bắt đầu chậm rãi đi tới quần của mình…

Đúng lúc ấy, vào thờikhắc mấy chốt này, điện thoại trong phòng khách không hề báo trước đột ngộtvang lên.

Tiếng điện thoại bén nhọnkhiến cho thân thể cả hai người chúng tôi đều cứng đờ, Hàn Lỗi lại dùng hai taymột lần nữa bao quanh người tôi, dúi đầu vào hõm cổ cùng mái tóc

Chỉ nghe anh nguyền rủagầm nhẹ một tiếng, cả người rời khỏi tôi, đi tới gần bồn rửa cầm lấy mắt kínhđeo lên, sau đó bước nhanh tới phòng khách nghe điện thoại.

Tôi khẽ mở môi anh đào,vẻ mặt không dám tin cùng không cách nào tiếp nhận biến cố trước mắt, tại saolại có thể như vậy chứ, rõ ràng đã sắp thành công rồi mà TT_TT.

Tôi vẫn duy trì bộ dạng yphục không chỉnh tề ngay ngắn đó cho đến khi Hàn Lỗi một lần nữa trở lại trướcmặt mình.

Đeo kính lên, anh đã hoàntoàn thay đổi, không còn nhiệt tình giống như lúc trước, trong mắt cũng xuấthiện thần sắc thanh tỉnh, gương mặt tuấn tú ửng đỏ giúp tôi đem áo lót cài lại,sửa sang lại y phục cho tốt rồi ôm tôi rời khỏi bệ bếp.

Xem vẻ mặt tôi ngây ngốcđứng đó, anh ở đỉnh đầu tôi khẽ ho nhẹ một tiếng, dùng thanh âm nhẹ nhàng khoankhoái nói: “A, cái kia, bạn của anh đột nhiên hẹn nhau ra ngoài ăn cơm, vậy em,ừm…ý của anh là, anh không ăn ở nhà, đi ra ngoài gặp bạn, cái đó, hm…em tự mìnhgiải quyết bữa tối được không? ”

Tôi cúi đầu gật đầu,không có nhìn.

Thấy tôi gật đầu, Hàn Lỗitựa hồ như phào nhẹ nhõm, sau đó bình tĩnh xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng bình tĩnhcùng vẻ mặt lí trí vừa rồi của anh, tôi không kìm được dùng hai tay ôm lấy cơthể, cảm giác cuồng nhiệt nóng bỏng như lửa cháy khi nãy vẫn còn đọng lại ởtrên người, nhưng là tại sao giờ phút này anh lại cho tôi một ý nghĩ phảng phấtnhư nhiệt tình cùng triền miên khi nãy chỉ là cảm giác của một mình tôi thôi vậy.

Tại sao có thể như thếah...

Ai có thể nói cho tôibiết đây là tại sao a! A! A! A! A...