Cưới Sau Một Đêm

Chương 23: Thằng nhóc tới sống nhờ



Mẹ tôi nói: Biết conthích thưởng thức mĩ nam nên tặng cho một đứa để vui đùa, thích chứ? Kích độngchứ, nói yêu mẹ đi nào!!!

Sau tháng bảy sẽ là thángtám nóng bức, mặt trời công công nhiệt tình nóng rát như lửa luôn chịu khó đeobám trên trời, thật là kẻ khiến người ta vừa yêu vừa hận.

Nhắc tới tháng tám thìkhông thể không liên tưởng đến nghỉ hè, đó là một khoảng thời gian sung sướngbiết bao đã rời xa tôi mãi.

Nhưng mà năm nay, nhờ cóphúc của bà mẹ già trốn nhà đi đã mấy năm, tôi lại may mắn có được hơi thở củakỳ nghỉ hè, nguyên do là vì cần phải chiếu cố một thằng nhóc đến đây nghỉ hè,lại một lần nữa cho tôi thực hiện chính sách “ba cùng”: cùng cười, cùng chơi vàcùng đấu võ mồm.

Đầu tiên, tôi muốn nói rõmột chút quan hệ tình cảm của tôi cùng lão mẹ bây giờ.

Mọi người hẳn là cũngbiết, năm tôi mới vừa lên cấp hai thì mẹ già đã bỏ đi, nhưng việc này cũngkhông có nghĩa là xảy ra chuyện lãnh đạm tình cảm mẹ con, thật ra là ngược lại, khoảngcách giữa hai người càng xa thì tình cảm càng tốt, đừng hỏi tôi là vì sao,chính tôi cũng tìm không ra nguyên do đây này.

Mặc dù cả hai không ở bêncạnh nhau nhưng mẹ già cũng biết tôi thích thưởng thức mỹ nam giống như tôicũng biết bà thích được cha đuổi theo, tìm kiếm đằng sau vậy.

Tình cảm của chúng tôinói là giữa mẹ con ruột thịt không bằng ví như tình cảm bạn bè hoặc chị em thânthiết còn đúng hơn, hoàn toàn không có trở ngại về tuổi tác, tư tưởng hay sự ăný, nhuần nhuyễn hết.

Vì vậy, cha tôi đã đưa ramột cái kết luận hết sức sâu sắc: Hạ Anh là một đứa trẻ ngoan có giáo dục,thích hợp để chăn dê ăn cỏ.

Nói đến chuyện “tâm linhtương thông” giữa tôi và mẹ, mọi người đừng có cho là thật nha, mặc dù bà là mẹruột tôi nhưng điều này sao có thể chứ, hai người cách xa nhau tới tận vạn dặm,hai quả tim cũng chẳng thể kết nối được với nhau, cho nên, chúng tôi là sử dụngnhững phương tiện kỹ thuật hiện đại của thế giới bây giờ– máy vi tính và điệnthoại để liên lạc cùng nắm giữ tình trạng của đối phương a.

Nói ví dụ như, thông quaE-mail, mẹ tôi ngay lập tức biết được việc tôi đã có chồng; thông qua QQ*, bà cùng Hàn Lỗi hoàn thành xuất sắc cuộc gặp mặt thế kỉ giữa mẹ vợnương nương và con rể gian trá; thông qua điện thoại, tôi biết được rằng mẹcùng với người thân đang ở chỗ nào đó hết sức an toàn.

(*QQ: Mạngxã hội mà giới trẻ Trung Quốc hay dùng, tựa như Yahoo! Việt Nam của chúng tavậy ấy >”

Đã nhiều năm như vậy, mẹvẫn tiêu sái hành tẩu du ngoạn ở các quốc gia, các thành phố lớn khác nhau, thứduy nhất không biến đổi là thông lệ gọi cho nhau ba bốn cuộc điện thoại mỗitháng, ít nhất một tuần phải trò chuyện một lần vào ngày đầu tiên để xác địnhđối phương còn sống không, đồng thời tám chuyện, trêu chọc lẫn nhau và nói linhtinh đủ thứ.

Cho nên, ở buổi tối đầutiên của tháng tám, điện thoại di động của tôi đúng lúc đúng giờ vang lên, đợinó vang ba tiếng xong, tôi nhìn cũng không thèm nhìn đến cái tên hiển thị màkhông chút do dự nhấn phím tiếp nhận.

“Con yêu dấu, nhớ mẹ sao?Mong nhận được điện thoại của mẹ lắm à?!” Đầu bên kia di động truyền đến giọngnói đặc biệt cùng tinh thần dị thường của mẹ già nhà tôi.

“Nói thật”, tôi bình tĩnhnói, “Ở năm đầu tiên lúc mẹ rời đi, mỗi ngày c mong nhận được điện thoại từ mẹ,nhưng mà đã nhiều năm như vậy, thật xin lỗi cho con nói thật, con chẳng cònmong đợi gì, cũng không biết có nên đề nghị chúng ta đổi thành một tháng mộtlần gọi điện hay không nữa–”

“Thật đúng là một đứa trẻkhông đáng yêu mà!” Mẹ tôi oán trách trong điện thoại nhưng trong giọng nóihoàn toàn không có ý mắng mỏ mà là làm nũng nhiều hơn.

“Mẹ lần này tìm tới làmuốn nhờ sự giúp đỡ của con.” Bà dùng giọng điệu như thể đang dâng hiến vật quýnói. “Ngày mai con nhớ đàng hoàng một chút, đến phi trường đón một người đànông tên là Âu Dương Suất cho mẹ, anh ta muốn sống nhờ ở nhà hai đứa, mà con thìcần phải chăm sóc anh ta một tháng. Haha, biết khẩu vị con nặng rồi, lần này mỹsắc tuyệt đối hợp với con nha.”

Oan uổng quá, oan uổngquá, cái gì gọi là khẩu vị nặng chứ, người ta cũng chỉ là thích thưởng thức mỹnam mà thôi, sao lại nói người ta như là sắc nữ thế, hơn nữa, để cho một ngườiphụ nữ có chồng đi chăm sóc một người đàn ông, chuyện này sao có thể chứ?

Hơn nữa, kẻ này cần ngườichăm sóc mình, chẳng lẽ anh ta tàn tật, mù lòa, mất trí hay là động kinh à?

“Ừm…”

Tôi còn đang định phântích cùng mẹ tình hình thực tế của Hàn Lỗi nhà chúng tôi và bộ mặt thật củaanh, ai dè bà đã sớm cắt đứt lời tôi thật nhanh gọn, dứt khoát.

“Không được có dị nghị,con chỉ có một lựa chọn, đó chính là phục tùng mệnh lệnh, sau đó bây giờ mauđưa máy cho con rể ngoan nhận điện thoại, mau! Ngoan nào!”

Thật đúng là một bà mẹ vợtiêu chuẩn có con rể quên con ruột a.

Tôi đưa di động đến trướcmắt, làm một cái mặt quỷ thật to hướng về phía nó xong mới đưa cho Hàn Lỗi đangngồi bên cạnh, lạnh lùng nói: “Lão phật gia lật được thẻ bài có tên ngươi, maumau đến tiếp nhận sủng ái đi.”

Hàn Lỗi cười nhận lấyđiện thoại, anh tựa hồ rất thích thú và mong đợi được hàn huyên cùng mẹ già nhàtôi a.

Cả quá trình trò chuyện,Hàn Lỗi chỉ ở lúc ban đầu lễ phép hỏi han sức khỏe mẹ tôi thôi, còn đ thì cứ imlặng nghe bên kia nói, thỉnh thoảng liếc nhìn về phía tôi mấy lần, nụ cười trênmặt càng lúc càng mở rộng, cho đến khi biến tướng thành kiểu cười híp lại khôngcòn thấy mắt đâu.

Rất quỷ dị.

Nhìn thấy tình cảnh này,tôi đột nhiên không khỏi cảm thấy da lưng run lên tê dại, hay là gió lạnh! Thếnên liền dùng vẻ mặt hoài nghi nhìn Hàn Lỗi đang hớn hở nói chuyện với mẹ quađiện thoại, trong lòng thầm nghĩ, hai kẻ này sẽ không phải đang mưu đồ bí mậtlàm chuyện gì tổn hại tới tôi đi?!

Cuối cùng, đối mặt với mẹtôi, Hàn Lỗi liền tiếp nhận “thánh chỉ”, con rể biết điều hàng phục đưa ra mộtquyết định hết sức quyết đoán, đó chính là quang minh chính đại đưa vợ đi trốnviệc đến sân bay đón người.

Sân bay rộng lớn ngườiđến người đi, mặc dù không đến nỗi quá mức chật chội nhưng mà những người đếnđón người thân tại đây cũng không ít, tôi cùng Hàn Lỗi chính là hai trong sốngười đó.

Bên ngoài mặt trời đanglên cao, nhiệt độ cũng tăng dần, tôi cảm thấy hết sức may mắn khi bên trongphòng chờ sân bay có máy điề hoàn, nếu không có ném tôi xuống biển làm mồi chocá tôi cũng bằng lòng.

Lúc này, trong tay tôiđang cầm cái bảng viết ba chữ to đùng “Âu Dương Suất”- sản phẩm tối hôm qua HànLỗi hứng trí bừng bừng đích thân chế tạo, đứng ở ngoài rào chắn với Hàn Lỗi ngómặt vào trong, đợi chờ người đàn ông tên là Âu Dương Suất đi ra.

Máy bay hạ cánh, bên tronglục tục có người đi ra, tôi cố kiễng chân giơ tấm bảng lên, hy vọng có thể hấpdẫn sự chú ý của Âu Dương Suất để anh ta chủ động đi đến chỗ mình.

Mẹ đã nói, Âu Dương Suấtlà một người đàn ông thích hợp với khẩu vị nặng của tôi, vậy thì nhất định sẽ làmột mỹ nam, cho nên hẳn là tôi sẽ rất dễ dàng nhận ra mới đúng, nhưng mà hànhkhách đã ra gần hết rồi, tôi sửng sốt phát hiện ra là không có ai được coi làkẻ hợp với khẩu vị nặng của mình, chẳng lẽ soái ca thường thích đi ra lúc cuốicùng sao?!

Đúng vào lúc tôi đang rốirắm hết mức thì một đứa bé trai đẹp đến kỳ lạ lôi kéo cái vali nhỏ xíu của mìnhđi tới bên cạnh tôi và Hàn Lỗi, lễ phép hỏi: “Hai người đang đợi Âu Dương Suấtsao?”

Tôi cúi đầu nhìn nó, phảnxạ có điều kiện gật gật đầu.

Nhận được khẳng định từtôi, thằng bé trai cười hết sức rạng rỡ nói: “Chào hai người, em chính là ÂuDương Suất.” Sau đó còn tặng kèm một lúm đồng tiền thật khả ái, thật to nữa.

Nước miếng, ôi nướcmiếng! Mau bắt lấy nó, mau bắt lấy a!

Bất quá, chờ một chút…Tôinhìn thằng bé trai xinh đẹp trước mắt, kìm lòng không được há to mồm. Âu DươngSuất? Đàn ông? Anh ta căn bản chỉ là một đứa trẻ con mà?

Vẻ mặt tôi không cách nàotiếp nhận được mở ví tìm di động, muốn gọi điện cho mẹ xác nhận tình huống lúcnày.

Đứa bé trai giống như đãnhớ ra cái gì đó, cũng mở balô của mình ra, lấy một bức thư đưa cho tôi nói:“Chị à, đây là dì Mạc dặn em đưa cho chị!”

Một đứa trẻ biết điềungoan ngoãn cỡ nào a, gọi tôi một tiếng chị ngọt ngào quá đi mất!

Tôi mỉm cười nhận lấy bứcthư mà “dì Mạc” gửi cho tôi kia, tinh tế nhìn:

Hạ Anh yêudấu, ngạc nhiên không, không nghĩ tới Âu Dương Suất sẽ là một đứa bé trai sao,thật ra thì gọi nó là một người đàn ông cũng không sai a, dù sao một ngày nàođó thằng bé sẽ biến thành một người đàn ông chân chính mà. Con nhất định đãhiểu sai đúng không, thật sự cho rằng có một người đàn ông thành thục uy hiếpđược địa vị của Hàn Lỗi sao? Haha, làm sao có thể, mẹ đây rất yêu thương HànLỗi nha, hơn nữa, làm gì có người như thế tồn tại?! Tốt lắm, trở lại chuyệnchính, cha mẹ Âu Dương Suất đang ra tòa đòi ly dị, vì để cho nó không bị ảnhhưởng quá nhiều, chúng ta quyết định trước khi có phán quyết của tòa sẽ đưa nóđến chỗ mấy đứa ở tạm một thời gian, nghỉ hè luôn thể, đứa nhỏ này trước kiatừng có gặp qua Hàn Lỗi, lại rất thích nó nên mẹ đã cùng Hàn Lỗi nói qua, nócũng tỏ vẻ sẽ thành tâm tiếp nhận nhiệm vụ này, cho nên con gái yêu a, phối hợpthật tốt cho mẹ, chăm sóc thằng bé cho chu đáo. Đứa nhóc này thật ra thì…

Nhìn ba trang giấy viếtthư tràn ngập chữ của mẹ già, tôi ngạc nhiên phát hiện trán của mình đã đầy hắctuyến đến mức không thể thêm được nữa.

(Momo: hắctuyến là vạch đen, thường là ba vạch kẻ từ trên trán xuống, hình ảnh này hay cótrên các biểu cảm (emoticon) để biểu thị trạng thái bất đắc dĩ của nhân vật ấymà!)

Tôi cẩn thận cất ba tờgiấy viết thư kia đi, nhìn chăm chú vào Âu Dương Suất, nó bất quá mới chỉ hơnmười tuổi, thân cao đến bên eo tôi là cùng, thế mà đã trổ mã lên đẹp trai tuấntú, tin tưởng một thời gian nữa nó nhất định sẽ trở thành người khiến cho cảđám đàn bà con gái điên cuồng nha. Mỹ nam nhỏ tuổi có một mái tóc ngắn xoăn tựnhiên, cặp mắt xếch to mà sáng ngời, khuôn mặt be bé đỏ bừng hết sức dễ thương.

Nhìn xem, cái này gọi làngười cũng như tên, là gen di truyền đó!!!

Thằng nhóc biết điều vẫnđứng im cho tôi đánh giá, không vội vàng không náo loạn, có thể nhìn ra nó ởnhà được dạy dỗ và kèm cặp khá tốt, khí chất vương tử cùng quý tộc biểu lộ rabên ngoài không sót một thứ gì.

Nhìn bé trai cực phẩm sắptới sống ở nhà mình này, lòng tôi tràn đầy vui sướng vươn tay với nó nói: “Xinchào, chị là Hạ Anh”, sau đó chỉ vào Hàn Lỗi bên cạnh: “Anh ấy là Hàn Lỗi, thờigian một tháng tới, chúng ta sẽ cùng nhau sống chung.”

Âu Dương Suất xấu hổcười, cũng vươn tay nắm lấy tay tôi, có chút ngượng ngùng nói: “Chị khỏe, anhkhỏe ạ.” (Cũng có thể hiểu là chào anh, chào chịđược, nhưng bạn edit đúng nguyên convert a >”

Ấn tượng đầu tiên của ÂuDương Suất đối với chúng tôi có vẻ khá tốt, không, phải nói là nó đối với HànLỗi nhà tôi có ấn tượng rất tốt mới đúng, nhìn trong mắt nó tràn đầy vẻ kínhngưỡng, sùng bái, ngưỡng mộ là đủ hiểu rồi.

Điều này làm tôi chợt nhớđến Tần Hạo, trong lòng âm thầm suy nghĩ xem có nên tìm thời gian để nó cùngTần Hạo gặp mặt hay không, dù sao bọn họ đều là những người ái mộ vẻ đẹp củaHàn Lỗi nhà tôi a.

Hàn Lỗi nở nụ cười kinhđiển đúng tiêu chuẩn ngoại giao với Âu Dương Suất, bắt chuyện với nó xong liềnmột tay nắm tay nó, một tay kéo vali hành lý, còn tôi nắm tay còn lại của thằngnhóc, ba người cùng đi ra khỏi sân bay.

Âu Dương Suất được HànLỗi nắm tay liền lộ ra nụ cười vui vẻ mừng rỡ vô cùng khả ái nên tôi không nhịnđược cũng dùng vẻ mặt sùng bái nhìn anh, người này thật là nam nữ lớn nhỏ aicũng ăn sạch a, một Tần Hạo còn không đủ, bây giờ còn thêm cả một đứa trẻ con,thật là làm cho tôi bội phục, bội phục nha!

Hàn Lỗi bảo chúng tôiđứng ở cửa ra trước sân bay chờ anh lấy xe từ bãi đỗ ra ngoài, vì thế, tôi cùngthằng nhóc kia ở chung một chỗ.

Bởi vì không hay cùngnhững đứa nhóc ở tuổi này quan hệ nên tôi nhất thời không biết nên cùng nó hànhuyên cái gì, bầu không khí vì vậy mà trở nên lúng túng cùng tẻ ngắt.

Đúng lúc này, Âu DươngSuất mở miệng, dùng một giọng nói lạnh như băng đá không thể tin nổi mà nói:“Dì à, con cảm thấy dì không xứng với anh Hàn Lỗi đâu!”

Dì?!

Lông mày của tôi xoăn títlại, quay mặt nhìn về phía thẳng nhóc đang cố tỏ ra bộ dáng người lớn bên cạnh,nó bây giờ chẳng còn bộ dáng đáng yêu biết điều như lúc nãy mà trở nên xemthường, thậm chí là không vừa mắt với tôi nữa.

Cậu ta là con rận trongchăn tôi chắc?

Hơn nữa, rõ ràng Hàn Lỗilớn tuổi hơn tôi lại được gọi là anh, mà tôi lại bị gọi là dì? Không công bằng,không công bằng nha~~~

Không chờ tôi trả lời, ÂuDương Suất chỉ lạnh lùng nhìn tôi một cái, trong mắt hiện lên sự thù ghét rõràng.

Haizzz, hay lắm nhóc con,mặc dù khiến chị đây ứng phó không kịp nhưng tôi vẫn hiểu, xem ra bệnh trạngcủa nó và đồng chí Tần Hạo lúc trước giống nhau a, đối với tôi sinh ra một loạicảm giác không giải thích được, không có chút ý nghĩa nào, lời nói buộc tội vôcăn cứ, căm thù và cảm giác xa cách nữa.

Hàn Lỗi ơi là Hàn Lỗi,anh mau nói xem năm đó anh đã đối với người ta làm cái trò gì chứ?

Bất quá Âu Dương Suất nhưthế có vẻ dễ chơi hơn, thế nên tôi nhếch mép, quyết định đem thằng nhóc trướcmặt này làm đối thủ mà xử lí, dù sao, cùng một “đứa trẻ” chơi không bằng khiêuchiến cùng một “đối thủ” làm mình hứng thú nha.

Cho nên, điều chỉnh tốttâm tình của mình, tôi đảo mắt, nhìn nó cười cười, chậm rãi nói: “À? Thế nhưngvậy thì sao a? Cho dù không xứng đáng, chị đây vẫn là vợ của anh ấy mà.”

Thằng bé xấu xa ngây ngẩncả người, rồi tức giận bộc phát.

Có lẽ chưa từng gặp phảikẻ “không thể nói lý” như tôi đây nên Âu Dương Suất nhất thời tắc tị, chỉ cóthể dùng sức trừng trừng nhìn tôi, haha, rất là vui vẻ nha ~~~

Thằng nhóc xấu xa, chịđây sẽ chiếu cố em thật tốt, đảm bảo cho em có một kì nghỉ hè thật-là-thú-vị,cả đời không quên được! Chờ tiếp chiêu đi!

Mẹ già! Con nhất định sẽhoàn thành thật tốt nhiệm vụ!