Cuộc Sống Xuyên Việt Khoái Hoạt Của Nông Phu

Chương 44: Bán măng



Mấy ngày nay, đám người Đỗ Vĩ Minh đang chuẩn bị cho mùa đông. cần chuẩn bị lương thực cho vật nuôi trong nhà, đặc biệt là bò, cắt không ít cỏ phơi nắng, gà cũng cần chuẩn bị cám. Thừa dịp thời tiết tốt, ven đường cũng còn cỏ xanh, Đỗ Vĩ Minh mang theo đám Vương Võ bận rộn một trận, không còn cách nào, lương thực mùa đông hiện tại đều phải chuẩn bị.

Trước đó vài ngày, Liên Đại ngại ngùng tới hỏi Đỗ Vĩ Minh muốn ít hạt giống cải trắng, củ cải và rau dưa. thôn dân cùng nhau chạy nạn, Liên Đại cũng không thể mặc kệ bọn họ. May là hạt giống trong nhà Đỗ Vĩ Minh cũng nhiều, liền đem số còn lại cho bọn họ. 

Bọn họ ở trong nhà cỏ tranh ở cửa thôn, hiện tại thời tiết dần dần lạnh, nhà cỏ tranh trải qua mưa gió tập kích, tuy tu bổ nhưng vẫn hở. Oa nhi có đôi khi cũng sẽ đi tìm bạn nhỏ bên kia chơi, trở về sẽ nói qua với Đỗ Vĩ Minh. Bọn họ khai hoang ở cửa thôn, chuẩn bị trồng chút lương thực, bằng không đến mùa đông sẽ càng khó sống. Đỗ Vĩ Minh đưa mầm khoai tây cho họ, bảo bọn họ cũng thử xem trồng chút khoai tây mùa thu, trồng được không chừng thành đồ ăn chính mùa đông này.

có thời gian, Đỗ Vĩ Minh cũng cùng Liên Đại Oa nhi đến cửa thôn, cuộc sống của bọn họ cũng thực không dễ qua. lương cứu tế quan phủ phát đã sớm không còn, mọi người đều tiết kiệm mà sống. Đỗ Vĩ Minh vốn định đem vài mẫu còn chưa trồng của mình cho bọn hắn mượn, Liên Đại cự tuyệt. Khai hoang tuy không nhiều lắm, nhưng tạm thời không cần nộp thuế, đã cho hạt giống và khoai tây, lần trước còn vụng trộm cầm gạo lứt cho bọn hắn, về sau không thể cứ dựa vào tiếp tế của người khác, phải dựa vào chính mình.

Đỗ Vĩ Minh năm nay vóc dáng cao hơn, quần áo ban đầu đã khó mặc vừa, bảo Liên Đại đem qua, sửa lại cho bọn họ mặc. giường và chăn bông cũ trong nhà cũng cầm theo. Nếu cho đồ mới cũng quá đáng chú ý, quần áo cũ gì đó thì người trong thôn cũng cho bọn họ, mọi người sẽ không bàn tán nhiều. Hiện tại đều đang chuẩn bị cho mùa đông, đám nạn dân cũng không ngoại lệ. Thanh niên khai hoang làm ruộng. Một ít phụ nhân phụ trách nấu cơm. Còn lên núi hái rau dại, kiếm nhánh cây, mỗi người đều có việc làm.

khi thời tiết tốt, đám thanh niên đều lên núi săn thú. Vương Võ và Liên Đại cũng đi, Đỗ Vĩ Minh thì cùng Chu Văn à Oa nhi đi hái rau dại. Hái chút hoa cúc hay mộc nhĩ vv, phát hiện có vài loại quả dại, cũng sẽ hái cho Oa nhi nếm thử. Đỗ Vĩ Minh nhìn thấy rừng trúc trên núi, nghĩ tới nhà cỏ tranh tan tác của đám nạn dân. Nếu dùng gậy trúc làm thành tường, tốt xấu cũng có thể chắn gió, che mưa.

nhà vệ sinh nhà Đỗ Vĩ Minh, lúc ấy cũng là dùng gậy trúc làm, dùng rất tốt. Đỗ Vĩ Minh về nhà liền nói cho Liên Đại. Liên Đại cảm thấy đây cũng là 1 biện pháp. Bảo đám thanh niên chặt không ít trúc về, dựa theo phương pháp Đỗ Vĩ Minh dậy làm thành tường trúc, cũng không tệ lắm. Đám nạn dân lại càng tôn kính Lý thiếu gia.

Về việc trồng khoai tây mùa thu lần này, Đỗ Vĩ Minh hạ không ít công phu. Đặc biệt trải rạ giữ ấm trải thật dày ở mặt trên, hiện tại có không ít mưa. Đỗ Vĩ Minh bảo đám Vương Võ có thời gian thì bón phân, khoai tây lớn lên không tệ. Khi trời rét lạnh lá cây còn xanh mượt, đặc biệt chói mắt. Đỗ Vĩ Minh tràn đầy tin tưởng vào vụ khoai tây mùa thu lần này, chờ đến trước mùa đông phải đem khoai tây thu hoạch, bằng không sẽ lạnh hỏng.

Mấy ngày nay có thời gian rảnh rỗi, Vương Võ và Liên Đại đi giúp đám nạn dân dựng nhà trúc, Đỗ Vĩ Minh cùng Chu Văn sửa sang lại kho chứa. Gạo lứt và gạo trắng đều còn một ít, qua mùa đông phỏng chừng không đủ, cần phải bổ xung. Bột mì sắp ăn hết rồi, cũng cần đi mua thêm. hạt ngô trong nhà đưa vào trong thôn nghiền bột ngô, cứ ăn bột mì cũng quá lãng phí. Lại làm chút ngô vụn để nấu cháo uống. Nấm và mộc nhĩ cũng ít đi nhiều, có rảnh lại đi hái, hiện tại nhiều người, lượng ăn cũng càng nhiều lên. Đỗ Vĩ Minh muốn làm măng khô, trong nhà còn có không ít măng và hẹ muối. Hẹ muối mùa hè đã không ít, cũng tặng chút cho hương thân, mọi người đều rất thích. Măng còn chưa làm thì không nghĩ tới, nhưng làm ra không ít măng khô, Đỗ Vĩ Minh muốn thử xem có thể bán hay không. thỏ rừng, gà rừng bắt về đều bị Đỗ Vĩ Minh làm thành thịt muối để mùa ăn đông.

Đỗ Vĩ Minh hiện tại kiên trì mỗi ngày cho mình và Oa nhi ăn một quả trứng luộc, ban đầu gà trong nhà cũng đủứng phó, hiện tại trời càng ngày càng lạnh, gà trong nhà không chịu đẻ trứng. xem ra phải mua chút trứng chim, còn cả trứng vịt, mình có thể làm trứng muối và trứng mặn.

Đỗ Vĩ Minh vừa kiểm kê vừa tính toán. Khoai tây còn không ít, phần để làm giống sớm đặt ở sau nhà. Về sau cần đào 1 cái hầm, mỗi lần đào hốc trữ lương như trước rất phiền toái, còn lãng phí không ít vôi. Đỗ Vĩ Minh nghĩ chờ khi rảnh nhất định phải đào 1 cái hầm. Khoai lang có không ít, lần trước đem một ít cho đám nạn dân, còn tặng cho thôn dân, mình cũng ăn không hết nhiều như vậy, Đỗ Vĩ Minh quyết định hôm nay làm bỏng khoai lang.

Bỏng khoai lang làm cũng là đơn giản. Đem khoai lang rửa sạch, cắt thành hình khối hoặc hình que, đặt vào trong lồng hấp chưng, đến khi khoai lang chuyển màu và mềm lại, đặt lên trên trúc miệt phơi nắng là được. Tên quỷ tham ăn Oa nhi cầm bỏng khoai lang vừa làm ăn ngấu nghiến. Trước kia khi còn ở nông thôn, Đỗ Vĩ Minh cũng thích ăn bỏng khoai lang. Nhà mình làm bỏng khoai lang hơi ngọt, đương nhiên không có chất phụ gia gì, vừa tốt cho sức khỏe lại vừa ngon. bỏng khoai lang tuy ngon, nhưng khi ăn có một khuyết điểm, chính là rất dễ xì hơi, cho nên không thể ăn nhiều.

Khi chưng khoai, Đỗ Vĩ Minh thả vài củ khoai lang vào trong bếp, khoai nướng thơm ngào ngạt cũng rất ngon. Đỗ Vĩ Minh, Oa nhi và Chu Văn mỗi người ăn một củ khoai đỏ thẫm, chắc lượng cơm trưa sẽ giảm đi, đều ăn no căng. Lại cầm vài củ ra, sáng mai hầm cháo khoai lang uống.

Ngày mai vừa lúc là chợ phiên, Đỗ Vĩ Minh bảo mọi người đi nghỉ ngơi sớm, sáng mai phải lên trấn trên.

“Chu Văn, đem nửa bao măng ra, ngày mai đến Thiên Hương Lâu thử xem. Hẹ ngâm cũng lấy một bình nhỏ.”

“Dạ, thiếu gia.”

“Ca ca, ngày mai Oa nhi cũng có thể đi ư?”

“Ngày mai tất cả chúng ta đều đi, Oa nhi đương nhiên cũng sẽ đi.”

Oa nhi nghe vậy hưng phấn không thôi, lần trước sinh bệnh lên trấn trên xem bệnh, cũng chưa chơi được gì, lần này có thể đi theo ca ca. Oa nhi buổi tối đặc biệt ngoan, Đỗ Vĩ Minh kể 1 chuyện xưa liền ngủ, bình thường còn phải quấn quít lấy hắn nói một hồi mới chịu ngủ. Đỗ Vĩ Minh nhìn Oa nhi ngủ, cảm thấy mình thật không tịch mịch. Có người làm bạn cảm giác thật sự rất không tệ. Nếu Cảnh Nguyên ở đây thì tốt rồi…

Chu Văn sáng sớm liền dậy nấu cháo khoai lang, Đỗ Vĩ Minh làm không ít bánh bột ngô, ăn kèm với cháo, còn lại mang theo trên đường cũng có thể ăn. Dùng bình gốm đựng một bình đầy nước, chuẩn bị đủ măng, cột ô liu muối và ô liu ngào đường vào trên xe, lần trước đã đồng ý bán cho Thiên Hương Lâu mà còn chưa đưa, hôm nay đem qua cho bọn họ, còn mang theo nửa bao măng. Người một nhà ngồi trên xe bò xuất phát. Trên đường có Oa nhi này vui vẻ cũng không thấy buồn. 

Líu ríu nói chuyện nên chỉ chốc lát sau đã đến Bình Phúc trấn. Vương Võ lái xe, trạm thứ nhất phải đến là Thiên Hương Lâu. chưởng quầy Thiên Hương Lâu thấy Đỗ Vĩ Minh đến thì rất cao hứng.

“Lý Nhị, có mang ô liu muối và ô liu ngào đường đến không?”

“Mang đến, mang đến. Mỗi loại ta mang mười bình, người xem có đủ không?”

“Lần sau mang thêm nữa tới, ô liu muối và ô liu ngào đường của ngươi bán rất được. bánh bột ngô lần trước cũng rất dễ ăn, có còn không?“

“Loại bánh kiahiện không có. một năm chỉ có một lần như vậy, qua rồi là hết.” Không ngờ bánh bã ô liu tiêu thụ lại tốt như vậy.

Ít đi món ăn có thể kiếm tiền, chưởng quầy hơi thất vọng, nhưng cũng không có cách nào.

“Hôm nay ta mang theo vài thứ mới cho chưởng quầy, ngài xem thử?” Đỗ Vĩ Minh cầm chút măng khô và hẹ muối ra. Chưởng quầy nhìn thứ mới không hiểu phải ăn thế nào.

“Món của người ăn thế nào vậy?”

“Bằng không bây giờ ta làm hai món cho ngài ăn thử?”

Đỗ Vĩ Minh đến phòng bếp làm một món canh thịt vịt nấu hẹ, còn có thịt kho măng, làm mất một lúc lâu. Chờ đến khi nấu xong, mùi đã lan tỏa từ lâu. Chưởng quầy ăn thử một chút, cảm thấy thật không tệ.

“Thứ này bán thế nào?”

Đỗ Vĩ Minh đến cũng chưa nghĩ kỹ, cuối cùng lấy hẹ mỗi cân 15 văn, măng làm mỗi cân 12 văn thành giao. Đỗ Vĩ Minh tổng cộng mang theo hai mươi cân măng khô cùng năm cân hẹ ngâm, thêm ô liu muối và ô liu ngào đường tổng cộng là 565 văn. Nếu nguồn tiêu thụ tốt thì sẽ tiếp tục đặt hàng. Cơm trưa là chưởng quầy mời khách, nghe nói Đỗ Vĩ Minh nhận 1 đệ đệ nên muốn mời ăn bữa cơm. Đương nhiên thịt kho măng và canh thịt vịt nấu hẹ bị tiêu diệt ngay tại đó.

Ăn xong cơm trưa Đỗ Vĩ Minh bảo Vương Võ trông xe, mình thì đi cửa hàng của Phòng chưởng quầy. Trời lạnh, lượng tiêu thụ của dầu ô liu không tệ, xà phòng thì bán không tốt như mùa hè. Phòng chưởng quầy tính tiền, tổng cộng bán mười bình dầu ô liu và mười khối xà phòng, Đỗ Vĩ Minh nhận về 720 văn. Lại mua chút muối, đường, gia vị, và không ít bình gốm trong cửa hàng. Đỗ Vĩ Minh đồng ý lần sau tập hợp lại đến mua đồ của hắn.

Trên đường nhìn thấy có bán mứt quả, mua cho Oa nhi một xâu. Oa nhi cao hứng cầm trong tay. Đỗ Vĩ Minh đi cửa hàng vải mua vải bông à bông, Chu Văn, Vương Võ, Liên Đại và Oa nhi đều chưa có áo bông, Đỗ Vĩ Minh quyết định mỗi người làm hai bộ. mình cũng làm thêm một bộ để mặc năm mới. chọn một khối đỏ thẫm cho oa nhi mặc năm mới, một khối màu lam nhạt để mặc ngày thường. 

Những người khác đều chọn màu xám hoặc xanh đen mặc ngày thường. Đỗ Vĩ Minh thì chọn cho mình một khối màu xanh. Vải vóc cùng bông tổng cộng mất 400 văn, thật đắt, đây còn là vải bông bình thường, tốt hơn nữa thì càng đắt.

Liên Đại xách đồ đi trước tìm Vương Võ, đặt lên xe bò, Đỗ Vĩ Minh tiếp tục đi dạo chợ. Đến cửa hàng gạo mua mười cân bột mì và cân gạo lứt, đợi lát nữa tới lấy thì trả tiền. Tiếp theo đi chợ mua 10 cân thịt heo,2 cân xương heo, Đỗ Vĩ Minh đặc biệt hỏi mua chút tràng heo. Thấy Đỗ Vĩ Minh một lần mua nhiều thịt như vậy, hàng thịt trực tiếp cho hắn tràng heo. Lại mua trứng chim và trứng vịt, và hai còn cá trắm đen, trong tay đầy đồ lỉnh kỉnh, tiền trong túi tiền cũng xài hết, may mà biết hôm nay muốn mua đồ nên mang theo đủ tiền. Chu Văn lại xách đồ đi tìm Vương Võ cất đồ, Đỗ Vĩ Minh lại mua cho Oa nhi một ít điểm tâm mà hắn thích. Lần trước khi sinh bệnh mua một ít, Oa nhi ăn rồi vẫn chưa được ăn lại, tuy điểm tâm khá đắt, mua một ít thì vẫn được

Đoàn người đến cửa hàng gạo lấy gạo, Đỗ Vĩ Minh bảo Vương Võ đem vải dầu buổi sáng mang theo ra, phủ lên bao gạo, vải vóc cũng giấu ở phía dưới. Thịt heo thì không có cách nào, chỉ có thể đặt ở trên, Đỗ Vĩ Minh cũng bảo Chu Văn tận lực đặt ở trong bình gốm, trứng chim trứng vịt không có cách nào chỉ có thể cầm trên tay. 

Lần trước mua đồ cùng Cảnh Nguyên, không ngờ lại mua quá nhiều thứ, đến khi mang về người trong thôn vừa nghe tin lập tức tới, đều mở to hai mắt nhìn một đống đồ, vì thế Đỗ Vĩ Minh còn mâu thuẫn cùng Cảnh Nguyên một trận. Lần này có kinh nghiệm, khi đi mang theo vải dầu, như vậy mọi người ngồi ở trên cũng nhìn không ra, đề tài biểu ca Lý Nhị mua tặng nhiều đồ vân vân, Đỗ Vĩ Minh không muốn trải qua thêm một lần.