Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y

Chương 19



Này một mảnh dượcthảo này muốn hái cần mất nhiều tinh lực, hơn nữa trân phẩm cũng nhiều,tính nhẫn nại của Chung Ly Tình Nhi cực kỳ tốt, hẳn là thành quả ba năm ở kiếp trước bị huấn luyện, thấm sâu vào cốt tuỷ đi, chờ nàng đào xongthì mới phát hiện sắc trời đã tối.

Không nói đến một số gốc dượcthảo bỏ vào nhà Tiểu Ngọc, chỉ tính đến giỏ thảo dược đã đầy, Chung LyTình Nhi vừa lòng cười thoả mãn, thuận tay đem giỏ thảo dược quăng vàotrong không gian, vốn dĩ mang giỏ thảo dược này là để cho người khácnhìn thấy thôi.

Tham Oa sau khi quay lại tiếp tục len lén nhìnnàng, vừa nhìn thấy cảnh này đã trợn tròn con mắt, nàng không phải lànhân loại sao? Sao lại có phép thuật? Bách gia gia không phải nói quacon người không thể nào có phép thuật ư? Nhức đầu quá, mặt Tham Oa cóchút ảm đạm, nếu Bách gia gia có thể khôi phục lại thì tốt rồi, tuy rằng mỗi ngày nó đều dùng bản nguyên của mình giữ mệnh cho Bách gia gia,nhưng Bách gia gia không có chuyển biến tốt, Giao ca ca cũng hư ghê, còn thường xuyên hạ cấm chế không cho nó dùng bản nguyên giúp Bách gia gia.

Chung Ly Tình Nhi cảm thấy linh lực phía sau dao động, khoé miệng nhếch thành một đường cong, nàng đối với Tham Oa này có hảo cảm, tâm linh thuầnkhiết không nhiễm bẩn khiến người ta nguyện ý thân cận, nhất là nàng,người mang nhiều bí mật, không dám tiếp xúc nhiều với người ngoài. Nếuthông qua phương thức như vậy làm cho Tham Oa nguyện ý thân cận vớinàng, nàng rất vui.

“Tỷ tỷ, tỷ thực gian trá.”

Tiểu Ngọc ừ trong nhập định tỉnh lại, nhìn một màn vừa rồi, đáy lòng không khỏi cảm thán.

“Đệ không muốn có thêm nhiều bằng hữu chơi cùng sao?”

“Muốn chứ, nhưng mà tỷ tỷ, tuy rằng bề ngoài thằng nhóc đó là một tiểu hài tử, nếu tính tuổi thật thì tỷ mới là tiểu hài tử đó.”

Chung Ly Tình Nhi trầm mặc, lời này cũng có lý, chẳng qua là……“Tâm trí các đệ là tiểu hài tử đấy, ai mà cùng các đệ tính toán mấy năm này.”

Tiểu Ngọc cười hắc hắc không ngừng, vòng vo nói,“Tỷ tỷ, tỷ còn muốn đi sao?”

“Ân, đi thêm chút nữa, trễ một chút tỷ tỷ mới vào nhà đệ tu luyện.”

Đây là Tiểu Ngọc kiên trì, nếu ban ngày nàng có việc không thể tu luyện,thằng nhóc này sẽ không cằn nhằn, còn nếu buổi tối cũng không tu luyện,nó khẳng định sẽ mất hứng, chỉ sợ nàng đoản mệnh. Cho nên bây giờ nàngđều có thói quen tu luyện thay thế giấc ngủ, hiển nhiên, hiệu quả so với lúc ngủ còn tốt hơn.

“Được rồi, nơi này rất lạnh, không nên ngây ngốc ở đây, cường độ thân thể bây giờ của tỷ không tốt, sẽ sinh bệnh đó.”

Chung Ly Tình Nhi lấy giỏ dược thảo ra đeo lên lưng, ngoài miệng trả lời: “Tỷ là người, đương nhiên sẽ sinh bệnh, đi, tỷ tỷ còn phải tu luyện, cốgắng sống lâu hơn một chút, trước khi chết cũng phải tìm cho đệ một chủnhân mới.”

“Không cần.”

Tiểu Ngọc trả lời rất dứt khoát,tính tình con người thế nào, ở Địa Cầu nhiều năm như vậy, nó đã thấy quá nhiều, không có ai giống như tỷ tỷ không để ý đến tác dụng của nó,không để ý đến bảo bối trong nhà nó, cũng không phải mỗi người đều cómột linh hồn mà nó yêu thích.

“Vậy nếu tỷ tỷ chết, đệ phải làm sao bây giờ? Một người rất tịch mịch a.”

Tiểu Ngọc suy nghĩ,“Tiểu Ngọc có thể trở về tìm chủ nhân, nói không chừngchủ nhân bây giờ đang đóng thần thức để tu luyện, cho nên không liênlạc được.”

Chung Ly Tình Nhi cảm thấy an tâm một chút, dù saosinh mệnh của Tiểu Ngọc kéo dài rất lâu, nàng cố gắng tu luyện thì nhiều lắm là đến hai trăm tuổi, ở trong cuộc đời Tiểu Ngọc, hai trăm năm này nháy mắt một cái đã qua, cuộc đời thằng bé còn rất dài, nàng không đành lòng để Tiểu Ngọc một mình trải qua, dù sao, thằng bé bây giờ không còn là một khối ngọc, mà đã có tư tưởng, có một linh thể độc lập.

Nếu thằng bé có thể liên lạc được với chủ nhân trước, không còn gì tốt hơnnữa, cái con đường trường sinh này cũng có người làm bạn, nàng hoàn toàn không thể tưởng tượng được, cái loại sinh mạng dài vô tận này có gìtốt, sinh mạng dài thì có thể làm được gì? Người như vậy sẽ có bạn lữsao? Ai yêu ai, chứ yêu được một vạn năm ư? Trong xướng kịch còn có, chứ trong hiện thực, hẳn là không tồn tại?

“Vậy đệ thường xuyên liên lạc thử xem,thời gian tỷ ở cùng đệ quá ngắn.”

Tiểu Ngọc không nói, đại khái là muốn gặp phải cảnh ly biệt linh tinh nàynọ, trong lòng không thoải mái lắm, dù sao, nó cũng không phải là tiểuhài tử thật sự, trừ bỏ có bộ dáng hài tử ra, hiểu biết của nó rất rộng,tuyệt đối không thể so với người bình thường được.

Tìm nơi tránhgió, Chung Ly Tình Nhi lắc mình vào trong nhà Tiểu Ngọc, vừa vào đãthấy Tiểu Ngọc đang ngồi ôm chân trên bãi cỏ ngẩn người, tim cảm thấyđau, bèn đem nó ôm vào lòng,“Tỷ tỷ mới mười hai tuổi,còn có thể bồiTiểu Ngọc thật lâu, thật lâu, bây giờ nghĩ đến chuyện này không phải quá sớm sao?”

Tiểu Ngọc bĩu môi, chui vào lòng nàng, buồn bực nói: “Nào có thật lâu, hai,ba trăm năm mà thôi.”

Chung Ly Tình Nhi nhẹ nhàng vỗ về lưng nó, cũng trầm mặc, ở khoảng thời gian, khái niệm của hai người không giống nhau, ở trong mắt nàng, hai trămnăm kỳ thật rất lâu, nàng hiện tại không dám tưởng tượng trong hai trămnăm này mình sẽ làm gì, làm một công việc duy nhất, ngày qua ngày, rồigià đi, yêu đương,kết hôn, chuyện yêu cầu cao như vậy đành dựa vàoduyên phận, coi như với thân phận nàng hiện tại tuỳ tiện gả đi sẽ khôngcó khả năng, thân phận cao như thế, chuyện ba vợ, bốn nàng hầu, mặc kệnàng phải đi làm thê hay làm thiếp, không tài nào chấp nhận được, tuyrằng khả năng làm thê cao hơn.

Hai người lặng im một hồi, ChungLy Tình Nhi mới vỗ về hài tử trong lòng,“Đi thôi, đi luyện công, tỷ phải cố gắng tu luyện, cố gắng sống lâu một chút.”

“Ân, bồi Tiểu Ngọc.”

Tu luyện là chuyện buồn tẻ, Chung Ly Tình Nhi vẫn cảm thấy chuyện này cócũng được mà không có cũng không sao, bằng với thủ đoạn kiếp trước nànghọc đối phó người khác vẫn còn dư sức, hơn nữa kiếp này thân thế củanàng không giống vậy, chỉ cần không có phát sinh chuyện lớn gì, làm ảnhhưởng đến quốc gia, nàng căn bản cứ giả ngu, điều này khiến nàng hơi lơ lỏng việc tu luyện.

Mãi cho đến khi Tiểu Ngọc ân cần dạy bảo,nàng mới ý thức được bỏ qua phương diện này là trí mạng, trước không nói sống lâu một chút cùng Tiểu Ngọc, thân phận của nàng lại cao như thế,người bình thường không dám động, nhưng thế giới này không thiếu ngườibình thường, nàng Tịch Tình Nhi khi nào lại đem mạng sống của mình phóthác cho người khác? Chẳng lẽ thay đổi một họ của hoàng tộc, thay đổithân thế, thì ngay cả linh hồn và bản tính cũng phải thay đổi ư?

Nàng sao có thể quên giáo huấn của kiếp trước, nếu nàng không có năng lựcbảo vệ mình, nàng sẽ mất đi tất cả, kể cả những thứ giản đơn, tỷ như tựdo, tỷ như Tiểu Ngọc, tỷ như tình thương Chung Ly Dạ dành cho nàng.

Nàng có thể không học kiếm pháp, chưởng pháp, nhưng phải tu luyện linh lực, tu vi cao, cái gì trong tay cũng có thể trở thành vũ khí, mới có tưcách đối phó những kẻ khác, mới có thể bảo vệ những người quan trọng của nàng.

Nghĩ thông suốt, Chung Ly Tình Nhi xem như có động lực,nàng vốn có thiên phú cực cao, một khi hạ quyết tâm tu luyện, tiến triển tất nhiên là không cần phải nói rồi, Tiểu Ngọc nhìn thấy, thầmcười,vừa cân nhắc xem nên làm gì để giúp tỷ tỷ kéo dài sinh mệnh, đốingười khác mà nói là không có khả năng, đối với nó lại càng không, nếuthật sự không nghĩ ra được biện pháp nào thì có lẽ nên đưa tỷ tỷ đến chỗ chủ nhân, chủ nhân lợi hại như vậy, nhất định sẽ có biện pháp, nó thích tỷ tỷ, cực kỳ, cực kỳ thích, cho nên, nó nhất định không cùng tỷ tỷtách ra đâu