Cuộc Hôn Nhân Đẫm Nước Mắt

Chương 5: Cưỡng đoạt



Quân Dao phải cắn răng chịu đựng sự hành hạ của hắn, cơ thể cô trắng nõn không một vết sẹo, nhưng ngày hôm nay cô đã phải vấp ngã nhiều lần vì lau dọn vệ sinh căn biệt thự này những dấu bầm chi chít của tối hôm qua vẫn còn in trên da thịt của Quân Dao. Trạch Hạo đứng lên tiến về phía cô, Quân Dao sợ hãi co rúm người lại, hắn mạnh tay đẩy cô xuống giường, đôi mắt đó vô cùng thèm khát cơ thể của cô, Trạch Hạo lại nỗi hứng giày vò lên người Quân Dao, nơi đó của cô vẫn còn đau rát vậy mà hắn vẫn cố chấp phát tiết thêm lần nữa.

Trạch Hạo chóng tay khoá chặt cô ở giữ thân mình, Quân Dao run rẩy nói.

" Xin anh ta cho tôi, hôm nay tôi rất mệt."

Hắn lạnh giọng nói.

" Ai cho cô cái quyền cầu xin chứ."

Nói rồi hắn xé toạc chiếc quần lót của Quân Dao, cô sự hãi cố gắng né tránh nhưng cơ thể của Trạch Hạo vô cùng to lớn chỉ tốn công vô ích thôi. Chiếc bra đã bị hắn kéo cao lên đôi gò bồng đã được giải phóng, Trạch Hạo cúi người xuống cắn mút như một đứa trẻ khát sữa, Quân Dao cảm thấy khó chịu cô cựa quậy nhưng liền bị hắn bóp mạnh vào mông, đây là lần thứ hai hắn xâm phạm cô, nếu vẫn còn ở đây chuyện hắn phát tiết lên người đã quá đổi bình thường.

Cơ thể hai người bắt đầu căng cứng, Quân Dao chỉ biết nắm chặt ga giường cắn răng chịu đựng, tên vô lại này muốn bước ép cô vào đừng cùng, Quân Dao cảm nhận được thứ gì đó nóng hổi đang cọ sát vào hoa nguyệt của mình, cô bất giác sợ hãi vì tối qua hắn vô cùng thô bạo với cơ thể mềm yếu của cô hắn cho vật đó vào bên trong khi cơ thể của cô vẫn chưa thích ứng kịp, hôm nay cũng vậy, Trạch Hạo thô bạo đưa vật đó vào bên trong cô, cơn đau như được nhân lên Quân Dao đau đớn hét lên, người đàn ông này không biết thế nào là trân trọng hắn chỉ muốn thoả mãn dục vọng của mình, Quân Dao đau đớn nhưng hắn vẫn vào ra mãnh liệt ở nơi đó, cô thở gắp, đưa tay cào vào lưng của hắn, nhưng đang trong cuộc hoan ái Trạch Hạo không hề cảm thấy đau, điều đó càng làm cho hắn tăng thêm sự hứng thú, nhưng đối với cô chuyện này như một cực hình vô tận.

Trạch Hạo không ngừng nghỉ, hắn giày vò cô đến khi Quân Dao mệt mỏi mà ngất đi hắn mới chịu dừng lại.

Trạch Hạo nằm bên cạnh Quân Dao đến gần sáng cô thức giấc cẩn thận bước xuống giường, cơ thể vô cùng đau nhức khiến cho cô không thể đi chuyển nhanh được. Bụng của Quân Dao kêu cồn cào cô vô cùng đói, nên đã lần mò xuống dưới nhà bếp tìm kiếm xem có thứ gì đó để ăn không, cô hết sức cẩn thận để mọi người trong nhà không thức giấc, bỗng nhiên tiếng bước chân đi đến khiến cho Quân Dao giật mình, cô sợ hãi nhìn về phía đó, là cô hầu lúc sáng đưa nước cho Quân Dao.

" Cô đang tìm gì thế?"

Quân Dao ấp úng trả lời.

" Em chỉ hơi đói, nên định tìm gì đó để ăn."

Cô hầu đi đến tủ mở cửa ra lấy ra một đĩa đồ ăn và một ít cơm đưa cho Quân Dao rồi nói.

" Cô ăn đi cái này là tôi chừa cô đấy, ăn đi để lấy sức làm việc."

Quân Dao nhìn cô hầu bằng ánh mắt cảm kích nói.

" Cám ơn chị."

Cô hầu không nói gì quay người đi vào phòng, Quân Dao tò mò nên lên tiếng hỏi.

" Chị tên gì vậy, em chỉ hỏi để tiện xưng hô."

Cô hầu không quay đầu lại nhưng vẫn trả lời.

" Cứ gọi tôi là Liên Hoa."

Quân Dao gật đầu nói.

" Dạ em biết rồi chị Hoa."

Cô tiếp tục ăn chưa bao giờ cô thấy bữa ăn nào lại ngon như vậy, bỗng nhiên Quân Dao không kiềm được nước mắt cô ấm ức mà khóc vì sao lại bị đối xử như vậy, Trạch Hạo đúng là một tên ác ma nhẫn tâm hành hạ một cô gái yếu đuối như thế đến sức cùng lực kiệt.

Ăn xong Quân Dao đi vào phòng của mình để ngủ cô đã quá mệt mỏi nên nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, đến chạng vạng sáng Quân Dao vẫn còn đang say giấc đã bị Liên Hoa gọi dậy.

" Mau dậy đi chúng ta còn phải làm việc."

Quân Dao vẫn còn lưu luyến chiếc giường không muốn thức giấc cô cứ mơ màng đêm qua đã bị hắn hành hạ đến khuya vừa chỉ mới chợp mắt một chút đã bị gọi dậy làm sao cơ thể cô có thể chịu đựng được, Liên Hoa bất lực nói.

" Cô mà không thức giấc nếu thiếu gia nổi giận thì đừng có trách tôi."

Liên Hoa quay người rời đi, Quân Dao vẫn mơ màng chìm vào giấc ngủ cô không thể nào thức dậy nổi, ngủ đến lúc Trạch Hạo thức giấc hắn thay đồ bước xuống bàn ăn để ăn sáng cô vẫn chưa thức giấc, hắn đưa mắt nhìn xung quanh không thấy Quân Dao liền lên tiếng hỏi.

" Cô ta đâu?"

Liên Hoa ấp úp trả lời.

" Cô ấy.... vẫn còn đang ngủ trong phòng."

Trạch Hạo lạnh lùng ra lệnh.

" Lấy cho tôi một thao nước lạnh."

Một cô hầu khác vội vàng đi lấy rồi đưa đến cho Trạch Hạo hắn bưng thao nước bước vào bên trong phòng của Quân Dao lạnh lùng tạt thẳng vào mặt cô, vì nước quá lạnh khiến cho Quân Dao tỉnh giấc cô giật mình ngồi dậy cơ thể đã ước sủng, Trạch Hạo lạnh giọng nói.

" Còn lười biếng được à."

Quân Dao đưa tay lau nước trên mặt rồi nói.

" Tôi sẽ đi làm việc ngay."

Nói rồi cô bước xuống giường lấy quần áo đi vào phòng thay đồ rồi đi ra bên ngoài, cô đã quá mệt mỏi với sự hành hạ của hắn nếu không học cách chấp nhận thì sẽ không sống nổi ở đây được.