Cuộc Hôn Nhân Đẫm Nước Mắt

Chương 40: Chọc Tức



Trạch Hạo xuống nhà dùng bữa sáng, vừa bước xuống cầu thang đã thấy Mỹ Kim xách túi lớn túi nhỏ kéo vào nhà, Trạch Hạo khó hiểu nói.

" Em làm gì mà mang theo nhiều đồ vậy?"

Mỹ Kim nũng nịu nói.

" Em đến để ở nhờ nhà anh đấy."

Trạch Hạo ngạc nhiên nói.

" Ở nhờ?"

Mỹ Kim đi đến khoác tay hắn hai người cùng đi đến phòng bếp vừa đi cô vừa nói.

" Em có một lịch quay phim gần khu vực này, nên mới đến đây để tá túc anh không bằng lòng sao."

Trạch Hạo lãnh đạm nói.

" Tùy em vậy anh không quản."

Mỹ Kim nghe Trạch Hạo nói liền cảm thấy vui trong lòng bước đầu của cô đã thành công mục đích của cô đến đây để tống cổ Quân Dao ra khỏi đây, hai người dùng bữa sáng với nhau, rồi Trạch Hạo lái xe đến công ty, Mỹ Kim bắt đầu đổi thái độ khác cô ta đang tìm kiếm Quân Dao tại sao từ lúc vào đây đến giờ Mỹ Kim không thấy Quân Dao ở đâu, cô ta bảo người hầu đem đồ lên phòng nhưng căn phòng trước đây Mỹ Kim đến đây hay ngủ lại bây giờ Quân Dao đang ở, Mỹ Kim tức giận đi lên gõ cửa phòng Quân Dao đi ra mở cửa nhìn thấy Quân Dao Mỹ Kim đỏng đảnh nói.

" Đây là phòng của tôi hay ở ai cho cô vào đây ở."

Quân Dao đã quá quen lúc trước là Ngọc Triệu bây giờ lại là Mỹ Kim, cô thật sự quá mệt mỏi lạnh lùng nói.

" Căn phòng này có viết tên cô sao?"

Mỹ Kim ngang ngược nói.

" Không viết tên gì cả chỉ là đây là phòng anh Hạo dành riêng cho tôi."

Quân Dao thở dài nói.

" Được rồi tôi không tranh đấu với cô, nếu cô muốn tôi sẽ dọn đồ của mình sang phòng khác đừng làm khó nhau nữa."

Mỹ Kim không ngờ Quân Dao lại dễ dàng giải quyết như vậy, cô ta cứ nghĩ cô sẽ tranh đấu làm ầm mọi chuyện lên để cô ta có cớ nói với Trạch Hạo là Quân Dao ức hiếp mình, dường như Mỹ Kim đã quá nhập tâm vào những bộ phim mình từng đóng. Quân Dao đi vào bên trong cô bắt đầu dọn dẹp đồ cá nhân của mình, cô không quên quay sang nói với Mỹ Kim.

" Cô có thể xuống phòng khách đợi tôi một chút vì đồ của tôi không nhiều nên sẽ nhanh thôi."

Mỹ Kim cảm giác Quân Dao không muốn tranh đấu với cô ta mà chỉ muốn yên tĩnh nhìn cô không giống một người cần sự yêu thương của Trạch Hạo.Mỹ Kim đi xuống phòng khách như cô vẫn luôn dõi theo những hành động của Quân Dao.

Sao một hồi dọn dẹp Quân Dao lại Quay trở về căn phòng nhỏ dưới tầng trệt của mình cô lại cảm thấy nơi này còn thoải mái hơn căn phòng rộng lớn kia, vì từ ngày cô muốn tự tử Trạch Hạo sợ cô lại nghĩ quẩn nên đã sắp xếp cho Quân Dao một căn phòng gần phòng của hắn để tiện quan sát cô hơn.

Mỹ Kim dọn đồ vào trong phòng cô ta cảm thấy vô cùng hài lòng, vì trước giờ những thứ cô ta muốn không gì là không có được, chỉ có Trạch Hạo mới dám từ chối tình cảm của Mỹ Kim nhưng cô lại không giận mà quyết tâm theo đuổi hắn đến cùng.

Mỹ Kim lại tiếp tục đi tìm Quân Dao để gây sự, nhìn thấy cô đang tưới hoa ngoài vườn thì liền đi ra hóng hách nói.

" Nghe bảo cô là con của kẻ giết người."

Quân Dao nghe Mỹ Kim nói thì ngừng lại động tác của mình cô im lặng quay người rời đi nhưng Mỹ Kim lại được đà làm tới cô ta lại tiếp tục mỉa mai.

" Tại sao không trả lời hay đó là sự thật."

Quân Dao lạnh lùng quay lại nhìn Mỹ Kim nói.

" Thì sao cô cũng muốn được như vậy à."

Mỹ Kim bỗng nhiên bị sượng lại cô ta ngang ngược nói.

" Có gì mà tự hào, cô không thấy xấu hổ sao mà còn đeo bám anh Hạo chứ."

Quân Dao chán nản nhìn Mỹ Kim nói.

" Là anh ta không buông tha cho tôi."

Nói rồi cô quay người rời đi để lại Mỹ Kim ôm một cục tức trong lòng.