Cuộc Hôn Nhân Đẫm Nước Mắt

Chương 2: Đêm Tân Hôn hay là Địa Ngục



Buổi tiệc kết thúc Quân Dao đang đứng tiễn khách ra về, còn Trạch Hàn thì không thấy đâu đến khi tiễn khách ra về hết Quân Dao đi vào bên trong tìm Trạch Hạo nhưng không thấy, cô ôm chiếc váy cưới đi khắp nơi tìm Trạch Hạo khi đi đến căn phòng cuối cùng Quân Dao nghe như có tiếng nói.

" Anh sẽ báo thù cho em người anh yêu chỉ có em mà thôi, anh kết hôn với cô ta chỉ là bước tiếp theo cho sự trả thù của anh mà thôi, em đừng buồn."

Quân Dao cầm nắm cửa mở cánh cửa ra, cô nhìn thấy Trạch Hạo đang ôm một khung ảnh của một người con gái, cô cảm thấy hoang mang bước vào bên trong nói.

" Những lời lúc nảy là sao, anh kết hôn với em chỉ để trả thù thôi sao."

Trạch Hạo lạnh lùng đứng lên nói.

" Đúng như thế thì sao, tôi chẳng hề yêu thương gì cô mỗi lần ở cạnh cô tôi chỉ thấy kinh tởm."

Quân Dao đã bắt đầu nghẹn ngào nói.

" Anh đúng tàn nhẫn lắm."

Trạch Hạo nhìn cô bằng ánh mắt rực lửa nói.

" Cô chính là con rối trong tay của tôi, tôi sẽ hành hạ cô cho những lỗi lầm mà ba cô đã gây ra."

Quân Dao tức giận tát vào mặt của Trạch Hạo một cái thật mạnh.

" Anh còn lương tâm không, khi đùa giỡn với tình cảm của người khác."

Hắn nhìn cô bằng ánh mắt đỏ rực.

" Vậy cô có nghĩ đến cảm giác mất đi người mình yêu và cả con của mình chưa, chính ba cô là người đã giết chết Ân Nhi người con gái tôi yêu thương nhất, bản thân cô chưa bao giờ chịu đựng những cảm giác đó kể từ bây giờ sẽ là khoảng thời gian địa ngục của cô hãy chuẩn bị tinh thần đón nhận đi."

Quân Dao đau khổ ngồi bệt xuống sàn cô khóc nức nở trái tim của cô vô cùng đau đớn tại sao mọi chuyện lại có thể xảy ra như thế này chứ. Trạch Hạo kéo mạnh tay cô buộc Quân Dao phải đứng lên, hắn lôi cô đi ra ngoài đẩy cô ngồi vào xe, Quân Dao sợ hãi vùng vẫy vô thức nói.

" Tôi không muốn quay về cùng anh."

Trạch Hạo nhếch mép cười khinh bỉ nói.

" Đã quá muộn để vang xin, cô đã bước vào cửa địa ngục thì hãy chấp nhận đi."

Nói rồi Trạch Hạo đạp ga lao nhanh chiếc xe ra đường hắn lái xe quay trở về biệt thự của mình. Đến nơi hắn bạo lực lôi kéo Quân Dao xuống xe đi vào trong nhà, mặc cho cô vùng vẫy kháng cự, chiếc váy cưới quá dài kiến cho Quân Dao vấp ngã cô đau đớn nhăn mặt, Trạch Hạo nhìn thấy cô ngã nhưng hắn vẫn không thương tiếc mà kéo mạnh tay cô đứng lên.

" Đừng diễn trò nữa cô thật giống ba của mình luôn diễn trò trước mặt người khác."

Quân Dao giật tay lại nói.

" Anh không được nói ba tôi như thế, tôi sẽ hủy bỏ cuộc hôn nhân này anh đừng hòng đụng đến gia đình của tôi nữa."

Trạch hạo cười lớn nói.

" Cô nghĩ mình làm được hay sao."

Hắn cúi người xuống thì thào vào tai của Quân Dao.

" Nếu cô còn chống đối, thì tôi không chắc ba của cô sẽ toàn mạng đâu, mạng đổi mạng là điều đương nhiên."

Quân Dao nhìn hắn bằng ánh mắt đầy sợ hãi nói.

" Anh định làm gì ba của tôi."

Trạch Hàn đưa tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp vẫn còn mang lớp makeup của Quân Dao.

" Tôi sẽ dùng đúng cách mà năm xưa ông ta đã làm với Ân Nhi."

Nói rồi hắn đứng lên rồi tiếp tục kéo mạnh Quân Dao đi tiếp, sau khi nghe những lời Trạch Hạo nói khiến cho Quân Dao như chết lặng cô chỉ có thể nghe theo hắn cam chịu tất cả chỉ để ba mình được bình an.

Trạch Hạo đưa cô đi lên phòng hắn ném mạnh Quân Dao lên giường, cô cảm thấy sợ hãi cầu xin.

" Xin anh hãy tha cho tôi, tôi có thể làm tất cả những yêu cầu của anh đừng làm như vậy với tôi."

Trạch Hạo tháo gỡ chiếc đồng hồ, nhếch mép cười tàn độc nói.

" Làm theo tất cả yêu cầu của tôi sau vậy hãy làm cho tôi thỏa mãn đi, tôi nghĩ những việc này cô nên biết, tôi sẽ chà đạp cô cho đến khi cô không còn là cô."

Quân Dao hiểu ý của hắn nói nhưng bản thân cô chưa từng yêu ai ngoài hắn, đây là lần đầu của cô nhưng Quân Dao lại có cảm giác như địa ngục chứ không phải là đêm tân hôn của những đôi vợ chồng mới cưới.