Cuộc Đời Giang Hồ Tuổi 16, Mơ Ước Thành Artist

Chương 4: Phương trang và những đứa bạn cùng cùng xóm



Hôm đó nó về nhà muộn hơn mọi ngày, bộ quần áo bẩn thỉu. Đi ngang qua dì nó, bà Kim đang ngồi vs 2 cô con gái cưng. Thấy nó trong bộ dạng lỗi thôi ấy bà nghiệm giọng -Mày làm gì mà h này mới về, lại còn ăn mặc như vậy. Mày đi học hay đi bụi đời.

Nó thừa hiểu rằng hai con vịt Nhã Thanh và Nhã Phương đã nói gì đó vs bà Kim, nó cười trừ rồi cuối xuống

-Con xin lỗi dì ạ.

Bà Kim không nói gì chỉ bảo nó vào thay đồ và nhắc khéo nó

-Nhà tao không có chứa ăn mày nghe chưa

Như một lời đe dọa nếu nó còn tái phạm thì sẽ đuổi nó và đương nhiên là cả chị 3 nó. Nó vẫn rất lễ phép Dạ 1 tiếng rồi đi vào trong phòng. Nó nhếch mép cười nhạt, nãy giờ Hoàng Uyên đứng trong bếp nghe hết lời bà Kim nói. Thấy Nhất Nam đi vào, Hoàng Uyên ôm nó vào lòng rồi nói

-Chế biết, cố lên em. Nhất Nam làm đc phải không?

Nó cười rồi khẽ gật đầu. Hơn ai hết Hoàng Uyên hiểu thằng em mình nhất, không bao giờ nó gây chuyện đánh nhau. Trừ khi là người ta đánh nó trc, lúc trc còn dưới nhà có lần Nhất Nam bị 1 thằng trong xóm đánh khi chơi bắn bi. Về nhà nó hỏi ba nó

-Nếu lần sao thằng đấy đánh con nữa thì sao ba?

Ba bảo cứ dân cho nó một trận. Ông nghĩ trẻ con đánh nhau thì chỉ trầy xước sơ sơ, nhưng khi thằng đấy đánh Nhất Nam 1 lần nữa, nó đã cho đánh thằng đó toét cả máu đầu. Và còn tặng thằng đó 1 câu xanh rờn kèm theo anh mắt như đang khát máu

-Không muốn chết thì đừng động vào Nhất Nam này.

Kể từ lần đó không bao giờ ba cho nó đánh nhau nữa, nhưng nó nói

-Nếu có trường hợp như vây nữa, thì kết quả vẫn sẽ giống như ngày hôm nay.

Ai nấy trong nhà đều xanh mặt với câu nói của nó. Và hơn ai hết ba mẹ nó hiểu rằng ông ngoại nó đã đúng.

Trở lại vs hai chị em Nhất Nam, từ sao hôm đấy thì không thằng nào làm phiền Nhất Nam trên trường cả. Nó vui vẽ đến trường như mọi ngày, hôm nay nó phải đi xóm vì đến lượt nó trực nhật. Cô Sáu giúp việc mở cổng cho nó, ra khỏi nhà nó cảm thấy thật nhẹ nhỏm. Đang đi thì nó nghe như có tiếng ai gọi tên nó, là tiếng còn gái. Quay lại, là Phương Trang, nó ngạc nhiên lắm vì không biết sao cô bé lại ở đây

-Cậu lên xe đi, tớ cho đi nhờ nè



-Sao cậu ở đây, nhà cậu cũng trong này hả.?

-Ukm, mà thôi lên xe đi mắt rồng. Phương Trang hồn nhiên kéo tay Nhất Nam lên xe.

Nó đỏ mặt nhưng cũng lên và tất nhiên là nó đèo Phương Trang đến trường. Hai đứa trẻ thật ngây thơ trong sáng.,cũng từ hôm đó nó có đc người bạn đầu tiên trên huyện cũng như trong trường hay ở nhà, đó là Phương Trang. Ngoài giờ học, Phương Trang cũng hay rủ nào đi chơi khi về nhà và giới triệu cho nó 1 vài người bạn cùng xóm. Nó cũng vui, vì dù thế nào đi nữa nó cũng là một đứa trẻ thôi mà. Phương Trang đã giới thiệu cho nó thêm 3 nhóc nữa đều là nam. Hoàng Long biệt danh Long Đại vì nhóc này rất to con, hai ae Minh Tuấn, Minh Phát biệt danh Tuấn Chảy và Phát Thẹo. Còn nó do có đôi mắt rực lửa mà đc cả nhóm đặt tên Nam Mắt Rồng. Dĩ nhiên một phần cũng do Phương Trang vì cô bé thích gọi nó như vậy. Tất cả đều học chung trường nhưng khác lớp, năm người chơi vs nhau rất thân. Ngoài giờ học 5 nhóc tỳ thường tập trung ở nhà Phương Trang vào mỗi buổi chiều sau khi đã ăn cơm và làm bài tập xong, có khi cả đám kéo ra bờ sông ngồi ở đó và chọc ghẹo nhau. Giờ nó không còn thấy cô đơn khi đến trường hay về nhà nữa. Vì nó có chị Hoàng Uyên và cả đám bạn trong xóm, chị 3 nó cũng vui vì thấy Nhất Nam cũng có bạn. Hoàng Uyên chỉ sợ Nhất Nam qua lạnh lùng và không ai thèm chơi vs nó, nhưng giờ thấy nó vui vẽ vs đám nhóc Hoàng Uyên cũng phần nào yên tâm về thằng em có đôi mắt rồng này của mình.