Cưng Chiều Vợ Tối Cao: Em Dám Bỏ Trốn

Chương 106: Lăng nhục biến thái



Edit : babynhox

Lạc Tích Tuyết biến sắc: "Tôi không hiểu cô đang nói cái gì?"

"Nghe không hiểu sao? Dám làm còn không dám thừa nhận hả?" Annie Na căm hận gào thét, hai tay nắm thật chặt: "Đừng cho là tôi không biết mỗi buổi tối các người đã làm cái gì?"

Lòng Lạc Tích Tuyết kéo căng, không biết tại sao Annie Na lại khẳng định cô cùng em trai đã xảy ra quan hệ như vậy, là em trai nói cho cô ta? Hay là bạn gái của em trai quá nhạy cảm?

"Rốt cuộc cô muốn làm gì?" Lạc Tích Tuyết hờ hững hỏi, cũng không có tâm tình giải thích với cô ta cái gì.

Annie Na bước đi đến trước mặt cô, níu vạt áo của cô lên, nhìn sát vào đôi mắt lạnh nhạt, rất không khách khí nói: "Lạc Tích Tuyết, tôi cảnh cáo chị, cách xa Lạc Thiên Uy một chút!"

Ánh mắt Lạc Tích Tuyết ngay thẳng trong veo mà lạnh lùng, chỉ là hờ hững cười: "E rằng chuyện này cô nên đi nói với Lạc Thiên Uy, chỉ cần hắn gật đầu đồng ý buông tha tôi, tôi cầu còn không được, nếu cô muốn cùng hắn ở một chỗ, thì phải có bản lĩnh cột hắn lại mới được."

Nếu Lạc Thiên Uy có thể dời tất cả lực chú ý đặt ở trên người Annie Na, cô nhất định sẽ rất vui mừng , phải biết rằng liên tục bị hành hạ nhiều đêm như vậy, cô sớm đã không chịu nổi rồi.

Annie Na tới uy hiếp cô thì có ích gì, muốn ở đây diễn xuất vẻ mặt cho ai xem? Ha ha, ông trời có thể làm chứng, thật tình không phải cô muốn cướp đoạt người đàn ông của cô ta, cô cũng là thân bất do dĩ.

Annie Na hung hăng bóp chặt cằm dưới của cô, chớp mắt suy tính quan sát trên dưới cô một lần, lời nói xem thường: "Phụ nữ ghê tởm! ! Chị ở trước mặt tôi giả bộ vĩ đại cái gì? Đừng tưởng rằng bản thân có một chút sắc đẹp thì giỏi lắm, tôi thật sự là khâm phục chị, chị gái có thể đi thẳng lên giường em trai mình ngủ, mỗi buổi tối còn cùng em trai mình quan hệ thân mật chỉ có vợ chồng mới có thể, làm sao chị lại thấp hèn như vậy! ! Thật sự là tiện nhân không cảm thấy nhục nhã! ! !"

Khóe môi Lạc Tích Tuyết gợi lên quét xuống nụ cười lạnh lẽo thê lương, cùng em trai mình lên giường, cô sớm đoán được sẽ có một ngày như vậy, bản thân sẽ chịu ngàn người chỉ trỏ! !

Ở trong mắt bọn họ, là cô không biết liêm sỉ dụ dỗ em trai sao? Dù sao cô đã hai mươi tuổi, là người trưởng thành rồi, vậy mà bị một thanh niên mười sáu tuổi ép buộc, ai cũng sẽ không tin !!

Càng không ai biết, trong lòng cô có bao nhiêu đau khổ ——

Dấn thân sa vào trầm luân, mỗi ngày lên giường với em trai, cô còn phải trải qua cuộc sống địa ngục như thế nào?

Từ nhỏ mẹ đã nói với cô, thiếu nữ phải giữ mình trong sạch, cho nên cô cùng Tiếu Vũ Trạch quen biết năm năm, cũng không có tiếp xúc trên thân thể, nhưng mà toàn bộ mộng đẹp đều bị em trai Lạc Thiên Uy phá vỡ rồi.

Hắn bá đạo đòi hỏi cô, ép buộc cô, một lần lại một lần ép cô đi vào khuôn khổ, cho đến hôm nay, cô không hề hay biết đi theo hắn lên giường.

Nhất định là như vậy, thân thể giao hợp, là thỏa mãn dục vọng mà thôi! ! !

"Nếu cô có bản lĩnh dụ dỗ hắn lên giường của cô, tôi sẽ rất biết ơn cô!" Cô nhìn Annie Na, đột nhiên không sao cả cười cười.

"Bốp!" Lại một cái bàn tay, hung hăng đánh vào mặt bên kia của cô.

Lạc Tích Tuyết ngạc nhiên, người phụ nữ này cũng dám vô lễ với cô như vậy, liên tục đánh cô hai bạt tay?

Cô muốn xoay tay lại đánh lại, nhưng mà mấy cô gái ở phía sau Annie Na, lại cầm dao găm uy hiếp.

"Tiện nhân, dám can đảm dụ dỗ người đàn ông của tôi! ! !"

Annie Na phẫn nộ gầm lên, đánh Lạc Tích Tuyết hai bạt tay vẫn còn oán hận, cô ta bổ nhào về phía cô, hai tay gắt gao bóp chặt cổ Lạc Tích Tuyết, hung tợn quát:

"Từ lúc nhỏ lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ấy, cũng đã thích anh ấy, sau khi lớn lên, tôi lại càng yêu anh ấy sâu nặng hơn, đúng là anh ấy chưa từng quý trọng tôi, càng chưa bao giờ liếc mắt nhìn tôi một cái, vì cái gì? Anh ấy không thích tôi, nhưng mà lại cứ thích chị?"

Lạc Tích Tuyết lạnh lùng cười, trong mắt có vài phần đồng tình, cô ta bất quá chỉ là một nạn nhân chịu đủ dày vò trong tình yêu, gần như là người phụ nữ lạc đường đáng thương.

"Chị rõ ràng là chị của anh ấy, anh ấy tình nguyện thích chị của mình, cũng không nguyện ý thích tôi? Tôi không cam lòng, tôi không có chỗ nào thua kém chị, dựa vào cái gì, một mình chị iền hưởng hết cưng chiều của anh ấy? Chiếm đoạt toàn bộ trái tim của anh ấy, bây giờ tôi sẽ phá hủy chị, xem chị sau này làm sao dụ dỗ anh ấy?"

Annie Na đã phát cuồng, cô ta bất kể hậu quả bóp chặt cổ Lạc Tích Tuyết, sức lực trong tay càng ngày càng mạnh, Lạc Tích Tuyết liền bắt đầu cảm thấy khó thở.

"Buông, buông tay" Không khí mỏng manh, Lạc Tích Tuyết dùng sức gỡ tay Annie Na ra khỏi cổ mình, ra sức vùng vẫy .

Bỗng nhiên, Annie Na vừa buông tay, thân thể Lạc Tích Tuyết như lá cây giữa mùa thu, ngã nhào trên đất.

Annie Na tới gần cô, ánh mắt hung dữ: "Yên tâm đi, tôi sẽ không cho chị chết thoải mái như vậy ."

"Rốt cuộc cô muốn như thế nào?" Lạc Tích Tuyết liên tục thở hổn hển vài cái, mới khôi phục một chút hơi sức, sắc mặt cô trắng bệch hỏi.

Cũng không biết kiếp trước bản thân có phải là thiếu nợ Lạc Thiên Uy hay không, bây giờ buổi tối cô bị hắn hành hạ còn chưa đủ, ban ngày còn bị bạn gái của hắn hành hạ? Hiện tại xem ra, Annie Na cùng Lạc Thiên Uy đúng là thích hợp, đều là nhân vật tựa như ma quỷ.

"Như thế nào?" Annie Na đột nhiên ngửa đầu cười to, trong mắt phụt ra ánh sáng ác độc : "Tôi muốn Lạc Thiên Uy hoàn toàn hết hy vọng với chị, chị nói xem nếu chị bị vài người luân phiên cường bạo, mà mấy người luân phiên cường bạo chị lại là phụ nữ, chị đoán về sau anh ấy còn có thể mỗi ngày đều muốn chị sao?"

"Cô muốn làm gì? Cô điên rồi sao?" Lạc Tích Tuyết sợ hãi mở to hai mắt, cô thực sự không thể tin.

Annie Na sao có thể ác độc như vậy, nghĩ ra phương pháp như vậy để đối phó với cô, chẳng lẽ cô thật sự hận cô như vậy sao?

"Lạc Tích Tuyết, không cần khẩn trương như vậy, có thể cùng em trai của mình lên giường, chị còn có chuyện gì không làm được đâu? Tôi tìm mấy người phụ nữ tới cưỡng bức chị, đây xem như là bắt đầu, đối với phụ nữ không biết liêm sĩ như chị, như vậy đã có lợi cho chị rồi! !"

Annie Na âm hiểm cười lạnh, trong mắt hiện lên một nét tà ác, lui ra phía sau một bước, ra lệnh mấy cô gái phía sau: "Hầu hạ chị ta thật tốt cho tôi! ! Sau cùng đem chị ta đùa đến chết! !"

Lạc Tích Tuyết kinh hãi không ngừng lui về phía sau, muốn chạy trốn, lại bị mấy cô gái này chế trụ cổ tay, chặn ngang ngã ở trên mặt đất.

Cô vùng vẫy theo bản năng, cũng không nghĩ tay chân đều bị người khác kẹp cố định.

"Buông, buông ra! !" Khàn giọng hô to, thanh âm lại có vẻ vô lực như thế.

Mấy cô gái đi lên, điên cuồng xé rách quần áo của cô.

Ngoài đau nhức ra, Lạc Tích Tuyết chỉ cảm thấy ghê tởm nghĩ muốn nôn.

Cô chưa từng nghĩ đến, sẽ có một ngày mình lại bị phụ nữ cưỡng bức.

Đây là ông trời trừng phạt cô sao?

Phản bội anh Trạch Vũ, phản bội cha, không chỉ cùng em trai nảy sinh tình yêu, mỗi đêm còn liều mình dây dưa cùng em trai , cô nhất định trốn không thoát trừng phạt của ông trời.

Đây, nhất định là báo ứng cô nên nhận! !

Có người xé nát áo của cô, một cái bàn tay nữ chui vào trong áo lót của cô, hung hăng vuốt ve .

Cô quả thực ghê tởm muốn nôn, ánh mắt trống rỗng làm cho người ta sợ hãi, đó là loại lạnh lẽo tuyệt vọng .