Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 2302



Bọn sói này chậm rãi vây quanh cô.

Gào ú.

Lúc này một con sói to hung tàn chợt đánh tới, hướng Hà Băng há to cái miệng như chậu máu.

Lý Kỳ bị đuổi chạy ra, rất nhanh thì gặp Chu Siêu: “Anh Siêu, đã xảy ra chuyện gì”

“Kỳ Kỳ, vừa rồi khu Tây Sương truyền đến động tĩnh, nói là Hà Băng không thây đâu, tât cả mọi người đang tìm người, có người phát hiện dấu chânphát hiện dấu chân ở phía sau núi, nghe nói phía sau núi rất nguy hiểm, thường có bầy sói lui tới.” Chu Siêu nói.

Cái gì?

Lý Kỳ nhanh chóng nghe ra chữ mấu chốt, Hà Băng biến mắt, cô đến đi phía sau núi nơi bầy sói hay qua lại.

“Kỳ Kỳ, chuyện này phải nói cho A Minh, anh hiện tại phải đi vào tìm A Minh.”

“Anh Siêu!” Lý Kỳ kéo lại Chu Siêu.

Trong phòng, Diệp Minh chậm rãi cúi người, vươn tay nhặt lên quyển số nhỏ Hà Băng đập tới kia.

Cô lúc tới trong tay cầm quyển số này, cô viết cái gì ở trong?

Diệp Minh mở số ra, nhảy vào tầm mắt là hàng chữ nhỏ xinh đẹp của Hà Băng ~ Quy định yêu.

Điều thứ nhất — Trong lúc yêu nhau, song phương vẫn tự do bình đẳng như cũ, nhà gái không thể tham dự vào công việc của nhà trai.

Điều thứ hai — Trong lúc yêu nhau, nhà gái không thể tùy ý gọi điện thoại cho nhà trai, không thể công khai quan hệ yêu đương của hai người, không thể dính người, trừ phi, được nhà trai đồng Ý.e Trái tim Diệp Minh sâu đậm đau nhói, anh nói cô dính anh, làm anh cảm thấy rất phiền, nên cô viết quy định yêu này để quản thúc chính mình.

Vì anh, cô đã thối lui đến rồi mức này.

Diệp Minh thật chặc siết chặt quyển sổ, anh đột nhiên nảy sinh một ý niệm, anh muốn đi tìm côi Anh vẫn tưởng anh có thể, nhưng đến giờ phút này anh mới hiểu được anh không thể mất đi cô!

Diệp Minh mở cửa phòng, rất nhanh anh đang ở ngoài cửa thấy được Chu Siêu và Lý Kỳ tranh chấp.

“Hai người đang âm ï cáo gì thê?” Diệp Minh nhíu mày.

Chu Siêu lúc này tiến lên: “A Minh, không xong rồi, Hà Băng mắt tích, nghe nói cô ấy đến chỗ ngọn núi phía sau mà bầy sói hay qua lại rồi!”

Cái gì?

Diệp Minh biến sắc, một giây kế tiếp anh liền nhắc đôi chân dài, chạy thẳng đến phía sau núi.

Diệp Minh đi, đi tìm Hà Băng rồi.

“Anh Minh!” Lý Kỳ kêu một tiếng, thế nhưng Diệp Minh không quay đầu lại, thân thể cao ngất ấy nhanh chóng biến mắt trong tầm mắt.

Lý Kỳ bất mãn nhìn Chu Siêu: “Anh Siêu, sao anh lại nói cho anh Minh biết, hiện tại hay rồi, anh Minh đi tìm Hà Băng rồi!”

Vừa rồi hai người trái ý nhau, Chu Siêu muốn nói cho Diệp Minh, thế nhưng Lý Kỳ ngăn lại, Lý Kỳ cảm thấy đây là thời cơ tốt ngàn năm có một, ngay cả ông trời cũng đang giúp cô ta, Hà Băng rơi vào bẩy sói, nói không chừng đã mất mạng, như vậy sẽ không có ai cạnh tranh Diệp Minh cùng cô ta nữa, nhưng Chu Siêu đã phá hỏng chuyện tốt này.

Chu Siêu nhíu mày nhìn Lý Kỳ, nghiêm túc nói: “Kỳ Kỳ, tuy anh không đồng ý A Minh và Hà Băng ở cùng nhau, thế nhưng mạng người quan trọng, đâu phải trò đùa? Kỳ Kỳ, anh cảm thấy em thay đổi rồi, em trở nên ích kỷ, em như vậy sao có thể nhập ngũ?”